Phòng Thuật (Dịch) - Chương 866: Trần viện trưởng (1)
- Mẹ, chúng ta qua bên kia dạo một vòng đi.
Mộng Dao giãy dụa thân thế mềm mại, đi đến bên cạnh mẹ mình.
- Ừ.
Hướng Tú Lan lên tiếng, nhưng lại không lập tức rời đi.
Thấy mẹ mình đứng yên một chỗ, lại còn nhìn phía sau cô, Lý Mông Dao quay đầu đi, thấy Trương Vĩ đang đâm đầu đi đến, trên mặt còn mang theo vẻ tươi cười.
- Hướng tổng, không nghĩ có thế gặp ngài ở đây.
Trương Vĩ đi đến trước mặt Hướng Tú Lan, vô cùng khách khí nói.
Trương Vĩ hiện tại đã cùng gia tộc nhận thân, Vinh phu nhân lại là bạn tốt của Hướng Tú Lan, hơn nữa Hướng Tú Lan cũng đã giúp hắn nhận gia đình, về tình về lý Trương Vĩ cũng muốn đi qua chào hỏi một tiếng.
- Ha ha, tôi đang nghĩ không biết Dao Dao nói chuyện với nam nhân nào? Thì ra là Trương Vĩ.
Hướng Tú Lan cười nói.
- Đúng vậy, tôi cũng vừa gặp Lý Mông Dao, nên cùng uống cà phê một chút.
Trương Vĩ lên tiếng, quay đầu nhìn Lý Mông Dao.
- Tôi với mẹ cậu cũng có thế xem là bạn thân, nếu cậu không chê, sau này cứ gọi tôi là dì cũng được.
Hướng Tú Lan khách khí nói.
- Được, dì Hướng.
Trương Vĩ gật đầu chào.
- Mẹ, công việc Trương Vĩ rất bận rộn, chúng ta đừng quấy rầy hắn nữa, hay chúng ta qua bên kia dạo đi.
Thấy Trương Vĩ cùng Hướng Tú Lan nói chuyện, khiến trong lòng Lý Mông Dao có chút suy sụp, sợ Trương Vĩ nói những lời không nên nói, nên kéo Hướng Tú Lan rời đi.
- Mộng Dao, cô nói vậy cũng không đúng, dì Hướng là tiền bối, cũng là tổng tài tiền nhiệm của Công ty Trung Thông, nếu như có thế lắng nghe dì ấy dạy bảo, tôi vui mừng còn không kip, làm sao lại không có thời gian chứ?
Nghe được lời nói của Lý Mông Dao, Trương Vĩ nghiêm mặt, giả vờ cả giận.
- Dao Dao. Con xem Trương Vĩ đã nói như vậy rồi, hơn nữa đây cũng là cửa hàng bán quần áo, nếu như Trương Vĩ có việc phải xử ý, thì cũng không có khả năng đến đây rồi.
Hướng Tú Lan hữu ý nói.
Lý Mông Dao tổng cộng gặp mặt ba lần, cả ba lần đều đụng phải Trương Vĩ, hơn nữa hai lần trước gặp mặt đều bị hắn cố ý phá hoại, chuyện này khiến Hướng Tú Lan không thế không chú ý.
- Trương Vĩ, cậu tại sao lại đến cửa hàng này?
Hướng Tú Lan cười hỏi.
- Ah, bằng hữu của cháu là cổ đông của cửa hàng này. Nên cháu mới đến đây.
Trương Vĩ nói.
Ba lần gặp mặt đều rất bí ẩn, chỉ có hai mẹ con với Lý Quang Diệu biết, thậm chí Lý Mộng Phi cũng không hiểu rõ, nhưng lần nào cũng gặp phải Trương Vĩ.
Điều này không khỏi khiến Hướng Tú Lan có chút hoài nghi, có phải là do con gái bà liên lạc với Trương Vĩ. Vì muốn phá hủy chuyện gặp mặt nên mới để Trương Vĩ trình diện, nếu không cũng không thế trùng hợp như vậy được.
Nếu như, đúng thật là Lý Mông Dao liên lạc với Trương Vĩ, như vậy quan hệ của hai người cũng nên xem xét lại, hơn nữa Lý Mông Dao cũng không muốn đi gặp mặt, có thế nói là hai người đang trong giai đoạn tìm hiểu.
Nếu như, trước đó Trương Vĩ không nhận tổ quy tông. Hướng Tú Lan cũng sẽ không đồng ý cho hai người quen nhau, bởi vì thân phận hai người quá chênh lệch, nếu hai người quen nhau, đối mọi người cũng chẳng có gì tốt.
Nhưng mà. Hiện tại Trương Vĩ đã nhận tổ quy tông, hơn nữa cũng có chỗ dựa vững chắc là tập đoàn Hồng Đỉnh, ý nghĩa không giống nhau, hai nhà cũng có thế cũng coi là môn đăng hộ đối.
Một điều nữa. Chính là năng lực làm việc của Trương Vĩ, Hướng Tú Lan vẫn có chút thưởng thức. Bởi vì hai đứa con của bà đều làm việc với Trương Vĩ, nên bà cũng chú ý đến Trương Vĩ, có thế nói từ một cái góc độ khác đó chính là chứng kiến sự trưởng thành của Trương Vĩ.
- Đúng rồi, gần đây công việc cậu bận rộn lắm sao?
Thái độ Hướng Tú Lan vô cùng hòa ái, giống như xuất phát từ sự quan tâm của trưởng bối.
- Cháu kinh doanh một công ty môi giới, cũng cùng với bằng hữu mở một công ty bất động sản, trước mắt hai công ty cũng đã hoạt động bình thường, qua một thời gian nữa cháu muốn gia nhập vào tập đoàn Hồng Đỉnh.
- Cái gì! Cậu muốn gia nhập tập đoàn Hồng Đỉnh sao.
Chuyện Trương Vĩ mở hai công ty, Hướng Tú Lan đã nghe nói qua, nhưng chuyện Trương Vĩ muốn gia nhập tập đoàn Hồng Dỉnh, Hướng Tú Lan bây giờ mới biết.
- Mẹ, chuyên này có gì mà phải kinh ngạc như vậy, Trương Vĩ vốn là con cháu Trương gia, gia nhập tập đoàn Hông Đỉnh cũng rất bình thường mà.
Thấy hai người nói chuyện hăng say, Lý Mông Dao ôm cánh tay mẫu thân.
- Mẹ, chúng ta qua bên kia xem một chút đi, con muốn mua một đôi giày nữa.
- Bảo bối, chờ một chút, mẹ còn có chuyện muốn nói với Trương Vĩ, hay là con đi xem trước đi.
Hướng Tú Lan đề nghị.
Sau khi nghe được lời nói của Hướng Tú Lan, Lý Mông Dao ngẩng đầu nhìn mẫu thân, lại quay đầu nhìn thoáng qua Trương Vĩ, cũng không dám đi một mình, sợ bản thân mình sau khi rời đi, Trương Vĩ sẽ nói ra những lời không nên.
- Tập đoàn Hồng Đỉnh ở đại lục có rất nhiều công ty, cậu muốn vào công ty nào?
Hướng Tú Lan hỏi.
- Ah, cháu muốn làm chức phó tổng marketing ở địa sản Hoa Dương.
- Phó tổng marketing!
Nghe Trương Vĩ trả lời, Hướng Tú Lan lộ có chút giật mình.
- Khá lắm, cậu đúng là có dã tâm không nhỏ, chưa gì đã muốn làm phó tổng marketing rồi.
Phó tổng marketing ở địa sản Hoa Dương là một đống vàng lớn, điều này Hướng Tú Lan cũng vô cùng hiểu rõ, so với tổng tài của công ty Trung Thông cũng lớn hơn rất nhiều, có thế nói là thao túng cả trăm triệu.
- Dì Hướng, nói về chuyện công tác, cháu có một yêu cầu hơi quá đáng, không biết có nên nói hay không.