Chương 71
Rõ ràng là Nhạc Ngưng hẹn đến đón nàng, sao bây giờ lại là Yến Trì?
Trong lòng Tần Hoan chần chờ, nhưng bước chân vẫn không ngừng đi về hướng Yến Trì.
"Bái kiến Thế tử Điện hạ."
Yến Trì mặc hoa phục đen cao cổ, hoa văn được thêu bằng chỉ màu vàng thỉnh thoảng lại sáng lóe lên dưới ánh mặt trời mùa thu ấm áp toát ra vẻ quý phái của người mặc. Tuy rằng hắn chỉ đứng yên lặng ở đó thế nhưng khí thế toàn thân đã đủ khiến cho người gác cổng Tần phủ cũng không dám thở mạnh. Thấy Tần Hoan đi ra cửa, Yến Trì lạnh nhạt nhìn sang bên này, hắn đang quan sát nàng...
Tần Hoan bị ánh mắt u ám của hắn làm cho nàng chột dạ.
Đương nhiên nàng vẫn còn nhớ, hôm đó nàng và Nhạc Ngưng cùng nghi ngờ Yến Trì, lúc từ viện của hắn rời đi có thể nói là cực kỳ thất lễ rồi!
"Đi thôi!" Nhìn Tần Hoan một lát rồi Yến Trì đột nhiên lên tiếng.
Tần Hoan thở phào nhẹ nhõm, nàng ngẩng đầu lên chỉ thấy có một chiếc xe ngựa. Như vậy chẳng lẽ nàng lại phải ngồi chung một xe với Yến Trì?
Ngồi chung xe cũng không có gì đáng sợ, đáng sợ chính là hôm nay trên người Yến Trì có khí thế rất mãnh liệt.
Tần Hoan vẫn phải bất chấp mà leo lên xe ngựa.
Màn xe buông xuống, trong xe ngựa nhất thời tối sầm xuống.
Toàn thân Yến Trì mặc y phục đen, sắc mặt có vẻ như cũng đen nốt, càng khiến cho hắn vừa bí hiểm vừa khó đoán. Cũng ngay lúc đó, Tần Hoan lại nhìn chằm chằm vào tay trái Yến Trì trong vô thức, tại sao hắn lại dùng tay trái chứ?
"Ngươi đang nhìn cái gì?"
Giọng nói Yến Trì hơi nguy hiểm, Tần Hoan ngay lập tức ngẩng đầu lên.
Yến Trì giơ tay trái lên, hơi nhăn mày, "Tay ta làm sao?"
Tần Hoan mím môi, đối diện với con mắt đen kịt của Yến Trì bỗng nhiên nàng nói, "Thế tử Điện hạ có thể dùng tay trái viết chữ?"
Yến Trì khựng lại, trong mắt có vẻ như vừa giật mình, hắn hơi cong môi rồi cười cười, "Tay trái không chỉ có thể viết chữ mà còn có thể dùng đao..."
Tần Hoan không đoán ra hắn đang cười đùa hay là đang nói thật, lông mày nàng khẽ chau lại.
"Điện hạ cũng biết, tất cả Hầu phủ đều đang tìm người thuận tay trái?"
Yến Trì gật đầu, "Thì sao?"
Trong lòng Tần Hoan gấp gáp, "Hiện tại chỉ có duy nhất Điện hạ là người thuận tay trái."
Xe ngựa bắt đầu di chuyển, vì hôm nay đã vào lễ Thu tịch nên thành Cẩm Châu náo nhiệt hơn ngày thường rất nhiều lần, tiếng ồn ào huyên nào truyền qua song cửa sổ vào bên trong xe ngựa, nhưng Tần Hoan lại cảm thấy bầu không khí bên trong xe như đã đóng băng luôn rồi.
"Ngươi đang hoài nghi ta?" Yến Trì lên tiếng hỏi thì giọng nói càng trở nên nguy hiểm, cứ như nếu nàng gật đầu thì hắn sẽ kết liễu nàng luôn ngay trong xe ngựa này.
Con ngươi Tần Hoan đảo một vòng, "Cũng không nói là hoài nghi, có điều chính xác là Điện hạ thuận tay trái phải không?"
Yến Trì cười như không cười, "Trong lòng ngươi, ta có khả năng là hung thủ?"