Phòng Thuật (Dịch) - Chương 827: Đại biểu nhân dân (1)
Một thời gian sau, Trương Vĩ luôn vì việc cho vay mà chạy đến ngân hàng, nếu như vấn đề tiền bạc không có cách nào giải quyết, như vậy chuyện tiếp theo cũng không thế nào làm được, nhưng mà cũng may Phùng Thần giữ lời hứa, khiến ngân hàng dễ dàng cho vay.
Lúc này, Trương Vĩ cũng hoàn toàn an tâm, chuẩn bị xác định công ty di dời và công ty kiến tạo, tiến hành quy trình và kế hoạch thi công kế tiếp, bảo đảm công trình mau sớm xây dựng xong.
Châu Cuồng Sinh trước giờ vẫn làm bất động sản, nên đối với việc khai thác bất động sản hắn rất quen thuộc, vì vậy chuyện tìm công ty di dời và xây dựng, đều là do hắn phụ trách đấu thầu và liên lạc.
- Đông đông đông…
Ngay lúc Trương Vĩ đang xem tư liệu của hai công ty, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Trương Vĩ buông tài liệu trong tay xuống.
- Mời vào.
- Kẽo kẹt…
Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, từ bên ngoài bước vào hai người, một người chính là Châu Cuồng Sinh tổng giám đốc công ty Bách Ức, còn người kia Trương Vĩ chưa từng gặp qua.
- Trương đổng.
Châu Cuồng Sinh gật đầu tỏ ý với Trương Vĩ, sau đó chỉ chỉ nam nhân một bên.
- Tôi giới thiệu với cậu một chút, đây là Vương tổng của công ty di dời và phá dỡ Hải Phong.
- A, thì ra anh chính là Vương tổng của công ty Hải Phong, hân hạnh hân hạnh.
Trương Vĩ vừa nói, vừa giơ tay ra, vô cùng nhiệt tình.
- Trương đổng, anh khách khí rồi, gọi tôi Vương Đại Thành là được.
Nam tử kia chủ động vươn tay ra, cùng Trương Vĩ bắt tay.
- Vương tổng, mời ngồi.
Trương Vĩ cùng đối phương bắt tay, sau đó chỉ chỉ một bên ghế sa ***.
-cảm ơn.
Vương Đại Thành cười cười, ngồi xuống ghế sa *** cạnh Trương Vĩ.
- Vương tổng, tôi nghe Chu tổng nói, công ty Hải Phong của anh, cũng được coi là công ty có uy tín nhiều năm ở Bắc Kinh.
Trương Vĩ cười nói.
- Đúng vậy, công ty chúng tôi đã thành lập được 9 năm. Các ngành trong chính phủ đều quen thuộc, kinh nghiệm làm việc cũng rất phong phú.
Vương Đại Thành nói.
- Vương tổng, việc khai phá khi nào có thế tiến hành.
Trương Vĩ hỏi.
Chỉ sau khi khai phá xong, mảnh đất trống kia mới có thế đầu tư, mới có thế bắt đầu thi công, nên quy trình phá dỡ rất quan trọng, nếu như quy trình này làm không xong, cũng sẽ ảnh hưởng đến tiến độ và những chuyện kế tiếp.
- Trương đổng không nói dối anh, thành phố và địa phương không giống nhau. Nơi này dù sao cũng là trung tâm chính trị của quốc gia, rất nhiều chuyện vẫn nên tuân theo pháp luật mà làm, không thế sử dụng thủ đoạn được.
Vương Đại Thành chớp chớp mắt, ý tứ nói.
- Cái này tôi hiểu, dựa theo quy định giá đất của quốc gia.
Nên bồi thường bao nhiêu, thì bồi thường bấy nhiêu, công ty Bách Ức chúng tôi sẽ không thiếu một phần.
Trương Vĩ gật gật đầu.
Tuy tiền bạc của công ty Bách Ức không phải thừa thải, nhưng Trương Vĩ cũng không muốn tổn hại lợi ích của người dân, càng không muốn chôn vùi tâm tính của mình, cho nên sẽ không dùng thủ đoạn, cố ý đi cắt xén khoản bồi thường của người dân.
- Anh đã có thái độ như vậy. Thì mọi chuyện cũng dễ làm rồi.
Vương Đại Thành khẽ gật đầu.
- Vậy còn phương diện nào khó khăn nữa không?
- Nhất định là có, bằng không cũng sẽ không cần công ty phá dỡ nữa, ha ha.
Vương Đại Thành cười cười. Rồi sau đó nói.
- Trên thế giới này có người tốt, thì có người xấu, có người thỏa mãn dục vọng, có người chưa thỏa mãn dục vọng, cho nên dù anh bồi thường bao nhiêu tiền. Thì vẫn sẽ có người muốn bồi thường nhiều hơn nữa.
- Ý của anh là, cho dù tôi có bồi thường theo quy định. Thì cũng sẽ có người cố ý gây sự.
Trương Vĩ nhíu mày nói.
- Anh chắc phải xem qua trên TV những hộ dân bị cưỡng chế rồi chứ.
Vương Đại Thành không trực tiếp trả lời, mà cười nói.
- Những hộ dân bị cưỡng chế cảm thấy có chút bất công, cảm thấy chánh phủ và chủ đầu tư bồi thường không đủ, nên họ sẽ không chịu dời đi nơi khác.
- Nhưng cũng có những hộ dân bị cưỡng chế, bản thân lại kiếm thêm nhiều tiền bồi thường hơn, nhưng lại không hề dời chỗ ở, mà muốn nhân cơ hội này để lừa gạt nhà đầu tư, để kiếm thêm lợi ích từ nhà đầu tư.
- Nếu giống như anh nói, vậy bọn họ với lưu manh, có khác gì không?
Trương Vĩ hừ lạnh một tiếng.
- Nếu quả thật lưu manh như vậy, thì cũng không cần nói nhiều, chỉ cần dẫn đến cục công an, là có thế dễ dàng giải quyết bọn họ rồi.
Vương Đại Thành sờ cằm một cái, thở dài nói.
- Chỉ sợ những người có thân phận, sẽ mượn cơ hội này để bày trò, vậy coi như không dễ rồi.
- Ừ, nếu như là người trong chính phủ, anh có thế nói với tôi, tôi có thế ra mặt nghĩ biện pháp.
Trương Vĩ trầm mặc một lát nói.
Công ty di dời nói trắng ra chính là chân chạy, chỉ việc rà soát lại cho đúng rồi bàn giao mà thôi, nếu gặp phải vấn đề khó khăn, thì phải nhờ vào thế lực phía sau nhà đầu tư.
- Được, có câu này của anh là đủ rồi, nếu tình huống bình thường thì chúng tôi sẽ tự xử lý, còn nếu thật sự gặp vấn đề nan giải, chúng tôi sẽ chủ động gặp anh để trao đổi.
- Nên như thế, dù sao mọi người cũng là quan hệ hợp tác, mục đích cũng là vì muốn hoàn thành mọi việc sớm.
- Trương đổng quả nhiên là người làm chuyện lớn, thật thống khoái!
Vương Đại Thành cười cười, rồi sau đó nghiêm nghị.