Phòng Thuật (Dịch) - Chương 799: Người quen cũ (1)
- Vệ ca, phong thư này là như thế nào? Anh lấy nó từ đâu?
Trương Vĩ chau mày, gương mặt âm trầm.
- Một bằng hữu ở Ban thanh tra Bắc Kinh đưa cho tôi, chuyện này cũng là hắn nói cho tôi biết, may mà hắn kịp thời giấu phong thư này đi, bằng không chúng ta cũng không thế thoải mái như bây giờ.
Vệ Trường Minh thở dài một hơi.
- Vệ ca, có thể điều tra được phong thư này do ai viết không?
Trương Vĩ hỏi.
- Thư nặc danh này ngay cả địa chỉ cũng không có, chỉ dùng máy tính để in ra, nên không thế tiến hành so sánh chữ viết, căn bản là không thế nào điều tra ra được!
Vệ Trường Minh nói.
Thật ra, loại hành vi này cũng giống với công ty Bách Ức, có rất nhiều bất động sản nhà đầu tư đã dùng qua, nhưng chỉ cần không có người cố ý kiếm chuyện, thì sẽ không có vấn đề gì, còn nếu chuyện bị làm lớn lên, chánh phủ lại muốn giữ hình tượng, nên khẳng định sẽ phái người điều tra chuyện này.
- Vệ ca, anh cảm thấy người viết phong thư này, rốt cuộc là có dụng ý gì? Hắn là muốn nhắm vào anh và Lữ cục trưởng, hay muốn ngăn cản công ty Bách Ức?
- Tôi cũng không rõ lắm, tình huống hiện tại quá ít? Rất khó nói rõ nguyên nhân.
Vệ Trường Minh khẽ lắc đầu.
- Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào!
- Tốt nhất, cậu nên nhanh chóng thế chấp mảnh đất kia để vay tiền, sau đó trả khoản phí dụng còn lại cho chính phủ.
Vệ Trường Minh trả lời một câu, đây cũng là mục đích chủ yếu hắn tìm Trương Vĩ.
- Vệ ca, ngân hàng bên kia cũng xảy ra vấn đề, Trần Huy gọi điện thoại cho tôi nói, chủ tịch ngân hàng bọn họ đã đi công tác, phải mấy ngày nữa mới trở về.
Trương Vĩ thành thật nói.
- Làm sao có thế trùng hợp như vậy, đúng lúc này lại đi công tác. Không có gì mờ ám chứ.
Vệ Trường Minh thì thầm một tiếng.
- Đúng vậy. Hiện tại chúng tôi không có cách nào để vay tiền, cũng không có cách nào trả nợ cho chính phủ, hình như là có người lên kế hoạch.
Trương Vĩ nói.
Đối với Triệu chủ tịch này, ngay từ đầu Trương Vĩ cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi nhìn thấy phong thư, hắn không khỏi có chút thắc mắc, hơn nữa bây giờ ngẫm lại, quả thật có chút khả nghi.
- Nếu như vậy. Thì mọi chuyện càng thêm khó khăn rồi.
Vệ Trường Minh nói.
- Ừ, tôi thấy việc cấp bách nhất, chính là tìm ra người giở thủ đoạn, chỉ khi nào bắt được đối phương, chúng ta mới có thế chuyển bại thành thắng.
- Ý của cậu tôi có thế hiểu, chuyện này nói thì dễ, nhưng chúng ta một chút đầu mối cũng không có. Chỉ bằng phong thư này thì không thế nào tìm được đối phương, hơn nữa Triệu chủ tịch bây giờ cũng không có ở Bắc Kinh, có thế nói là không có bất cứ đầu mối nào.
- Đừng nóng vội, chúng ta nên suy nghĩ thật kỹ.
Trương Vĩ vỗ vỗ bả vai Vệ Trường Minh an ủi.
Sau khi Trương Vĩ nói xong, hai người lại rơi vào trạng thái trầm mặc. Ngồi suy nghĩ xem, người nào có thế làm chuyện này nhất, lúc này trong đầu Trương Vĩ bỗng hiện lên chút manh mối.
Lúc đấu giá mảnh đất này, Trương Vĩ đã từng gặp qua Sở Thiên Kiều, lúc đó Trương Vĩ muốn thử dò xét đối phương đấu giá đất bao nhiêu. Song sau khi sử dụng Độc Tâm Thuật, hắn mới phát hiện công ty Minh Đức không tham gia đấu giá. Hơn nữa còn do Sở Thiên Hoành trực tiếp ra lệnh, lúc đó Trương Vĩ cũng cảm thấy có chút nghi ngờ.
Bây giờ ngẫm lại, Trương Vĩ vẫn cảm thấy Sở Thiên Hoành có chút khả nghi, hơn nữa đối phương cũng có khả năng làm chuyện này, nhưng Trương Vĩ không nghĩ ra động cơ của đối phương, cũng không biết hắn làm như vậy có lợi ích gì.
- Vệ ca, Sở Thiên Hoành có quan hệ thế nào với anh?
- Sở Thiên Hoành!
Nghe được lời nói của Trương Vĩ, Vệ Trường Minh kinh ngạc hô một tiếng, lập tức nhíu mày, không biết cúi đầu nghĩ cái gì, mà một lúc lâu mới ngẩng đầu lên.
- Tôi với Sở Thiên Hoành cũng có quen biết, hơn nữa trong công việc cũng có chút cạnh tranh.
- Anh cảm thấy, hắn có khả năng làm ra chuyện này không.
- Cậu nói tôi mới nghĩ đến, cậu biết Sở Thiên Hoành với Triệu chủ tịch có quan hệ thế nào không?
Khuôn mặt Vệ Trường Minh lộ ra một nụ cười khổ.
- Quan hệ thế nào?
- Bạn học đại học!
Vệ Trường Minh hừ lạnh một tiếng.
Trương Vĩ đối chính trị không phải rất nhạy cảm, nhưng Vệ Trường Minh là người bên trong nhà nước, đối với chuyện tranh giành quyền lực cũng không có gì lạ, muốn biết ai đang hãm hại mình, chỉ cần xem nếu bản thân gục ngã, thì ai là người được lợi nhiều nhất.
Nếu Vệ Trường Minh bị chuyện này làm ảnh hưởng, bất kể là bị đuổi việc hay điều đi nơi khác, thì nhất định sẽ có người lên tiếp nhận chứ khu trưởng, và người lên tiếp nhận chức vị này, có khả năng nhất chính là Sở Thiên Hoành.
Lúc nghĩ đến mối quan hệ giữa Sở Thiên Hoành và Triệu chủ tịch, trong lòng Vệ Trường Minh đã nhận định, chuyện này nhất định là do Sở Thiên Hoành làm, hơn nữa Trương Vĩ cũng nói đến Sở Thiên Hoành, chứng minh đối phương cũng đã phát hiện ra chuyện gì đó.
- Trương lão đệ, nếu như tôi đoán không sai, thì chuyện này rất có thế do Sở Thiên Hoành phái người làm, hắn cũng có đủ động cơ lẫn khả năng.
- Vệ ca, vậy anh nghĩ bây giờ chúng ta nên làm gì?
- Trong tay hắn hiện đang nắm nhược điểm của chúng ta, hơn nữa cũng là ở trong tối làm chuyện xấu, trong lúc nhất thời tôi không có biện pháp nào để ngăn cản hắn.