Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 978: Lập uy (2)

(a

- A, hạng mục đó của công ty chúng ta có thể 2 được thông qua phê duyệt rồi sao?

Mộ Dung Huyện ân cần hỏi 3 – Sợ là không được rồi, có điều là anh sẽ nói 2 chuyện lại với Trương Vĩ , nghỉ cách để thuyết

phục hắn

Vệ Khang cười khổ nói – Cái này. . . .

Sau khi nghe Vệ Khang nói xong, Mộ Dung Huyên không nhịn được cảm thấy có chút thất vọng, nói:

- Vậy trưa nay Trương Vĩ hẹn anh đi đâu ăn com?

- Nhà ăn của công ty. Vệ Khang nói

- Sao lại đi đến nơi đó chứ, hắn đúng là một kẻ keo kiệt mà

Mộ Dung Huyên nói

- Nếu như mục đích đi đến nhà ăn của công ty để ăn cơm của hắn thật sự là vì keo kiệt vậy thì anh lại chẳng lo lắng rồi, chỉ sợ là hắn vẫn còn có mục đích khác Vệ Khang đáp lời.

- Ý này của anh là gì thế, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì rồi? Lẽ nào cái hạng mục kia có vấn đề

sao?

Mộ Dung Huyên có chút lo lắng hỏi

- Huyên Huyên, đợi đến buổi tối anh sẽ nói rõ với em, bây giờ trong lòng anh cũng đang loạn lắm.

Vệ Khang nói qua quýt rồi tắt điện thoại. Tu tu tu. . .

Nghe thấy tiếng cúp máy, trong lòng Mộ Dung Huyên cũng vô cùng lo lắng, vừa mới có chút hứng thú mà Vệ Khang nói, nhưng bây giờ đối phương lại không chịu nói nữa, điều này khiến cho cô vô cùng khó chịu

- Không được, trưa nay mình phải đi xem xem,

E xem Trương Vĩ rốt cuộc đang giở trò quỷ gì 2 Mộ Dung Huyên nắm chặt điện thoại trong tay, õ nhỏ tiếng lẩm bẩm một câu, nói.

- Cốc cốc cốc.

Hơn mười một giờ trưa, đúng lúc Trương Vĩ – đang phê duyệt văn kiện, đột nhiên có tiếng gõ cửa C truyền đến

- Mời vào Trương Vĩ ngẩng đầu lên, nghiêm giọng nói một

câu

Kẽo kẹt một tiếng, cửa phòng bị mở ra từ bên ngoài, Điền Văn Văn tiến vào. Sau khi nhìn Trương Vĩ, nói:

- Trương tổng, Thẩm tổng giám và Vệ tổng giám đang chờ ngài ở bên ngoài, nói trưa nay muốn cùng ngài ăn cơm.

- A, tôi biết rồi, đến ngay đây .

Trương Vĩ đáp lời, nói. – Được, vậy tôi ra ngoài trước đây.

Điền Văn Văn mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, nhẹ giọng đáp một câu, quay người bước ra khỏi phòng làm việc của Trương Vĩ

Từ khi Trương Vĩ nhậm chức Phó tổng của bộ phận công trình đến nay, quan hệ đối với cấp dưới rất bình thường. Vệ Khang và Thẩm Quang Huy rất ít khi tới đây để báo cáo, nhưng hôm nay lại đồng loạt qua đây, thậm chí là còn đợi để ăn cơm cùng Trương Vĩ. Điều này khiến cho Điền Văn Văn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi. Một lúc sau, Trương Vĩ thu xếp lại văn kiện xong liền bước ra khỏi phòng làm việc của mình, sau đó nhìn thấy Vệ Khang và Thẩm Quang Huy đang đứng ở phía bên ngoài. Sau khi nhìn thấy Trương Vĩ bước ra ngoài, đều vội vàng tiến đến chào hỏi:

- Trương tổng! – Trương tổng! – A, đã để cho các anh phải đợi lâu rồi.

Trương Vĩ cười.

- Không có gì, chúng tôi cũng vừa mới đến đây T thôi, mời ngài đi bên này

Thâm Quang Huy lấy lòng nói

- Không cần khách sáo, trong thời gian làm việc 8 chúng ta là đồng nghiệp, lúc nghỉ ngơi thì chúng ta – là bạn bè, không cần phải chú trọng quá nhiều quy 2 tắc làm gì, mọi người đi cùng nhau là được rồi.

Trương Vĩ hoà khí nói – Ngài nói đúng lắm. Thẩm Quang Huy hùa theo nói – Ân.

Vệ Khang cũng đáp lại một tiếng, trong lòng có chút bối rối, cảm thấy Trương Vĩ đúng là thập phần giả dối, rõ ràng là đang thể hiện thân phận lãnh đạo của mình mà lại còn cố làm ra vẻ bình dị dễ gần.

- Lão Thẩm, nhà ăn của công ty ở tầng mấy? Đây là lần đầu tiên tôi đi tới đó Trương Vĩ cười hỏi.

- Là tầng hai, nhân viên của công ty đều đang ăn cơm ở đó, mà mùi vị ở đó cũng thực không tồi.

Thâm Quang Huy nói

Ba người cùng đi thang máy lên tầng hai, cả ba đều là lãnh đạo các bộ phận của công trình nên rất nhanh thu hút được sự chú ý của số đông nhân viên, họ đều làm như vô ý là liếc qua bên này nhìn thử.

Thứ Trương Vĩ muốn chính là điều này, hắn tuổi còn trẻ đã “nhảy dù” đến bộ phận công trình, rất nhiều người trong lòng không phục hắn, thậm chí còn có người đang đợi để cười vào mặt hắn, mây người cấp dưới của Tổng giám lại càng đối với hắn bằng mặt mà không bằng lòng Giống như một kẻ lắm tiến nhiều của “nhảy dù” đến, rất nhiều người đối với hắn đều có thái độ hoài nghi, sở dĩ Trương Vĩ dẫn Vệ Khang và Thẩm Quang Huy đến đây ăn cơm chính là vì muốn nhận viên của công ty nhìn thấy, xây dựng lên danh tiếng Phó tổng bộ phận công trình của mình.

Một đoàn ba người tiến vào phòng ăn ở tầng hai, lập tức như một dòng nước ấm chảy đến, còn đem

theo bao nhiêu đồ ăn thơm ngon, mọi người xung quanh nhộn nhịp chen chúc lại gần

Trương tổng, không bằng chúng ta đổi sang chỗ khác ăn cơm đi.

Sau khi nhìn thấy khung cảnh ở bên trong, Vệ – Khang không nhịn được mà nhíu mày, hắn thực sự

không chịu nổi cái bầu không khí ở đây

- Không sao đâu, tôi cảm thấy rất tốt mà

Trương Vĩ không cho là như vậy, xua xua tay

nói

- Đúng thế, nếu đã đến rồi thì chúng ta chứ vào trong ăn cơm đi

Thẩm Quang Huy đang nịnh bợ Trương Vĩ đương nhiên là sẽ không làm mất hứng thú của hắn, chỉ tay vào bàn ăn ở bên trong, nói:

- Trương tổng, bên kia vẫn còn có chỗ ngồi, chúng ta cùng qua đó dùng bữa đi

- Được

Trương Vĩ thuận miệng đáp lại, sau đó một đoàn ba người cùng đi qua đó Ngay lập tức, sự xuất hiện của ba người lại thu hút được sự chú ý của những nhân viên đang ngồi gần đó, rất nhiều người đều làm như vô tình vô ý

mà nhìn qua ba người bọn họ chỗ này

- Trương tổng, ngài chờ ở đây nhé, tôi giúp ngài đi gọi cơm

Thẩm Quang Huy đứng lên, nói

- Được, vậy đành phiền Thẩm tổng giám rồi. Trương Vĩ cười cười nói, chẳng có chút từ chối khách sáo nào

- Không cần khách khí, động tay chút thôi mà.

Thẩm Quang Huy gật đầu đáp lời, lại nhìn sang Vệ Khang đang ngồi phía bên cạnh, nói:

- Vệ tổng giám, anh cũng đừng có ngồi đó chứ, giúp tôi đi rót cho Trương tổng chén nước đi.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free