Phòng Thuật (Dịch) - Chương 687: Biến động (2)
Trương Vĩ đậu ô tô trước cửa, từ trong buồng lái đi xuống, liền thấy một người ôm cái rương đi ra, Trương Vĩ trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười, nghênh đón.
- Tổng giám.
- Tổng giám khỏe.
Lý Mông Dao cũng đi tới, đứng ở bên cạnh Trương Vĩ, lời nói thanh tú động lòng người.
- Các vị khỏe.
Đặng Hữu Tài đánh giá hai người một cái, thở dài một hơi nói:
- Vào đi thôi, đoán chừng các vị phải họp rồi.
- Tổng giám, anh là muốn đi đâu nha.
Thấy Đặng Hữu Tài quẳng xuống một câu, ôm cái rương đi đến ô tô, Trương Vĩ có chút nghi ngờ hỏi.
- À, tôi nghỉ việc.
Đặng Hữu Tài cố tươi cười, nhưng có vẻ so với khóc còn khó coi hơn.
- Anh nghỉ việc rồi!
Trương Vĩ trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, có chút kinh ngạc.
- Ừ, có cơ hội nói sau, tôi còn có chút việc, đi trước nha.
Đặng Hữu Tài gật gật đầu, trên mặt lộ ra một tia cô đơn, xoay người vào buồng lái.
Nhìn Đặng Hữu Tài lái ô tô rời đi, Trương Vĩ trong lòng vẫn là có chút không hiểu, quay đầu nhìn Lý Mông Dao hỏi:
- Chuyện gì xảy ra? Đặng tổng giám vì sao nghỉ việc.
- Anh là quản lí khu cũng không biết, tôi trợ lý quản lí khu vực làm sao có thế biết được?
Lý Mông Dao hếch cái miệng nhỏ nhắn, thầm nói.
- Cô là thiên kim đại tiểu thư của công ty, còn có chuyện gì cô không biết.
Tuy rằng Hướng Tú Lan từ chức đã lâu, nhưng vẫn là đại cổ đông công ty. Đối với công ty vẫn có sức ảnh hưởng rất lớn.
- Anh là đang cười nhạo tôi đi cửa sau hả.
Lý Mông Dao chớp chớp lông mi thon dài, đôi mắt đẹp chuyển động.
- Tôi cũng không rõ, nghe mẹ tôi mơ hồ nhắc tới, hình như là mấy cổ đông còn lại tranh chấp.
- Nha… Vậy cô nói, tôi có thể làm tới tổng giám khu vực không?
Trương Vĩ trêu ghẹo.
- Anh không phải mới vừa làm tới quản lí khu vực sao? Nào có nhanh như vậy liền thăng chức, huống chi anh ở công ty vừa không có bối cảnh, đoán chừng khó được.
Lý Mông Dao khẽ lắc đầu.
- Vậy cũng được, chúng ta vào đi thôi.
Trương Vĩ chỉ ngón tay phải về trước, dẫn Lý Mông Dao cùng đi vào.
Trương Vĩ dưới sự hướng dẫn của nhân viên làm việc, đi vào trong phòng hội nghị của môn điếm, vừa vào cửa liền thấy Hồng Phát ngồi ở ghế chủ vị, các quản lí khu vực ngồi hai bên.
- Hồng quản lí.
Sau khi Trương Vĩ đi vào phòng họp. Gật đầu tỏ ý với Hồng Phát.
- Ngồi.
Hồng Phát lắc lắc Trương Vĩ, rồi sau đó quét mắt nhìn mọi người.
- Nếu mọi người đều tới đông đủ, vậy tôi chính thức tuyên bố một chút.
- Bởi vì nguyên nhân công tác, Đặng Hữu Tài từ chức chức vị tổng giám, tôi nghĩ mọi người cũng biết, vì bảo đảm các khu công tác ổn định. Công ty cho phép tôi an bài một tổng giam mới.
Sau khi nói xong, Hồng Phát dừng lại một lát, lần nữa nhìn mọi người một cái.
Mặc dù nói Trương Vĩ quyết định nghỉ việc, nhưng cũng đồng thời tò mò người nào sẽ thượng vị, ánh mắt quét mắt nhìn mấy quản lí khu vực một cái, Vương Hải Giang, Tiêu Chiết Bình, Miêu Thanh, Thi Thành.
Bốn quản lí khu vực kia thần thái rất khác biệt, Vương Hải Giang rũ cụp lấy cái đầu, Trương Vĩ thấy không rõ thần sắc của hắn. Tiêu Chiết Bình cùng Thi Thành ánh mắt lập lòe, trên mặt còn mang một chút vẻ kỳ lạ, còn Miêu Thanh có vẻ trấn định.
- Công ty quyết định trao cho quản lý khu vực Kinh Đông là Miêu Thành, tạm thời tiếp nhận chức tổng giám khu vực, hi vọng mọi người có thế hiệp trợ công tác cùng nàng.
Hồng Phát vừa nói, vừa vỗ tay:
- Mọi người vỗ tay hoan nghênh.
- Bốp bốp bốp…
Sau khi nghe được lời Hồng Phát, có người vui, người buồn. Có thế nói là biểu lộ các kiểu không giống nhau, nhưng vẫn là vỗ tay tượng trưng.
- Tổng giám Miêu, cô đứng lên phát biểu với mọi người đi.
Hồng Phát tươi cười, chỉ chỉ Miêu Thanh ở bên phải.
- Trước tiên. Cảm tạ sự tín nhiệm của lãnh đạo công ty, cũngcảm ơn tiền bối Hồng quản lí, cùng với các vị đang ngồi ở đây…
Miêu Thanh đứng tại chỗ, phát biểu thao thao bất tuyệt, chỉ có điều Trương Vĩ cũng đã thất thần rồi, căn bản cũng không có nghiêm túc nghe lời phát biểu.
Tuy rằng, bản thân Trương Vĩ cũng không rõ, tại sao Hồng Phát tuyên bố người được chọn chức tổng giám lúc này, trong lòng ít nhiều vẫn có một ít mong đợi, nhưng mà mong đợi dù sao vẫn luôn muốn là điều tốt đẹp, thực tế vẫn như cũ là tàn khốc.
Nhưng mà, Trương Vĩ cũng không có xem như không, tin tức Đặng tổng giám bị cách chức, đối với hắn coi như là một cơ hội tuyệt vời, công ty Trung Vĩ muốn nhanh chóng phát triển, cần số lượng lớn quản lý có kinh nghiệm gia nhập, mà Đặng Hữu Tài vừa nghỉ việc chính là một đối tượng không tệ.
Nếu như, Trương Vĩ có thế thành công thuyết phục, Đặng Hữu Tài gia nhập công ty Trung Vĩ, không những giúp cho công ty khỏi đi lòng vòng, còn có thế mượn mối quan hệ trong nghề của Đặng Hữu Tài, đối với thời kỳ đầu phát triển của công ty Trung Vĩ, khẳng định sẽ có thật nhiều trợ giúp.
Hồng Phát tại Hoài An Lộ môn điếm làm việc không lâu, nhưng tổng giám khu vực Miêu Thanh mới nhậm, phát biểu đến ba giờ, chờ đến Trương Vĩ rời khỏi Hoài An Lộ môn điếm, đã đến giờ ăn cơm trưa.
- Đã đến giữa trưa, Mộng Dao trợ lý muốn ăn cái gì, tôi mời.
Sau khi rời khỏi môn điếm, Trương Vĩ uốn thắt lưng một cái, quay đầu nhìn Lý Mông Dao.
- Khiến cho anh mời khách, có tốn kém quá không.
Lý Mông Dao ngượng ngùng nói.
- Vậy cô nếu nghĩ như vậy, hay là cô mời tôi đi!