Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 771: Mua sắm (1)

Buổi trưa, sau khi ăn cơm xong, Trương Vĩ cáo từ đám người Vệ Trường Minh, dẫn Trương Kỳ rời khỏi khu sở chiêu đãi, rồi sau đó đi tới chỗ đỗ ô tô, hai người ngồi lên ô tô chuẩn bị rời đi.

- Trương tổng, chỉ có hai người chúng ta về công ty, không cần chờ Chu tổng hay sao?

Trương Kỳ ngồi ở vị trí kế bên tài xế, có chút nghi ngờ hỏi.

- Không cần, Chu tổng còn có những chuyện khác phải làm.

Trương Vĩ vừa phát động ô tô, vừa lắc lắc đầu, đáp.

Châu Cuồng Sinh sở dĩ không cùng về công ty, là bởi vì hắn cần phải ở lại sở chiêu đãi, nghe ngóng một chút tin tức về việc có công ty nào đang cạnh tranh đấu giá đất, đồng thời nhân cơ hội tìm hiểu một chút về tình huống của những công ty này, để khiến cho Bách Ức công ty chiếm được ưu thế trong quá trình đấu giá.

- Anh… Anh có phải đã sớm biết chuyện giữa Sở Thiên Kiều cùng Ngô Dũng?

Trương Kỳ chần chờ một lát, hỏi.

- Cũng không thế nói là sớm, sáng nay có gặp qua hai người đó một lần.

Trương Vĩ đáp.

- Vậy sao anh không nói cho tôi biết, làm hại cho tôi bị lúng túng như vậy.

Trương Kỳ có chút bất mãn nói.

- Nói cho em biết?

Trương Vĩ đạp một chân ga, lắc đầu bật cười nói:

- Vậy em cảm thấy tôi nên nói như thế nào? Nói cái gì đây?

- Thì nói… Thôi quên đi, dù sao sự tình cũng đã trải qua rồi.

Trương Kỳ phẫy phẫy bàn tay nhỏ bé, đáp.

- Vậy mới đúng chứ, suy nghĩ thoáng một chút sẽ tốt hơn ngay.

Trương Vĩ cười nói.

- Em còn muốn hỏi anh một chuyện, có được hay không nha?

Trương Kỳ mấp máy môi đỏ mọng, ấp úng hỏi.

- Chuyện gì?

- Nếu như…

Trương Kỳ cúi thấp gương mặt xinh đẹp, có chút ngượng ngùng hỏi:

- Em Tôi là nói nếu như… Nếu để anh lựa chọn giửa em và Sở Thiên Kiều, thì anh sẽ chọn người nào?

- Ý gì đây?

Trương Vĩ nghi ngờ hỏi.

- Nói trắng ra là, nếu như phải so sánh giữa em và Sở Thiên Kiều, anh sẽ thích người nào hơn?

Trương Kỳ sau khi nói xong, trên mặt lộ ra một chút không tự nhiên.

- Nghe ý lời này của em, vẫn còn là chưa quên được Ngô Dũng rồi.

- Càng không có quan hệ gì đến Ngô Dũng cả. Em cũng sẽ không có bất cứ mối quan hệ nào với anh ta, em chỉ là không quen nhìn Sở Thiên Kiều như vậy mà thôi.

Trương Kỳ co giật gương mặt xinh đẹp một cái, đáp.

- Sở Thiên Kiều sao lại đắc tội em rồi, tuy người này xem ra có vẻ có cá tính rất mạnh, nhưng mà cũng không phải là người ngang ngược không nói lý lẽ đâu.

Trương Vĩ nói.

- Đó là tại trước mặt đàn ông các người, cô ta dĩ nhiên sẽ giả vờ nghiêm trang, ở trước mặt tôi, cô ta cũng không thiện lương như vậy.

Trương Kỳ hừ một tiếng, đáp.

- Vậy à, ả nữ cường nhân kia đã làm chuyện gì khiến cho em trở nên hận cô ta như vậy? Hay là bởi vì ả đoạt đi Ngô Dũng rồi?

Trương Vĩ hỏi.

- Em nói không có quan hệ gì với Ngô Dũng, là do cô ta dùng ngôn ngữ làm nhục em.

Trương Kỳ đáp.

- Cô ta nói cái gì vậy? Có khi nào là có gì hiểu lầm gì không?

- Hiểu lầm? Anh cho rằng em sẽ không phân rõ giữa hiểu lầm và vũ nhục sao?

Trương Kỳ trầm mặc một lát, trên mặt đẹp lại lộ ra một chút ủy khuất, mang theo một chút nghẹn ngào, nói:

- Cô ta nói… Không muốn ngửi mùi nước hoa giá rẻ trên người em, anh cảm thấy đây không phải là làm nhục sao?

- Vậy đúng là cô ta làm hơi quá rồi.

Nghe được lời nói của Trương Kỳ xong, Trương Vĩ liếc mắt nhìn đối phương một cái, thấy đôi mắt Trương Kỳ đỏ bừng, không khỏi lắc lắc đầu trấn an:

- Quên đi, vì một chút chuyện như vậy, không đến mức khóc đâu.

- Tôi không khóc.

Trương Kỳ xoay đầu qua một bên, dùng khăn giấy lau hai má, hỏi:

- Anh dường như vẫn chưa trả lời em.

- Đương nhiên là chọn em rồi, em không những mặt mài xinh đẹp, vóc người cũng điện nước đàng hoàng. Còn biết làm cơm, thu dọn việc nhà, so sánh với Sở Thiên Kiều, có thế nói là hơn rất nhiều.

Trương Vĩ an ủi.

- Nghe anh nói không giống như là đang khích lệ tôi, mà ngược lại còn như đang nhận xét về người hầu vậy.

Trương Kỳ hờn dỗi lườm hắn.

- Con người dù sao cũng luôn có chỗ thiếu sót mà. Càng không thế chỗ nào cũng toàn vẹn, chu đáo, em so sánh với Sở Thiên Kiều về sự nghiệp, thì ắt là có sự chênh lệch nhất định, không cần thiết phải đem chỗ yếu của mình đi sánh với sở trường của đối phương. Ít nhất cô ta không xinh đẹp hơn em, có phải hay không nào?

- Em cũng không đến mức phải dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm ăn.

Nghe được lời nói của Trương Vĩ, trong lòng Trương Kỳ ít nhiều gì cũng có chút an ủi, nhưng mà ngoài miệng vẫn còn làm ra vẻ không phục.

- Nói thật, chỉ bằng vào khuôn mặt xinh xắn cùng vóc người như vầy của em, không đi làm minh tinh thì thật là đáng tiếc. Em nếu mà dấn thân vào ngành giải trí, khẳng định thành công hơn so với Sở Thiên Kiều.

Trương Vĩ trêu ghẹo.

- Quên đi, ngành giải trí là loại ngành “Hỗn loạn” như vậy, không phải quy tắc này, thì là quy tắc kia, em không muốn bị người ta sỗ sàng lợi dụng.

Khi nói tới chỗ này, Trương Kỳ dường như nghĩ tới cái gì, nghiêng gương mặt xinh đẹp qua bên trái, nhìn chằm chằm vào Trương Vĩ đang lái xe, hỏi:

- Vừa rồi, có phải là anh cố ý “cật đậu hủ” (sờ soạng, sexual harass) tôi hay không?

- Cái gì mà đậu hủ với tương caho gì chứ? Em là nói đậu hủ thúi trưa hôm nay ăn đó ngon quá hả?

Trương Vĩ ra vẻ sửng sốt hỏi.

Từ khi Lý Tuệ Lan đưa ra ý kiến cho hai người gắn kết với nhau, quan hệ giữa Trương Vĩ và Trương Kỳ liền trở nên có chút vi diệu…, khiến cho giữa hai người có nhiều thêm một loại ái muội, thậm chí còn tạo cho Trương Vĩ một cái loại lý do hợp lý để đùa giỡn chọc ghẹo Trương Kỳ.

- Hừ, anh đừng có giả đò!

Thấy Trương Vĩ trả lời lấy lệ một câu, Trương Kỳ trợn đôi mắt đẹp lên, trừng hắn một cái, hừ yêu một tiếng, rồi nói:

- Ở bên trong hành lang của khu sở chiêu đãi, anh… Anh có phải là cố ý sờ soạng tôi hay không?

- À, không phải là em muốn cho Ngô Dũng biết khó mà lui sao, sở dĩ anh mới đành giả dạng làm bạn trai của em, ôm ngươi một chút vòng eo của em thôi mà?

Trương Vĩ gật gật đầu, đáp.

- Tôi không phải là nói đến chuyện ôm eo, mà là nói lúc mới bắt đầu, anh có phải là cố ý sờ mông tôi hay không?

Tuy rằng câu nói này có chút ngượng ngùng để nói ra khỏi miệng, nhưng nhìn thấy Trương Vĩ trong một bộ dạng vô lại, trong lòng Trương Kỳ liền cảm nhận được một sự uất ức, nên vẫn đỏ mặt nói trắng ra luôn.

- Em nghĩ nhiều rồi, anh làm sao có thế làm loại chuyện đó chứ?

Trương Vĩ giả vờ cả giận nói:

- Em đây chính là đáng đổ xấu cho anh, cẩn thận tôi tố cáo em phỉ báng đấy!

- Hừ, thật là một tên đại…

Trương Kỳ trừng Trương Vĩ một cái, đôi môi đỏ mọng mím lại, hai hàm răng cắn chặt, lẩm bẩm một câu không thế nghe được, nhưng mà Trương Vĩ không chịu thừa nhận, nàng cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free