Chương 1007 : Ngụy Long hóa cốt!
Mạc Phàm đầu óc choáng váng, căn bản không tìm được phương hướng.
Sức mạnh của đợt sóng lớn này thực sự quá mạnh mẽ, mặc dù mặc vào Huyền Xà Áo Giáp vẫn bị đánh cho cả người đều sắp tan vỡ.
Ý thức mơ hồ, Mạc Phàm bỗng nhiên cảm giác được bên cạnh mình có áp bức mạnh mẽ, một cái bóng tối khổng lồ ập đến, khiến Mạc Phàm trong nháy mắt dựng tóc gáy!
"Gào ~~~~~~~~! ! ! !"
Ô Hải Ngụy Long đột nhiên há miệng, hướng về phía Mạc Phàm là một cú cắn đáng sợ!
Cảm giác răng nanh chạm vào gò má, Mạc Phàm lúc này mới sử dụng Độn Ảnh, hóa thành hai đạo bóng đen linh xảo vượt qua hàm răng ác long, mạo hiểm tránh né.
"Gào! ! !"
Ô Hải Ngụy Long đuổi tận cùng không buông, râu rồng vừa dài vừa linh tính, đuổi theo bóng đen Mạc Phàm biến thành, như bó kim tỏa, quấn quanh người Mạc Phàm hai vòng.
Mắt thấy râu rồng muốn co vào, Mạc Phàm trong lòng cả kinh.
Nếu bị râu rồng nhốt lại, một giây sau khẳng định bị đưa vào miệng nó!
"Ám Tước Đấu Bồng!"
Mạc Phàm không dám giấu giếm, hô hoán Ám Tước Đấu Bồng.
Bóng đen sau lưng hắn cấp tốc xuất hiện đường viền đấu bồng màu đen thon dài, như hai mảnh trường dực hợp lại.
Đấu bồng xuất hiện, khí tức Mạc Phàm biến mất, bóng đen hòa tan vào hải dương và đá ngầm, không ai thấy hắn ở đâu.
Râu rồng Ô Hải Ngụy Long mất mục tiêu, vung vẩy giữa không trung, không biết thu hay thả.
Ô Hải Ngụy Long trừng mắt hung quang, nỗ lực tìm kiếm Mạc Phàm.
Nó không tin kẻ nhân loại biến mất không tăm hơi, Ô Hải Ngụy Long có trí khôn đánh bọt nước, dùng bọt nước tìm đường viền ẩn giấu của Mạc Phàm.
Thủy hoa tung tóe, Ô Hải Ngụy Long phát hiện chỗ nước như đụng vật thể, đánh vào đó liền tuột xuống.
Ô Hải Ngụy Long thở ra, như châm biếm nhân loại tự cho là thông minh, râu rồng bay đến đường viền hình người không nước vào, cấp tốc buộc chặt vị trí đó.
Cảm giác được vật thể trói lại, Ô Hải Ngụy Long đột nhiên giật mạnh, lôi nhân loại ra khỏi Độn Ẩn, rồi táp tới.
Kết quả, đấu bồng màu đen như trường dực hiện lên trên không trung, đường viền đấu bồng hiện hình người, bị Ô Hải Ngụy Long kéo một cái, biến thành mảnh vải, bên trong không có gì, như Ma Thuật Sư quỷ dị, biến mất trong đấu bồng thon dài.
Sau lưng Ô Hải Ngụy Long, bóng người Mạc Phàm dần hiện, đấu bồng bị Ô Hải Ngụy Long nắm lấy đ���t nhiên biến mất, lại xuất hiện trên người Mạc Phàm.
Mắt Ô Hải Ngụy Long lóe lên nghi hoặc, không hiểu nhân loại làm thế nào, đồng thời, sau lưng nó phun trào sóng nhiệt, đập vào người nó cảm giác nóng rực!
"Viêm Kiếm! !"
Đứng sau lưng Ô Hải Ngụy Long, Mạc Phàm nâng Viêm Kiếm, chém xuống.
Cự kiếm mười mấy mét đủ để chém long, Viêm Kiếm bổ vào lưng Ô Hải Ngụy Long, lưu lại vết kiếm thiêu đốt dài, đốt vào thịt.
"Gào ạch ~~~~~~~~~~~~~! ! !"
Ô Hải Ngụy Long thống khổ rống lên, gai trên lưng đột nhiên dựng lên, phun ra đám khói đen cuồng yên!
Bụi mù cuồn cuộn, đen như mực, mùi khó ngửi.
Mạc Phàm biết khói đen có độc, không dám áp sát, lập tức chạy khỏi phạm vi khói đen.
Ám Tước Đấu Bồng vung lên, tạo ra bóng ma, Mạc Phàm ẩn hình trong bóng ma, tốc độ nhanh hơn Độn Ảnh!
Có Ám Tước Đấu Bồng, Mạc Phàm không cần truy cứu nơi có bóng tối, Ám Tước Đấu Bồng tự tạo ra bóng đen...
Đối phó Ô Hải Ngụy Long, Huyết Thú Ngoa là trang bị cấp thấp, không hiệu quả lớn, Ám Tước Đấu Bồng xuất quỷ nhập thần giúp Mạc Phàm chiếm chút lợi thế, bỏ công lớn lấy được bảo bối này vẫn đáng giá!
Ô Hải Ngụy Long xoay người, vết thương sau lưng khiến nó nhe răng trợn mắt, nó hận không thể xé nát nhân loại đáng trách, nhưng lại không tìm được nhân loại đó!
Trốn đi đâu?
Ô Hải Ngụy Long nhìn quét, dù dựa vào Long tộc cảm giác mạnh mẽ, nó cũng không tìm được pháp sư Hắc Ám.
"Cửu Cung! !"
Bỗng nhiên, dưới thân Ô Hải Ngụy Long, chín đạo cột lửa kinh tâm phóng lên trời, năm đạo hỏa diễm cự trụ oanh vào mông long của nó!
Kiếp Viêm Cửu Cung cột lửa uy lực mạnh hơn nhiều, liệt diễm khí thế như chín ngọn núi lửa phun trào, viêm ba trùng thiên, dung nham bay tung tóe, khiến Ô Hải Ngụy Long chật vật kinh hoàng!
Lúc này, Ô Hải Ngụy Long ý thức được, hai người kia không dễ đối phó.
Ở thiển tiều này, lực lượng Cuồng Triều Hải Giảo của nó không thi triển được.
Nó liếc hải vực, thấy đám mực Lôi Bạo ngu ngốc có dấu hiệu yếu bớt Lôi Điện, liền tách khỏi liệt diễm phong mang của Mạc Phàm, muốn trốn vào đại dương!
"Băng! ! !"
Ai ngờ, Ô Hải Ngụy Long vừa muốn nhảy xuống biển, đâm đầu vào tầng băng cứng rắn, sức mạnh va chạm của nó không phá vỡ được, cho thấy tầng băng dày đến mức nào!
Mạc Phàm và Ô Hải Ngụy Long đối kháng, lĩnh vực của Mục Ninh Tuyết đã trải rộng một kilomet hải vực, thiển tiều bên ngoài, toàn bộ đóng băng, băng đạt đến ba mươi mét, không kém tầng nham thạch đại địa, Ô Hải Ngụy Long va chạm, đụng phải giận sôi lên.
"Cầm cố nó lại!" Linh Linh nói với Mạc Phàm và Mục Ninh Tuyết.
Mục Ninh Tuyết ấp ủ từ lâu, hai mắt nàng gánh chịu thế giới băng trắng ngủ say, tỏa ra ánh sáng ác liệt như thần thống trị, một cái linh cữu to l��n từ trên trời giáng xuống, đập xuống trước Ô Hải Ngụy Long.
Ô Hải Ngụy Long thấy quan tài đóng băng, cũng sợ hết hồn, may không đập xuống người nó, nếu không khó mà chịu đựng.
Chưa kịp Ô Hải Ngụy Long vui mừng, trên đỉnh đầu nó ánh sáng lạnh lóng lánh, một tòa đóng băng linh cữu đập xuống sau lưng Ô Hải Ngụy Long!
"Băng! !"
Linh cữu đóng băng thứ ba nện xuống, phong tỏa bên trái Ô Hải Ngụy Long!
Ô Hải Ngụy Long ý thức được không ổn, đang muốn trốn khỏi lối ra duy nhất, một đạo đóng băng linh cữu đâm vào băng trên đất, phong tỏa bốn phía!
Ô Hải Ngụy Long vừa ngẩng đầu, trên đỉnh đầu xuất hiện đóng băng chi quan to lớn nhất, không cho nó nhảy lên, trấn áp nó giữa bốn đạo đóng băng linh cữu, hoàn thành Ngũ Cữu Tề Trấn! ! !
"Ngũ... Ngũ cữu..."
Bobby nhìn nổi da gà, kinh ngạc há hốc mồm, hắn ở liên minh thợ săn gặp một số pháp sư Băng Hệ cao cấp, nhưng chưa thấy ai phóng thích năm đạo đóng băng linh cữu, nữ nhân Băng Hệ này quá yêu nghiệt?
Vừa nghĩ đến mình còn huýt sáo với Mục Ninh Tuyết ở đầu hẻm, lại nhìn Ô Hải Ngụy Long hung tàn cuồng bá bị trấn ở đóng băng linh cữu, Bobby cuồng hãn vẽ thập tự giá trước ngực! !
"Ngạt Thư muốn nổi giận." Linh Linh nói.
"Phát cái gì?" Mạc Phàm không hiểu hỏi.
"Tự ngươi xem!"
Mạc Phàm nhìn Ô Hải Ngụy Long, phát hiện thân thể Ô Hải Ngụy Long bị đông cứng xuất hiện hiện tượng quái dị, da lân của nó thoát hóa, biến mất.
Bì lân thoát hóa, thịt bên trong bắt đầu mục nát, thịt mục nát tuôn ra đồ vật màu trắng, nhảy nhót tưng bừng.
"Đó là cái gì?" Mạc Phàm giật mình nói.
"Nghĩ Thư, chính là Nịch Chú Ngạt Thư trước hình thái." Linh Linh nói.
Ô Hải Ngụy Long không thể động đậy, thân thể bị đóng băng, không thể thoát khỏi đóng băng linh cữu của Mục Ninh Tuyết.
Thân thể nó mọc ra những đồ vật màu trắng như nghĩ như thư, gặm nuốt nó, mùi vị đó không dễ chịu!
Nếu là thường ngày, nó một cái biển sâu vòng sáng, một cái long tức, diệt sạch những thứ này, chỉ là nó hiện tại không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thịt trên người bị Nghĩ Thư cuồng gặm.
Nghĩ Thư càng ngày càng nhiều, màu trắng như đàn kiến, mất đi long bì vảy rồng, biến thành quái vật thịt.
Mạc Phàm khiếp sợ, núi thịt thân thể Ô Hải Ngụy Long đang cắt giảm với tốc độ mắt thường thấy được, như khối thịt mỡ bị quăng vào nước có cá ăn thịt, khối thịt chỉ còn lại mấy khối xương! !
"Trời ạ! !"
Bobby đứng trên ca nô, kinh ngạc thốt lên.
Ô Hải Ngụy Long bị phân giải, theo Nghĩ Thư gặm nuốt, thay đổi hoàn toàn, đâu còn uy nghiêm của Ngụy Long!
"Chuyện này... Chuyện này..." Mạc Phàm cũng trợn mắt há mồm.
Mục Ninh Tuyết đóng băng Ô Hải Ngụy Long, nhưng muốn giết chết nó vẫn cần thời gian dài, thậm chí có thể không giết được nó.
Trước mắt, con long chưa kịp vượt qua đóng băng của Mục Ninh Tuyết, đã bị những Nghĩ Thư sởn tóc gáy ăn được gầy hơn nửa vòng!
Tốc độ gặm nuốt càng lúc càng nhanh, đồ vật màu trắng bao phủ Ô Hải Ngụy Long, Ô Hải Ngụy Long bắt đầu giãy dụa, không bao lâu đã mất tri giác, biến thành tiêu bản thịt...
Ô Hải Ngụy Long dần còn lại khung xương đầm đìa máu me, Mục Ninh Tuyết che miệng nhỏ, ánh mắt ngơ ngác mang theo khó tin!
Không thể dùng đáng sợ để hình dung, ai có thể nghĩ Ngạt Thư trong suốt có thể bùng nổ năng lực gặm nuốt, một con Ngụy Long, cũng có thể bị ăn chỉ còn lại hài cốt! ! !