Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 938: Vô tình gặp gỡ (2)

Hai người giới thiệu một phen xong, Trương Kỳ bây giờ mới biết, đối phương là tốt nghiệp đại học danh tiếng, hơn nữa đã từng có kinh nghiệm thực tập ở đại công ty, có thế nói là một người rất có năng lực.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, đã qua ba giờ rưỡi, người phỏng vấn vẫn không xuất hiện, cho đến ba giờ bốn mươi phút, cửa phòng họp mới bật mở ra.

Tổng cộng có hai người đi vào trong phòng hội nghị, một là chủ tịch công ty Trung Vĩ – Trương Vĩ, một là Giám đốc nhân sự Dương Quang. Bộ phận nhân sự của Công ty Trung Vĩ từ không thành có, có thế nói là do một tay Dương Quang tạo dựng lên.

- Hai vị, thật xin lỗi, để cho các vị đợi lâu.

Trương Vĩ đứng ở bên cạnh ở phòng họp, gương mặt áy náy nói.

Trương Vĩ và Lý Mông Dao cơm nước xong xuôi, lại bồi tiếp nàng ta đi dạo phố một hồi, đối với Trương Vĩ hiện tại mà nói, Lý Mông Dao so sánh với công tác ở Công ty Trung Vĩ trọng yếu hơn xa, không biết từ lúc nào đã vượt qua thời gian ước định.

- Không có quan hệ gì.

Một nữ tử tham gia ứng thí nói.

- Ha.

Trương Kỳ thì lại thở dài một cái, lộ ra thần sắc bất đắc dĩ. Hai cái người phỏng vấn này nàng cùng nhận thức, một là đường ca của nàng, một là thuộc hạ trước kia của nàng, khiến cho nàng có một loại cảm giác hoang đường.

Trong cuộc sống riêng tư, vô luận là Trương Vĩ hay là Dương Quang thường thường đều sẽ nhường Trương Kỳ một chút, nhưng vào lúc công tác hai người đều là lãnh đạo, thậm chí còn khiến cho Trương Kỳ vì gặp mặt bọn họ, đợi chừng một tiếng đồng hồ hơn, khiến cho trong lòng nàng cảm nhận vô cùng không tự nhiên.

- Cô là Lô Thái Vân tiểu thư phải không?

Trương Vĩ chỉ vào nữ tử tham gia phỏng vấn khác hỏi.

- Đúng vậy!

Lô Thái Vân nói.

- Vậy thì tốt, phỏng vấn bắt đầu tư cô trước đi.

Trương Vĩ cười nói.

- Tốt.

Lô Thái Vân lên tiếng, còn Trương Kỳ thì rất tự giác đi ra ngoài, dù sao không có khả năng hai người cùng tham dự phỏng vấn một lúc.

- Lô tiểu thư, lý lịch sơ lược của cô tôi xem qua rồi, nghe nói cô học chuyên về pháp luật?

Trương Vĩ hỏi.

- Cô trước kia công tác qua tại Hồng Kỳ công ty?

- Đúng, đại khái có thời gian một năm.

- Cô ở Hồng Kỳ công ty thuộc bộ môn nào?

- Pháp vụ bộ.

- Có thể nói một chút, nguyên nhân cô ứng sính vào chức vụ này là gì?

Sau khi Lô Thái Vân phỏng vấn chấm dứt, liền đến phiên Trương Kỳ đi vào phỏng vấn, chờ đến khi Trương Kỳ đi vào, thấy Trương Vĩ và Dương Quang ngồi ở đối diện, trong lòng dù sao cũng có một loại cảm giác quái dị.

Trương Vĩ nhìn một cái đánh giá Trương Kỳ, nhìn một chút lý lịch sơ lược trong tay, cười hỏi:

- Cô tên là Trương Kỳ sao?

Nghe Trương Vĩ hỏi thế, Trương Kỳ không khỏi trợn đôi mắt đẹp, lầm bầm trong miệng:

- Không phải.

- Khụ…

Sau khi nghe Trương Kỳ trả lời, Trương Vĩ không khỏi sắc mặt trầm xuống, nói:

- Cô trả lời cho nghiêm túc cho tôi, hiện tại cô đang phỏng vấn ở công ty, không phải ở nhà.

- Vâng, Trương đổng.

Trương Kỳ lên tiếng.

- Cô tại sao muốn nhận lời làm trợ lý cho chủ tịch?

- Muốn đổi một nền tảng công tác tốt hơn.

Trương Kỳ đáp.

- Cô cảm giác mình có năng lực đảm nhiệm chức vụ này sao?

Trương Vĩ hỏi ngược lại.

- Tôi tin tưởng mình có năng lực này.

Trương Kỳ ưỡn bộ ngực ngạo nghễ nói.

- Ha ha, cô xuất thân từ bộ phận tiêu thụ, dựa vào cái gì tự tin làm được công tác trợ lý?

- Bởi vì tôi nguyện ý bỏ công sức, nguyện ý nỗ lực, nguyện ý học tập, hơn nữa tôi sẽ làm xong mỗi một nhiệm vụ mà anh giao.

Trương Kỳ nói.

- Nói thì rất tốt, có thế làm được hay không?

Trương Vĩ lắc đầu bật cười, quay đầu nhìn Dương Quang, nói:

- Anh giám đốc nhân sự này nói đôi câu đi, không biết xấu hổ để cho cái vị chủ tịch tôi tự mình phỏng vấn sao?

- Trương đổng, tôi cảm thấy không cần hỏi, thông qua được mấy câu hỏi vừa rồi, tôi cảm thấy chức vụ phụ tá này, tuyệt đối ngoài Trương Kỳ tiểu thư không thế có ai hơn!

Dương Quang nói như đinh chém sắt.

-cảm ơn Dương kinh lý tán thưởng nhiều.

Trên mặt Trương Kỳ lộ ra một nụ cười, khẽ gật đầu nói.

- Tiểu tử cậu tự mình làm người tốt, bán đứng tôi luôn đi!

Nghe Dương Quang nói thế, Trương Vĩ không nhịn được cười mắng một câu.

- Trương đổng, tôi đây là nói xuất phát ra từ nội tâm, tôi cảm thấy ······

Gương mặt Dương Quang chân thành tha thiết, dáng dấp như còn muốn nói vài lời nữa, nhưng bị Trương Vĩ cắt đứt.

- Được rồi, được rồi, tan đàn đi, cuộc phỏng vấn này cũng kết thúc rồi, ba người chúng ta nên làm cái gì thì đi làm cái đó đi.

Trương Vĩ phất tay áo, có chút bất đắc dĩ đứng dậy, đi ra phía ngoài phòng họp.

Trương Vĩ bây giờ ở một chỗ cùng Trương Kỳ, hai người sớm tối gì đều ăn cơm chung, nói chuyện phiếm một chút, trong lời nói chuyện đã sớm hiểu biết thấu lẫn nhau rồi, phỏng vấn như vậy vốn là làm điều thừa.

- Reng reng reng…

Trương Vĩ mới vừa đi ra khỏi phòng họp, điện thoại di động của hắn liền vang lên. Hắn lấy ra xem, trên màn ảnh chính là số điện thoại của Uông Thần Vũ, bấm nút trả lời:

- Xin chào, Uông tổng.

- Trương Vĩ, buổi tối có thì giờ rãnh không, ta muốn cùng ăn chung một bữa cơm với anh.

Uông Thần Vũ khai môn kiến sơn nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free