Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 795: Lý Quang Diệu (1)

- Reng reng reng…

Bên trong phòng làm việc của công ty Bách Ức tại cao ốc Lục Châu, Trương Vĩ đang tra xét tư liệu công ty, đột nhiên điện thoại di động trên bàn vang lên, Trương Vĩ cầm điện thoại lên vừa thấy, hiện trên màn hình chính là số điện thoại của Trần Huy.

- A lô, xin chào phó chủ tịch Trần.

Thấy Trần Huy gọi điện thoại đến, Trương Vĩ nhấn nút trả lời, giọng nói có chút mừng rỡ và mong đợi.

Mấy hôm trước, Trương Vĩ mời Trần Huy ăn bữa tối, đồng thời cũng cho đối phương một khoản tiền trà nước, đối phương cũng đã đáp ứng cho công ty Bách Ức vay tiền, hơn nữa cũng đã tiến hành thao tác tại ngân hàng.

- Trương đổng là tôi.

Trần Huy đáp một tiếng.

- Phó chủ tịch Trần, ngài gọi điện thoại tìm tôi có chuyện gì?

Trương Vĩ hỏi.

- Sở dĩ tôi gọi điện thoại cho cậu, chủ yếu là vì chuyện mảnh đất kia.

Trần Huy nói.

- Phó chủ tịch Trần, xin mời ngài nói.

- Trương đổng, việc thế chấp mảnh đất kia để vay tiền, có thế phải trì hoãn thêm mấy ngày.

Trần Huy nói.

- Phó chủ tịch Trần, tại sao phải trì hoãn thêm mấy ngày, có phải đã xảy ra chuyện gì không.

Trương Vĩ nói.

Từ khi đấu giá được mảnh đất đó từ chính phủ, công ty Bách Ức chỉ thanh toán trăm triệu NDT, vì phòng ngừa sự tình phức tạp, phát sinh biến cố, Vệ Trường Minh cũng có dặn dò qua với Trương Vĩ.

Một khi lấy được giấy chứng nhận, nhất định phải nhanh chóng đến ngân hàng vay tiền, đem trả hết khoản phí dụng còn lại, tránh trì hoãn thời gian quá lâu, sẽ phát sinh biến cố ngoài ý muốn.

- Không vấn đề gì, chỉ là Triệu chủ tịch của chúng tôi, mấy ngày nay phải đi công tác. Không có cách nào ký hợp đồng cho vay được.

- Phó chủ tịch Trần, vậy ngài không thế toàn quyền xử lý chuyện này sao?

- Nếu cho vay bình thường thì không có vấn đề. Nhưng thế chấp đất để cho vay, hơn nữa còn vay khoản tiền lớn, nhất định phải do chủ tịch trực tiếp xét duyệt, cho nên phải chờ ngài ấy về mới được.

- Vậy Triệu chủ tịch khi nào trở về?

- Vừa rồi tôi có gọi điện cho ngài ấy, ngắn thì ba bốn ngày, dài thì bốn năm ngày, chi bằng chúng ta cố chờ một chút.

Trần Huy đề nghị.

- Vậy được, làm phiền ngài khẩn trương một chút. Việc vay tiền của công ty Bách Ức đang rất cấp bách.

Trương Vĩ nói.

- Trương đổng ngài yên tâm, tôi sẽ thúc giục Triệu chủ tịch, để ngài ấy nhanh chóng xét duyệt hợp đồng, như vậy chúng tôi mới có thế cho vay nhanh chóng.

- Được, vậy thì cảm ơn phó chủ tịch Trần.

- Trương đổng không cần khách khí, đây cũng là việc tôi nên làm.

Trần Huy cười ha hả, lại cùng Trương Vĩ nói chuyện phiếm đôi câu. Sau đó mới ngắt điện thoại di động.

- Đô đô…

Sau khi đối phương tắt điện thoại, Trương Vĩ cũng khóa điện thoại lại, rồi đưa tay phải lên, vỗ vỗ trán mình, không khỏi thở dài một hơi.

- Ai…

Thế giới này thật là muôn hình muôn dạng. Không có chuyện gì được thuận buồm xuôi gió, Trương Vĩ cũng chỉ có thế cố gắng hết sức, nhưng Triệu chủ tịch đã đi công tác, chuyện vay tiền cũng chỉ có thế chờ thêm một chút.

- Đông đông đông…

Ngay lúc Trương Vĩ rầu rỉ, thở dài, bên ngoài phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa. Trương Vĩ vội ngẩng đầu lên.

- Mời vào.

Trương Vĩ vừa dứt lời, cửa phòng làm việc đã bị đẩy ra. Điền Hải Văn từ bên ngoài đi vào, nhìn Trương Vĩ cười một cái.

- Trương đổng.

- Điền tổng giám, mời ngồi.

Trương Vĩ thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh.

-cảm ơn nhiều, Trương đổng.

Điền Hải Văn ngồi vào ghế trước bàn làm việc, nhìn Trương Vĩ gật đầu tỏ ý.

- Không cần khách khí, anh tìm tôi có chuyện gì không?

Điền Hải Văn trở thành tổng giám marketing của công ty Bách Ức, coi như năng lực của hắn cũng nổi bật, mọi việc được phân công đều xử lý vô cùng tốt, không riêng gì Trương Vĩ có chút hài lòng, ngay cả Chu Bàn Tử cùng Tô Phỉ cũng rất thích hắn.

- Trương đổng, tôi có nghe được một chuyện, không biết có nên nó với cậu hay không?

Điền Hải Văn chần chờ một lát.

- Điền tổng giam, cứ nói đi đừng ngại.

Trương Vĩ phất tay áo, lơ đễnh nói.

- Tôi nghe được một tin nói, mẹ kế của cậu là Vinh phu nhân cùng em cậu là Trương Trung Nghĩa, hai ngày trước đã đến Bắc Kinh rồi.

Điền Hải Văn vừa nói, vừa quan sát phản ứng của Trương Vĩ.

- Nha…

Nghe được lời nói của Điền Hải Văn, Trương Vĩ thuận miệng lên tiếng, trong lòng cũng có chút bối rối, sau khi suy tư một lát mới hỏi.

- Bọn họ đến Bắc Kinh làm gì?

- Nghe nói là tham gia vài hạng mục ở chi nhánh công ty…

Điền Hải Văn nói được một nửa, thì dừng lại, sau đó mới cắn chặt răng tiếp tục.

- Nhưng mà, Vinh phu nhân đã biết thân phận của cậu, lần này đến hẳn là có liên quan đến cậu.

- Ha ha, tôi lúc nhỏ cũng có xem qua vài vở kịch trên truyền hình, căn cứ vào tình tiết của những vở kịch kia, thì sau khi mẹ kế phát hiện ra con riêng của chồng, vì nghĩ đứa con riêng đó sẽ có toàn bộ gia sản, nên không từ thủ đoạn mà đối phó đối phương, thậm chí có thế sẽ tìm người ám sát đối phương, anh nói xem tôi có gặp chuyện như vậy không.

Trương Vĩ cười nói.

- Trương đổng, kịch truyền hình dù gì cũng chỉ là hư cấu, bình thường hiếm có người dùng đến biện pháp cực đoan, hơn nữa Vinh phu nhân nếu muốn làm như vậy thật, cũng chính là xúc phạm đến ông chủ, ông chủ cũng không phải không chút phòng bị, nếu không Trương Gia Thắng cũng sẽ không tiếp tục ở lại Bắc Kinh.

Điền Hải Văn nói.

- Ừ, nghe lời anh nói cũng có lý, Trương Gia Thắng cũng coi là một nhân vật.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free