Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 744: Cố nhân (1)

Cao ốc Lục Chu Tổng cộng có ba khu, môn điếm công ty Trung Vĩ nằm giữa khu a và b, sau khi Trầm Đông Bình chỉ định Trương Kỳ dẫn khách đi xem nhà về, từ trong điếm lấy chìa khóa ủy thác duy nhất, nhóm bốn người đi vào khu a.

- Trương Kỳ, năng lực nghiệp vụ của cô có được không? Đừng dẫn chúng tôi xem nhầm văn phòng đấy.

Trương Vĩ trêu ghẹo.

- Anh chớ xem thường người khác, tôi có thế chưa hẳn kém hơn anh.

Trương Kỳ trợn nhìn đối phương một cái, kêu hừ một tiếng.

- Tánh khí của vị Trương tiểu thư này không phải dạng vừa, lại dám nói như vậy cùng ông chủ của mình.

Lan Nguyệt đánh giá Trương Kỳ một phen, thấy dung mao nàng xinh đẹp, trong lòng cảm nhận được có chút kinh ngạc, khẽ cười nói.

- Nghe Lan tiểu thư nói chưa? Còn không nhanh xin lỗi tôi đi.

Trương Vĩ cười nói.

- Là do anh giễu cợt tôi, tôi vừa rồi không có làm gì sai, tại sao cần phải xin lỗi anh.

Trương Kỳ chu cái miệng nhỏ nhắn.

- Cô không xin lỗi tôi, sẽ không sợ tôi khiển trách à?

Trương Vĩ giả vờ cả giận.

- Anh nếu là không sợ lúc ăn cơm tối, miệng ăn trúng đinh ốc, thì cứ làm khó dễ tôi là được rồi.

Trương Kỳ cũng không có cùng đối phương đấu ai cứng hơn, gương mặt xinh đẹp nở nụ cười, nói vô cùng thân thiết.

- Khụ… Tôi vừa rồi là đùa cô thôi.

Sau khi nghe Trương Kỳ phản kích, Trương Vĩ cũng không dám đùa nàng nữa, nếu thật ăn đinh ốc vào trong bụng, không phải là tự rước họa vào thân sao?

Trương Vĩ vừa chỉ chỉ hai người Chu Bàn Tử bên cạnh, vừa giới thiệu:

- Vị này chính là tiên sinh Chu Bách Vàn cùng Lan Nguyệt tiểu thư, chính là cổ đông của công ty, cũng là bạn tốt của tôi.

- Chào Chu tiên sinh, chào Lan tiểu thư.

Sau khi nghe Trương Vĩ giới thiệu, gương mặt Trương Kỳ lộ ra vẻ tươi cười, nói vô cùng khách khí.

- Bàn ca, đây là em họ Trương Kỳ của tôi, vốn là làm kinh doanh ô tô, ai ngờ khi tôi trở về thành phố Bảo Thành. Cô ta liền chạy tới công ty Trung Vĩ làm.

Trương Vĩ giới thiệu.

- Trương Kỳ muội không cần khách khí, trực tiếp gọi tôi Bàn ca là được rồi.

Chu Bàn Tử phất tay áo nói, hắn sớm nhìn ra Trương Vĩ cùng Trương Kỳ quan hệ không bình thường, chỉ có điều không nghĩ tới hai người là quan hệ thân thích.

Sau khi biết được quan hệ Trương Kỳ cùng Trương Vĩ, Lan Nguyệt đối với Trương Kỳ vô cùng khách khí, chủ động cùng Trương Kỳ nói một chút vấn đề nữ nhân, Trương Vĩ cùng Chu Bàn Tử trò chuyện vấn đề công ty Bách Ức.

Bởi vì Trương Vĩ quyết định một lần thuê hai văn phòng, một cái lấy tư cách là phòng làm việc của công ty Bách Ức, một cái lấy tư cách là tổng bộ công ty Trung Vĩ. Vì thế lần này dẫn khách đi xem năm phòng nguyên, muốn lựa chọn thuê hai cái trong đó.

Năm bộ phòng nguyên đều hướng mặt về công viên Lục Châu, vì thế rất nhanh thì xem phòng nguyên xong rồi, Trương Vĩ coi trọng hai văn phòng, hai cái này đều nằm ở tầng 26. Hơn nữa đều là hướng mặt về phía công viên Lục Châu.

Diện tích hai cái văn phòng đều như nhau, bên trong không có bất kỳ vật ngăn cách, giống như là hai văn phòng không gian mở vậy, đến lúc đó tùy theo yêu cầu, tự mình lắp đặt thiết bị, phân ra các phòng làm việc riêng.

Hai văn phòng này đều quay về hướng nam, cửa sao sát sàn cao hai thước vô cùng rộng rãi thoáng đãng, Trương Vĩ nhìn xuyên qua cửa sổ. Là có thế thưởng thức rõ ràng toàn cảnh công viên Lục Châu.

- Bàn ca, anh cảm thấy hai cái văn phòng này như thế nào đây?

Trương Vĩ hỏi.

- Đúng vậy, diện tích thích hợp, hướng nam, còn có thế ngắm nhìn được phong cảnh công viên. Về phần phương diện giá tiền thì do là người trong nghề, anh cảm thấy giá tiền bao nhiêu thì phù hợp.

Chu Bàn Tử vừa quan sát phòng nguyên, vừa gật đầu.

- Giá tiền cho thuê hai cái văn phòng này tương đối cao, nhưng mà điều kiện của phòng nguyên quả thật không tệ.

Trương Vĩ trầm ngâm một lát. Quay đầu nhìn Trương Kỳ hỏi:

- Căn nhà này còn có thế mặc không?

- Chủ sở hữu nhà nói là giá thấp nhất.

Trương Kỳ khẽ lắc đầu.

- Lần nữa cùng chủ nhà tận lực nói chuyện một chút. Tranh thủ hạ thấp giá tiền thuê, bên chúng ta có thế thanh toán một năm.

Trương Vĩ phân phó một tiếng.

- Vâng, tôi nhớ kỹ rồi.

Trương Kỳ lên tiếng, để lời Trương Vĩ vừa mới nói, ghi vào quyển sổ của mình.

- Được rồi, sự tình nói xong rồi, nhà cũng xem rồi, chúng ta hiện tại trở về đi.

Chu Bàn Tử đề nghị.

- Ừ, tôi…

Trương Vĩ đang muốn lúc nói chuyện, phía ngoài truyền đến một sự thanh âm, đã cắt đứt của hắn nửa câu sau lời nói.

- Đông đông đông… Xin hỏi chủ sở hữu nhà có ở đây không? Chúng tôi đến xem nhà.

Giọng của một nữ nhân vang lên, gõ cửa tượng trưng một cái, sau đó có ba người tiến vào, trong đó có hai nữ, một nam.

Sau khi thấy hai nữ nhân đi vào, Trương Vĩ không khỏi sửng sốt, hai nữ nhân này hắn biết, hơn nữa đều là đồng nghiệp ở môn điếm Nhã Uyển, một là điếm trưởng Tô Ngưng của môn điếm, một là nghiệp vụ viên Phương Văn Quân.

- Tô điếm trưởng, Phương Văn Quân, các vị tại sao lại ở đây?

Trương Vĩ nghi ngờ.

- Chúng tôi mới tìm được bộ phòng nguyên này, vừa lúc có khách hàng muốn thuê văn phòng cao ốc, vì thế sớm sang đây xem một chút, cũng như sẽ chụp vài tấm hình gửi cho khách hàng.

Phương Văn Quân nói.

- Trương Vĩ, anh ở đây dẫn khách đi xem nhà.

Sau khi thấy Trương Vĩ, Tô Ngưng cũng có chút kinh ngạc.

- Không tính là dẫn khách, cùng bằng hữu đi xem nhà chung.

Trương Vĩ cười một cái.

Từ sau khi Tô Ngưng đổi đi nơi khác, Trương Vĩ một mực chưa từng gặp qua hai người, sau khi gặp mặt lần này, có lẽ không xuất phát từ nguyên nhân cạnh tranh, ngược lại tăng thêm cảm giác thân thiết.

- Tô điếm trưởng, hai người các vị đều đến khu Long Tỉnh Loan rồi sao?

- Không có, chúng tôi đã nghỉ việc, hiện tại tự mình mở công ty môi giới.

Tô Ngưng cố nặn ra vẻ tươi cười.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free