Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 975: Thoả hiệp (1)

này được giao lên phía Công ty, thì sau này anh 8 đừng có mơ vẫn còn có chỗ đứng ở Hoa Dương này nữa.

Thâm Quang Huy nghiêm giọng nói.

- Cái tên tiểu nhân hèn hạ nhà anh, vẫn còn có ý tốt mà khuyên bảo tôi à. Vệ Khang căm hận nghiến răng ken két nói.

Hắn tuy rằng ngoài miệng thì đang phản bác lại Thẩm Quang Huy, nhưng trong lòng đã đang vô cùng lo lắng rồi, đúng là như Thẩm Quang Huy ban nãy vừa nói ra, nếu như loại chuyện này để cho Đổng sự biết được rồi, hắn chỉ sợ là thật sự là sẽ bị mất hết danh dự.

- Trương Vĩ, anh rốt cuộc đang nghĩ như thế nào? Vệ Khang trong lòng thập phần hiểu rõ, Thẩm Quang Huy không có gan mà dám đấu lại với mình, lại cũng chẳng có chút mâu thuẫn lợi ích nào cả. Trường Vì mới thật sự chính là kẻ chủ mưu.

- Vệ Khang, tôi chỉ là muốn cảnh cáo anh một chút, để cho anh đừng có sai lại càng thêm sai nữa mà thôi, chỉ cần anh biết đường cải tà quy chính, tôi có thế coi như là chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì.

Trương Vĩ than thở một tiếng, vẻ mặt như kẻ đại nghĩa bị xúc phạm, nói.

- Ha ha ha…

Vệ Khang quay đầu nhìn Trương Vĩ, trên mặt hiện ra nụ cười vô cùng kỳ dị, có sự cay đắng lại có cả sự không cam tâm, nói:

- Anh cho rằng tôi là đứa trẻ mới lên ba sao? Không phải anh chính là đang muốn khống chế bộ phận công trình sao? Chẳng qua chỉ cần tôi rời khỏi cương vị là được rồi.

- Nhân phi thánh hiền, thục năng vô quá.

- Vệ Khang, tôi từ trước đến nay chưa từng nghĩ tới việc khiến cho anh phải từ chức, tôi cũng đồng ý ô cho anh thêm một cơ hội, chỉ cần anh toàn tâm

toàn ý vì công ty, tôi sẽ không nhắc đến chuyện ngày hôm nay nữa.

Sau khi nghe Trương Vĩ nói xong, Về Khang ngẩn ra một lát, sau đó đột nhiên như giác ngộ ra điều gì, trên mặt lộ ra vẻ căm phẫn, nói:

- Trương Vĩ, tôi đã quyết định rời khỏi công ty Hoa Dương rồi, sẽ không ở đây tranh đoạt quyền lực của công ty Hoa Dương với anh nữa, anh khỏi cần phải giả mèo khóc chuột..

- Vệ Khang, anh đừng có mà không biết tốt xấu. Trương tổng có thế rộng lượng không chấp nhặt những hiềm khích trước đây mà cho anh tiếp tục ở lại công ty. Đối với anh như vậy là biết bao nhiêu ân huệ và may mắn, anh không cảm kích người ta thì cũng thôi đi, sao lại dám ăn nói như vậy với Trương tổng.

Thâm Quang Huy nghiêm giọng quát.

- Câm miệng, bây giờ anh chính là chó săn của hắn ta. Vệ Khang mắng một tiếng, rồi sau đó đột ngột quay người chỉ vào Trương Vĩ đang đứng sau bàn làm việc, mắng:

- Anh đừng có cho rằng tôi không biết được mục đích của anh, sở dĩ trước đây anh để cho tôi ở lại công ty là vì muốn lợi dụng chuyện này để khống chế tối, khiến cho tôi sụp đổ, mất hết hy vọng mà bán mạng cho anh. – Ha ha, anh nghĩ nhiều quá rồi. Tôi chẳng cha chỉ là quan tâm đến tình cảm đồng nghiệp thế nên mới cho anh một cơ hội mà thôi.

Trương Vĩ cười cười nói – Kỳ thực, suy đoán ban nãy của Vệ Khang

chế Vệ Khang, đồng thời để cho Vệ Khang làm việc giúp mình.

Bởi vì thời gian Trương Vĩ vào làm tại Hoa Dương quá ngắn, bây giờ hắn căn bản chẳng có bất cứ ai thân tín, cho dù có đuổi Vệ Khang ra khỏi cônh ty Hoa Dương thì thủ hạ dưới tay hắn cũng chẳng có ai có thế thay thế được vị trí đó. Chức vụ này sớm muộn vẫn là bị rơi vào trong tay của thế lực khác. Thế nhưng, nếu như Vệ Khang tiếp tục ở lại đây thì Trương Vĩ có thế dùng chuyện này để uy hiếp hắn, khiến cho Vệ Khang phải làm việc theo sự sắp xếp của hắn. Trương Vĩ cũng có thế giành được khoảng thời gian nhất định để đi gây dựng thế lực và thân tín cho bản thân, đợi đến sau khi có được người có khả năng thay thế được vị trí của Vệ Khang, lúc đó sẽ ép Vệ Khang từ chức cũng chưa muộn.

- Tôi không cần cái loại cơ hội này, bây giờ tôi muốn từ chức tại công ty

Vệ Khang không chút do dự nói thẳng

Trong lòng Vệ Khang vô cùng hiểu rõ, sau khi bị Trương Vĩ nắm được chứng cứ, kết quả tốt nhất của hắn là tự động từ chức, nếu không chuyện này bị vạch trần ra rồi, hắn rất có khả năng sẽ trở nên thân bại danh liệt.

- Vệ Khang, tôi không hy vọng anh sẽ từ chức vào lúc này.

Trương Vĩ không nhịn được má nói chen vào, hắn căn bản không phải đang muốn thu nhận Vệ Khang mà hiện giờ Vệ Khang chỉ là quân cờ trong

- Nếu như tôi nhất định muốn từ chức thì sao? Vệ Khang nét mặt u ám, thăm dò nói:

- Vệ Khang, anh tốt nhất là vẫn nên nghe lời Trương tổng đi, đừng có cho rằng anh rời khỏi công – ty Hoa Dương rồi thì sẽ không có chuyện gì nữa.

Nếu như hai bản tài liệu này bị giao lên cho Đổng sự rồi, cả tập đoàn Hồng Đỉnh đều sẽ không còn chỗ đứng cho anh nữa đâu. .

Thẩm Quang Huy uy hiếp nói, Có mấy lời, cấp trên không tiện để nói ra. Có một số chuyện, cấp trên không tiện để làm, người làm được nhất định phải là người dũng cảm dám đứng ra đảm đương. Thẩm Quang Huy bây giờ cũng đang sắm vai loại nhân vật này.

Sau khi nghe Thẩm Quang Huy nói xong, sắc mặt Vệ Khang thoạt tiên xanh mét, sau đó lại xám ngoét. Nếu như hắn từ chức ở công ty Hoa Dương , dựa vào thế lực của Vệ gia ở tập đoàn Hồng Đỉnh, còn có thế đổi cho hắn sang một công ty khác. Hắn vẫn có thế tiếp tục được sự nghiệp của mình như trước.

Thế nhưng, nếu như chuyện này bị vạch trần ở tập đoàn Hồng Đỉnh, thì hắn triệt để chỉ còn con đường chết. Không chỉ ảnh hưởng đến tiền đồ của bản thân hắn, mà còn làm cho cả Vệ gia gặp nạn. Điều đó hắn thực sự không có cách nào tiếp nhận nối.

Sau một hồi suy nghĩ cân nhắc thiệt hơn, cùng với việc đấu tranh nội tâm, Vệ Khang cắn cắn môi, nín nhịn nhẫn nhục, đáp:

- Được, tôi đồng ý với anh tiếp tục làm chức vụ hiện tại, và sẽ phối hợp công việc ở bộ phận công trình với anh, nhưng hai chứng cứ mà anh đã nắm được kia, tuyệt đối không được phép giao lên cho Đổng sự của tập đoàn.

- Được.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free