Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 711: Hợp tác tuyển dụng (2)

- Cô người lớn như vậy rồi, vì sao vẫn còn động tay động chân như vậy.

Trình Trạch Nguyên khiển trách một tiếng. Lại an ủi:

- Xem ra chỉ có rách da, trở về phòng khám xem một chút sẽ không sao.

- Tôi đây không phải là tự mình ngã, mà tôi bị người ta đẩy ngã.

Viên Viên kêu khóc ủy khuất, ánh mắt lại nhìn về hướng Trương Kỳ.

- Ai ôi. Bàn a di (dì béo), cô không được trông gà hoá cuốc rồi, không phải là bị đụng nha, một hồi dùng băng gạc băng bó một chút là được rồi.

Tô Phỉ đã sớm nhìn nữ nhân béo này không thuận mắt, ngay từ đầu còn có chút bận tâm thương thế đối phương, nhưng nhìn thấy đối phương cũng không có gì lo ngại, ngược lại trong lòng cảm thấy có chút hết giận, coi như là “Ác nhân ác báo” trong truyền thuyết.

- Cái gì mà Bàn a di (dì béo) nha, tôi đây so với cô không lớn hơn mấy tuổi. Cô sao có thế gọi tôi đây là di được chứ?

Viên Viên trừng Tô Phỉ một cái. Lời nói kháng nghị có chút bất mãn.

- Được rồi. Chính cô không cẩn thận ngã xuống, còn không biết xấu hổ đi oán người khác.

Thấy Viên Viên từ trên thang lầu rơi xuống, hơn nữa lại có liên hệ với ba người này. Trình Trạch Nguyên ngược lại thở phào nhẹ nhõm.

Hiện tại nhân viên công tác tại cục bảo hiểm xã hội bị thương, nguyên nhân bị thương có quan hệ cùng bằng hữu của ký giả. Đoán chừng trong lòng bọn họ sẽ chột dạ, cũng sẽ không đi làm cái báo cáo này, đối với Trình Trạch Nguyên ngược lại là một chuyện tốt.

- Trang tỷ, cố đến chăm sóc Viên mập một chút, tôi dẫn ba đồng chí này đi làm thủ tục.

Trình Trạch Nguyên phân phó nữ nhân gầy bên cạnh một tiếng, lập tức thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, dẫn ba người Trương Vĩ đi làm thủ tục.

Có chủ nhiệm Trình Trạch Nguyên này tự thân làm, cuối cùng thủ tục diễn ra tự nhiên vô cùng nhanh, sau khi làm xong việc ba người Trương Vĩ cũng cáo từ, Viên Viên cũng được đưa đến phòng khám ở phụ cận.

Sau khi cùng Trình Trạch Nguyên cáo biệt, Trương Vĩ quay đầu nói với hai nữ nhân:

- Được rồi, bảo hiểm y tế đã làm xong rồi, chúng ta hiện tại đi thẳng về nha.

- Trương Kỳ, tôi đến giúp cô lên xe nha.

Tô Phỉ vừa nói, vừa đi đến bên cạnh Trương Kỳ, nghĩ phải dẫn Trương Kỳ đi.

- Không cần làm phiền cô rồi, hay là để tôi giúp cô ấy đi qua.

Thấy được bộ dạng nhao nhao của Tô Phỉ, Trương Vĩ sao có thế không biết tâm tư của nàng, cười một cái.

- Thôi đi, hay là để Tô Phỉ tỷ giúp đỡ tôi đi, ở gần anh như vậy có cảm giác lạ.

Trương Kỳ trừng Trương Vĩ một cái, lời nói có chút ngượng ngùng.

Trương Kỳ cùng Trương Vĩ trên danh nghĩa là anh em họ, nhưng trên thực tế cũng không hề liên hệ máu mủ, hơn nữa quan hệ giữa hai người cũng không thân cận, cũng không hề là loại tình thân anh em, để cho nàng cùng Trương Vĩ ôm một chỗ, trong lòng dù sao thì cũng luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên.

- Ừ, vậy tùy em vậy.

Trương Vĩ lắc đầu bật cười, hắn cũng không hề suy nghĩ tạp nham, chỉ là nhìn ra tiểu tâm tư của Tô Phỉ, muốn thuận tay giúp Trương Kỳ một chút, đối phương nếu không cảm kích, Trương Vĩ há lại sẽ vội vàng nịnh bợ.

..

Buổi trưa, sau khi nhận được sự khích lệ của Trương Vĩ, lại thấy được tiền đồ bừng sáng, Dương Quang cảm nhận cả người tràn đầy năng lượng, sau giờ cơm trưa, liền chạy tới một trường dạy nghề lập quan hệ.

Tên của học viện chuyên khoa này là Ký Cháu Hóa Công Học Viện, Sở Học Viện tại thành phố Bảo Thành cũng nằm ở đây, chưa có xếp hạng trên toàn quốc, sinh viên bên trong phần lớn cũng lăn lộn vì mục đích bằng tốt nghiệp.

Dương Quang chạy tới phòng làm việc của giáo sư, đem sự tình cùng một Lão sư miêu tả một chút, được dẫn tới phòng làm việc của chủ nhiệm bộ phận cung ứng việc làm, ông ấy phụ trách quản lý cung ứng việc làm cho sinh viên tốt nghiệp.

Chủ nhiệm phòng cung ứng việc làm hơn 40 tuổi, nét mặt nghiêm túc vô cùng, giữ lại mái tóc húi cua, nhìn qua thật ra thì vô cùng hoạt bát nhanh nhẹn, tên của ông ấy gọi là Tằng Nghiễm Vi.

- Tằng chủ nhiệm, vị này chính là Dương Quang tiên sinh, công ty họ muốn thông báo tuyển dụng tại công ty chúng ta, vì thế tôi dẫn anh ấy đến gặp ông.

Nam Lão sư dẫn Dương Quang đến.

- Tiểu Ngụy,cảm ơn anh rồi.

Tằng Nghiễm Vi đứng dậy, khách khí nói.

- Không cần khách khí, vậy tôi trở về phòng làm việc đây.

Nam nhân được xưng là Tiểu Ngụy, phất tay áo.

- Đi thong thả.

Tằng Nghiễm Vi đáp lại một tiếng, nhìn Ngụy lão sư đi ra ngoài, lập tức đối nói với Dương Quang:

- Dương tiên sinh, mời anh ngồi, tôi rót chén trà cho anh.

- Tằng chủ nhiệm, ông không cần khách khí như vậy.

- Không có gì, anh tới là khách, nên phải thế.

Tằng Nghiễm Vi vỗ vỗ bả vai Dương Quang, tỏ ý mời hắn ngồi trên ghế, còn hắn thì châm trà cho Dương Quang.

Tằng Nghiễm Vi vì là chủ nhiêm cung ứng việc làm cho sinh viên tốt nghiệp, chuyên môn phụ trách cấp công tác cho sinh viên, chuyện này là phân đoạn tối trọng yếu nhất, chính là chịu trách nhiệm thông báo công ty tuyển dụng sinh viên, cho nên mới phải khách khí với Dương Quang như vậy.

- Dương Quang tiên sinh, mời anh uống trà.

Tằng Nghiễm Vi để nước trà đưa đến trước mặt Dương Quang, rồi sau đó có chút không thế chờ đợi mà hỏi:

- Xin hỏi địa chỉ công ty các vị ở nơi nào, ngành nghề kinh doanh là gì nha?

- Công ty chúng tôi nằm ở Bắc Kinh, chủ yếu hành nghề kinh doanh bất động sản, hoạt động tín dụng.

Dương Quang hấp thụ giáo huấn hồi sáng, vì để nâng công ty lên đẳng cấp cao, lại tăng thêm nghiệp vụ cho vay.

- Bất động sản, hoạt động tín dụng?

Nghe được hai cái nghiệp vụ này, Tằng Nghiễm Vi suy tư một lát, đồng thời ngộ ra, lại có vẻ có chút thất lạc:

- Công ty của các vị là môi giới bất động sản hả?

- A, Đúng!

Dương Quang gật gật đầu, cho dù nói thêm điều tốt đẹp cho công ty, nghiệp vụ của công ty cũng không thế biến đổi, Dương Quang cũng không có tiếp tục che giấu.

- Dương Quang tiên sinh, nói thật với anh, đã có một công ty môi giới khác ở địa phương, tại trường của chúng tôi tiến hành hợp tác thông báo tuyển dụng rồi, chỉ sợ không thế lại đáp ứng anh.

Tằng Nghiễm Vi nói có chút khó khăn.

- Tằng chủ nhiệm, bọn họ chiêu thu của bọn họ, chúng tôi chiêu thu của chúng tôi, trong chuyện này không có xung đột.

Dương Quang khuyên nhủ.

- Này không được, anh hay là đi tìm những trường học khác đi.

Tằng Nghiễm Vi lắc lắc đầu.

- Tằng tiên sinh, công ty chúng tôi là rất có thành ý cùng quý trường hợp tác đấy, đây là một chút tâm ý của công ty chúng tôi, hi vọng ông có thế đồng ý.

Thấy được Tằng Nghiễm Vi không chịu đồng ý, Dương Quang chỉ lấy ra một cái phong thư, đưa trước mặt Tằng Nghiễm Vi.

- Ôi chao ôi, cái này không được tốt nha.

Tằng Nghiễm Vi ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt nhìn chung quanh một chút, trên mặt lộ ra dáng vẻ kỳ ý.

- Không có gì không tốt đâu, chính là một chút tâm ý.

Dương Quang để phong thư phái trước mặt, thấp giọng nói.

- Vậy được rồi, lần này tôi thu, nhưng mà lần sau không được làm như vậy nữa!

( )

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free