Phòng Thuật (Dịch) - Chương 740: Tiến vào thị trường nhà sơ cấp (Nhà xây mới để bán) (1)
- Không phải bảo anh dừng xe ở bên cạnh sao? Tại sao phải đậu tại trước cửa tiệm của tôi, anh làm tổng giám khu vực đi ra xem rồi kìa.
Thấy Đặng Hữu Tài đứng ở ngoài xe, đang nhìn xung quanh bên trong xe, Trương Kỳ nói có chút bất đắc dĩ.
- Xem lời này của em, tôi lái xe đưa em đi làm, chắc là do anh không đúng.
Trương Vĩ giả vờ cả giận.
- Tôi không có nói anh không đúng, chỉ có…
Trương Kỳ muốn giải thích một chút, lại cũng không có quá nhiều thời gian nên nói:
- Quên đi, là tôi nói sai trước được chưa, buổi tối tôi làm hai phần thức ăn ngon, xem như đền tội với anh.
- Ừ, như vậy còn được.
Trương Vĩ bấm nút khóa.
- Anh nhanh chóng lái xe đi đi, đoán chừng tổng giám chúng tôi đem anh trở thành khách hàng lớn đấy.
Thấy Đặng Hữu Tài chờ ngoài xe, Trương Kỳ vừa cỡi đai an toàn, vừa thúc giục.
Trương Kỳ mở đai an toàn, đang muốn mở cửa xe ra ngoài, Trương Vĩ kéo nàng lại để nói:
- Em đừng vội ra ngoài, tôi trịnh trọng nói cho em một lần, anh đúng là ông chủ của công ty Trung Vĩ, một hồi em cũng đừng náo loạn chê cười nha.
Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, trong lòng Trương Kỳ chần chờ một lát, dựa theo phân tích cùng nhận thức của mình, cô ta quả thật không tin Trương Vĩ là ông chủ của công ty Trung Vĩ, nhưng Trương Vĩ nói nghiêm trang, lại không giống như là lừa gạt cô.
- Tôi tin tưởng, được chưa.
Trương Kỳ nói lấy lệ một câu, nhưng trong lòng lại bán tín bán nghi, chuẩn bị trông xem thế nào.
Ngay lúc Trương Vĩ cùng Trương Kỳ nói chuyện, Trầm Đông Bình cùng Đỗ Bằng Trình cũng đi ra, đều đứng ở bên cạnh Đặng Hữu Tài, có mấy nghiệp vụ viên cũng nhìn sang tò mò.
Trương Kỳ từ trong xe đi ra, thấy được ba lãnh đạo đều đứng ở ngoài buồng lái, thật ra đã có mấy phần tin tưởng lời nói của Trương Vĩ, bất quá vẫn là vô cùng khách khí nói:
- Chào buổi sáng tổng giám, chào buổi sáng hai vị điếm trưởng.
- Chào buổi sáng Trương tiểu thư!
- Buổi sáng tốt lành.
Tuy rằng ba người Đặng Hữu Tài, Trầm Đông Bình, Đỗ Bằng Trình, không hề biết quan hệ của Trương Kỳ cùng Trương Vĩ, nhưng sáng sớm ngồi trong một chiếc xe, đã thế hiện quan hệ hai người không giống bình thường.
- Rắc rắc…
Ngay lúc bốn người chào hỏi. Trương Vĩ cũng từ trong xe đi ra, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
- Trương tổng!
- Trương tổng anh đã tới.
Thấy Trương Vĩ từ trên xe bước xuống, ba người Đặng Hữu Tài nhanh chóng chào hỏi.
- Đặng ca, Đông Bình, Bằng Trình, trong khoảng thời gian này tôi không ở công ty, cực khổ ba người các vị rồi.
Trương Vĩ vô cùng nhiệt tình đi về phía trước, vỗ vỗ bả vai ba người.
- Trương tổng anh khách khí, chúng tôi nên phải làm thế.
Đặng Hữu Tài lên tiếng.
- Đặng ca.
Công ty dưới sự lãnh đạo của anh, phát triển rất tốt nha! Nhất là sức mạnh thông báo tuyển dụng rất lớn, không chỉ có rất nhiều đồng nghiệp mới tới công ty, thậm chí chiêu thu được cả em họ của tôi vào công ty chúng ta.
Trương Vĩ cười ha hả.
- Trương tổng, ý của ngài là…
Đặng Hữu Tài một bên hỏi thăm, ánh mắt lại liếc Trương Kỳ.
- Trương Kỳ chính là em họ tôi, sau khi tôi về đến Bắc Kinh, mới biết cô ấy gia nhập công ty Trung Vĩ.
Trương Vĩ giải thích một phen, tất cả sự tình đều nói rõ ràng, tránh đưa tới hiểu lầm không cần thiết.
- Vậy à, thì ra là như vậy.
Đặng Hữu Tài thế hiện vẻ mặt như chợt tỉnh ngộ.
Không riêng gì Đặng Hữu Tài bất ngờ trong lòng, những nghiệp vụ viên khác cũng đều có chút kinh ngạc. Nhỏ giọng nghị luận.
- Được rồi, mọi người đi vào nói chuyện đi, đừng tụ tập đông ở ngoài.
Trương Vĩ vừa nói, vừa bảo mọi người đi vào.
Nhưng Trương Kỳ lại sững sờ ở cạnh ô tô, cái miệng anh đào nhỏ nhắn khã rung, ngơ ngác nhìn bóng lưng Trương Vĩ, trên mặt toát ra thần tình khó tin, cô ta bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới. Trương Vĩ đúng thật là ông chủ của công ty Trung Vĩ.
Sau khi Trương Vĩ cùng nghiệp vụ viên chào hỏi, liền dẫn theo Đặng Hữu Tài cùng hai vị điếm trưởng, đi vào bên trong phòng làm việc của hắn, khi thấy phòng làm việc đã một tháng rồi chưa vào, Trương Vĩ cảm nhận được một chút cảm giác thân thiết.
Sau khi bốn người Trương Vĩ đi vào phòng làm việc, Ngưu Lỵ Lỵ mang nước trà lên cho bốn người, Trương Vĩ cũng bảo nàng lưu lại. Ngưu Lỵ Lỵ không riêng gì là trợ lý Trương Vĩ, coi như là tâm phúc của Trương Vĩ.
Trong khoảng thời gian Trương Vĩ không ở công ty, tổng công trạng cùng sự điều động nhân viên công ty, ngoại trừ Đặng Hữu Tài biết ra. Chỉ có Ngưu Lỵ Lỵ biết rõ, coi như là người phát ngôn của Trương Vĩ ở công ty.
Trương Vĩ lần này về tới Bắc Kinh, không riêng gì cần phải phát triển môn điếm, còn muốn chỉnh đốn lại công ty Trung Vĩ, làm rõ quyền lợi cùng bộ khung công ty, ban giám đốc, tổng giám đốc, bộ phận kinh doanh, bộ phận tín dụng, bộ phận nhân sự, bộ phận tài vụ, bộ phận văn thư, ban hậu cần.
Trong đó, ban giám đốc chỉ có hai người Trương Vĩ cùng Chu Bàn Tử, Chu Bàn Tử chỉ có 20% cổ phần, lại là một nhà đầu tư, căn bản cũng sẽ không quản lý bất kỳ chuyện gì, vẫn là do Trương Vĩ một mình định đoạt.
Công ty Trung Vĩ còn đang thời kỳ phát triển lúc đầu, Trương Vĩ quyết định chức Tổng giám đốc đại lý tạm thời, sau này tránh khỏi tình huống đuôi to khó vẫy, ở công ty thành lập quyền uy của mình, khiến cho công ty phát triển cân bằng cùng nhanh chóng.
Ở sáu bộ phận còn lại, tối trọng yếu nhất chính là bộ phận kinh doanh, cũng là cơ sở cùng căn bản của công ty môi giới, Trương Vĩ quyết định để cho Đặng Hữu Tài đảm nhiệm, về phần những bộ phận khác, cũng đều đã có người được chọn tương ứng, tuy nhiên vẫn là cần phải cùng Chu Bàn Tử nói một chút, như vậy mới thế hiện sự kính nể đối phương.