Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Chapter 52: Tái ngộ

Sau mấy ngày đường đi bộ thưởng ngoạn phong cảnh, cuối cùng cổng thành uy nghi của Phủ Thành cũng hiện ra trước mắt Giang Tử Kiều và hai nữ ám vệ. Không khí náo nhiệt, tấp nập của đô thị khác hẳn vẻ yên tĩnh của Thạch Gia Thôn hay sự sầm uất vừa phải của Ngô Đồng Trấn. Tiếng xe ngựa lóc cóc, tiếng rao hàng vang vọng, tiếng người cười nói ồn ã tạo nên một bức tranh sống động nhưng cũng không kém phần phức tạp.

Tử Kiều hít một hơi sâu không khí phồn hoa đô hội. Hắn đến đây với mục đích chính là thăm lại hai gia đình đã cưu mang mình, xem cuộc sống mới của họ ra sao, đồng thời cũng là để tìm một chút cảm giác thân thuộc trước khi bước vào cuộc chiến thực sự ở Ngô Đồng Trấn và xa hơn nữa là Kinh Thành. Hắn không muốn sự xuất hiện của mình quá ồn ào hay gây chú ý không cần thiết, nhất là khi bên cạnh hắn còn có hai nữ tử với khí chất và dung mạo đặc biệt như Mị Kiều và Đông Tuyết.

Khi còn cách khu nhà dành cho quan sai ở thành Tây một đoạn, Tử Kiều dừng lại, quay sang nói với hai người đi cùng: "Chuyến đi này ta chỉ muốn lặng lẽ thăm hỏi Đại Hùng ca và Đại Ngưu ca một chút, không muốn kinh động nhiều người. Hai nàng hãy tìm một quán trọ gần đây nghỉ ngơi trước, giữ liên lạc qua ám hiệu, tuyệt đối không lộ diện trừ khi ta ra tín hiệu gặp nguy hiểm."

Mị Kiều thoáng chút thất vọng vì không được "ra mắt" cùng Quân sư, nhưng nàng cũng hiểu đây là mệnh lệnh và sự cẩn trọng cần thiết. Nàng cười duyên một tiếng: "Tuân lệnh Quân sư. Thiếp và Tuyết Nhi sẽ tìm chỗ nghỉ ngơi, chờ tin của người." Nàng không quên liếc mắt đưa tình với hắn một cái trước khi kéo Đông Tuyết rời đi.

Đông Tuyết chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt lạnh lùng quét nhanh xung quanh một lượt rồi mới cùng Mị Kiều hòa vào dòng người trên phố, nhanh chóng biến mất như chưa từng xuất hiện. Sự chuyên nghiệp của họ khiến Tử Kiều rất hài lòng.

Một mình, Tử Kiều ung dung tìm đến căn nhà quen thuộc của Đại Hùng. Gõ cửa vài tiếng, người ra mở cửa chính là Đại Hùng, trên người vẫn mặc bộ đồng phục đội trưởng tuần thành trông rất oai phong.

"Tử Kiều đệ!" Đại Hùng mừng rỡ reo lên, kéo hắn vào nhà. "Sao đệ đến mà không báo trước một tiếng? Mau vào đây, mau vào đây!"

Sự nhiệt tình, hào sảng của Đại Hùng vẫn như xưa, khiến Tử Kiều cảm thấy ấm lòng. Nghe tiếng ồn ào, Lan Như Hương cũng từ trong bếp chạy ra. Thấy Tử Kiều, nàng thoáng chút bối rối, đôi má ửng hồng, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại vẻ dịu dàng thường ngày.

"Tử Kiều đệ đến chơi đấy à? Đệ ngồi xuống đây nghỉ chân, để tẩu đi pha trà." Nàng nói rồi vội quay vào bếp, ánh mắt vẫn chưa dám nhìn thẳng vào hắn quá lâu. Khoảng cách và sự ngượng ngùng vẫn còn đó, nhưng ít nhất không còn quá căng thẳng như lúc ở Thạch Gia Thôn.

Đại Hùng nhanh chóng cho người gọi vợ chồng Đại Ngưu ở nhà bên cạnh sang. Đại Ngưu vẫn giữ vẻ thật thà, cười hề hề khi thấy Tử Kiều. Uyển Nương thì đã khác trước khá nhiều, ăn mặc có phần diêm dúa hơn, ra dáng phu nhân của một phó quản nha dịch. Thấy Tử Kiều, đôi mắt lá răm của nàng lại sáng lên, nàng liếc hắn một cái đầy ý tứ, như muốn nhắc lại những kỷ niệm cũ.

Cuộc hội ngộ diễn ra khá vui vẻ. Đại Hùng và Đại Ngưu hào hứng kể về công việc mới, về cuộc sống ở phủ thành. Họ khoe rằng nhờ làm việc chăm chỉ, liêm chính nên rất được cấp trên tin tưởng. Tử Kiều cũng kể qua loa về việc mình đang chuẩn bị đến Ngô Đồng Trấn để tìm nơi yên tĩnh ôn thi.

Để chào mừng Tử Kiều đến thăm, Đại Hùng hào hứng đề nghị: "Tối nay huynh đệ mình phải ra ngoài ăn một bữa thật thịnh soạn! Ta biết một tửu lầu mới mở tên là Mỹ Thực Lâu, đồ ăn ngon nức tiếng. Cả nhà ta cùng đi!"

Mọi người vui vẻ đồng ý. Tối hôm đó, sáu người cùng nhau kéo đến Mỹ Thực Lâu. Quán quả thực rất đông khách, không khí náo nhiệt, mùi thức ăn thơm lừng. Đại Hùng quen biết chủ quán nên được xếp vào một gian phòng riêng khá yên tĩnh và trang nhã ở lầu hai.

Bữa ăn diễn ra trong không khí vui vẻ, ấm cúng. Rượu ngon, thức ăn ê hề. Đại Hùng và Đại Ngưu uống khá nhiều, cao hứng kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Uyển Nương ngồi cạnh chồng nhưng thỉnh thoảng lại cố tình gắp thức ăn mời Tử Kiều, ánh mắt không ngừng liếc nhìn hắn đầy ẩn ý. Lan Như Hương thì vẫn giữ vẻ trầm lặng, chủ yếu là chăm sóc Đại Hùng và lắng nghe mọi người nói chuyện, thỉnh thoảng mới mỉm cười góp vui đôi câu.

Tử Kiều vừa ăn uống, nói chuyện vui vẻ với mọi người, vừa âm thầm quan sát xung quanh. Với vai trò Quân sư, sự cảnh giác đã trở thành bản năng của hắn. Hắn chú ý đến cách bài trí của tửu lầu, dòng người ra vào, những thực khách ở các gian phòng lân cận...

Đang lúc câu chuyện rôm rả, Tử Kiều xin phép ra ngoài đi vệ sinh. Khi hắn đi dọc hành lang lầu hai, ánh mắt hắn vô tình lướt qua một gian phòng khác có cửa khép hờ ở cuối hành lang.

Và rồi, tim hắn như ngừng đập.

Hắn nhìn thấy một bóng người quen thuộc đến ám ảnh đang đứng ở góc phòng đó, quay lưng về phía hành lang, nhưng dáng vẻ già nua, khắc khổ và bộ y phục màu xám tro đó không thể nhầm lẫn được. Đó chính là lão bộc già của Lân công tử, kẻ đã đứng hầu trong ngôi đình ven hồ Ngọc Thủy ngày hôm đó!

Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng Tử Kiều. Sao lão ta lại ở đây? Lân công tử/Huyết Thủ La Sát cũng đang ở Phủ Thành này sao? Hay đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên? Lão ta đến đây làm gì? Có phải đang theo dõi hắn không?

Hàng loạt câu hỏi và sự cảnh giác dâng lên tột độ. Hắn vội vàng quay mặt đi, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, bước nhanh vào nhà vệ sinh rồi quay trở lại phòng tiệc, như thể không hề có chuyện gì xảy ra. May mắn là lão bộc kia không hề quay lại và dường như cũng không hề để ý đến sự xuất hiện của hắn.

Nhưng tâm trí Tử Kiều giờ đây đã hoàn toàn bị chiếm lĩnh bởi sự phát hiện bất ngờ này. Hắn không còn tâm trạng nào để ăn uống vui vẻ nữa. Hắn cố gắng giữ vẻ mặt tự nhiên, tiếp tục câu chuyện với mọi người, nhưng trong đầu đã bắt đầu tính toán.

Sự xuất hiện của lão bộc này chắc chắn không phải ngẫu nhiên. Rất có thể Lân Triển Phong cũng đang ở Phủ Thành, hoặc ít nhất là đang có kế hoạch gì đó ở đây. Hắn không thể coi thường mối nguy hiểm này được.

Ngay sau khi bữa tiệc kết thúc và trở về nhà Đại Hùng, Tử Kiều lập tức lấy cớ ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm. Hắn tìm đến một góc phố vắng vẻ, dùng ám hiệu bí mật đã hẹn trước để liên lạc với Mị Kiều.

Chỉ một lát sau, Mị Kiều đã xuất hiện như một bóng ma.

"Có chuyện gì vậy, Quân sư?" Nàng hỏi nhanh, nhận ra vẻ mặt nghiêm trọng của hắn.

"Ta vừa nhìn thấy lão bộc của Lân Triển Phong tại Mỹ Thực Lâu," Tử Kiều nói gọn. "Rất có thể hắn ta cũng đang ở Phủ Thành này. Tình hình rất nguy hiểm."

Mị Kiều cũng biến sắc. "Vậy người định thế nào?"

"Nàng lập tức trở về Kinh Thành ngay trong đêm nay!" Tử Kiều ra lệnh dứt khoát. "Tìm gặp Ảnh tỷ, báo cáo tình hình. Nói rõ việc lão bộc xuất hiện ở đây. Yêu cầu Ảnh tỷ và Chủ nhân chuẩn bị kế hoạch vây giết Lân Triển Phong nếu hắn thực sự lộ diện ở Phủ Thành này, hoặc ít nhất cũng phải có phương án đề phòng và theo dõi sát sao động tĩnh của hắn."

"Rõ! Nhưng còn Quân sư..." Mị Kiều lo lắng. "Người ở lại đây một mình liệu có an toàn?"

"Ta sẽ ở lại nhà Đại Hùng thêm vài ngày để giám sát lão bộc kia và chờ tin tức từ các người. Đông Tuyết vẫn đang ẩn mình bảo vệ ta gần đây. Nàng cứ yên tâm thi hành mệnh lệnh. Phải thật nhanh và bí mật!"

Mị Kiều hiểu rõ tính nghiêm trọng của tình hình. Nàng gật đầu: "Tuân lệnh Quân sư! Người bảo trọng!" Nói rồi, nàng nhanh chóng hòa vào bóng đêm, biến mất không dấu vết.

Tử Kiều đứng đó một mình, lòng đầy lo lắng và cả sự quyết tâm. Hắn biết mình lại sắp phải đối mặt với một ván cờ mới đầy nguy hiểm. Hắn quay trở lại nhà Đại Hùng, nói với họ rằng mình muốn ở lại thêm vài ngày để tìm hiểu thêm về Phủ Thành. Đại Hùng và mọi người vui vẻ đồng ý mà không hề hay biết cơn sóng ngầm sắp ập đến.

Những ngày tiếp theo, Tử Kiều cố gắng duy trì vẻ mặt bình thường, thỉnh thoảng cùng Đại Hùng, Đại Ngưu đi lại trong thành, nhưng thực chất là đang âm thầm tìm cách theo dõi tung tích của lão bộc kia mà không để bị phát hiện. Hắn biết, Đông Tuyết cũng đang lặng lẽ làm nhiệm vụ bảo vệ mình từ trong bóng tối. Hắn phải chờ đợi, chờ đợi tin tức từ Kinh Thành, chờ đợi con cáo già Lân Triển Phong lộ diện, hoặc chờ đợi lão bộc kia có hành động bất thường. Cuộc đấu trí căng thẳng lại bắt đầu.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free