Chương 437 : Đào Tạo sư đại hội
Sau một tiếng.
Tô Bình đi vào khu căn cứ Thánh Quang bên ngoài khu sinh hoạt.
Khu căn cứ Thánh Quang này có diện tích gấp ba lần khu căn cứ bình thường.
Bên ngoài hàng rào phòng ngự cao hơn ngàn mét, có thể ngăn cản được tuyệt đại bộ phận yêu thú cấp chín xung kích, cho dù là Vương thú, cũng không dễ dàng công phá.
Trong căn cứ thành phố có khu sinh hoạt, khu hành chính và các khu vực khác như khu Thánh Quang.
Trong đó, khu Thánh Quang là khu trung tâm nòng cốt của căn cứ, nơi đặt tổng bộ của Hiệp hội Đào Tạo sư.
Còn khu sinh hoạt là khu dân cư ngoài cùng, vì Tô Bình là người ngoài, không có hộ tịch khu căn cứ Thánh Quang, nên chỉ có thể đưa Tô Bình đến khu sinh hoạt ngoài cùng này.
Xuống xe, Tô Bình ngắm nhìn bốn phía.
Tuy nói là khu sinh hoạt ngoài cùng, nhưng kiến trúc ở đây lại vô cùng phồn hoa, đều là nhà cao tầng, hơn nữa có một vẻ đặc sắc riêng. Trên không ít kiến trúc đều khắc họa hình ảnh tinh sủng, thậm chí có kiến trúc được xây dựng theo hình dáng tinh sủng, có kiến trúc giống như một con cự long đang nằm!
Ven đường, nhiều người đi đường mang theo những tinh sủng nhỏ nhắn đáng yêu.
Trên con đường sạch sẽ cũng in những hình ảnh tinh sủng đủ màu sắc, có Ác Ma sủng, có Nguyên Tố sủng, toàn bộ thành thị đều có khí tức tinh sủng cực kỳ nồng đậm.
Nhìn thấy không khí tinh sủng nồng hậu như vậy, Tô Bình không khỏi cảm thán, không khí là yếu tố cực kỳ quan trọng để bồi dưỡng hứng thú, thảo nào thành phố căn cứ này mỗi năm đều có mấy Đào Tạo sư cấp bậc đại sư, quả nhiên là có nguyên nhân.
"Mau mau, nghe nói bên kia cuộc tranh tài Đào Tạo sư đã bắt đầu."
"Đi nhanh lên."
Mấy người đi đường nam nữ vội vàng chạy qua.
Tô Bình nghe được họ, hơi kinh ngạc, tranh tài Đào Tạo sư?
Đào Tạo sư cũng có thể thi đấu à?
Trong ấn tượng của Tô Bình, Đào Tạo sư thường phải đào tạo một thời gian mới thấy hiệu quả, nhanh thì vài ngày, chậm thì vài tháng. Nếu thực sự tranh tài, hẳn là rất tẻ nhạt?
Mang theo hiếu kỳ, Tô Bình cũng vội vàng đi theo.
Rất nhanh, Tô Bình đến trước một tràng quán quy mô trung bình. Mấy người nam nữ lúc trước đã tiến vào trong nhà thi đấu này.
Tô Bình nhìn thoáng qua, cũng đi theo vào.
"Chào ngài, xin cho xem vé mời hoặc chứng nhận Đào Tạo sư." Hai người thủ vệ ở cổng ngăn Tô Bình lại, nói.
Tô Bình sững sờ, lúc này mới nhớ ra mấy người nam nữ kia cũng đưa ra thứ gì đó.
"Cái này... Ta không có."
Tô Bình đành phải nói.
Hai người thủ vệ đều kinh ngạc, một người trong đó nói: "Chứng nhận Đào Tạo sư cũng không có à, chỉ cần sơ cấp cũng được."
Tô Bình chưa từng đến Hiệp hội Đào Tạo sư Long Giang, chưa từng làm chứng nhận. Mẹ hắn thì có, dù sao trước đây mẹ là người chăm sóc cửa hàng, là Đào Tạo sư chuyên nghiệp, chỉ là đẳng cấp không cao.
"Ta chưa từng làm."
Tô Bình nghĩ nghĩ, nói: "Có thể trả tiền để vào không?"
Hai người thủ vệ sắc mặt quái dị, lắc đầu nói: "Không được, chỉ có thể vào bằng chứng nhận, ngươi có thể đi làm chứng nhận rồi đến."
Tô Bình không ngờ tiền cũng vô dụng, có chút bất đắc dĩ, đành phải quay người chuẩn bị rời đi.
"Ngươi muốn vào xem so tài à, ta có thể dẫn ngươi vào." Lúc này, bên cạnh truyền đến một giọng nói thanh thúy dễ nghe.
Tô Bình quay đầu nhìn lại, thấy hai nữ tử đi cùng nhau.
Các nàng đều khoảng hai mươi tuổi, một người búi tóc đuôi ngựa, mặc quần áo cao bồi sạch sẽ và áo ngắn tay màu trắng, người kia có mái tóc xõa, ăn mặc tương đối thời thượng, mặc váy tím và giày cao gót.
"Dung Dung, cậu làm gì vậy, chúng ta có biết cậu ta đâu." Thiếu nữ váy tím không nhịn được kéo tay đồng bạn.
"Không sao, cậu ấy muốn vào mà, tớ vừa hay có tiêu chuẩn thừa, tiện thể giúp cậu ấy một chút cũng không sao." Thiếu nữ tóc đuôi ngựa điềm tĩnh mỉm cười nói.
Thiếu nữ váy tím tức giận nhìn nàng một cái, rồi ngẩng đầu nhìn Tô Bình. Nhìn kỹ thì thấy Tô Bình dáng dấp không tệ, trắng trẻo đẹp trai, trông rất rực rỡ và yên tĩnh.
Lúc này nàng không nói thêm gì.
"Đa tạ." Tô Bình gặp được người tốt, lập tức gật đầu cảm ơn.
Hồ Dung Dung mỉm cười, lấy từ trong túi quần jean ra một cái túi tiền nhỏ, lấy ra một phần giấy chứng nhận cỡ thẻ ngân hàng đưa cho thủ vệ, nói: "Tôi có thể dẫn cậu ấy vào chứ?"
Thủ vệ xem xét giấy chứng nhận, nhất thời trợn mắt, nhìn thiếu nữ này tuổi tác, vội cung kính nói: "Tiểu thư ngài là Đào Tạo sư trung cấp cấp sáu, đương nhiên có thể."
Tô Bình nghe vậy cũng kinh ngạc, nữ tử này trông không hơn hắn bao nhiêu, lại là Đào Tạo sư trung cấp cấp sáu?
Cao hơn nữa là Đào Tạo sư cao cấp.
Đào Tạo sư cũng giống như Chiến Sủng sư, có chín cấp bậc phân chia.
Hơn nữa độ khó tăng lên của Đào Tạo sư còn lớn hơn Chiến Sủng sư!
Cùng cấp mà nói, Đào Tạo sư trân quý và có địa vị cao hơn Chiến Sủng sư rất nhiều.
"Ba vị mời."
Thủ vệ lập tức tránh ra, cung kính nói.
Hồ Dung Dung cất kỹ giấy chứng nhận, nhét túi tiền nhỏ vào túi áo, nói với Tô Bình: "Nhìn dáng vẻ của cậu, là người từ thành phố căn cứ khác đến à?"
Tô Bình gật đầu, "Hôm nay tôi vừa đến khu căn cứ Thánh Quang."
"Cậu đến tham gia đại hội Đào Tạo sư sao?" Thiếu nữ váy tím bên cạnh tò mò nhìn Tô Bình.
"Đại hội Đào Tạo sư?" Tô Bình hiếu kỳ.
"Cậu không biết?"
Hai nữ đều kinh ngạc nhìn Tô Bình, thịnh sự lớn như vậy, Tô Bình lại như vừa mới nghe nói?
Tô Bình cũng ý thức được điều gì, nói: "Tôi đến xử lý chuyện khác, vừa nghe ở đây có tranh tài, nên hiếu kỳ đến xem một chút."
"Ờ..." Thiếu nữ váy tím gật đầu, hỏi: "Đây là tranh tài Đào Tạo sư, cậu cũng là Đào Tạo sư à? Không phải Đào Tạo sư thì chắc là không hiểu nhiều đâu."
"Tôi... Xem như vậy đi."
"Xem như?" Hai người đều thấy cách nói của Tô Bình có chút kỳ quái, thiếu nữ váy tím hỏi: "Cậu là Đào Tạo sư cấp mấy, sao không làm chứng nhận rồi đến, là giấy chứng nhận bị rơi à?"
"Tôi cứ không rảnh đi làm." Tô Bình có chút không biết nên trả lời thế nào, nghĩ nghĩ, nói: "Tôi nên tính là Đào Tạo sư sơ cấp đi."
Hắn chưa từng đến Hiệp hội Đào Tạo sư khảo chứng, thân phận Đào Tạo sư sơ cấp này tính là thông qua hệ thống kiểm nghiệm mà có.
"Sơ cấp à..." Thiếu nữ váy tím hiểu rõ, nhìn Tô Bình một chút, hứng thú trong mắt rõ ràng giảm mạnh, cũng không nói nhiều như trước.
Ngược lại là Hồ Dung Dung, an ủi Tô Bình: "Nhìn cậu tuổi còn trẻ, có trình độ Đào Tạo sư sơ cấp cũng rất tốt rồi."
Tô Bình nghe vậy có chút im lặng, đây là lần đầu tiên hắn bị người cùng lứa coi như tiểu bối an ủi, nhìn thiếu nữ này tuổi không lớn, nói chuyện lại rất lão thành.
Cười cười, Tô Bình cũng không nói thêm gì.
Ba người tiến vào tràng quán.
Qua trò chuyện, Tô Bình cũng biết tên hai người này, thiếu nữ tóc đuôi ngựa tên là Hồ Dung Dung, thiếu nữ váy tím tên là Khổng Linh Linh, đều là Đào Tạo sư, đồng thời cũng đều là học sinh của các trường danh tiếng.
Qua hỏi thăm, Tô Bình cũng biết đại hội Đào Tạo sư này, thì ra khu căn cứ Thánh Quang gần đây đang tổ chức đại hội Đào Tạo sư ba năm một lần. Đại hội Đào Tạo sư này tương đương với vòng thi đấu tinh anh chiến sủng của giới Đào Tạo sư, cực kỳ long trọng. Trong khoảng thời gian này, các Đào Tạo sư của các thành phố căn cứ đều sẽ tụ tập đến khu căn cứ Thánh Quang.
Ở đây thông qua tranh tài, quyết thắng ra quán quân.
Người quyết thắng có cơ hội gia nhập tổng bộ Hiệp hội Đào Tạo sư, có được một ghế ở bên trong!
Giờ phút này đại hội Đào Tạo sư còn đang trong giai đoạn hâm nóng, tranh tài chính thức còn chưa bắt đầu, tranh tài trong nhà thi đấu này là một trận tranh tài tự phát.
Những cuộc tranh tài dân gian như vậy ở khu căn cứ Thánh Quang đâu đâu cũng có, đây chính là không khí đặc sắc của thành phố căn cứ này.
Lúc này, ba người tiến vào lối đi của tràng quán, đi không bao lâu, Tô Bình nghe thấy một tràng tiếng hoan hô nhiệt liệt vang lên. Ở cuối lối đi là một đấu trường lớn, xung quanh là khán đài, có hơn nghìn người, quy mô không nhỏ.
Trên sàn thi đấu cũng có hai người, còn có chiến sủng, thoạt nhìn không khác gì Chiến Sủng sư giao đấu.
Nhưng khác biệt là, lôi đài vô cùng hoàn hảo.
Giờ phút này hai người đều không nhìn nhau, mà chỉ chuyên chú vào chiến sủng trước mặt.
"Chúng ta tìm chỗ tốt một chút để xem đi." Khổng Linh Linh nói, đảo mắt nhìn xung quanh, đột nhiên đôi mắt sáng lên, nói với Hồ Dung Dung bên cạnh: "Dung Dung, mau nhìn, Tiêu học trưởng bọn họ cũng ở đó, chúng ta qua bên kia đi."
Hồ Dung Dung nhìn theo ngón tay nàng, có chút do dự, nhưng Khổng Linh Linh đã kéo tay nàng, kéo qua.
Bản dịch chương này được phát hành độc quyền trên truyen.free.