Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Quan Tiên - Chương 4

Việc này, hắn cảm thấy mình làm chưa được thỏa đáng. Trần Thái Trung cũng chưa đi xa, vẫn ngơ ngác đứng ngẩn người ngoài cổng địa điểm đăng ký dự thi. Hắn mơ hồ cảm thấy chuyện vừa rồi, việc giả vờ câm điếc và sử dụng công phu ‘súc địa thành thốn’ để giải quyết, e rằng không phải là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ số cảm xúc (EQ) của hắn thấp thật, nhưng chỉ số thông minh (IQ) cũng không đến nỗi nào. Vừa rồi có phải mình nên lựa chọn có lập trường một chút, ủng hộ một trong hai bên? Làm như thế tuy có đắc tội với một bên, nhưng chắc chắn có thể giành được hảo cảm cực lớn từ phe còn lại.

Đương nhiên, nếu buộc phải lựa chọn một bên, hắn chắc chắn sẽ chọn đứng về phía nhân viên phụ trách béo lùn ục ịch kia. Vị nhân viên ấy có thể đại diện cho tổ chức mà nói chuyện. Đó sẽ là sự lựa chọn thông minh nhất.

Không biết ai đó đã từng nói, “chỉ có nỗ lực mới có thể thành công”. Hiện giờ, Trần Thái Trung đang cố gắng tư duy. Hắn đang nỗ lực suy xét cho rõ ràng: “Vừa rồi có phải là phương pháp giải quyết tốt nhất không?”

Thôi bỏ đi, không nghĩ nữa. Nghĩ tới nghĩ lui hắn cũng không tài nào hiểu rõ được. Chỉ cảm thấy làm như vậy cũng có cái hay riêng. Dù sao thì, anh bạn của chúng ta đã có thể tự ý thức được vấn đề này, chỉ số EQ nhất định sẽ có sự tiến bộ.

Khi đã nghĩ thông suốt, hắn cũng thong thả rời khỏi đó. Bất thình lình phía sau có tiếng nói vọng lại:

- Trần Thái Trung, anh cũng đăng ký tham gia thi à?

Trần Thái Trung quay đầu lại, thấy đằng sau là một cô gái có đôi mắt to, lông mi cong dài, là bạn học cùng lớp với hắn. Khi hắn tốt nghiệp trường trung học số 13 – trường điểm của thành phố Phượng Hoàng, mỗi lớp ít nhất cũng có 70 học sinh.

Tuy nhiên, dù đông đúc đến mấy, hắn vẫn nhớ rõ người vừa chào hỏi mình. Đó là Ủy viên Ban Tuyên truyền của lớp, Dương Thiến Thiến. Nàng có dung mạo xinh đẹp, hơn nữa, đáng quý nhất là nàng giỏi ca múa, là thành viên tích cực và nổi tiếng của lớp trong mỗi hoạt động văn nghệ.

- À, là cô à?

Trần Thái Trung cười nhẹ rồi gật đầu nói:

- Cô cũng tới tham gia thi à?

Trong lòng hắn nói thầm: “Dương Thiến Thiến này trước kia học cùng lớp cũng chẳng nói với mình được câu nào. Hôm nay sao lại… có vẻ nhiệt tình đến lạ.”

Phản ứng này của hắn rất bình thường. Tuy rằng đã quyết tâm phải rút kinh nghiệm xương máu để gia tăng thêm EQ, đã chú ý tới các bạn học cùng lớp hơn, nhưng giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Tật xấu của hắn được nuôi dưỡng qua mấy trăm năm, giờ chỉ sửa chữa có vài ngày thì ăn thua gì.

Hơn nữa, khi hắn đang còn ngẩn ngơ, dù những lúc thế này không phải là rất nhiều, thì nhiều câu hắn nói theo bản năng đều có thể làm cho người ta sôi máu lên. Cho nên trong mắt phần đông bạn học, hắn là một kẻ có tính cách khá tốt, nhưng hơi cổ quái. Ai nấy đều là học sinh xuất sắc, nhiệm vụ học tập đều rất nặng nề nên cũng không ai tình nguyện qua lại với hắn nhiều làm gì. Đó cũng là chuyện rất đỗi bình thường.

- Đúng thế.

Dương Thiến Thiến gật đầu. Nàng là một trong số ít những bạn học trong lớp không tham gia thi đại học. Không phải vì không đủ điểm vào đại học, mà vì không thể vào được trường mình thích nên định năm sau thi lại.

Nhìn thấy thông báo thi tuyển nhân viên công chức, nàng cũng phát hiện ra “sơ hở” ở đó, nên định thử xem. Thấy bạn học của mình xuất hiện, nghĩ rằng hắn cũng không thi đỗ đại học nên mới không ngần ngại đến chào hỏi.

Phụ nữ làm lãnh đạo à? Trần Thái Trung hơi mở to mắt nhìn. Tuy nhiên, hắn cũng không nói ra, phải chú ý nâng cao tình thương (EQ) mà.

- Thế nào, anh không tự tin à?

So với những người vừa tốt nghiệp trung học, Dương Thiến Thiến có vẻ chất phác hơn, nàng hảo tâm hỏi lại.

- Có chứ. Tài liệu phát muộn như thế tôi càng thấy tự tin hơn.

Trần Thái Trung ăn ngay nói thật, cũng không cảm thấy lời nói này có gì là không ổn cả.

- Cẩn thận đấy. Nghe nói là nội bộ đã sắp xếp không ít rồi.

Dương Thiến Thiến đi lại gần, khẽ nói thầm với hắn. Hơi thở thanh xuân của thiếu nữ phảng phất xung quanh hắn.

- Cô cũng phải cố gắng nhé.

Trần Thái Trung cũng nhỏ giọng nói, trong lòng lại có chút khó chịu. “Ừ, không ngờ lại có sự sắp xếp nội bộ như cô ấy nói. Như vậy thì cũng có thể nảy sinh những chuyện thiếu công bằng sao?”

- Không sao đâu. Bên trong có vị giám khảo khá tốt với tôi.

Dương Thiến Thiến đỏ mặt. Nàng còn một câu nữa không nói ra: buổi tối tôi phải đến nhà vị giám khảo kia để được ông ta “hướng dẫn” cho nữa.

- Giám khảo cơ à?

Trần Thái Trung lại há hốc mồm ra. Vấn đề nghiêm trọng rồi đây. Vị nhân viên béo lùn ục ịch vừa rồi mà ngộ nhỡ lại là người trong ban giám khảo thì chính là hắn đã chọc vào người ta trước rồi.

- Ở đây không phải chỉ là địa điểm đăng ký thôi sao? Làm sao lại có cả giám khảo ở đây được?

- Ai biết được?

Dương Thiến Thiến cũng đã nghĩ kỹ. Người kia chưa chắc đã đúng là giám khảo. Nhưng lần này thi vào đại học bị trượt, đối với nàng là một sự đả kích rất lớn. Tuy rằng nàng biết rõ việc phụ đạo buổi tối này có thể chẳng ra gì, nhưng mà… nhỡ đâu sự việc không như mình tưởng tượng, chẳng phải đã bỏ lỡ một cơ hội sao?

Chuyện này, nếu đã chẳng thể nào thay đổi, đành vậy, trên mặt Trần Thái Trung lộ ra một tia cười lạnh. Hắn dĩ nhiên biết việc không học đại học là không đúng, giờ lại làm ngơ chuyện “sắp xếp nội bộ” của người khác. Hắn chỉ là một học sinh trung học. Muốn làm lãnh đạo ư? E là phải học thêm một năm ôn thi nữa, rồi vào đại học nữa rồi mới nói sau.

Nhất thời, bản tính ngông cuồng của hắn lại nổi lên: “Có thể để cho Trần Thái Trung này chịu thiệt thì thế giới này còn chưa có ai đủ tư cách đâu. Sắp xếp nội bộ à? Hừ hừ, cứ chờ xem. Quấy rối tu luyện còn nghiêm trọng hơn việc chặn đường công danh.”

Khi hắn suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, ngẩng đầu nhìn lên thì Dương Thiến Thiến đã đi đâu mất rồi. Đảo mắt tìm khắp mọi nơi mới phát hiện thấy một bóng dáng xinh đẹp đang đi càng lúc càng xa.

Có người lo liệu cho nàng thì có lẽ không cần phải bận tâm. Giờ phút này, hắn chẳng muốn động não gì nữa, quay đầu định đi về nhà.

Không đúng! Trong giây lát hắn ý thức được điều gì đó. Người ta vừa cho mình biết thông tin quan trọng như thế. Nếu không có gì báo đáp thì dường như là không đủ “tình thương” (EQ) rồi.

- Dương Thiến Thiến, chờ tôi một chút.

Hắn vừa gọi vừa chạy đuổi theo. Một người thanh niên đang đi trên đường đột nhiên đánh rơi cả kính mắt:

- Đây chẳng phải là kẻ vừa rồi bảo là câm điếc đó hay sao?

- Gì nữa thế?

Dương Thiến Thiến vừa thấy hắn đứng kia th��t thần, mới đi được vài giây lại thấy hắn chạy đuổi theo tới đây thì hơi khó hiểu.

- Giám khảo gì đó, chưa chắc đã là người tốt.

Trần Thái Trung đã nghĩ ra một lý do hợp lý:

- Tài liệu lần này cô nhận được muộn như thế thì liệu có ôn tập được không?

- Không được thì cũng biết làm thế nào?

Dương Thiến Thiến thở dài một tiếng. Tốt nhất là nàng đành chấp nhận việc đi học “phụ đạo” buổi tối thôi. Ý nghĩ đó càng thêm kiên định.

- Ai cũng như ai cả mà.

- Tôi tặng cô, à mà, cho cô mượn một thứ rất tốt.

Trần Thái Trung nhìn xung quanh thấy yên lặng, mới tháo cái nhẫn Tu Di trên tay ra:

- Cái này, dùng thế này….

Dương Thiến Thiến nhìn hắn làm mẫu, sửng sốt suốt mười phút liền mới phản ứng lại được. Nàng kinh ngạc bịt cái miệng nhỏ nhắn của mình. “Trần Thái Trung này quả thật là quái nhân. Lại còn có cái… cái này kỳ quặc thật!”

Ngay sau đó, nàng ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, đúng, là rất nghiêm trọng. Trong lòng nàng lập tức trở nên cảnh giác hơn.

- Anh cho tôi mượn vật quý như thế… vì sao vậy?

- Cô là bạn học của tôi mà.

Trần Thái Trung thản nhiên cười, đáp:

- Bạn học giúp đỡ lẫn nhau, chẳng lẽ không hợp lý sao?

- Vậy còn anh? Anh làm sao giờ?

Lúc này, Dương Thiến Thiến thật sự cảm nhận được tình cảm ấm áp của người bạn học.

- Tôi á, tôi tự ôn tập được mà.

Trần Thái Trung lại vểnh cái đuôi cáo lên. Dù hành động này cũng thuộc phạm trù của “tình thương” (EQ), song cũng không hề làm mất đi bản tính cố hữu của hắn.

- Vừa rồi thi vào đại học, tôi được hơn 640 điểm….

Bỏ dở nửa chừng, hắn nghênh ngang bước đi.

- Hơn 640 điểm mà không vào học đại học, lại đi thi tuyển nhân viên công chức ư?

Dương Thiến Thiến lại càng choáng váng. Người này… Thật đúng là quái nhân!

Những dòng văn chương này đã được đội ngũ truyen.free dốc lòng biên dịch, hy vọng quý độc giả sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free