Ta Muốn Làm Ác Nhân - Chương 21 phát tài
Bạch Tiểu Bá nghe xong câu này tức đến muốn nổi điên lên nhưng hắn vừa định đứng lại lại cảm giác đầu choáng mắt hoa, ngã thụp xuống.
Bên ngoài lúc này chợt vang lên âm thanh bình luận của mấy vị đệ tử ngoại môn: “ngu xuẩn, trúng độc rồi còn không biết.
Chạy nhanh như vậy là ngại độc tố phát tác chưa đủ nhanh sao?
Muốn đi gặp Diêm Vương sớm một chút?”.
“độc tính này có chút mạnh a, một ít yêu thú cấp thấp cũng chỉ đến mức này mà thôi”.
“tuy thủ đoạn không được quang minh chính đại cho lắm, nhưng thắng chính là thắng.
Xem ra lần này tên Bạch Tiểu Bá này phải ăn chút đau khổ rồi”.
Bạch Tiểu Bá nghe vậy sững sờ, hắn vội vàng cảm giác cơ thể của mình.
Quả nhiên phần đùi của hắn lúc này cảm giác tê dại, sắp mất đi cảm giác.
Hắn vội vàng xé rách quần ở gần đùi, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.
Lúc trước Dương Lãng bắn hắn một mũi tên khiến hắn b·ị t·hương, v·ết t·hương tuy không sâu nhưng cũng gây đau đớn cho hắn.
Sau đó hắn lại trúng một cái phi châm, phi châm gây ra v·ết t·hương quá nhỏ bé khiến hắn hoàn toàn không nhìn thẳng.
Hơn nữa còn là ở dưới quần, bị quần che lấp nên hắn không chú ý lắm.
Không ngờ v·ết t·hương lúc này đang lộ ra từng đường chỉ xanh tím sưng vù, hiển nhiên là bị trúng độc.
Tên khốn Dương Lãng này vậy mà dùng phi châm có tẩm độc?
Đây rõ ràng là tác phong hèn hạ của đám người Ma đạo a.
Hắn là đệ tử của Chính khí tông, hắn sao dám?
Tên này rõ ràng là đã suy sâu tính kĩ, hắn cố tình bắn trúng vị trí này là dùng v·ết t·hương của mũi tên để ngụy trang khiến hắn không chú ý tới.
Sau đó trúng độc mà không biết, cứ như vậy ào ào chiến đấu khiến độc tố phát tác càng nhanh.
Tên này, lòng dạ thật sự thâm độc.
Bạch Tiểu Bá cũng không biết, độc này chính là độc của Trúc Diệp Thanh mà gần đây Dương Lãng mới bắt được.
Hắn nuôi đối phương để lấy độc, thỉnh thoảng đút cho đối phương ăn ít thịt của động vật nhỏ như vậy là đủ rồi.
Cứ như vậy Trúc Diệp Thanh trở thành nguồn cung cấp độc bất tận để cho hắn sử dụng.
Chẳng qua là độc này gặp tu sĩ cấp cao vô lực mà thôi.
Bạch Tiểu Bá thở dài, lần này hắn xem như đã thua, nhưng Bạch Tiểu Bá lại cực kì sợ hãi.
Bởi vì trong Túi trữ vật của hắn có số lượng linh thạch khổng lồ.
Hắn vừa mới bắt chẹt đám đệ tử tạp dịch xong, linh thạch còn chưa kịp nạp lên cho Trình Mặc sư huynh, lại gặp phải tên Dương Lãng này khiêu khích, cuối cùng mới nóng đầu lên đáp ứng yêu cầu của hắn.
Bây giờ thua, mất Túi trữ vật, hắn làm sao ăn nói với Trình Mặc sư huynh?
Cái đầu này của hắn liệu có giữ nổi không?
Trong lòng cực kì hoảng sợ, lo lắng cho tương lai của mình, nhưng Bạch Tiểu Bá hít sâu một hơi tự an ủi.
Chỉ một tháng tài nguyên mà thôi, ta vì Trình Mặc sư huynh làm việc lâu như vậy không có công lao cũng có khổ lao, hắn hẳn là sẽ không xử lí quá nặng.
Ta còn có cơ hội.
Đúng vậy, nhận thua thì nhận thua thôi, hi vọng Trình Mặc sư huynh xử lí nhẹ một chút đi.
Bạch Tiểu Bá nghĩ đến đây ngẩng đầu lên: “ta ...”.
Hắn còn chưa nói xong, trước mặt một cái hắc ảnh đột nhiên lao tới.
Phốc.
Bạch Tiểu Bá sững sờ, máu tươi bắn ra trước mắt của hắn.
Cổ của hắn lúc này đã bị một mũi tên bắn xuyên qua, đuôi của mũi tên còn lộ ra phía trước, hắn từ góc này nhìn xuống có thể thấy được lông chim phần đuôi mũi tên.
Ọc ọc ọc.
Bạch Tiểu Bá muốn nói cái gì, nhưng nôn ra đều là bọt máu.
Vì cái gì? vì cái gì a?
Hắn rõ ràng đã định nhận thua, tại sao tên Dương Lãng này lại ra tay độc ác như vậy?
Hắn thật sự là một đệ tử mới nhập môn một tháng sao?
Tên Dương Lãng này không phải là Ma đạo tu sĩ trà trộn xâm nhập Chính khí tông của bọn hắn đấy chứ?
Trong ánh mắt của hắn lộ ra mê man, hoảng sợ, lưu luyến cuộc sống, cuối cùng là thỏa mãn.
Hắn c·hết, Túi trữ vật rơi vào tay Dương Lãng, Trình Mặc sư huynh chắc chắn sẽ nổi giận.
Dương Lãng, ngươi cách c·ái c·hết đã không còn xa.
Ta xuống phía dưới trước một bước chờ ngươi.
Bạch Tiểu Bá ngã xuống sân võ đài, bốn phía yên tĩnh đến có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Đã mấy năm rồi Chính khí tông của bọn hắn không hề có cuộc chiến có người t·ử t·rận.
Nhiều nhất cũng là trọng thương mà thôi, đều là các vị sư huynh sư tỷ tỉ thí điểm đến là dừng, không hề cố ý ra tay s·át h·ại.
Không ngờ ngày hôm nay 2 cái đệ tử tạp dịch đánh nhau lại ra tay hung tàn đến mức này.
Đệ tử tạp dịch năm nay đã kinh khủng như vậy rồi sao?
Đây là có bao thù mới phải ra tay như vậy a?
Dương Lãng nhìn về phía Quản Sự nói: “Quản Sự đại nhân, tuyên bố kết quả đi”.
Quản Sự nghe vậy híp mắt nhìn về phía Dương Lãng, giọng nói tràn đầy thanh lãnh: “tiểu tử, ngươi rất thú vị”.
Nói xong hắn cao giọng nói: “Dương Lãng chiến thắng, Bạch Tiểu Bá chiến tử.
Túi trữ vật của Bạch Tiểu Bá sẽ thuộc về Dương Lãng.
Đội dọn thi, lên làm việc”.
Hắn nói xong liền quay đầu rời đi, Dương Lãng cũng đi tới mò thi, đem toàn bộ thứ giá trị thu lại.
Hai tên đệ tử ngoại môn lúc này đi ra ngoài, một người mang t·hi t·hể của Bạch Tiểu Bá thu vào Túi trữ vật, một người thì lau dọn võ đài.
Hai người nhìn về phía Dương Lãng ánh mắt có chút quỷ dị.
Đã rất lâu rồi bọn hắn mới lại phải làm việc này, tên đệ tử tạp dịch này thật sự rất hung tàn a.
Dương Lãng không hề để ý ánh mắt của mọi người, cứ như vậy đi về phía đệ tử tạp dịch.
Hắn cố nén không biểu lộ ra sự kích động của mình.
Linh thạch, cực kì nhiều linh thạch.
Từ lúc tu luyện tới nay, hắn chưa bao giờ nhìn thấy nhiều linh thạch như vậy.
Hơn 5000 viên linh thạch Hạ phẩm một chút, quá nhiều.
Cái này có thể để cho hắn tu luyện đến lúc nào a?
Giết người c·ướp c·ủa đai lưng vàng, lần nữa ứng nghiệm.
Cái này cũng không phải là Dương Lãng đột nhiên có được tiền của phi nghĩa, mà hắn đã sớm dự tính từ trước.
Hắn sợ mình đánh bại Bạch Tiểu Bá xong tình hình khó ổn định, hắn không thể thu vào linh thạch như bình thường nên cố tình chờ Bạch Tiểu Bá thu xong linh thạch tháng này mới xuất hiện ở thời điểm cuối cùng.
Lại thuận miệng khiêu khích, cho đám người Trương Bân ở một bên bổ đao khiêu khích, lại bày ra mặt mũi của Trình Mặc bị hắn làm hao tổn khiến Bạch Tiểu Bá sợ hãi, chấp nhận khiêu chiến của hắn.
Sau đó chỉ cần chiến thắng, tất cả những thứ này đều là của hắn.
Hắn cũng không lo đám đệ tử tạp dịch thấy hắn mới lên không nạp linh thạch.
Mà một thế lực khác ở đệ tử tạp dịch chính là Trương Khôi, thuộc hạ của Chương Tiếu Tiếu, Chương chân truyền cũng có cơ hội để nhân lúc này làm loạn, c·ướp đi một phần tài nguyên của hắn.
Đối phương nếu thu hơn 1000 linh thạch Hạ phẩm hoặc 2000, Dương Lãng cũng không thể nói gì, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, bởi vì hắn chưa đứng vững gót chân a.
Cho nên, tất cả đều theo đúng như hắn dự liệu tiến hành.
Trương Bân đám người đã sớm tụ tập tại đây, thần sắc cực kì kích động đón hắn: “Dương sư huynh, không ngờ ngươi lại lợi hại đến mức này.
Nhìn phong thái sư huynh đại phát thần uy quả thật chấn động rất sâu đến trong lòng của ta.
Dương sư huynh ngươi cũng đã là Luyện Khí kì Nhất trọng, như vậy sản nghiệp của tên Bạch Tiểu Bá để lại ngươi dự định thế nào đây?”.
Dương Lãng nở ra một nụ cười lạnh lùng: “Trương Bân, đầu tiên đem 3 tên tiểu đệ của Bạch Tiểu Bá xử lí”.
Trương Bân nghe vậy sững sờ, hơi chần chừ.
“nếu như cái này cũng không làm được, như vậy ngươi hoàn toàn không xứng đang làm tiểu đội trưởng.
Ta có thể chọn người có tài năng hơn lên thay ngươi xử lí.
Trương Bân, một cái đệ tử tạp dịch c·hết đi chỉ cần lí do hợp lí một chút sẽ không ai hỏi đến”.
Trương Bân nghe vậy run lên một cái, sau đó lập tức nói: “Dương sư huynh yên tâm, ta nhất định sẽ xử lí thật nhanh”.
Dương Lãng nghe vậy hài lòng gật đầu, tiếp tục nói: “tuyên bố ra ngoài, ta từ nay sẽ tiếp nhận tất cả của Bạch Tiểu Bá.
Trước đây như thế nào bây giờ vẫn như thế đấy, không có gì thay đổi cả.
Còn các ngươi...”.
Dương Lãng tính toán một chút linh thạch, hắn có thể phát lương cho mỗi người 100 viên linh thạch Hạ phẩm.
Ừm, có chút nhiều, 50 đi?
Không, bọn hắn chỉ đứng một bên phụ họa cho khí thế cường đại của hắn, sau đó nói mấy câu mà tiểu đệ phản phái hay nói, sao đáng giá này.
Cuối cùng Dương Lãng nói: “mỗi người mỗi tháng được 20v linh thạch Hạ phẩm, Trương Bân mỗi tháng 30 viên.
Lúc ta không có ở đây, tất cả đều do Trương Bân đến điều hành”.
Trương Bân nghe vậy thần sắc kích động nói ra: “Dương sư huynh quá hào sảng, đa tạ Dương sư huynh”.
Mấy người khác cũng lập tức tươi cười phụ họa: “Dương sư huynh hào sảng”.
Dương Lãng gật đầu, đem linh thạch phân cho mấy người, sau đó rời đi.
Tính toán, trong Túi trữ vật của hăn còn lại 5030 linh thạch Hạ phẩm, quả thật một món tiền khổng lồ.
Tiếp theo chính là nghĩ cách đem số linh thạch này biến thành thực lực của hắn, cũng chuẩn bị đối phó với sự trả thù của Trình Mặc.
༺ Đánh dấu truyện, nuôi béo rồi thịt nào ae. Tặng hoa đi nha༻