Ta Có Siêu Cấp Tình Báo Từ Tương Lai - Chương 62 : Cuộc chiến ở tầng 10. (3)
Đêm đến, vạn dặm đất trống đã hóa thành sa ma đầy gió và cát, Lý Vũ kiểm tra lại hành trang của mình có thiếu gì không, sau đó hắn bắt đầu di chuyển dọc theo ranh giới giữa sa mạc và rừng rậm đi đến chỗ bức tường năng lượng nhốt đám lính.
Đến chỗ bức tường, nơi ranh giới này có một căn tứ hợp viện bằng đất nhưng nhìn rất đẹp, đây là nơi con Boss Mu-Huang nghỉ ngơi vào buổi tối.
Dù sa mạc chỉ có gió và cát, đối với người chơi cũng không tạo ảnh hưởng gì quá khó khăn, nhưng tại sao không có ai đánh Boss vào ban đêm ? Nguyên nhân nằm ở đây.
Rầm rầm rầm
Lý Vũ đập cửa của căn tứ hợp viện, bên trong không có phản ứng gì, hắn lại đập lần hai, lần ba.
Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
‘ Mỗi giấc ngủ là một liều thuốc bổ’.
‘ Ai, ai dám làm phiền giấc ngủ của ta?’.
Cửa lớn của tứ hợp viện mở ra, Mu-Huang hai mắt hằng lên tia máu nhìn Lý Vũ.
Lý Vũ cười cười: Ta đến thách đấu ngươi.
Mu-Huang cười gằng: Được, được lắm con người, là ngươi chọn c·ái c·hết, đừng trách ta.
Mu-Huang đóng cửa một cái rầm, rào chắn ma lực bên kia mở ra một cánh cửa lớn, đội quân đất nung bước ra, Lý Vũ chạy trở về sa mạc, nơi dành cho nhân loại tập hợp.
Rất nhanh đội quân của Mu-Huang đã tập hợp hoàn tất, Lý Vũ nhận được thông báo.
‘ Bạn đã triệu hồi Mu-Huang để chiến đấu vào ban đêm’.
‘ Bạn đã làm Boss tức giận’.
‘ Binh lính của Boss cảm nhận được sự tức giận của chủ nhân, tất cả chỉ số sẽ tăng thêm 30%’.
‘ Sự giới hạn đã được thả lỏng, giờ đây Mu-Huang có thể gọi lính từ cấp 40 đến cấp 120’.
Đại tướng của Mu-Huang bước ra khỏi hàng, hắn ngồi trên đầu của nó, từ trên cao nhìn xuống Lý Vũ.
Mu-Huang: Con người, ngươi muốn nhanh c·hết như vậy sao? Đội quân của ngươi đâu?
Mu-Huang là một chàng trai trẻ có mái tóc dài được thả ra, hắn mặc một cái áo lụa cổ trang có thêu con rồng hoàng kim, đang dùng bộ bình cổ để uống trà, một bên tai có đeo bông tai, tay cầm chiếc quạt phe phẩy dù trời gió cát vcl.
Lý Vũ : Rất nhanh sẽ có thôi, ta đã tốn công chờ ngươi ở đây, ngươi ngược lại có thể chờ ta mười phút không?
Mu-Huang gật đầu: Được
‘ Boss sẽ không t·ấn c·ông bạn trong 10 phút’.
Lý Vũ bắt tay hành động.
‘ Bạn đã kích hoạt con mắt Horus’.
‘ Quan sát thất bại do chênh lệch cấp bậc quá nhiều’.
Mắt trái của hắn do kỹ năng phản phệ nên liền nhói lên, Lý Vũ tiếp tục dùng kỹ năng.
‘Quan sát thất bại do chênh lệch cấp bậc quá nhiều’.
Lần này là mắt phải của hắn, thở dài vì đã ôm hy vọng, Lý Vũ lấy lá hoàng kim của Nữ Hoàng tinh linh tặng ra, nhanh chóng bóp nát.
‘ Bạn đã dùng lá hoàng kim của đại thụ tinh linh, theo như ý nguyện của bạn, may mắn của bạn sẽ tăng gấp mười lần trong 15 giây’.
‘ Bạn đã kích hoạt con mắt Horus’.
‘ Sự may mắn đã bù vào chênh lệch cấp bậc của bạn’.
Tên : Mu - Huang
Tuổi : 2232
Level : 124
Sức mạnh : 20, sinh mệnh: 20, ma lực : 130 (+300) nhanh nhẹn: 15
Kỹ năng: Quân đoàn đất nung (lv100) Mệnh lệnh bao trùm (lv16) Bất hoạt tinh mạng ( lv8).
Trang bị: Bông tai của Arweridi.
-Quân đoàn đất nung SS – kỹ năng độc nhất : tạo ra một binh lính đất nung rồi truyền ma lực vào cho chúng, binh lính sẽ tồn tại vĩnh viễn đến khi bị phá hủy. Cấp độ của binh linh không cao hơn cấp độ của người thi triển trừ khi ma lực được truyền vào nhiều hơn. Tùy vào dạng ma lực được truyền mà binh lính sẽ có đặc tính khác nhau.
-Mệnh lệnh bao trùm B: bị động : mệnh lệnh của bạn có thể truyền đến khoảng cách 200m đối với các binh sĩ của bạn, không thể truyền cho bên ngoài, khoảng cách tăng lên theo cấp độ kỹ năng
-Bất hoạt tinh mạng A: khi bạn gặp nguy hiểm đến tính mạng, bạn có thể gọi một binh lính sẽ thay thế bạn để c·hết thay, bạn sẽ được chuyển đến một vị trí khác.
124 cấp với hơn 400 điểm ma lực, đúng là con quái vật mà, cũng may tên này chỉ tăng ma lực, nếu hắn cộng đều thì việc g·iết hắn quả thật sẽ khó khăn hơn nữa.
‘ Sao chép kỹ năng của Mu-Huang’.
‘ Đang sao chép, đã sao chép thành công hai kỹ năng, kỹ năng độc nhất không thể sao chép’.
Kỹ năng độc nhất là những kỹ năng cực mạnh khi dùng đúng hướng của nó, thậm chí là lỗi cực kỳ nặng, thế nên tòa tháp mới hạn chế chúng bằng cách cho chúng độc nhất, tại một thời điểm chỉ có một người sở hữu chúng.
Lý Vũ thở dài trong lòng, người ta có câu liều thì ăn nhiều, không liều thì ăn ít, hắn phải dạo quỷ môn quan một vòng rồi.
Lý Vũ nhìn Mu-Huang: Nè Boss, ngươi là Tần Thủy Hoàng phải không?
Mu-Huang nghe vậy thì cứng đờ, mồm lẫm bẩm ‘ Tần Thủy Hoàng’ ‘ Tần Thủy Hoàng’ rồi bổng nhiên hình ảnh của hắn bắt đầu bị nhòe đi, như lúc xem các đĩa phim mà đĩa bị dập, nhân cơ hội này Lý Vũ liền hành động.
‘ Sao chép kỹ năng Quân đoàn đất nung’
‘ Đang sao chép….lỗi…..đang sao chép…lỗi………………..sao chép thành công’.
Hình ảnh Mu-Huang bình thường trở lại, hắn không lẩm bẩm gì nữa mà chỉ nhìn Lý Vũ như chưa có chuyện gì xảy ra.
‘ Bạn đã lợi dụng kẽ hở để gây ra một lỗi cực kỳ nghiêm trọng trong luật lệ định hình của tòa tháp’.
‘ Tòa tháp đã quyết định trừng phạt bạn, h·ình p·hạt: Lôi thiên phạt’
Lý Vũ nhanh chóng lấy ra một bình sinh mệnh thủy ngậm vào mồm, từ trên không trung yên tĩnh, một tia sét bất chợt giáng xuống đánh thẳng vào Lý Vũ, sau khi nó tan biến cả người hắn đã cháy thành than rồi ngã xuống đất.
Boss Mu-Huang vẫn đứng đó nhìn t·hi t·hể cháy đen kia, hắn không cần quan tâm Lý Vũ bị sao, chỉ cần đủ 10 phút, hắn sẽ cho quân đoàn tiến lên đè bẹp tên làm hắn mất giấc ngủ này.
Phía xa xa, có ba người nhìn thấy chuyện này liền hốt hoảng, chăm chú nhìn trên đầu mình có tia sét nào hay không. Sau không thấy gì chúng liền thở dài một hơi, yên tĩnh quan sát nơi này.
Bên ngoài tòa tháp đã vào đêm, Liễu Nguyệt đang chơi game thì bất chợt cảm nhận sinh mệnh của Lý Vũ đã mất, nàng dù đã được hắn báo trước nhưng vẫn không thể chuẩn bị tâm lý sẵn được nên đã để rớt điện thoại xuống đất.
Hai người Bảo Kiều thấy Liễu Nguyệt ngồi thờ ra, trên mặt là vẻ hoảng loạn thì liền hỏi thăm.
Liễu Nguyệt bắt đầu khóc: Hai chị, chủ nhân,…chủ nhân c·hết rồi.
Hai nữ nghe tin thì như sét đánh ngang tai, mối quan hệ giữa Lý Vũ và Liễu Nguyệt hai người rõ ràng, thậm chí còn biết Liễu Nguyệt là người trong tòa tháp được hắn mang ra ngoài. Thế nên Liễu Nguyệt có giỡn thì giỡn nhưng mấy vấn đề này nàng không thể nói dối được.
Bảo Kiều lấy lại bình tĩnh đầu tiên, nàng tới trấn an Liễu Nguyệt, nói với Yến My.
‘ Yến My, em nhanh đi lấy xe chúng ta đến chỗ ngài Kiến Hải, bây giờ chỉ có ngài ấy mới giúp Lý Vũ được’.
Yến My gật đầu, nhanh chóng ra lấy xe.
Bảo Kiều: Liễu Nguyệt, em có cảm nhận được chỗ của Lý Vũ không? Một lát nữa chúng ta nhờ ngài Kiến Hải dẫn vào tòa tháp, em dẫn đường đi đến chỗ cậu ta.
Liễu Nguyệt thút thít gật đầu, rất nhanh cả ba đã lên xe, Yến My lái xe như bay đi đến trung tâm, vượt mấy chục cây đèn đỏ, tên nào mà giờ ngu ngốc đứng trước xe này thì xem như xui xẻo.
Rất nhanh xe đã tới trung tâm, Bảo Kiều lấy ra một cái thẻ đặc biệt được Kiến Hải cấp nên nhanh chóng được cho vào, ba người nhanh chóng lên phòng của lão gõ cửa.
Lão Kiến Hải mở cửa trong trạng thái gật gù, lão nhìn ba nữ hỏi.
‘ Tối rồi các cô không ở biệt thự ủ ấm cho Lý Vũ mà đến đây chi vậy?’.
Bảo Kiều : Lý Vũ, cậu ta xảy ra chuyện rồi.
Kiến Hải liền tỉnh ngủ, ngoáy tay, lão tưởng lỗ tai mình bị nghẹt nên nghe nhầm.
Lão hỏi lại: Các cô nói gì cơ?
Bảo Kiều nhấn mạnh: Lý Vũ, cậu ta xảy ra chuyện.
Kiến Hải nghiêm túc: Các cô nhanh vào đây.
Bảo Kiều bắt đầu kể lại cho Kiến Hải, nhưng không nói ra chuyện Liễu Nguyệt có khả năng liên kết với hắn, chỉ nói Lý Vũ có để lại một vật giúp bọn họ biết được hắn có an toàn hay không, vật kia vỡ chứng tỏ là hắn đã có chuyện.
Kiến Hải liền nhanh chóng gọi người, rất nhanh hai người chơi cùng với trợ lý của lão đã xuất hiện, Bảo Kiều, Yến My cảm kích nhìn lão, chuẩn bị tiến vào tòa tháp.
Nhưng bất ngờ, trợ lý của lão tiến lên bịt mũi Liễu Nguyệt bằng khăn thuốc mê, nàng ta liền ngất đi.
Kiến Hải: Nhanh đem cô ta nhốt vào, cô ta có giá trị lắm đó.