Phòng Thuật (Dịch) - Chương 819: Dệt gấm thuê hoa. (1)
Quan trường vốn chính là một nơi phức tạp, không có gì là bí mật tuyệt đối, chuyện Ban thanh tra đến nhà lục soát, cũng từ từ truyền ra khắp khu chính phủ, cho dù Sở Thiên Hoành bị oan, nhưng việc tìm ra vàng bạc Cháu báu ở nhà hắn lại là thật.
..
Trong một tiệm cơm ở khu Long Tĩnh Loan thành phố Bắc Kinh, Trương Vĩ cùng Vệ Trường Minh đang ngồi, trên mặt hai người vô cùng hưng phấn, nhỏ giọng trò chuyện với nhau.
- Lão đệ, chiêu này của cậu, tuy không phải quá cao minh, nhưng quả thật đã khiến Sở Thiên Hoành khóc không ra nước mắt.
Vệ Trường Minh cười nói.
- Tôi chỉ dùng thủ đoạn nhỏ, chuyện này có thế thành công, vẫn là do Vệ ca ở bên trong chu toàn.
Trương Vĩ cười nói.
- Được, là hai chúng ta hỗ trợ lẫn nhau.
Vệ Trường Minh cười ha hả, lắc lắc đầu nói.
- Vệ ca, nếu như chuyện này xong rồi, vậy có thế vặn ngã Sở Thiên Hoành không?
Trương Vĩ hỏi.
- Khó mà nói, đạo lý của chính phủ so với tưởng tượng của cậu còn phức tạp hơn nhiều, hơn nữa chuyện này dù sao cũng không phải là thật, muốn hoàn toàn vặn ngã Sở Thiên Hoành rất khó, nhưng bởi vì có chuyện này, nên Sở Thiên Hoành rất khó nhận chức ở Bắc Kinh.
Vệ Trường Minh phân tích.
- Vậy cũng tốt, chỉ cần hắn không nhậm chức ở Bắc Kinh, cũng sẽ không có cách nào quản được chuyện mảnh đất kia.
Trương Vĩ giống như tự an ủi, có chút thất lạc nói.
- Lão đệ, cậu cũng không nên nản chí, rất nhiều chuyện như vậy, làm quan cũng không dễ dàng đâu.
Vệ Trường Minh cảm khái nói.
Thật ra, trước khi Trương Vĩ gặp mặt, hắn và Sở Thiên Hoành đã âm thầm nhận thức, hắn sẽ không vì chuyện này mà cạn tào ráo máng với Sở Thiên Hoành, mà với tư cách bây giờ, Sở Thiên Hoành cũng sẽ không dây dưa chuyện mảnh đất nữa.
- Đúng rồi Vệ ca, Lưu Khải Văn phó cục trưởng cục tài nguyên thế nào rồi? Ngày hôm qua hắn tìm một ký giả, tôi chỉ sợ hắn sẽ như con thiêu thân.
Trương Vĩ có chút lo lắng.
- Lão đệ yên tâm. Sở Thiên Hoành hiện tại đã sụp đổ, hắn không thế lao vào như con thiêu thân được.
Vệ Trường Minh cười lạnh một tiếng.
- Chỗ của hắn tôi sẽ đích thân giải quyết.
- Được, vậy làm phiền Vệ ca rồi.
- Nên như vậy.
Vệ Trường Minh cười ha hả, vỗ vỗ bả vai Trương Vĩ.
Tuy rằng, lần này không thế hoàn toàn vặn ngã Sở Thiên Hoành, nhưng hắn đã từng bị kí ủy điều tra, mặc dù cuối cùng được nhận định là bị vu oan. Nhưng nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn sau này.
Chuyện này, ít nhất sẽ khiến Sở Thiên Hoành bị đình chỉ một thời gian, sau đó sẽ bị chuyển ra khỏi Bắc Kinh, đây đối với Sở Thiên Hoành mà nói hẳn là một ảnh hưởng không nhỏ.
Sau khi Trương Vĩ cùng Vệ Trường Minh nói chuyện xong, trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều. Đã không còn Sở Thiên Hoành cố ý ngăn trở, công ty Bách Ức cũng không phải chịu ảnh hưởng nữa.
- Đông đông đông…
Trương Vĩ sau khi về đến công ty Bách Ức, chân trước vừa đi vào phòng làm việc, sau lưng đã có người đến gõ cửa, không khỏi làm Trương Vĩ cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
- Mời vào.
Trương Vĩ nhìn về phía cửa làm việc nói.
- Kẽo kẹt…
Trương Vĩ vừa dứt lời, cửa phòng làm việc đã bị người đẩy ra. Châu Cuồng Sinh từ bên ngoài đi vào.
- Trương đổng.
- Cuồng Sinh, anh tìm tôi có việc sao?
Trương Vĩ xét hỏi.
- Chu tổng, việc tuyển công ty xây dựng và phá dỡ. Tôi đã chọn được vài công ty, nên muốn cậu xem qua một chút.
Châu Cuồng Sinh vừa nói, vừa đưa tư liệu ra.
- Ngồi đi. Tôi xem trước một chút.
Trương Vĩ nhận lấy tư liệu đối phương đưa, thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh.
Thật ra hai ngày trước, Châu Cuồng Sinh đã sắp xếp xong chuyện này, nhưng Trương Vĩ lại không có thời gian xử lý, hiện tại chuyện Sở Thiên Hoành đã giải quyết xong, Trương Vĩ trong lòng cũng an tâm hơn nhiều.
Sau khi nghĩ xong, Trương Vĩ lấy phần tài liệu kia, mở nội dung bên trong, cẩn thận xem qua một lần, đang chuẩn bị lên tiếng, phía ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa.
Trương Vĩ buông tài liệu trong tay xuống, không khỏi nhíu mày.
- Chủ tịch, phía ngoài có Lưu tiên sinh phó cục tài nguyên tìm anh.
Nữ nhân viên công ty Bách Ức đẩy cửa vào nói.
- Lưu tiên sinh phó cục tài nguyên?
Trương Vĩ có chút nghi ngờ lẩm bẩm một câu, cũng đang âm thầm đoán thân phận và ý đồ đối phương đến đây.
- Trương đổng, nếu là bằng hữu ở chính phủ đến, vậy tôi ra ngoài trước, nói chuyện với cậu sau.
Châu Cuồng Sinh đứng dậy, cười nói.
- Ừ, anh đi trước đi.
Trương Vĩ gật gật đầu, lập tức nhìn nữ nhân viên nói.
- Cô ra gặp Lưu tiên sinh, mời hắn vào đây.
- Được, Trương đổng.
Nữ nhân viên lên tiếng, lập tức cùng Châu Cuồng Sinh đi ra ngoài.
Sau một lát, cửa phòng lần nữa bị đẩy ra, Trương Vĩ không khỏi ngẩng đầu nhìn lên, là một nam nhân xa lạ, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
- Trương đổng xin chào, tôi ngưỡng mộ đại danh của cậu đã lâu, nhưng không có cơ hội gặp nhau, lần này cuối cùng cũng gặp được cậu rồi.
- Xin chào, xin hỏi ngài xưng hô như thế nào?
Trương Vĩ đánh giá đối phương một cái, cười hỏi.
- Tôi là cục phó cục tài nguyên Lưu Khải Văn.
Lưu Khải Văn cười mỉa nói.
- Thì ra là phó cục trưởng Lưu, tuy tôi chưa từng gặp anh, nhưng chúng ta cũng coi như là bạn tri kỷ đã lâu.