Phòng Thuật (Dịch) - Chương 992: Sa thải (1)
- Vệ Khang, nói như vậy cậu đã thừa nhận bản thân thông đồng với công ty khác, nâng cao giá ở thành thu mua vật liệu xây dựng, lừa gạt phi pháp
lợi ích của công ty đúng không.
Uông Thần Vũ đập bàn, lớn tiếng chất vấn.
Nghe được câu hỏi của Uông Thần Vũ, sắc mặt Vệ Khang xám xịt, tựa như cam chịu chuyện đề này, nói:
- uông Tổng, vẫn là câu vừa nãy, chỉ cần ngài không truy cứu chuyện này, tôi nguyện ý từ chức rời khỏi bất động sản Hoa Dương.
- Trương tổng, anh cảm thấy thế nào?
Nghe được những lời của Vệ Khang, Uông Thần Vũ trở nên trầm tư, dù gì Vệ Khang cũng là con cháu Vệ gia, Uông Thần Vũ cũng không muốn gây khó khăn cho hắn, hắn quay đầu nhìn Trương Vĩ ý hỏi.
- Không được, chuyện này nhất định phải xử lý nghiêm khắc, bằng không mối một người quản lý của bất động sản Hoa Dương đều làm tổn hại ích lợi của công ty rồi từ chức, chẳng phải sẽ làm rối loạn điều lệ công ty à.
Trương Vĩ cương quyết khẳng định.
- Ai… Mọi người đều từng là đồng nghiệp, đúng là rất khó giải quyết.
Uông Thần Vũ thoáng chần chừ rồi nói.
Vệ Khang vẫn luôn chú ý hai người, nghe thấy Uông Thần Vũ chuẩn bị thả hắn một lần, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm, lại nghe thấy những lời chối từ của Trương Vĩ, trên mặt không khỏi lộ ra một tia ưu tư.
Việc Chu Khôn trở về bất động sản Hoa Dương, Vệ Khang cũng từ nguồn khác biết được, hơn nữa còn biết chuyện Chu Khôn đi gặp Trương Vĩ. Hắn vốn tưởng rằng Chu Khôn sẽ tạo áp lực giống như Trương Vĩ, khiến hạng mục thu mua khu Đạt Hưng nhanh chóng hoàn thành.
Thế nhưng ai mà ngờ được, Chu Khôn chưa rời đi được bao lâu, liền phát sinh chuyện như vậy. Vệ Khang khẳng định là Chu Khôn nói gì đó, mới có thế khiến Trương Vĩ nóng lòng diệt trừ chính mình.
- uông Tổng, tôi thấy Trương tổng nói rất đúng, nếu Vệ Khang làm ra chuyện gây thiệt hại cho lợi ích công ty, vậy thì không thế dễ dàng bỏ qua cho cậu ấy như vậy.
Trầm Quang Huy phụ họa nói.
- Hừ
.
Nghe được những lời của Trầm Quang Huy, trong lòng Vệ Khang càng thêm tức giận. Người
mà hắn hận nhất trong chuyện này không phải kẻ đứng sau màn thao túng như Trương Vĩ, mà chính là loại lính hầu như Trầm Quang Huy.
Tuy nhiên, Vệ Khang cũng biết đây không phải lúc nổi giận. Nếu không nghĩ biện pháp áp chế việc này, một khi tạo thành ảnh hưởng tới Vệ gia, bản thân hắn cũng sẽ bị Vệ gia trách phạt, thậm chí có khả năng sẽ đánh mất quyền kế thừa gia tộc.
- Trương tổng, xin ngài cho tôi thêm một cơ hội nữa. Tôi cam đoan sẽ nộp đơn xin từ chức.
Vệ Khang bước tới bên cạnh Trương Vĩ, trong giọng nói lẫn theo một tia khẩn cầu.
- Giữa hai lựa chọn này có gì khác nhau à?
Trương Vĩ ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt Vệ Khang hỏi.
- Trương tổng, đương nhiên là khác nhau rồi, nếu ngài đại nhân đại lượng, có thế để tôi tự mình từ chức, tất nhiên là tôi sẽ biết ơn ngài.
Vệ Khang nói.
- Ha ha …...
Nghe thấy những lời ấy của Vệ Khang, Trương Vĩ không khỏi bật cười.
- Cậu ra ngoài trước đi, ở đây không còn chuyện của cậu nữa rồi.
Trương Vĩ khoát tay nói.
- uông Tổng, Trương tổng, dù sao chúng ta cũng từng là đồng nghiệp, hy vọng hai người không cần quá quyết liệt, cho tôi một cơ hội chủ động xin từ chức.
Vệ Khang nắm tay, nói với hai người.
- Vệ Khang, cậu cứ ra ngoài trước đi. Chuyện này tôi còn phải thương lượng thêm với Trương tổng. Chung quy thì cậu ấy mới là người phụ trách ban công trình, quan trọng nhất vẫn là ý kiến của cậu ấy.
Uông Thần Vũ nói.
- Được rồi, hi vọng hai người suy nghĩ kĩ càng một chút. Đắc tội Vệ gia chúng tôi đối hai người cũng không có gì tốt đẹp đâu.
Mắt Vệ Khang đỏ ngầu, liếc nhìn ba người rồi bước ra khỏi văn phòng.
- Trương tổng, chuyện này cậu định quyết định thế nào?
Uông Thần Vũ quay đầu nhìn Trương Vĩ, hỏi.
- Không có gì để nói, dựa theo quy định công ty, nên xử lý thế nào thì liền xử lý như thế.
Trương Vĩ lạnh lùng nói.
Một khi đã đắc tội Vệ Khang, Trương Vĩ liền không nghĩ tới chuyện hòa hỏa. Hơn nữa dù cho Trương Vĩ bỏ qua đối phương, Vệ Khang cũng chưa chắc đã thật sự cảm kích, còn không bằng quyết tâm xử lý triệt để đối phương một lần.
Lúc này, Uông Thần Vũ cũng thuộc loại đậm lao phải theo lao. Tuy rằng hắn muốn thả Vệ Khang một lần, thế nhưng Trương Vĩ lại chiếm việc nghĩa của công ty, hắn cũng không thế vì tình riêng mà bỏ qua cho Vệ Khang.
- Được rồi, vậy thì cứ giải quyết theo cách của Trương tổng, tôi sẽ bảo bạn nhân sự sa thải Vệ Khang.
Uông Thần Vũ chăm chăm nhìn Trương Vĩ, thở dài một tiếng nói.
Sở dĩ Uông Thần Vũ tuyển Trương Vĩ làm phó tổng ban công trình vì tưởng rằng đối phương tương đối dễ bảo, ai ngờ đâu đối phương cũng chẳng phải đèn cạn dầu, chưa đầy một tháng đã sa thải tổng giám của cả một ngành.
Mà tổng giám Trầm Quang Huy của một ngành khác, cũng đổi Trương Vĩ nói gì nghe nấy, tỏ rõ thái độ Trương Vĩ làm chủ, sai đầu đánh đó, khiến lòng Uông Thần Vũ càng không có tư vị.
Một khi Trương Vĩ khống chế ban công trình thì cũng không cần phải dựa vào hắn, khi đó Uông Thần Vũ cũng mất đi cơ hội gài thân tín của mình vào ban công trình.