(Đã dịch) Thiên Đạo Đồ Thư Quán - Chương 2143 : Lâm Tạ
Dạ Huy Thành, có ba đại gia tộc: Lâm, Điền, Triệu.
Lâm gia, nhờ có Lâm Tạ xuất hiện mà xếp thứ nhất. Gia chủ của Lâm gia, dù không bằng Lâm Tạ nhưng tu vi cũng đạt đến đỉnh phong Hạ phẩm Thần Linh, một đôi Tử Mẫu Kiếm uy lực vô biên, khiến người ta kiêng dè.
Còn Triệu gia, thực lực yếu nhất, bất kể là nhân tài dự trữ hay gia chủ, đều kém xa hai gia tộc kia. Sở dĩ có thể đứng ngang hàng với ba đại gia tộc là bởi vì họ nắm giữ toàn bộ thương hội trong thành, tiền tài vô số.
Trong phủ đệ Lâm gia.
"Lâm Tạ, thực lực ngươi mạnh như vậy, không hề yếu hơn Mính Lai Hương, tại sao phải nghe lời nàng ta, từ bỏ chức Thành Chủ? Ngươi không chỉ có một mình, sau lưng còn có cả gia tộc!"
Nhìn trung niên nhân trước mắt, Lâm Gia chủ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Lâm Tạ là thiên tài nổi tiếng nhất của Lâm gia, cũng là người có tu vi mạnh nhất. Vốn dĩ tưởng rằng có thể nắm giữ chức Thành Chủ, giúp gia tộc ngày càng huy hoàng. Nằm mơ cũng không nghĩ tới, nửa đường bỗng xuất hiện một Trình Giảo Kim, vị trí này lại bị một tiểu tử vô danh cướp mất.
Bị cướp mất thì phải nghĩ cách đoạt lại, nhưng vị trước mắt này, không những không đi khiêu chiến, mà còn trực tiếp thừa nhận đối ph��ơng... khiến Lâm Gia chủ càng nghĩ càng thấy tức giận và bực bội.
Cơ hội duy nhất để Lâm gia một bước lên mây cứ thế mà bị chôn vùi.
"Mính Lai Hương không phải là đối thủ, ta cũng không phải, hơn nữa hắn còn luyện hóa Thành Chủ Bia. Tự rước nhục, bị mất mặt, chi bằng cứ thẳng thắn thừa nhận!" Lâm Tạ lắc đầu, vẻ mặt lạnh nhạt: "Được rồi, ta muốn tu luyện, không có việc gì thì đừng tìm ta!"
Nói xong, Lâm Tạ xoay người đi về phòng. Còn chưa đi xa, chỉ thấy quản gia vội vã chạy vào, ôm quyền cúi người: "Gia chủ, Lâm Tạ thiếu gia!"
Lâm Gia chủ đứng chắp tay.
"Vị Tân Thành Chủ kia, đã thông báo trong thành, công khai giảng bài! Hiện tại giảng bài đã bắt đầu, không ít người đang đến nghe, gia tộc chúng ta có nên phái người đến không?" Quản gia nói.
"Phái người? Tên này, vừa mới cướp đi chức Thành Chủ thuộc về Lâm gia chúng ta, không đến gây rối đã là tốt lắm rồi, nghe giảng bài sao? Nằm mơ đi! Sao nào, còn muốn người của Lâm gia chúng ta làm học sinh của hắn sao?" Lâm Gia chủ phất tay.
"Cái này..." Quản gia chần chừ một chút, nói: "Những người nghe giảng bài báo lại rằng, vị Tân Thành Chủ này giảng bài rất hay, khiến không ít người chợt bừng tỉnh, thu được nhiều lợi ích..."
"Thu được nhiều lợi ích? Mê hoặc, chỉ là thủ đoạn mê hoặc, thu mua lòng người mà thôi!" Lâm Gia chủ phất tay: "Được rồi, cảnh cáo tộc nhân, ai cũng không được phép nghe giảng bài, không chấp nhận ân huệ của hắn! Nếu làm trái lệnh, sẽ bị xóa tên khỏi gia tộc, vĩnh viễn không được bước chân vào gia tộc nửa bước!"
"Vâng..." Thấy gia chủ đã hạ quyết định, quản gia đành nuốt lời muốn nói vào bụng, bất đắc dĩ đi ra ngoài truyền mệnh lệnh.
"Lâm Tạ, ngươi nghe thấy không, tên này vừa trở thành Thành Chủ đã ban phát chút ân huệ nhỏ, chờ hắn triệt để củng cố, toàn bộ Dạ Huy Thành chẳng phải sẽ triệt để rơi vào tầm khống chế của hắn sao? Ngươi không phải muốn tu luyện ư? Hiện tại ta sẽ cho tám vị Trưởng lão cùng nhau đến, mượn trận pháp thần bí nhất của gia tộc để giúp ngươi tăng cao tu vi. Nhất định phải đoạt lại chức Thành Chủ!" Lâm Gia chủ nghi���n răng ken két.
"Cái này... Sao có thể được! Mượn trận pháp để tăng lên sẽ khiến tám vị Trưởng lão bị tổn thương rất nặng, thậm chí cả thọ nguyên cũng sẽ bị tổn hại..."
Lâm Tạ sững sờ.
Lâm gia có một loại bí pháp, có thể tụ hợp lực lượng của người khác, để người được lợi, trong thời gian ngắn, tu vi tăng tiến một phần. Bởi vì sự tăng lên không quá lớn mà tổn hại lại cực lớn, nên hầu như chưa từng sử dụng.
Nằm mơ cũng không nghĩ tới, gia chủ hiện tại lại muốn dùng.
"Không cần nói nhiều, chỉ cần ngươi trở thành Thành Chủ, tổn thất có lớn đến đâu cũng có thể bù đắp được. Ngươi bây giờ chỉ cần làm một chuyện, đó là điều chỉnh trạng thái thật tốt, chuẩn bị tiếp nhận lực lượng của tám vị Trưởng lão!"
Lâm Gia chủ phất tay, ngắt lời Lâm Tạ và hạ lệnh.
Rất nhanh, các Trưởng lão Hạ phẩm Thiên Thần cảnh xuất hiện trong phòng, bày trận, truyền tải lực lượng, diễn ra suốt bốn canh giờ.
Ầm ầm!
Trong cơ thể Lâm Tạ một hồi sôi trào, hắn chỉ cảm thấy khí tức toàn thân như rồng như giao, có sự đột phá lớn.
Vội vàng đứng dậy, trong đan điền vang lên âm thanh như tiếng nổ, tu vi vốn dĩ vẫn luôn bị kìm hãm trong chớp mắt đã đột phá.
Nửa bước Thượng phẩm Thiên Thần!
Tuy chưa triệt để đạt đến Thượng phẩm Thiên Thần cảnh, nhưng cũng chỉ còn lại nửa bước. Bất kể là sức chiến đấu hay ý thức, đều có sự tăng lên và đột phá cực lớn.
"Có loại thực lực này, còn lo gì chức Thành Chủ không đoạt được..." Lâm Tạ siết chặt nắm đấm, thở ra một hơi, mắt sáng lên.
Trước đây, hắn và Mính Lai Hương chiến đấu, thắng bại khó phân. Mà giờ phút này, dùng bí pháp hấp thu lực lượng của tám vị Trưởng lão, sức chiến đấu so với trước đây cao hơn không chỉ gấp đôi!
Nếu tranh đoạt Thành Chủ lần nữa, tuyệt đối có thể thành công một lần!
"Đa tạ chư vị..."
Nhìn về phía tám vị Trưởng lão đang ngồi dưới đất, sinh cơ gần như cạn kiệt, Lâm Tạ gật đầu, tràn đầy cảm kích.
Bí pháp thi triển, tương đương với dùng tu vi của tám người, giúp bản thân tăng lên từng chút.
Một lúc mất đi tám vị cao th��, nếu là lúc trước giằng co, ai cũng chẳng đành lòng. Nhưng bây giờ, thế cục đã thay đổi, nếu không ra tay lúc này, đối phương sẽ triệt để nắm giữ lòng dân, đến lúc đó muốn tranh đoạt sẽ khó khăn muôn phần!
Chỉ cần hắn thành Thành Chủ, tất cả tổn thất đều sẽ được bù đắp!
"Không cần nói nhiều như vậy, đi đoạt lại chức Thành Chủ đi, chúng ta dù có chết cũng đáng..." Một Trưởng lão râu bạc trắng thều thào nói.
"Đi đi, chức Thành Chủ nhất định là của Lâm gia chúng ta..." Một vị Trưởng lão khác nói.
"Được..." Lâm Tạ gật đầu, tích tụ lực lượng. Vừa định đi ra ngoài, chỉ thấy quản gia trước đó lại vội vã chạy vào.
"Bẩm báo Gia chủ, Lâm Tạ thiếu gia... Tán tu Ngọ Dương, Gia chủ Điền Phi của Điền gia, Gia chủ Triệu Mạnh của Triệu gia, dẫn theo một đám hậu bối, đến đây viếng thăm!"
"Viếng thăm? Giữa lúc này đến viếng thăm chuyện gì?"
Lâm Gia chủ và Lâm Tạ nhìn nhau, ánh mắt cả hai đều lộ vẻ nghi hoặc.
Bình thường ba đại gia tộc tuy có giao hảo, nhưng đều cảnh giác lẫn nhau, giữa đêm khuya thế này họ chạy tới làm gì?
"Mời vào!"
Tuy thấy kỳ lạ, nhưng Lâm Gia chủ vẫn phất tay.
Rất nhanh, mọi người đi vào phòng.
"Ra mắt Lâm Gia chủ, Lâm Tạ thiếu gia!" Mọi người ôm quyền.
"Không biết chư vị, đêm khuya tới Lâm gia ta, vì chuyện gì?"
Lâm Gia chủ nghi ngờ nhìn qua.
"Chúng ta vừa nghe xong Thành Chủ giảng bài, không thấy người của Lâm gia đến nghe giảng bài, cố ý đến hỏi một chút!" Gia chủ Điền Phi cười cười.
"Nghe giảng bài? Lâm gia ta đường đường là đệ nhất gia tộc của Dạ Huy Thành, sao lại thiếu cao thủ đ���n mức phải đi nghe giảng bài của một tiểu tử miệng còn hôi sữa sao?" Lâm Gia chủ sầm mặt: "Nói đùa gì vậy!"
"Lâm Gia chủ, chúng ta đến là vì thấy gia tộc các ngươi không có người đi nghe giảng bài, cố ý đem nội dung ghi chép trong ngọc tinh chia sẻ cho các ngươi. Không muốn nghe thì thôi, sao lại làm nhục sư trưởng của ta?" Gia chủ Điền Phi cũng sầm mặt.
Nghe giảng bài suốt hai canh giờ, sâu thẳm trong nội tâm, ông ta đã coi thanh niên ổn trọng thâm trầm đứng trên vách đá kia là lão sư của mình.
"Sư trưởng của ngươi? Ha ha, cho dù hắn là Tân Thành Chủ, cũng không cần nịnh bợ đến thế chứ! Nếu không có gì bất ngờ, vị trí này của hắn sẽ lập tức mất đi, trở thành Thành Chủ đoản mệnh nhất trong lịch sử U Hồn Thiên..."
Lâm Gia chủ cười lạnh.
"Lập tức mất đi? Ngươi muốn đoạt quyền?" Điền Phi Gia chủ sững sờ một lát, ngay sau đó nhìn về phía Lâm Tạ, bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Thì ra là tu vi vừa mới đột phá, khó trách lại nói lời như vậy... Nếu Lâm Tạ huynh đã đột phá, đạt đến nửa bước Thượng phẩm Thiên Thần cảnh giới, không bằng chúng ta lại so tài một trận làm sao?"
Một bên Ngọ Dương vẫn luôn im lặng, ngắt lời Điền Phi Gia chủ, tiến lên một bước.
Hai người họ đã tranh giành chức Thành Chủ hơn nửa năm, giao thủ không dưới năm lần, hiểu rõ tu vi đối phương.
"Xin sẵn lòng tiếp chiêu!" Lâm Tạ khẽ mỉm cười.
Vừa mới đột phá, muốn luyện tập, lập uy, đối phương lại xông tới, còn gì tuyệt vời hơn?
Hô!
Thân ảnh vụt qua, hắn lao tới, năm ngón tay xòe ra, một quyền đánh tới.
Lập uy, đương nhiên phải đánh ra uy phong và khí thế.
Vừa ra tay đã thi triển ra lực lượng mạnh nhất, không hề giữ lại một chút chiêu thức nào.
Đùng!
Người còn chưa tới trước mặt đối phương, đột nhiên cảm thấy mặt tê rần, toàn thân không tự chủ được quay tròn một vòng.
Vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Ngọ Dương, người trước đây cùng hắn đấu bất phân thắng bại, lại tát vào mặt hắn một cái, như thể đang dạy dỗ vãn bối.
"Ngươi..." Đồng tử co rút, Lâm Tạ nghiến răng lần nữa vọt tới.
Ba ba ba!
Liên tiếp ba cái tát, cả người Lâm Tạ xoay tr��n vài vòng ngay tại chỗ, thân thể mềm nhũn, ngã ngồi tại chỗ, máu tươi trào ra khóe miệng, cả người đều ngẩn người.
"Thực lực của ngươi..."
Thực lực đối phương, rõ ràng chỉ là Trung phẩm Thần Linh, vẫn chưa đột phá, nhưng tại sao... sức chiến đấu lại mạnh đến thế?
Bản thân đường đường là nửa bước Thượng phẩm Thần Linh, bị tát tai dễ dàng như vậy, đến cả lực hoàn thủ cũng không có sao?
"Lâm Tạ, trước đây ta vẫn luôn coi ngươi là đối thủ, bây giờ xem ra, ngươi không xứng!" Ngọ Dương cao ngạo nhìn xuống, thản nhiên nói: "Còn nữa, sau này còn dám nói xấu Thành Chủ nửa câu, cẩn thận ta sẽ lấy mạng ngươi!"
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
"Cái này..." Lâm Tạ sắp phát điên rồi.
Vừa mới đột phá, vốn tưởng rằng sẽ tung hoành Dạ Huy Thành, không ai có thể ngăn cản, nằm mơ cũng không nghĩ tới, lại bị cái gã đã chiến đấu với hắn không biết bao nhiêu lần này, mấy cái tát đã đánh cho hắn quay về.
Sao lại đột nhiên trở nên mạnh đến thế?
Mới hôm qua bọn họ còn so tài võ công kia mà!
"Đạo bất đ���ng bất tương vi mưu, chúng ta cũng xin cáo từ. Lâm Gia chủ, nhớ kỹ, nếu ta nghe được ngươi lăng mạ Thành Chủ, nhất định sẽ huyết tẩy cả Lâm gia ngươi!" Gia chủ Điền Phi cũng đứng dậy.
"Đừng vội đi..." Thấy vị Gia chủ Điền Phi này, người chỉ có tu vi đỉnh phong Hạ phẩm Thiên Thần, cũng ngông cuồng đến thế, Lâm Tạ suýt chút nữa phát điên, đột nhiên đứng dậy, tiến lên một bước, nắm đấm đấm xuống.
Đánh không lại Ngọ Dương, đối phó cái gã trước đây hoàn toàn không phải đối thủ này, vẫn là rất dễ dàng.
Ba ba ba!
Tương tự, nắm đấm giáng xuống người đối phương, lần nữa bị tát mấy cái, té ngã trên đất.
"..." Lâm Tạ triệt để ngẩn người.
Hắn rõ ràng vừa mới đột phá mà...
Sao đến cả một Hạ phẩm Thiên Thần cũng có thể đánh thắng mình?
Hô!
Ngay khi đang buồn bực, chỉ thấy Gia chủ Triệu Mạnh của Triệu gia, đi đến trước mặt: "Dám nói xấu sư trưởng của ta, tự tìm cái chết!"
Ông ta đạp một cước.
Vừa định né tránh, Lâm Tạ lúc này mới phát hiện, tất cả đường lui đều bị chặn kín.
Bành!
Mặt đỏ bừng, hắn bị một chân đạp trúng đầu, văng lùi xa hơn mười trượng.
"Ta cũng không phải là đối thủ..."
Không nghĩ tới, ngay cả Triệu Mạnh, người có tu vi yếu nhất mà bình thường hắn còn chẳng thèm liếc mắt tới, cũng có thể một cước đạp bay hắn. Bị đá đến không còn chút lực hoàn thủ nào, Lâm Tạ triệt để phát điên.
Hắn không phải đã bỏ ra vô số cái giá lớn để tiến bộ sao?
Sao lại cảm thấy... những người khác tiến bộ nhanh hơn?
Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ...
Tâm huyết dịch thuật, độc quyền nơi truyen.free.