Chương 95
Trong lòng Tần Hoan hồi hộp, "Người chết? Tần phủ có người chết?"
Yến Trì gật đầu, "Phải, cho nên những việc khác ngươi không cần phải lo, hiện tại ngươi nên hồi phủ ngay lập tức nhìn xem."
Tần Hoan cảm thấy khí lạnh lan từ gót chân chạy lên, "Người chết trong Tần phủ là ai?"
"Có vẻ như là một vị di nương của lão gia các ngươi." Yến Trì nói xong thì tiếp tục kéo tay Tần Hoan đi ra ngoài, "Nửa canh giờ trước đã báo tên lên nha môn Tri phủ, hiện tại Tri phủ Đại nhân đã đến Tần phủ rồi."
Tần Hoan còn chưa phản ứng kịp, "Di nương? Trong phủ có rất nhiều di nương, không biết là vị di nương nào..."
Yến Trì quay lại nhìn thoáng qua nàng, "Ta cũng không biết, phải đến đó mới biết được."
Tin tức bất ngờ không phòng bị kịp này khiến cho trong lòng Tần Hoan kinh ngạc không thôi, thế nhưng nàng vẫn chưa phản ứng kịp, chỉ tiếp tục nhìn nửa mặt bên Yến Trì hỏi tiếp, "Sao Thế tử Điện hạ lại biết được?"
Giọng nói Yến Trì trầm trầm nghiêm nghị, "Ngay lúc ta vừa quay lại Hầu phủ thì vốn là định đến nha môn Tri phủ một chuyến, chưa kịp ra khỏi cửa thì bên kia đã thông báo là Tri phủ Đại nhân đã đến Tần Hoan tiếp nhận án mạng. Ta đang định đi qua đó, vừa ra cửa mới biết được ngươi cũng đang ở đây, cho nên mới đến gọi ngươi đi chung."
Tần Hoan không hiểu vì sao Yến Trì lại biết Hoắc Hoài Tín đến Tần phủ, cũng không hiểu sao hắn lại phải đi cùng. Hoắc Hoài Tín đi là bởi vì ông ta là Tri phủ, còn Yến Trì đến là vì cái gì?
Đầu óc Tần Hoan hỗn loạn, vấn đề này hiện tại có vẻ cũng không quan trọng lắm. Hắn là Duệ Thân vương Thế tử, mặc dù mấy hôm trước hắn ở trong quân doanh không về phủ, thế nhưng với thân phận của hắn thì muốn đến chỗ nào cũng được.
Tần Hoan cụp mắt, nàng bị Yến Trì lôi đi thì đành đi theo thôi. Đi thêm được vài bước thì Yến Trì quay đầu lại nhìn thoáng qua tay áo xộc xệch của Tần Hoan, đột nhiên hắn đi chậm lại 2 bước. Phục Linh ở phía sau cũng vừa đi vừa chạy mới đuổi kịp được, nhìn thấy Yến Trì đi chậm lại thì nàng cũng thở phào một hơi.
Mấy người đi từ Đông uyển trên con đường chính dẫn ra ngoài. Trong lòng Tần Hoan hỗn loạn chỉ muốn biết người chết trong Tần phủ rốt cuộc là ai. Đột nhiên giọng nói Nhạc Ngưng vang lên.
"Tần Hoan, ngươi phải quay về phủ à?"
Tần Hoan ngẩng đầu lên liền thấy Nhạc Ngưng đi ở đầu tiên sau đó là Nhạc Thanh và Thái trưởng Công chúa, Giang thị cũng đứng ở bên cạnh.
Xem ra mấy người bọn họ đều đã biết rõ chuyện của Tần phủ, hiện tại sắc mặt đã hơi nghiêm trọng.
Tần Hoan gật đầu, "Còn không biết đã xảy ra chuyện gì, hiện tại ta về phủ xem trước."
Nói câu này xong thì Tần Hoan mới giật mình cảm thấy tay mình vẫn còn đang bị Yến Trì nắm lấy. Nàng đang định giằng ra thì dường như Yến Trì lại cảm ứng được nên thả tay nàng ra. Nhạc Ngưng nhìn lướt qua Yến Trì nhưng không nói gì cả.
Đã đến Hầu phủ rồi đương nhiên trước tiên phải bái kiến Thái trưởng Công chúa, thế nhưng vừa rồi Thái trưởng Công chúa không có ở đây, nên bây giờ Tần Hoan ngay lập tức tiến lên hành lễ. Thái trưởng Công chúa nắm lấy tay Tần Hoan, "Được rồi, cũng không biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, con về phủ xem xem sao, phải cẩn thận giữ mình."
Tần Hoan vâng lời, "Thuốc của người Hoan nhi đã để trong viện, hàng ngày vẫn nên chú trọng điều dưỡng. Thuốc uống 1 ngày 3 lần giống như trước đây, người nhớ uống đúng giờ."
Thái trưởng Công chúa vỗ vỗ mu bàn tay Tần Hoan, "Được rồi, ta đã khỏe lên nhiều rồi. Con mau mau về phủ xem tình hình đi, ngày mai lại đến đây."
Tần Hoan gật đầu, Thái trưởng Công chúa lại nhìn sang Yến Trì, "Tiểu Thất cũng phải đến đó à?"
Yến Trì gật đầu, Thái trưởng Công chúa liền thở dài, "Vậy cũng được, con đi cùng đến đó xem có giúp được gì không. Con vừa nhận được Thánh lệnh thì đã gặp phải chuyện này rồi, chẳng thể ngơi tay được lúc nào."
Yến Trì khẽ nói, "Cô nãi nãi yên tâm, con biết rồi."
Trong đầu Tần Hoan lại hỗn loạn, nàng nghe thấy đối thoại của Thái trưởng Công chúa và Yến Trì thì thấy hơi nghi ngờ, thế nhưng cũng không tiện nghĩ nhiều, mấy thứ như Thánh lệnh không phải là chuyện nàng có thể hỏi đến. Bởi vậy Tần Hoan không hỏi gì mà chỉ muốn nhanh chóng quay lại Tần phủ xem xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Yến Trì nói xong thì nhìn sang Tần Hoan, "Đi thôi..."
Hắn nói xong liền đi, Tần Hoan nhún người hành lễ với Thái trưởng Công chúa và Giang thị sau đó cũng đi theo sau lưng Yến Trì. Nhạc Ngưng nhìn thấy thế liền nói, "Tần phủ xảy ra án mạng, cũng không biết là tại sao, con cũng muốn đến xem."
Thái trưởng Công chúa không đồng ý liếc mắt nhìn nàng một cái, "Trong phủ người ta xảy ra chuyện, con dùng thân phận gì mà đi theo? Sớm muộn gì thì cũng biết cả thôi cho nên không cần phải vội, giờ mà đi qua đó là thất lễ."
Nhạc Ngưng khẽ gật đầu, "Con chỉ nói vậy thôi, tổ mẫu yên tâm, con hiểu rõ mà."
Thái trưởng Công chúa lắc đầu, "Tần phủ... Dù có không xảy ra chuyện thì cũng chẳng phải là nơi tốt lành gì, hiện tại lại có chuyện rắc rối, Hoan nha đầu có lẽ khó khăn rồi."