Phòng Thuật (Dịch) - Chương 951: Vấn đề tiền bạc. (1)
Sau khi cúp điện thoại, Mộ Dung Huyên không khỏi thở dài một hơi, hơi sững sờ ngồi trên salon.
- Chị Huyên Huyên, chị sao vậy?
- Vệ Khang vừa gọi điện cho tôi nói Trương Vĩ được đề bạt làm Phó tổng.
Mộ Dung Huyên khẽ lắc đầu vẻ mặt kỳ quái nói.
- Thật vậy sao? Hắn không có nói với tôi.
Lý Mông Dao có chút bất ngờ hỏi.
- Tin tức này có được từ bộ phận nhân sự, người ngoài hẳn còn chưa biết.
Mộ Dung Huyên nói.
- Trương Vĩ làm đến Phó tổng giám đốc công trình của Công ty thì Vệ Khang làm sao bây giờ?
Lý Mông Dao tò mò hỏi.
- Còn có thế làm sao? Ở vị trí ban đầu chứ sao.
Mộ Dung Huyên thở dài nói.
- Trương Vĩ đúng là ác, tôi đoán chừng y đã sớm nghe được tin tức, nhưng không nói cho tôi biết mà thôi.
Lý Mông Dao hừ một tiếng.
Hôm đó tham gia tiệc Trương Trung Văn, Trình Chí Viễn đã chủ động nói chuyện với Trương Vĩ, hai người mặc dù nói ngắn gọn nhưng Lý Mông Dao cũng biết được một ít, kết với việc hôm nay Trương Vĩ được đề bạt, cũng không rõ Trương Vĩ sớm biết rõ việc này.
- Ha ha, đừng có mặt ủ mày chau nữa, nếu không sẽ có nếp nhăn đấy.
Hướng Tú Lan đưa tay phải ra, véo véo vào mặt Mộ Dung Huyên, nói.
- Di nhỏ, tôi sao có thế không lo? Sản nghiệp của gia tộc bọn tội hơn nửa đều có liên quan đến bất động sản Hoa Dương. Trương Vĩ hiện giờ làm đến Phó tổng giám đốc công ty công trình, có thế nói là mạch máu của công ty chúng tôi. Tôi và Trương Vĩ trước đó lại có chút mâu thuẫn, vạn nhất nếu y cố ý gây khó cho tôi…
- Huyên Huyên, cô không cần quá lo lắng, cô và Trương Vĩ không có thâm cừu đại hận, chỉ là chút mâu thuẫn thôi, xin lỗi y không được sao?
Hướng Tú Lan vừa cười vừa nói.
- Ngài nói tôi xin lỗi
Nghe Hướng Tú Lan nói Mộ Dung Huyên vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
...o0o…
Trong văn phòng công ty, Trương Vĩ đang ngồi sau bàn làm việc đọc mấy bản báo cáo tình trạng của công ty. Trương Kỳ bưng chén trà của mình đến bên cạnh máy đun nước.
Trương Kỳ mặc bộ đồ Âu mày đen, đi tất màu da chân, chân xỏ một đôi giày tinh xảo, khom người lấy nước để lộ hết đường cong.
Trương Vĩ hơi ngẩng đầu lên, vừa mới nhìn thấy hình ảnh này mắt đưa nhìn bờ mông của Trương Kỳ, ở đó có sự mềm mại hấp dẫn vô tận, làm cho Trương Vĩ cũng có chút xuất thần.
- Hừm.
Trương Kỳ ho nhẹ một tiếng, đặt chén trà lên mặt bàn ngồi xuống lạnh lùng hỏi
- Phó tổng giám đốc Trương, ngài làm gì nhìn tôi chằm chằm vậy, trên người tôi có gì sao?
- Không có, tôi cảm thấy cô mặc chiếc váy này rất xinh.
- Angài nói váy của tôi đẹp?
-
Đúng vậy, tôi rất thích gu thẩm mỹ của cô.
Trương Vĩ vừa cười vừa nói.
Hả?
- Có phải cũng muốn mua cho bạn gái Tiểu Mỹ của anh một bộ?
Làm sao cô biết tôi có bạn gái?
Bị Trương Kỳ nói toạc ra xong Trương Vĩ cũng không phản bác.
- Ra cửa lái Ferrari, cả người đều là hàng hiệu, lớn lên như tiểu tiên nữ ai có thế không biết?
Trương Kỳ hay tay ôm chén trà, nhỏ giọng thì thầm cuời.
Haha.
Nghe Mộ Dung Huyên nói xong Trương Vĩ không khỏi cười ha ha, đang chuẩn bị nói hai câu thì điện thoại di động của hắn vang lên.
Đích linh linh…
Trương Vĩ lấy điện thoại di động của mình ra nhìn số, là điện thoại của
Phùng Ba, Trương Vĩ có chút ngoài ý muốn, nhấn nút nghe nói:
Tôi đây, anh ba.
Trương Vĩ, chúc mừng cậu.
Phùng Ba nói.
- Anh ba, tôi có gì đáng chúc mừng, anh nói là chuyện gì?
Trương Vĩ cười hỏi.
- Không phải cậu được đề bạt làm Phó tổng giám đốc công ty Hoa Dương sao?
- Anh ba, tin tức của anh vẫn rất linh thông, tôi còn chưa nhận nhiệm vụ, anh đã biết rồi.
Trương Vĩ cười nói.
- Hết cách rồi, chức vụ đó của cậu quá quan trọng, hàng năm quản lý nhiều dự án trên trăm tỷ, bây giờ người muốn nịnh bợ cậu sẽ nhiều hơn.
Ha ha.
Trương Vĩ cười ha ha nói.
- Nói không chừng, về sau tôi còn muốn kiếm cơm dưới tay cậu, cậu đừng không nhận người huynh đệ này rồi.
Phùng Ba khó có lần được vui đầu, chỉ có điều giọng có chút cứng ngắc, nếu như Trương Vĩ không sớm biết tính tình của anh ta còn tưởng anh ta nói nhảm.
Ngài yên tâm đi, là bạn bè, gọi điện thoại là
- được.
- Có những lời này của người bạn như cậu tôi yên tâm rồi, giờ không quấy rầy cậu làm việc nữa, chờ tôi đến Bắc Kinh về xong chúng ta gặp mặt.