Phòng Thuật (Dịch) - Chương 945: So tài (1)
- Chuyện này quả thật còn chưa định ra, hắn cũng chẳng qua là nghe một chút tin tức mà thôi.
Trương Vĩ giải thích.
- Vậy à, vậy rốt cuộc là chức vụ gì?
Lý Mông Dao hỏi.
- Chuyện công việc, nữ nhân không cần đi quản quá nhiều.
Trương Vĩ thuận miệng đáp lấy lệ một câu, vươn tay phải của mình, vô một cái sau lưng của Lý Mông Dao.
- Hừ, chuyện của anh, tôi lười quản.
Lý Mông Dao hờn dỗi, ngoắc thân thế mềm mại, thoát ly củua ma trảo Trương Vĩ.
- Ha ha, tánh khí cũng không nhỏ a.
Trương Vĩ cúi người xuống, dán bên tại của nàng thì thào.
- Đáng ghét.
dar
Lý Mông Dao ngoảnh mặt, biểu đạt sự bất mãn của bản thân mình.
- Dao Dao, em cũng tới!
Đúng lúc này, đột nhiên vang lên thanh âm của một cô gái, Lý Mông Dao và Trương Vĩ quay đầu nhìn lại, thì ra là Mộ Dung Huyên đi về phía này.
- Huyền Huyễn tỷ, chị cũng ở nơi đây sao?
Lý Mông Dao có chút bất ngờ hỏi.
- Mộng Dao tiểu thư!
Không riêng gì Mộ Dung Huyên tham gia tụ hội, Vệ Khang cũng tham gia lần tụ hội này, bước đến chào hỏi.
- Chào anh.
Lý Mông Dao đáp.
- Dao Dao, chúng ta qua bên kia ngồi đi.
Mộ Dung Huyện quay đầu nhìn Trương Vĩ một cái, cũng không chào hỏi Trương Vĩ, mà là trực tiếp
lôi cánh tay Lý Mông Dao ly khai.
- Trương tiên sinh, chúng ta cũng cùng đi ngồi
đi.
- Ừ.
- Huyền Huyễn tỷ, chị vì sao cũng tới nơi này?
Lý Mông Dao chớp chớp mắt to, tò mò hỏi.
- Chị và Trương Trung Vân vốn cũng nhận thức, hơn nữa Trương Trung Vân được đề danh lên làm Tiêu thụ tổng giám của Hoa Dương Địa Sản, sau này coi như là đồng nghiệp cùng Vệ Khang, sở dĩ chị cũng đáp ứng lời mời tham gia lần tụ hội này.
Mộ Dung Huyên giải thích.
- Vậy à, thì ra là có chuyện như vậy nha.
Lý Mông Dao khẽ gật đầu.
Dưới sự dẫn dắt của Mộ Dung Huyên, một nhóm bốn người đi tới trên ghế sa lon đãi khách, rất nhanh có viên phục vụ mang trà nước đến cho bốn người. Mộ Dung Huyên nắm tay Lý Mông Dao, hỏi:
- Em bình thường không phải là không thích tham gia tụ hội sao? Ngày hôm nay vì sao chạy đến nơi đây?
- Còn không phải hắn bảo em tới, bằng không em lười chả thèm đến đây đâu.
Lý Mông Dao cong lên cái miệng nhỏ nhắn, quay đầu lườm Trương Vĩ một cái, đáp.
- Em không đi với anh, không sợ nữ nhân khác câu dẫn anh đi luôn sao?
Trương Vĩ dựa vào ghế sa lon, hai chân treo nguẩy nói.
- Ai muốn câu dẫn anh thì cứ câu dẫn đi, tôi còn cầu nữa.
- Trương Vĩ, Dao Dao của nhà chúng tôi đẹp như vậy, anh còn ăn trong chén nhìn ở trong nồi, anh thật không biết xấu hổ còn nói ra miệng nữa.
- Tôi nói nói giỡn với lão bà nhà tôi, chuyện mắc mớ gì tới cô nha?
Trương Vĩ chất vấn.
- Trước mặt nhiều người như vậy, anh nói bậy cái gì đó. Ai nói muốn làm lão bà nhà anh đâu.
Nghe Trương Vĩ nói thế, Lý Mông Dao không khỏi đỏ mặt lên.
- Trương Vĩ, anh không phải cũng đi Hoa Dương Địa Sản ứng sinh rồi sao? Không biết Uông tổng an bài cho anh công việc gì?
Một bên Vệ Khang hỏi.
- Ừ. Tôi cũng không rõ lắm, có thế còn chưa có xác định.
Trương Vĩ đáp lấy lệ một câu.
- Còn chưa xác định sao ? Có phải người ta căn bản không coi trọng anh.
Mộ Dung Huyên có chút khinh thường nói.
Nghe Mộ Dung Huyên nói thế, Trương Vĩ cũng lười để ý tới cô ta, Uông Thần Vũ tuy rằng đã đáp ứng hắn, sẽ giúp hắn đề danh Phó tổng kinh lý công trình bộ, thế nhưng chỉ cần chuyện này còn chưa là sự thật, như vậy có thế vuột khỏi tay hắn.
Mà có ba người cạnh tranh Phó tổng giám đốc công trình, Vệ Khang vừa khéo là trong ba người có hi vọng nhất, sở dĩ Trương Vĩ đi theo Lý Mông Dao đến đây, cũng là muốn tìm hiểu một chút ý tứ của Vệ Khang, nên hỏi:
- Thế nào, chức vụ của anh được sắp xếp rồi sao?
- Tạm thời còn không có tin tức.
Vệ Khang đáp.
Vào lúc Vệ Khang nói chuyện, Trương Vĩ nhìn chằm chằm vào ánh mắt của hắn, phát hiện hắn cũng không có dấu hiệu nói láo, trong lòng ngược
-À.
Trương Vĩ thuận miệng lên tiếng, hỏi xong chuyện hắn muốn biết xong, cũng không muốn ở chỗ này lâu, nói:
- Dao Dao, đừng quấy rầy hai người người ta nữa, chúng ta qua bên kia đi dạo đi.
- Em không muốn đi vòng vo nữa, đều là những người xa lạ.
Lý Mông Dao nhỏ giọng đáp.
- Đúng nha, tôi cùng Dao Dao nói chuyện phiếm chỗ này, anh thích đi đâu không ai quản anh.
Mộ Dung Huyên nói.
- Hừ.
Nghe Mộ Dung Huyên nói thế, Trương Vĩ cũng lười nói chuyện với a, vỗ vỗ bả vai Lý Mông Dao, nói:
- Có chuyện gì kêu anh một tiếng, anh ở bên kia không xa.
- Em biết rồi, anh đi đi.
Lý Mông Dao gật đầu đáp.
- ừ.
Trương Vĩ đứng lên, lại quét mắt nhìn Mộ Dung Huyên và Vệ Khang một cái, sau đó đi về một bên.
Trương Vĩ cũng đang suy tư trong lòng, chuyện Trình Chí Viễn nói với hắn, hắn tin tưởng câu nói cuối cùng của đối phương kia là có thâm ý khác, nếu không cũng sẽ không cố ý nhắc nhở hắn như vậy.
Nghĩ tới một điểm này, Trương Vĩ đi tới một một chỗ yên tĩnh, lấy điện thoại của mình, bấm số gọi Trương Bình Hoa, muốn đem Uông Thần Vũ đề danh mình làm Phó tổng công trình nói cho Đối Phương biết.