Chương 40
Tạ Tinh đứng chênh vênh trên nóc một toà nhà cao chọc trời, đầu óc cũng chưa kịp phản ứng lại.
Trước mặt là một nam nhân vóc dáng cao lớn. Vừa nhìn đã biết là người có tập luyện, tạo cho người khác cảm giác rất nguy hiểm, không dễ chọc. Với nước da ngăm cùng mái tóc trắng độc đáo, áo gió màu xám không cài lại toát lên phong độ nhẹ nhàng thân sĩ.
Ngoại trừ việc...
Nam nhân áo đen hướng nòng súng lạnh băng vào giữa trán y: "Có còn gì muốn trăn trối không?"
Tạ Tinh vừa nghe xong, nhìn ra phía sau trống rỗng. Bên dưới sâu hun hút không có điểm cuối thì cả người đều nổi hết da gà.
Nam nhân kia lặp lại câu hỏi một lần nữa.
Tạ Tinh không hề hoảng loạn, lầu bầu nói: "Phải để người ta nghĩ đã chứ."
Túc Thanh đối với kẻ sắp chết này đột ngột thay đổi cũng chẳng buồn quan tâm, chỉ cười khẩy: "Điều này còn cần nghĩ à?"