Ta Có Siêu Cấp Tình Báo Từ Tương Lai - Chương 124: Hầm ngục: Đền Parthenon 2.
Bên trong hầm ngục là một hành lang bằng đá rộng khoảng 30 mét, nhìn không thấy phía trước.
Trên những bức tường có những cây đuốc đã được thắp sáng, chứng tỏ đã có người đi vào.
Dù sao chỉ cần không chinh phạt Boss thì không ai biết có người đi vào cả.
Sau một thời gian không có người ở trong, thì hầm ngục tự reset về ban đầu lại.
Thế nên đám Công hội này một bên ‘cống’ cho Công hội mạnh, trong khi chờ đám kia đến thì sẵn cày cuốc một phen.
Đám Công hội kia cũng không vì vậy mà trách chúng, dù sao cũng chỉ là đám quái ‘lính’ mà thôi.
Lý Vũ tàng hình, ten ten tiến lên phía trước.
Đi được một đoạn, hắn thấy có v·ết m·áu cùng rất nhiều mũi tên bắn dính trên tường.
Bức tường bên trái đã bị đục ra một cái lỗ, có thể nhìn thấy những cơ cấu bẫy đã bị phá hủy.
Lý Vũ dùng lực rút ra những mũi tên trên tường, đôi lúc cũng có thể có chỗ dùng a, không được lãng phí.
Đi thêm được một đoạn, hắn lại thấy một cái bẫy.
Đây là loại bẫy hố chông, phía dưới cũng đã có con mồi đầu tiên của nó, là một nam nhân.
Lý Vũ tạo ra cổ trận phá đi những cái chông rồi nhảy xuống.
Sau đó hắn lục xoát trên người nam nhân xem có gì dùng được không.
Nhưng đáng tiếc tên này không có gì, chỉ có bọc bộ giáp làm bằng thép cơ bản ở bên ngoài.
Lý Vũ nhảy lên, tiếp tục di chuyển.
Sau khi gặp thêm hai cái bẫy, Lý Vũ đứng trước một ngã ba.
Hắn sau đó tạo ra một cổ trận, kích hoạt nó.
Cổ trận bắt đầu phát ra ánh sáng chiếu lên mặt đất, từ đó Lý Vũ thấy được con đường mà đám người kia đã chọn.
Sau đó hắn đi theo hướng của bọn họ.
Chịu thôi, ba hướng này đằng nào cũng dẫn đến cùng một chỗ, đi chung với đám người kia để họ phá bẫy giúp không tốt hơn à?
Đi qua thêm hai cạm bẫy, Lý Vũ thấy được đám người kia.
Họ có hơn 20 người, nam có nữ có, tất cả đều đang dựa vào tường thở hồng hộc.
Một vài người trên quần áo có nhiều cái lỗ cùng máu, chứng tỏ trước đó đã b·ị t·hương nhưng đã được trị liệu.
Bọn họ đã ở trong hầm ngục được gần 3h rồi, một con quái cũng không thấy, toàn bẫy và bẫy.
Một lần nhấc chân về phía trước là cứ nơm nớp lo sợ mình đạp phải cái gì, bọn họ đã chịu đựng hết nổi rồi, muốn khuyên hội trưởng quay lại.
Đằng nào hầm ngục này cũng dâng cho đám Công hội kia, họ làm như vậy chỉ tốn sức và người chứ không được gì.
Tên hội trưởng lại khuyên nhủ bọn họ không nên bỏ cuộc, dù sao cũng chỉ mới không may c·hết một người, không phải bọn họ đều còn sống đó sao.
Đây là một cơ hội để rèn luyện, biết đâu sau này gặp phải những hầm ngục hỗn loạn như thế này để có tâm lý mà chinh phạt.
…
Đám người thấy hội trưởng khuyên cũng có lý, thế là bọn họ gật đầu không rút lui nữa.
Sau khi nghỉ ngơi khoảng nữa tiếng, bọn họ tiếp tục tiến về phía trước.
Chật vật giải quyết thêm 4 cạm bẫy, đội ngũ cuối cùng cũng đi đến một cánh cửa.
Cánh cửa có độ lớn bằng với hành lang, với một màu đen tuyền hoàn toàn trơn láng.
Đội ngũ thần kinh căng thẳng, cầm chắc v·ũ k·hí, thủ thế sẵn sàng tung kỹ năng.
Các Trị Liệu Sư thì nhanh chóng bổ sung những dược phẩm cần thiết.
Đằng sau cánh cửa này là một bí ẩn mà họ không biết, một cái bẫy hay một con quái vật sẽ lao ra chăng?
Một thành viên đi ra khỏi đội ngũ, tay cầm chắc một cái khiên, dựng thêm một bức tường năng lượng phía trước.
Đội ngũ phía sau cũng hợp sức dựng lên một bức tường năng lượng, các Tanker cũng vào thủ thế.
Lúc này một giọng nói chợt vang vọng trong hành lang, mang một âm thanh rất thuần dịch từ tòa tháp.
‘Tôi chân thành khuyên mọi người không nên mở cánh cửa này, nếu mở nó ra thì các người cũng như đã tuyên án tử cho mình.’
Lý Vũ tàng hình đứng ở một góc của hành lang, trước miệng là một cổ trận giúp hắn phát âm thanh ra mà không thể bị chỉ định.
Hắn cũng biết mình sống có chút bẩn.
Lợi dụng họ phá bẫy đến nơi này rồi mới khuyên họ thì làm sao mà bọn họ có thể chấp nhận được cơ chứ ?
Hội trưởng: ‘Ai, ai đang nói chuyện? Có ngon thì ra mặt xem nào?’
Lý Vũ: ‘Tôi có thể bí mật tiến vào nơi này, đồng thời đi theo phía sau các người một thời gian lâu mà không bị ai phát hiện thì các người cũng đã biết’.
‘Tôi vì cảm ơn các người đã mở đường phá bẫy nên mới thật lòng khuyên nhủ, đừng mở cánh cửa đó ra, tin hay không là tùy vào các người, các n·gười c·hết cũng chả ảnh hưởng đến tôi cả’.
Đội ngũ bắt đầu có ý định rút lui, dù sao hầm ngục này cũng không nhất thiết để họ mạo hiểm như vậy.
Nhưng tên hội trưởng liền ra lệnh cho đội ngũ lập đội hình lại, nhất quyết mở ra cánh cổng.
Lần này đổi lại có thêm một bức tường năng lượng phía sau cùng vài người nhìn chằm chằm vào tên lén lút.
Hắn ta nào cam tâm để người khác lợi dụng xong rồi dừng lại tại đây chứ.
Hơn nữa nếu sau cánh cửa kia là Boss, thằng lén lút kia chinh phạt thì làm sao giờ.
Đây cũng chỉ là một hầm ngục Rank E, làm sao nguy hại đến đội ngũ và bán Rank S như hắn ta được.
Hắn ta ra hiệu có người cầm khiên kia tiến lên.
Người cầm khiên cẩn thận đẩy ra cánh cửa, nó rất dễ dàng bị đẩy ra sau.
Một ánh sáng mạnh chớt lóe lên sau cánh cửa làm đội ngũ nheo mắt lại, thần kinh căng cứng.
Đến khi mọi người đã thích ứng thì kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt.
Mắt họ nhìn thấy một cánh đồng bạc ngàn, xanh thẳm trải dài ra phía xa xa, không thấy được điểm cuối.
Đội ngũ tiến ra phía cửa nhìn xem.
Thì ra đó không phải cánh đồng, mà là những tán cây.
Bọn họ đang đứng trên một cái hốc của một ngọn núi, nên mới thấy cảnh tượng là đồng bằng.
Đội ngũ từ sợ hãi lời Lý Vũ nói chuyển sang biểu môi khinh thường, phía sau cánh cổng làm gì có nguy hiểm a.
Hừm hừm.
Ụm bò.
….
Bên ngoài, trong Đền Parthenon.
Xoẹt xoẹt.
Sau khi đám người kia mở ra cánh cửa thì hầm ngục bên ngoài cũng xuất hiện dấu hiệu kỳ lạ.
Những tia điện bắt đầu nhá lên trên cổng hầm ngục.
Năm người canh chừng kia thấy hiện tượng này thì không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bất chợt cánh cổng từ màu xanh dương hóa đen dần dần, rồi thành một cổng đen hoàn chỉnh.
Đám người kia nuốt nước bọt một cái, trong lòng thầm hô không xong.
‘Không xong rồi, sao lại hóa thành cổng S thế này?’
‘Nhanh chóng liên lạc với hội trưởng, nói bọn họ nhanh rút, khả năng Công hội chúng ta không đủ phá cổng S với tiến độ tòa tháp hiện tại’.
Một người nhanh chóng mở bảng trạng thái, liên lạc với hội trưởng, nhưng mặt anh ta dần tái đi:
‘Không.......không được rồi, tôi không thể liên lạc với hội trưởng được’.
….
Bên trong hầm ngục.
Sau khi tiếng bò kêu vang lên thì đội ngũ bật cười.
‘Quái trong đây là con bò sao?’
‘Sao nghe giống tiếng bò bên ngoài thế nhỉ?’
‘Bò bên ngoài ông đây chặt trăm con còn được’.
‘Đúng là hầm ngục Rank E, làm gì có quái mạnh, mấy người bị tên kia thần hồn nát thần tính rồi’.
…
Khu rừng chợt bay lên một điểm sáng lao về phía này.
Đám người kia dù chế nhạo nhưng vẫn cần chú ý mọi chuyện, không thể lơ là.
Bọn họ nhanh chóng cho Tanker dựng khiên đứng trước, tạo ra những bức tượng năng lượng gia cố.
Hai mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào thứ bay đến, dần dần hiện rõ ra.
Là một lưỡi rìu lớn hai đầu.
Nhìn thì tưởng nó bay rất chậm nhưng thật ra là bay cực nhanh.
Phập.
Lưỡi rìu không có chút gì là bị ngăn cản, nó phá một lỗ trên bức tường, đập vào khiên của Tanker.
Sau đó nó xuyên phá qua cái khiên của Tanker xấu số, bổ anh ta ra làm hai, chém c·hết thêm ba người đứng phía sau, chặt đứt chân của một người chơi đứng sau khác rồi mới ghim trên mặt đất.
A a a ....
Người b·ị c·hém đi đôi chân hét lên vì đau đớn.
Đội ngũ tỉnh lại sau kinh hoàng, Trị Liệu Sư nhanh chóng chữa thương, cầm máu cho anh ta.
Xong Trị Liệu Sư khuôn mặt rất nhanh tái đi, run rẩy nói:
‘Hội…hội trưởng…..bảng trạng thái không…mở được..a’.
Những người kia nghe vậy thì hoảng sợ, nhanh chóng mở bảng trại thái của bản thân, nhưng mặt cũng tái mét.
Một hầm ngục có khả năng chặn bảng trạng thái thì không thể là Rank E được, chỉ có thể là Rank S trở lên mà thôi.
Cũng như chứng thực cho suy nghĩ của bọn họ, từ khu rừng nhảy lên một con Minotaur.
Nó cao đúng bằng chiều cao của hành lang, với hai cẳng tay bọc giáp cùng đôi sừng được bọc vàng.
Trên bộ ngực trần của nó có một vết xẹo hình một cây đinh ba cùng một đường chéo xẹt qua.
Minotaur thống hận thần biển Poseidon, vì nó được sinh ra từ lời nguyền của thần.
Vì Minos phản bội lại lời hứa với thần Poseidon nên làm thần tức giận.
Nhưng thay vì trừng phạt chính bản thân Minos, Poseidon lại nguyền rủa hóa phép cho hoàng hậu của Minos, Pasiphaë, yêu con bò trắng.
Kết quả của cuộc tình đáng kinh tởm này sinh ra một quái vật nửa người nửa bò, vô cùng hung bạo, thích ăn thịt người.
Được gọi là Minotaur.
Thế nên ngẫm mới thấy, một số vị thần của Hy Lạp sống khá máu chó mà cứ thích cho mình đúng.
Hống.
Minotaur hống lên với đội ngũ, lao đến hất văng bọn họ vào hai bến bức tường, rồi cầm lấy cây rìu chiến của nó.
Vì tiếng hống của nó quá kinh khủng nên đội ngũ đều cảm thấy đầu óc ong ong, hoàn toàn không thể ngăn cản được nó.
Đến cả tên hội trưởng còn không thể ngăn được, bị nó hất dính lên tường thì đủ biết con Minotaur này khủng cở nào.
Đội ngũ hối hận mình không nghe lời người kia.
Bây giờ muốn bỏ chạy nhưng hai chân cứ phát run, hoàn toàn không đứng lên được.
Bất chợt con Minotaur đang cầm rìu thì quay lại phía sau, đưa rìu lên đỡ.
Một thân ảnh lao ra từ bóng tối, thúc một đòn gối vào cán rìu, đẩy cả thân ảnh người và quái rơi xuống dưới.
Khi thân ảnh lướt qua họ, họ nghe thoáng được một âm thanh.
‘Cút’.
Sau một lúc, hiệu ứng từ tiếng hống của Minotaur kết thúc.
Đội ngũ kinh hoàng, vắt hai chân lên cổ mà chạy, tuyệt đối không dám ở lại hóng hớt một phút giây nào.
Tên hội trưởng không cam tâm, nhưng ở lại đây cũng không làm được gì, biết đâu lại có một con Minotaur nhảy lên nữa thì khổ.
….
(Mọi người ơi, nếu thấy truyện hay thì đánh giá, để cử giúp tác với. Bên Admin quy định phải đủ 500k mới thanh toán được, mà với đà này thì hết truyện chắc cũng ko đc 500k quá, hic hic. Mọi người đề cử, đánh giá cho truyện mình nổi lên, tác kiếm thêm nhiều lượt đọc với, cảm ơn mọi người)