Ta Có Siêu Cấp Tình Báo Từ Tương Lai - Chương 120: Pieter chết.
Nói cho dễ hiểu:
Công hội Luân Đôn ‘cay’ Aton, cung ra tình báo cùng vài vật phẩm tốt, để nhận được cái gật đầu của EU.
Mượn lực hầm ngục để diệt lão dễ dàng -> lấy lại mặt mũi = không lỗ gì.
Công hội EU nhận được vật phẩm tốt, có được tình báo -> gật đầu đồng ý -> đám phán với Đại Nam = không lỗ gì, có chút lời.
Luzic cung ra tình báo mà Công hội GOD không có khả năng hưởng, hứa chinh phạt hầm ngục hỗn loạn = có lỗ một chút.
Nhưng bù lại, Luzic thực hiện được kế hoạch hãm hại Châu Âu = hả hê trong lòng -> lời.
Luzic biết, nếu Lý Vũ đã qua đó thì không có khả năng là cậu ta không tham gia, thế nên anh ta lập kế hoạch này.
Từ đó Lý Vũ sẽ ghét Châu Âu, mà một khi cậu ta đã ghét Châu Âu thì Châu Âu chỉ có lỗ lã sau này mà thôi.
Luzic ghét Châu Âu không phải vì cá nhân.
Thậm chí cả mười thành viên chủ lực cũng ghét Châu Âu cay đắng.
Đến nổi Isana đã từ bỏ, chuyển tất cả người thân của mình ra khỏi nơi đó cho an toàn.
Họ ghét ở đây là ghét đám lãnh đạo của Liên Minh, đám người chơi cấp cao của nó.
Đơn giản vì chúng tham, cực kỳ tham lam, hơn nữa tính thì s·ợ c·hết còn thích hất mặt lên cao.
Ở tương lai của họ, đám đó sống rất máu chó.
Một hầm ngục khổng lồ xuất hiện ở Bắc Âu, lượng tài nguyên của nó cực kỳ lớn, cực kỳ giá trị.
Đó là một mỏ Ma Thạch, loại đá mà người chơi có thể hấp thu để hồi phục ma lực từ nó, cùng với rất nhiều kim loại giá trị để rèn trang bị.
Kim loại giúp cho đám người chơi cấp cao của Châu Âu trở nên càng mạnh mẽ, sở hữu nhiều trang bị xịn.
Nhưng đám kim loại đó tập trung vào tay của đám đó cùng đám lãnh đạo, hoàn toàn không có ý định trao đổi bên ngoài.
Chúng sợ những người khác sỡ hữu nhiều trang bị thì trở nên mạnh hơn chúng.
Chuyện đó thôi thì cũng tạm chấp nhận đi.
Nhưng đến Ma Thạch chúng cũng không trao đổi, Ma Thạch có lợi hơn thuốc hồi phục rất nhiều.
Có nhiều tầng trong tòa tháp, nhiều hầm ngục bị cấm cửa hàng, Ma Thạch lúc này là chỗ cứu mạng.
Nhưng vì sự ích kỷ, tham lam của chúng, số lượng người chơi t·ử v·ong ở những nơi đó rất, rất nhiều.
Nhưng không một ai có thể làm gì chúng, vì chúng được trang bị tận răng, giáp khiên vô số kể, đánh không qua được cái mai rùa của chúng.
Nhưng có một chuyện làm họ tức hơn, đó là chuyện của John.
Anh ta cũng không may dính vào hầm ngục quỷ kia, không đánh lại nên bị ép buộc ký giao ước với con Boss.
Từ đó con Boss lâm vào ngủ say, không đi săn nữa.
John bí mật nói chuyện này với Liên Minh, chúng cũng hứa sẽ trợ giúp tiêu diệt con Boss khi nó xuất hiện trở lại.
Đến khi chinh phạt tầng 35 xong thì cũng là thời gian giao ước, John phải cứu con Boss.
Nhưng anh ta làm sao chịu cứu con Boss ra, thế nên anh ta muốn họ tiêu diệt con Boss.
Dù chuyện này vi phạm giao ước, nhưng giao ước phản phệ còn hơn là cứu ra một con quái vật mà không biết nó sẽ làm gì khi thoát ra.
Với thực lực đám Liên Minh trang bị tận răng lúc đó thì chúng có thể đủ sức, thậm chí là dư sức g·iết con Boss.
Nhưng chúng không làm.
Chúng chỉ cười hề hề, nói rằng đây là chuyện của John, không liên quan gì đến chúng.
John lúc này đã giận sôi, nhưng cũng không thể làm gì chúng, anh ta đành nhờ Fox cùng một người chơi khác trợ giúp.
Hai người kia cực lực đối chiến với Boss, cuối cùng cũng đã g·iết được.
Nhưng John lúc đó đã bị phản phệ, cả người anh ta chảy đầy máu, sinh lực tuộc dốc không phanh.
Hai người kia chộp quyển sách rơi ra từ con Boss, nhanh chóng đưa John ra ngoài chữa trị.
Nhưng đám chó má kia đã đợi sẵn trước cổng, nhìn thấy quyển sách trong tay của Fox thì bắt họ giao ra.
(Vì quyển sách không cất vào trang bị trữ vật được).
Fox trong lòng không muốn thỏa hiệp với chúng, chỉ là John đang rất nguy cấp nên anh ta ném quyển sách cho chúng.
Sau đó nhanh chóng dùng giấy dịch chuyển đưa John đến chỗ Trị Liệu Sư cấp cao người Mỹ.
John cuối cùng nhặt về lại được cái mạng.
….
Đám đó tiếp tục chơi chó, chỗ nào kèo thơm, kèo ngon thì chúng đến tranh.
Chỗ nào kèo thúi thì chúng né, nhường lại cho người khác.
Sống chó thì thường sống dai, nhưng đó là cuộc sống ở ngoài thôi.
Còn bọn chúng thì sau khi sự kiện kia xảy ra thì cả đám c·hết hết 80% chỉ còn lại 15% sống sót.
┬┴┬┴┤(・_├┬┴┬┴
Lúc này tất cả người chơi đều không thấy tổn thất gì, chỉ cảm thấy một sự hả hê tràn lên cổ họng trào ra ngoài.
Liên Minh sau đó bị các nước ‘hỏi thăm’ cuối cùng thành thế lực hạng bét, bét hơn nhiều Công hội của các nước nữa.
…..
Đây cũng là lý do vì sao Luzic tạo thêm một đối thủ cho Châu Âu, tạo thêm một điều tốt cho thế giới.
Với tính cách của Lý Vũ đã ghét đám này thì Luzic cũng không chắc rằng chúng có thể ẳm cái hầm ngục tài nguyên đó trọn vẹn được không nữa.
À đây cũng là Luzic muốn trao cho Lý Vũ cơ hội kia.
Quyển sách rơi vào tay của anh ta thì có lẽ không được, nhưng vào tay của Lý Vũ thì chắc chắn phát huy tốt nhất.
( còn tại sao anh ta biết tính cách Lý Vũ, biết rõ về hắn ư? Đấy, một cái hố đấy, nhảy vào, nhảy vào húp nào, 〜(꒪꒳꒪)〜)
…..
Sáng hôm sau.
Dù cũng đã vài ngày chưa được ngủ ‘ngon’ nhưng hôm nay hắn lại dậy khá sớm.
Nói sớm thì sớm vậy thôi, bây giờ cũng đã là 8h sáng rồi.
Hai nữ nhân vẫn còn đang ngủ, thế nên hắn rút tay một cách nhẹ nhàng, tránh làm họ thức giấc.
Sau đó hắn đi ra ban công, bắt đầu pha cho bản thân một bình trà tinh linh, tiếp tục công cuộc uống trà ngắm biển.
Sau một lát, hắn thấy Anna đi ra, trên mặt hiện rõ việc ngủ không ngon.
Nàng ta ngủ ngon làm sao được, tối qua bị Lý Vũ ‘dày vò’ làm cho người nàng nóng lên.
Cứ tưởng là được hắn làm như Anastasia, ai ngờ hắn ngủ mất, để lại nàng với ngọn lửa nóng ở phần bụng.
Dục hỏa thiêu đốt trong người thì làm sao ngủ được chứ, đến gần sáng thì nàng mới chợp mắt được một chút rồi cũng b·ị đ·ánh thức.
Lý Vũ hớp một ngụm trà, ra hiệu cho Anna ngồi lên đùi mình, sau đó tay hắn vẫn như cũ, đặt ở nơi cần đặt.
Ngọn lửa dưới bụng Anna càng bùng lên, mặt nàng ta hồng lên, hô hấp có chút căng, phà vào mặt lý vũ.
‘Bạn đã kích hoạt Hấp Thu Dục Vọng’.
Lý Vũ làm cho Anna càng trở nên mẫn cảm, tay phải hắn cầm lấy tay phải của nàng ta, hai ngón trỏ chụm vào nhau rồi hướng xuống phía dưới.
Tay còn lại vẫn không quên nhiệm vụ của mình.
Có vẻ như Anna đã rất khó nhịn, khi đưa vào thì tay của nàng ta tăng tốc, kéo theo tay của Lý Vũ mà không cần nhịp chậm dạo đầu.
Lý Vũ cũng chiều theo ý nàng ta, nhịp độ tay tăng mạnh lên.
Anna ngửa đầu ra sau, nhắm mắt lại, tưởng tượng như Lý Vũ đang vào trong nàng.
Ư a...
Hô hấp nàng ta dần dần dồn dập, môi mím lại, cơ thể bắt đầu căng cứng lên.
Chuyện gì đến cũng đến, nàng ta đã chịu không nổi, rên một tiếng dài rồi lên cao trào.
Cả người nàng ta ững hồng, đầu ngửa về phía sau, nhắm mắt tận hưởng dư vị cao trào.
Lý Vũ lấy ra một cái khăn, lau sạch tay của hai người đồng thời lau sạch phía dưới.
Anna đưa tay vòng qua cổ hắn, cảm kích nhìn hắn.
Lý Vũ kéo nàng ta lại gần, nhắm vào đôi môi mềm hôn lên, cả hai bắt đầu trao cho nhau nụ hôn kiểu Pháp.
Anna đang tận hưởng nụ hôn thì chợt cảm nhận được tay của Lý Vũ lại đưa vào, cả người nàng lại nổi lên ngọn lửa vô danh.
….
5 phút sau.
Anna lại vô lực nằm vào lòng Lý Vũ, hai lần cao trào đã đủ rút đi sức lực của nàng ta.
Lý Vũ vấn tiếp tục lao sạch, bế nàng ta vào giường, nhẹ nhàng đặt lên.
Anna sau đó ôm lấy Anastasia, rồi chìm vào trong giấc ngủ.
Lý Vũ vỗ mông nàng ta một cái, sau đó thay đồ đi xuống dưới lầu, xem tình trạng ba người kia thế nào.
Dưới lầu, vệ sĩ và nữ nhân kia đang chuẩn bị bữa sáng.
Thấy hắn đi xuống, hai người liền cúi chào một cái, rồi lại tiếp tục công việc.
Hai tên kia đang bị nhốt vào hai cổ trận từ hai con gấu đất phát ra, Cleatus đang canh chừng chúng.
Bên cạnh anh ta cũng có hai con gấu đất ‘nhìn’ phụ chằm chằm vào hai tên kia.
Cleatus thấy Lý Vũ thì đứng lên, chào một cái theo chuẩn Châu Âu.
Lý Vũ nhìn Pieter ở trong cổ trận, xong rồi lại nhìn qua Cleatus.
Hắn không biết nên khen hay chê Cleatus nữa.
Khen thì khen anh ta kiểm soát bản thân tốt, bắt được kẻ thù mà còn không chặt hắn.
Chê thì chê anh ta bị ngu, bắt được kẻ thù thì nên chặt hắn thành tám khối đi chứ, để sống chỉ tăng thêm nguy cơ hắn chạy mất mà thôi.
Cleatus như biết Lý Vũ nghĩ gì, anh ta nói:
‘Tôi cũng không có ý định tha cho hắn, chỉ giữ lại để xem ngài có muốn hỏi cái gì không thôi’.
Lý Vũ lắc đầu, biểu thị tên này chả có cái gì để hắn hỏi cả.
Pieter thấy Lý Vũ thì ngạc nhiên, hai mắt trợn lên, tỏ vẻ không tin được.
Hắn nói cái gì đó nhưng cổ trận có chức năng cách âm nên hai người không nghe được.
Lý Vũ: ‘Mày nói gì thì kệ mày, tao chỉ nói cho mày nghe cái này, Aton còn sống, mày cho dù có thoát được đi nữa thì cũng bị đám người kia tế lên cho lão thôi’.
‘À mà gia tộc của mày chắc cũng sắp có chuyện rồi đấy’.
Pieter như phát điên, hắn ta đập mạnh vào kết giới, mồm miệng la hét gì đó, xong Lý Vũ gật đầu với Cleatus.
[Cleatus đã kích hoạt Sóng Đôi].
Nước biển dần dần bị hút lên, tạo thành hai con sóng lớn với mật độ ma lực dày đặc.
Pieter từ điên cuồng chuyển thành hoảng sợ, quỳ lạy trong kết giới.
Nhưng hắn ta chỉ làm thêm tý trò hề mà thôi.
Lý Vũ thu hồi lại cổ trận, Cleatus nhanh chóng điều khiển hai con sóng đập mạnh vào Pieter.
Khô..ng…