(Đã dịch) Chương 675 : Lại hợp tác
Đoàn Càn Thái bay ngược hơn mười trượng, đứng vững giữa không trung, có chút không tin nổi nhìn Ninh Thành. Hắn chưa từng nghĩ tới lại có tu sĩ đồng cấp có thể liều mạng với mình; nghiêm khắc mà nói, vừa rồi còn chưa xem là liều mạng. Hắn ra tay trước, Ninh Thành vội vàng phòng ngự. Cứ thế mà so sánh, c��c diện trông như ngang sức ngang tài, nhưng thực tế hắn lại ở thế hạ phong.
Trong lòng Đoàn Càn Thái căng thẳng, cường giả này rốt cuộc từ đâu mà đến? Mặc dù vừa rồi cả hai chỉ là thăm dò, nhưng trong lòng Đoàn Càn Thái rất rõ ràng. Ninh Thành không hề kém cạnh hắn, thậm chí còn mạnh hơn một chút. Nếu hắn còn muốn ra tay, thì chỉ có thể dùng đến tuyệt chiêu của bản thân.
Hắn có đòn sát thủ, làm sao biết đối phương không có?
Nếu nói về lý trí, Đoàn Càn Thái tự nhận hắn lý trí hơn 99% tu sĩ rất nhiều. Hắn chưa bao giờ đánh một trận chiến không nắm chắc, khi chiến đấu với bất kỳ ai, hắn đều muốn có mười phần nắm chắc mới được. Biết rõ địch biết rõ ta, hắn mới dám ra tay.
Từ khi tu luyện đến nay, lần duy nhất hắn nếm mùi thất bại là bị Ninh Thành lừa một vố. Ngay cả như vậy, hắn vẫn có sự chuẩn bị từ trước để bảo toàn tính mạng mình.
Về phần việc tiến vào Vĩnh Dạ vực, khe hở giữa giới diện và vị diện này, hắn và người khác không giống nhau. Người khác là bất đắc dĩ mới tiến vào, còn hắn là cố ý bước vào. Mục đích chỉ có một, không trải qua gian khổ hiểm nguy, thì không thể rèn luyện trở thành một cường giả chân chính.
Vài năm trước, Ninh Thành tại Quảng trường Vĩnh Dạ có thể ngăn được một kích của hắn, thậm chí còn bức hắn phải dựa vào bí thuật mà rời khỏi Quảng trường Vĩnh Dạ, hắn đã coi Ninh Thành như một đối thủ mạnh. Chính vì thế, lần gặp mặt này hắn mới khẩn thiết muốn xử lý Ninh Thành.
Thế nhưng sự thật lại khiến hắn rung động, Ninh Thành chẳng những cũng thăng cấp Thiên Vị cảnh như hắn, mà thực lực còn không hề kém cạnh hắn. Thậm chí còn muốn mạnh hơn nửa phần.
“Ha ha. Ninh huynh quả nhiên lợi hại. Vừa rồi một đao kia là chiêu mạnh nhất của ta, mà Ninh huynh lại dễ dàng ngăn cản được. Tiểu đệ bội phục, cam bái hạ phong.” Đoàn Càn Thái không chút do dự thu hồi trường đao màu đỏ sậm, ha ha cười với Ninh Thành, rồi rất chân thành ôm quyền nói.
Ninh Thành gõ gõ trường thương đạo khí trong tay, làm ra vẻ mặt kinh hồn táng đảm, “Đoàn huynh, vừa rồi một đao kia của huynh thiếu chút nữa khiến tiểu hồn của ta bay mất. May mà ta đã đốt cháy một ngàn năm thọ nguyên. Sau đó lại đốt cháy một nửa tinh huyết, lúc này mới miễn cưỡng ngăn cản được. Ta thấy Đoàn huynh lợi hại như thế, không khỏi càng muốn thỉnh giáo.”
Đoàn Càn Thái thầm mắng trong lòng, ngươi trông còn khỏe mạnh hơn bất cứ ai, đốt cháy một ngàn năm thọ nguyên ư, ngươi cho rằng người khác đều là đồ ngốc sao? Thế nhưng hắn vẫn nghiêm mặt nói, “Ninh huynh, chúng ta tương giao hoạn nạn, tuyệt chiêu của ngươi và ta đều đã tung ra cả rồi, nếu còn đánh tiếp lỡ có ai bị thương thì không hay.”
Một trận chiến không chắc thắng, hắn Đoàn Càn Thái tuyệt đối sẽ không làm. Kể cả phải giả bộ đáng thương hắn cũng làm được, nhưng tuyệt đối sẽ không để mình rơi vào loại chiến đấu không chắc thắng vô nghĩa này. Hắn càng coi trọng Ninh Thành, lại càng sẽ không tùy tiện ra tay với Ninh Thành để bại lộ lá bài tẩy của mình. Chỉ khi nào hắn khẳng định có thể xử lý được Ninh Thành, mới có thể một lần giải quyết gọn gàng.
“Đoàn huynh, cái này ta phải phê bình huynh.” Sắc mặt Ninh Thành trở nên nghiêm túc, “Người tu đạo chính là nghịch thiên mà đi, nếu ngay cả một chút nguy hiểm và tổn thương cũng sợ hãi, về sau muốn tiến bộ sẽ khó khăn. Như huynh vừa nói, huynh có quá nhiều Hằng Nguyên đan, muốn tặng ta một ít để tu luyện. Ta đích xác không có Hằng Nguyên đan, thế nhưng làm sao ta có thể nhận không Hằng Nguyên đan của huynh được, ta giúp Đoàn huynh uy chiêu, đó là chuyện nên làm…”
Trong khi nói chuyện, Tinh Nguyên trong trường thương đạo khí của Ninh Thành lại chậm rãi ngưng tụ, hiển nhiên là sắp ra tay lần nữa.
Đoàn Càn Thái mắng to trong lòng, đừng nói hiện tại hắn chống lại Ninh Thành không chút nắm chắc nào, ngay cả có nắm chắc đi nữa, hắn cũng hy vọng trận chiến với Ninh Thành có thể lùi lại một thời gian. Hắn tới đây là có việc quan trọng hơn cần hoàn thành, chứ không phải để liều mạng với Ninh Thành.
“Ninh huynh không nói thì ta cũng quên mất chuyện này, ta còn một chút…”
Ninh Thành trực tiếp cắt ngang lời Đoàn Càn Thái, “Ta còn thiếu mười vạn…”
Ninh Thành muốn nói mười vạn Hằng Nguyên đan, hắn biết đòi nhiều quá Đoàn Càn Thái cũng không thể lấy ra. Vừa rồi hắn thử một chiêu với Đoàn Càn Thái, biết rằng dù hắn có thể chặn được Đoàn Càn Thái thì người này cũng có thể chạy thoát. Hắn tuyệt đối không thể giết chết Đoàn Càn Thái này, cho nên chi bằng lừa được chút lợi lộc trước đã.
Chỉ là lời nói của hắn cũng chưa dứt, đã bị Đoàn Càn Thái cắt ngang, “Đúng, đúng, ta vừa lúc còn có mười vạn Vĩnh Vọng đan. À đúng rồi, trên người ta còn có năm ngàn Hằng Nguyên đan, cứ tặng huynh luôn đi. Ta với Ninh huynh nhất kiến như cố, điểm tu luyện tài nguyên này tính là gì.”
Vừa nói, Đoàn Càn Thái đã vung ra hai túi đan dược.
Ninh Thành thầm mắng, tiểu tử này ngay cả một chiếc nhẫn trữ vật cũng tiếc không chịu lấy ra. Mà người này đã nói chỉ có bấy nhiêu đan dược, phỏng chừng dù hắn có đòi thêm cũng không được gì.
Có còn hơn không, Ninh Thành vung tay lên, thu hồi đan dược của Đoàn Càn Thái, mỉm cười hỏi, “Đoàn huynh, ta vì nhớ huynh quá, nên mới đến đây xem sao. Không biết có nhìn thấy huynh được không, không ngờ thật sự lại thấy huynh.”
Đoàn Càn Thái vỗ tay một cái, kinh hỉ nói, “Ta cứ nghĩ mấy ngày nay tâm tình mình phi thường tốt, cứ cảm giác Ninh huynh sẽ xuất hiện tại Vĩnh Dạ vực, vừa tới quả nhiên đã thấy Ninh huynh. Đúng rồi, Ninh huynh, Vĩnh Dạ vực còn có một Túc gia, lúc đó đã lừa chúng ta hai người một vố, không bằng chúng ta huynh đệ hai người lại liên thủ, đánh vào Túc gia, Ninh huynh thấy sao?”
“Chuyện này a.” Ninh Thành nhíu mày, trầm ngâm không nói. Đoàn Càn Thái này quả nhiên giống như hắn nghĩ, nhân cơ hội đến đây cướp bóc. Hắn không biết Túc gia có bao nhiêu thứ tốt, thế nhưng Đoàn Càn Thái này khẳng định biết. Với loại người gian xảo như Đoàn Càn Thái, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ bị trói đến Túc gia làm con rể tới cửa. Nói không chừng là hắn có mưu đồ gì đó, chủ động đến Túc gia, thậm chí chủ động lộ ra một ít thứ trên người mình, thu hút sự chú ý của Túc gia.
Do dự nửa ngày, Ninh Thành mới nói, “Ta sợ thực lực của chúng ta không đủ, mà Túc gia lại quá mạnh một chút. Vạn nhất xảy ra chuyện gì, ta đi cũng không thoát a, ta đâu có phù lục gì…”
Đoàn Càn Thái trong lòng khinh bỉ Ninh Thành đến mức chẳng đáng một xu, ngươi mà còn đi không thoát ư? Lần trước là lão tử đây mới thiếu chút nữa không thoát được đó, không phải sao. Ngươi cố ý đến thăm ta? Ngươi là ước gì ta chết sớm thì đúng hơn.
Mặc dù trong lòng hắn khinh bỉ Ninh Thành, nhưng vẫn phải theo lời Ninh Thành mà nói, “Lần này chúng ta trước tiên bố trí một lối thoát, ta hơi tinh thông một chút trận pháp, có thể bố trí một trận pháp trì hoãn. Một khi phát động, đại trận phong tỏa của Quảng trường Vĩnh Dạ có thể trì hoãn ba đến năm hơi mới đóng lại. Ba đến năm hơi thời gian, đủ để huynh đệ chúng ta rời khỏi đây.”
Trình độ trận pháp của Ninh Thành, Đoàn Càn Thái sớm đã biết. Xa xa không bằng hắn. Điều này cũng rất bình thường. Hắn có thể trở thành một đế trận sư tiếp cận thất cấp hoàn toàn là do cơ duyên, loại cơ duyên này không thể ai cũng có được.
“Vậy thì làm phiền Đoàn huynh, đã như vậy, ta đây sẽ liều mạng giúp Đoàn huynh.” Ninh Thành cắn chặt răng nói.
Đoàn Càn Thái căn bản không để ý đến cái vẻ cắn răng nghiến lợi của Ninh Thành, đơn giản nói, “Ninh huynh, lần này là ta khơi mào, lát nữa trận pháp trì hoãn cũng là ta bố trí. Đồ vật đó chúng ta nên chia thế nào. Ý của ta là trong đó hai thành làm…”
Ninh Thành đến Túc gia hiển nhiên cũng muốn kiếm chút tài lộc, trên thực tế hắn căn bản không biết Túc gia rốt cuộc có những gì. Hiện tại ý của Đoàn Càn Thái rõ ràng là muốn chia nhiều hơn một chút, hắn không chút do dự liền cắt ngang lời Đoàn Càn Thái, “Đoàn huynh, Túc gia có những gì, huynh đệ chúng ta đều có số. Lúc trước ta sở dĩ nghĩ cách đi Túc gia, cũng là cùng mục đích như huynh vậy, bất quá ta đã đánh giá thấp thực lực của Túc gia mà thôi.
Phương án phân chia của huynh ta đồng ý, lấy ra hai thành đặt riêng, phần còn lại chia đều. Ta cũng biết quan hệ của Túc Bạch Kiều và Đoàn huynh. Hai thành này…”
Lần này đến lượt Đoàn Càn Thái cắt ngang Ninh Thành, “Ninh huynh. Huynh đệ chúng ta nhất kiến như cố, lại là hợp tác cùng nhau, dứt khoát chia đều đi, cũng đừng lấy ra hai thành đặt sang một bên, như vậy lại thành xa lạ.”
Hắn ngược lại không nghi ngờ lời của Ninh Thành, với sự gian xảo của Ninh Thành, tuyệt đối sẽ không vô tình đi Túc gia, lại còn cố ý lộ ra thứ tốt. Bởi vậy có thể thấy được, mục đích của Ninh Thành cùng hắn là giống nhau.
Ninh Thành gật đầu, “Cứ làm như vậy đi.”
Trong lòng thầm nghĩ, ngươi sớm nói như vậy không phải được rồi sao.
...
Đoàn Càn Thái đích xác không nói khoác, trình độ trận pháp của hắn không khẳng định là cao hơn Ninh Thành, nhưng trận pháp trì hoãn bố trí ra không chút sơ hở nào, ngay cả Ninh Thành cũng không thể không bội phục bản lĩnh của Đoàn Càn Thái. Hơn nữa Ninh Thành nhìn ra, lần này Đoàn Càn Thái bố trí trận pháp trì hoãn, không có giở thủ đoạn, hai người mỗi người một quả trận kỳ cũng là thật sự.
Tiến vào Vĩnh Dạ thành sau, Đoàn Càn Thái nhỏ giọng truyền âm cho Ninh Thành nói, “Túc gia hiện tại tu vi mạnh nhất cũng bất quá là tu sĩ Thiên Vị cảnh, Ninh huynh chúng ta là trước xử lý sạch sẽ Túc gia rồi mới động thủ, hay là động thủ trước rồi mới xử lý người?”
Ninh Thành trong lòng âm thầm khinh bỉ, người này thật sự là tàn nhẫn độc địa a, hắn đến Túc gia thuần túy là vì cướp đoạt tài nguyên tu luyện của Túc gia. Mà Đoàn Càn Thái này dù sao cũng đã từng làm con rể tới cửa của Túc gia một thời gian, vừa đến đã muốn xử lý sạch sẽ.
“Túc gia tàn nhẫn độc địa như thế, nghĩ đến lúc trước chúng ta thiếu chút nữa bị Túc gia x��� lý, nếu đã đến đây tự nhiên phải xử lý sạch. Ta thấy thế này nhé, chúng ta trước tiên lấy được đồ vật, sau đó diệt Túc gia thì sao?” Ninh Thành mỉm cười nhìn Đoàn Càn Thái nói.
Một khi đồ vật đến tay, hắn mới không có tâm tình đi giết tu sĩ Túc gia, mau chóng rời đi mới phải. Còn về phần Đoàn Càn Thái, tốt nhất cứ đi xử lý sạch sẽ, hắn không tin cường giả Vĩnh Hằng cảnh của Túc gia lại không có truyền tống phù. Một khi có truyền tống phù, tùy thời truyền tống trở về, khi đó chẳng phải gặp họa sao.
Hơn nữa căn cứ lời Đoàn Càn Thái, Túc gia chưởng khống đại trận khóa chặt khí tức của Vĩnh Dạ thành, nếu như bị khóa chặt bên trong Vĩnh Dạ thành, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
“Được, chúng ta cứ vậy quyết định, đám tôn tử Túc gia đó, ta hận không thể nuốt sống huyết nhục của bọn chúng. Nếu không phải Ninh huynh muốn lấy đồ trước, ta khẳng định đã muốn diệt môn rồi.” Đoàn Càn Thái tàn nhẫn nói, ngữ khí cứ như hắn hận không thể lập tức giết chết tất cả mọi người Túc gia, chỉ là bởi vì dưới sự khuyên bảo của Ninh Thành, lúc này mới miễn cưỡng ngăn chặn được sát ý của mình.
Vĩnh Dạ thành không có tu sĩ Vĩnh Hằng cảnh, tu vi của Ninh Thành và Đoàn Càn Thái rất dễ dàng liền lần nữa tiến vào phạm vi hộ trận của Túc gia.
“Ninh huynh, trước đây sự điều tra của huynh là như thế nào? Căn cứ điều tra của ta, Hằng Nguyên đan trì của Túc gia không nằm ở hậu viện, mà ở tiền viện.” Tiến vào hộ trận Túc gia xong, Đoàn Càn Thái tiếp tục truyền âm cho Ninh Thành.
Ninh Thành trong lòng giật mình, Túc gia có Hằng Nguyên đan trì sao? Khó trách khi tu sĩ Vĩnh Hằng cảnh của Túc gia rời đi, Đoàn Càn Thái lại vội vã tới đây. Hắn còn tưởng rằng Đoàn Càn Thái thật sự một mặt muốn phát tài, một mặt muốn trả thù, hóa ra mục đích của Đoàn Càn Thái chẳng những giống hắn, hơn nữa còn chính xác hơn hắn, là vì Hằng Nguyên đan trì.
Đoàn Càn Thái vô cùng thận trọng, cảm xúc Ninh Thành thoáng biến đổi, hắn liền biết mình lại mắc lừa. Ninh Thành căn bản không biết Túc gia có Hằng Nguyên đan trì, lúc này hắn ngứa răng đến phát hận.
Chỉ riêng truyen.free nắm giữ bản quyền của công trình chuyển ngữ này.