Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 115

Từ Hà lo lắng đứng chờ ở cửa Tần phủ, nhịn không được hỏi nha sai bên cạnh, "Tại sao đi lâu như vậy rồi vẫn chưa quay về?"

Sai dịch nha môn thấy Từ Hà sốt ruột như vậy nên bị thu hút, hắn cũng nhoài người ra ngó ngó về phía đầu con phố dài, "Ta cũng không biết nữa, Từ huynh đệ, rốt cuộc là có chuyện gì mà lại sốt ruột như vậy? Trong phủ đã xảy ra chuyện gì à?"

Đương nhiên Từ Hà không thể nói thẳng, chỉ dám mấp máy môi nói, "Là có chút việc nhỏ."

Nha sai không đồng ý chau mày, "Nếu đã là việc nhỏ thì sốt ruột làm gì, Tri phủ Đại nhân và Thế tử Điện hạ hiện tại phải đi bắt rất nhiều người, tiệm cầm đồ Khánh Nguyên kia làm ăn rất rộng, cho nên tai mắt cũng nhiều, có chút động tĩnh là đã bỏ chạy rồi."

Đương nhiên Từ Hà hiểu rõ điều này, thế nhưng chuyện bên trong Tần phủ cũng không thể coi thường, "Haizz, nếu như Thế tử Điện hạ quay lại thì tốt quá, cũng không cần thiết phải cả 2 cùng quay về. Có điều đã lâu như vậy vẫn không có tin tức gì."

Nói xong Từ Hà lại tiếp tục, "Ta nhớ rõ tiệm cầm đồ Khánh Nguyên là ở phía tây thành? Trên phố Đông Tứ?

Nha sai gật đầu, "Sao nào, ngươi muốn tự mình đi tìm à?"

Từ Hà đã đồng ý với Tần Hoan, hiện tại có lẽ Tần Hoan đã mở được bức tranh kia ra rồi, trong lòng hắn càng sốt ruột hơn nữa.

Từ Hà nhìn xung quanh một lúc xong định đi ra chỗ người gác cổng mượn một con ngựa, thế nhưng khi hắn vừa mới xoay người thì ở đầu đường đã vang lên tiếng vó ngựa. Từ Hà dừng lại, vội vàng nhìn về phía đầu đường...

"Là đi về phía chúng ta à?"

Bóng đêm đã buông xuống từ lâu, thế nhưng trên trời lại không có mặt trăng cho nên mới nhìn rõ được ngàn vạn vì sao nằm rải rác khắp nơi. Trên con phố dài có rất ít đèn, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng vài người đang cưỡi ngựa.

"Hình như là đi về phía chúng ta thật..."

Nha sai bên cạnh cũng nói 1 câu, đáy mắt Từ Hà hơi sáng lên, mà mấy con khoái mã kia phi cũng nhanh như điện chớp, chẳng mấy chốc sau đã đến phía trước Tần phủ, Từ Hà ngước lên nhìn thì thấy đúng thật là Yến Trì.

Yến Trì dẫn theo Bạch Phong và nha sai ban nãy đi chuyển lời quay về đây. Bọn họ vừa đến trước cửa đã ghìm chặt dây cương rồi mạnh mẽ xoay người nhảy xuống ngựa, Yến Trì nhìn thấy Từ Hà vẫn đang đứng chờ sốt ruột ở cửa phủ thì chau mày, "Làm sao thế? Xảy ra chuyện gì?"

Từ Hà chắp tay hành lễ, sau đó lại đưa tay lên mời, "Mời Điện hạ vào trong phủ trước..."

Yến Trì ném roi ngựa qua cho nha sai, sau đó dẫn Bạch Phong vào trong.

Từ Hà vừa đi vừa nói, "Là Cửu cô nương muốn gọi người trở về, vừa rồi Cửu cô nương phát hiện ra người hạ độc Tần lão gia là ai, ngoài ra Cửu cô nương lại còn biết rõ thêm chuyện khác nữa, bởi vì liên quan lớn đến vụ án cho nên muốn chờ người quay lại rồi mới nói cho người nghe."

Yến Trì vừa nghe thấy thế liền bước nhanh đến nội viện, "Hiện tại nàng ở đâu?"

"Tại Đinh Lan uyển! A... Đúng rồi, Cửu cô nương vừa rồi tìm được một bức tranh có vẻ như vẽ Nhị di nương, có điều bởi vì thời gian quá lâu rồi nên không thể mở ra. Hiện tại chắc là Cửu cô nương đã mở được cuộn tranh ra rồi..."

Đáy mắt Yến Trì hơi sáng lên, chân bước nhanh hơn nữa đi thẳng về hướng Đinh Lan uyển.

Từ Hà đi sát theo sau Yến Trì, Yến Trì đi nhanh như gió nên Từ Hà gần như phải chạy thì mới có thể đuổi kịp. Từ Hà thở hồng hộc, chẳng bao lâu sau đã đến phía trước Đinh Lan uyển.

Bạch Phong tiến lên phía trước gõ cửa như thường lệ, gõ 2 lần thì thấy một tỳ nữ mặt tròn mắt to đi ra mở cửa.

"Ơ, là vị thị vệ đại ca này..."

Người mở cửa ra là Vãn Đào, nàng nhận ra Bạch Phong, nhìn nhìn hắn rồi lại nhìn qua Yến Trì và Từ Hà đứng phía sau lưng hắn rồi trợn tròn mắt. Bạch Phong nói, "Thế tử Điện hạ muốn gặp Cửu cô nương..."

Vãn Đào mở to mắt, quay đầu nhìn thoáng qua nhà giữa tối đen như mực, "Tiểu thư chúng ta vẫn còn chưa quay lại."

Bạch Phong chau mày, sau đó liếc mắt một cái thấy nhà giữa đúng là vẫn còn chưa lên đèn, nếu như Tần Hoan có ở trong viện thì bên trong nhà giữa không thể không thắp đèn. Bạch Phong quay đầu lại nhìn Yến Trì, nghe thấy cuộc đối thoại này thì lông mày Yến Trì càng nhíu chặt lại.

Bạch Phong quay đầu lại nhìn Từ Hà, "Cửu cô nương không quay về, sao ngươi nói nàng đã về rồi?"

Từ Hà kinh ngạc giây lát, "Tại hạ cùng Cửu cô nương tách ra là ở ngay trước cửa viện, lúc ấy Cửu cô nương nói chuyện này tốt nhất phải sớm một chút báo cho Thế tử Điện hạ hoặc là Tri phủ Đại nhân cho nên tiểu nhân mới nhận làm việc truyền tin này rồi mới đứng chờ ngoài cửa phủ. Lúc tại hạ tách ra thì Cửu cô nương đúng thật là nói phải quay trở về Đinh Lan uyển, hơn nữa lúc ấy Phục Linh vẫn còn đang cầm cuộn tranh kia."

Yến Trì nghe thấy thế đáy mắt tối lại, không biết tại sao mà trong lòng cứ có một cảm giác không tốt lắm.

Hắn tiến lên 2 bước nhìn Vãn Đào, "Tiểu thư các ngươi không trở về, thế còn Phục Linh thì sao?"

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương