Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1041 : Bạo quân núi

Linh chủng mạnh hơn phàm loại khoảng 2 đến 3 lần.

Còn hồn chủng lại cường đại hơn phàm loại khoảng 4 đến 6 lần!

A Toa Nhị Nhã nói rằng Bạo Quân Hoang Lôi này có uy lực gần 6 lần, có nghĩa đây là loại hồn lôi mạnh nhất!

Dù là hồn chủng, cũng có sự phân chia mạnh yếu, hồn chủng uy lực 6 lần, ước chừng không có lĩnh vực cũng phải bán được bảy tám ức, huống chi còn có hiệu quả bổ sung vết tích Hoang Lôi vô cùng cường đại kia!

Đây tuyệt đối là thượng phẩm trong hồn lôi, nghe A Toa Nhị Nhã miêu tả, Mạc Phàm liền vô cùng tâm động.

Mạc Phàm chính là loại người, đã không thì thôi, muốn là phải loại tốt nhất, vừa nghĩ tới việc mình bỏ ra một số tiền lớn mua hồn chủng mà kết quả không mạnh bằng hồn chủng của người khác, Mạc Phàm liền thấy khó chịu toàn thân!

"Tin tức này, ngươi muốn ra giá bao nhiêu?" Mạc Phàm cũng nghiêm túc.

Nàng tin rằng A Toa Nhị Nhã không cần thiết lừa gạt mình chuyện này, nhất là sau khi trải qua chuyện Hắc Ám Kiếm Chủ, nàng đã biết chuyện khế ước hắc ám, sao có thể đem một cái hồn loại ra đùa giỡn mình.

"Ngươi mua một cái lôi hồn chủng bình thường bao nhiêu tiền, tin tức này đáng giá bấy nhiêu tiền." A Toa Nhị Nhã đáp.

"Ngươi cái này... Có chút quá đen đi, ta 8.5 ức mua một cái tin tức, hơn nữa còn là đồ vật không nhất định có thể lấy được." Mạc Phàm nói.

A Toa Nhị Nhã lắc đầu nói: "Ta đưa cho ngươi tin tức không chỉ đơn giản là vật kia �� đâu. Thứ nhất, tin tức ta đưa cho ngươi là không có người thứ ba biết, thứ hai, nếu ngươi thật sự bỏ ra 8.5 ức để mua, ta sẽ nói cho ngươi biết biện pháp thu hoạch nó, tường tận như công lược trò chơi vậy, còn việc ngươi có thể thu hoạch được hay không, vậy xem khả năng của chính ngươi."

"Không thể xem ở việc ta mời ngươi ăn Pizza mà giảm giá 50% sao?" Mạc Phàm nói.

"Không bớt, bởi vì tin tức của ta tuyệt đối là độc nhất vô nhị lại vô cùng giá trị. Mặt khác, Pizza này hương vị bình thường." A Toa Nhị Nhã vừa cười vừa nói, như một con bạch hồ cao quý ưu nhã lười biếng, đôi mắt mang theo vài phần cơ trí và giảo hoạt.

"Đừng như vậy, bộ dáng vắt chày ra nước của ngươi sẽ tổn hại hình tượng nữ thần hoàn mỹ của ngươi trong lòng ta." Mạc Phàm cười khổ nói.

"A..., thì ra ta trong lòng ngươi cao thượng như vậy, đã vậy, ta cho ngươi một ưu đãi tốt." A Toa Nhị Nhã rốt cục có vẻ muốn nhả ra.

Mạc Phàm xác thực nói với nàng rằng hắn cảm thấy rất hứng thú với Bạo Quân Hoang Lôi kia, nghe A Toa Nhị Nhã nói vậy, không khỏi có chút hưng phấn.

"Trên dãy núi Bạo Quân kia, ta có một việc vẫn chưa hoàn thành, cần một người có năng lực giúp đỡ. Ta có thể giúp ngươi thu hoạch Bạo Quân Hoang Lôi, ngươi cũng nhất định phải toàn lực hiệp trợ ta hoàn thành chuyện này." A Toa Nhị Nhã nói.

"Cái này không thành vấn đề, ta giúp ngươi, ngươi giúp ta, như vậy mới giống bạn bè chứ." Mạc Phàm cười.

"Ngươi có thể đi tìm Triệu Hữu Kiền lấy tiền về, sau đó chuyển vào tài khoản này." A Toa Nhị Nhã cũng cười, rút ra một tấm thẻ mèo tinh xảo.

Sắc mặt Mạc Phàm cứng đờ, nói: "Sao còn muốn thu tiền, không phải đã nói ta giúp ngươi, ngươi giúp ta sao?"

"Ưu đãi này, thực ra là một bữa ăn trọn gói. Ngươi phải trả nhiều tiền như vậy, nhưng ta sẽ đích thân giúp ngươi thu hoạch Bạo Quân Hoang Lôi." A Toa Nhị Nhã nói.

"Nhưng ta cũng giúp ngươi hoàn thành việc của ngươi mà?" Mạc Phàm nói.

"Ta có thể tìm người khác mà!" A Toa Nhị Nhã lại cười, quả thực là một con hồ ly đa mưu túc trí.

"... " Mạc Phàm cũng thật là mù mắt, lúc trước sao lại cảm thấy Diệp Mộng Nga có một cỗ khí chất thánh khiết không tranh quyền thế.

Liếc nhìn trên bàn chỉ còn lại mấy miếng Pizza, Mạc Phàm cũng im lặng.

Hương vị bình thường mà ngươi còn ăn nhiều như vậy, ăn nhiều như vậy sao không béo chết ngươi đi?

"Ta suy nghĩ một chút." Mạc Phàm uống một ngụm Cocktail, phần hài lòng và hưu nhàn trước đó lập tức không còn sót lại chút gì.

Mạc Phàm xác thực muốn Bạo Quân Hoang Lôi, thứ này so với việc mua được trong hội đấu giá không biết tốt hơn bao nhiêu cấp bậc, nhưng vấn đề là, những điều kiện A Toa Nhị Nhã đưa ra nghe vô cùng vô tận không đáng tin cậy, cũng không thể vì dung mạo hại nước hại dân của nàng mà ngoan ngoãn giao tiền ra, đây chính là tích góp cao nhất duy nhất một lần trong hơn hai mươi năm của mình!

Chỉ là, vừa nghĩ tới chuyện Hắc Ám Kiếm Chủ, Mạc Phàm lại cảm thấy A Toa Nhị Nhã không phải loại lừa đảo, huống chi A Toa Nhị Nhã là lừa đảo, Triệu Hữu Kiền cũng sẽ không tự mình đi tiếp đãi, loại người như Triệu Hữu Kiền như hắn nói vài phút kiếm trăm triệu...

A Toa Nhị Nhã hoàn toàn không cân nhắc tâm tình xoắn xuýt vô cùng của Mạc Phàm, nhẹ nhàng nhấp ngụm băng uống có nồng độ cồn không cao, đôi môi đỏ mọng gợi cảm còn phát ra vài tiếng thở kiều nhàn nhã hài lòng, nhất là mang theo một chút loại thở than rất nhỏ từ trong lỗ mũi phát ra, trong nháy mắt khiến người ta bùng nổ, hận không thể nhào tới đem toàn bộ tích góp khác của mình giao hết cho nàng.

Đây thật là một người phụ nữ có sức hấp dẫn bùng nổ, khác hoàn toàn với loại vẻ đẹp lạnh đến tận xương tủy của Mục Ninh Tuyết, thân cận nhưng lại như có như không, xa không thể chạm.

Trong lúc Mạc Phàm đang lo lắng, điện thoại lại vang lên, là Triệu Mãn Duyên gọi tới.

"Mạc Phàm, anh ta điều tra rồi, trong đơn đấu giá hơn một tháng này, đều không có hồn chủng Lôi hệ, hệ khác thì có một ít, cậu cân nhắc không?" Triệu Mãn Duyên hỏi.

"Không thể nào, không phải nói ở đây cái gì cũng có sao?" Mạc Phàm nói.

"Ai mà biết được, ngay cả hắc ma pháp, bạch ma pháp đều có, chỉ không khéo không có Lôi hệ, hay là đợi thêm mấy tháng nữa, hoặc là đi chỗ khác xem sao?" Triệu Mãn Duyên hỏi.

"Thôi vậy, ở đây còn không có, chỗ khác chắc càng khó kiếm hơn."

"Cái đó thì đúng, dù sao Lôi hệ hiếm, lại còn là hồn chủng, nếu thiếu hụt nghiêm trọng, giá cả còn bị đẩy lên nữa." Triệu Mãn Duyên nói.

"Vậy thì cứ lấy thẻ về trước đi." Mạc Phàm nói.

"Ừ, đã ở trong tay tôi rồi. Mà này, lúc cậu ở hành lang triển lãm có thấy tên quỷ nào lén lút không?" Triệu Mãn Duyên hỏi.

"Lén lén lút lút? Chắc không có, sao vậy?" Mạc Phàm đáp.

"Chuông báo động vang lên, có thể có gì đó bị trộm, nhưng cảnh vệ đã kiểm tra một lượt, lại không thấy mất gì, có thể là có người định trộm cướp không thành."

"À, ừ."

...

Mạc Phàm cúp điện thoại, ánh mắt không khỏi liếc nhìn A Toa Nhị Nhã đang nhắm mắt nhẹ nhàng bên cạnh.

Mạc Phàm vẫn rất để ý chuyện Triệu Mãn Duyên nói, hình như lúc đó trong hành lang triển lãm chỉ có mình và A Toa Nhị Nhã, lúc đó nàng còn nói có việc nhỏ muốn làm, chẳng lẽ là nàng định trộm đồ?

Rất nhanh Mạc Phàm lại lắc đầu, nghĩ chắc là người khác làm thôi, nàng không có lý do gì đi trộm đồ trong sảnh triển lãm, những thứ đó đều mang ý nghĩa lịch sử, giá trị thị trường thực sự chưa chắc đã bán được giá cao.

"Nghĩ kỹ chưa?" A Toa Nhị Nhã mở to mắt, hàng mi thon dài hơi cong chớp chớp, khiến tim Mạc Phàm đập nhanh thêm vài phần.

"Ngươi có thể bảo đảm ta lấy được Bạo Quân Hoang Lôi?" Mạc Phàm hỏi.

"Không bảo đảm, mọi việc đều có bất ngờ. Bất quá, ta sẽ cố hết sức." A Toa Nhị Nhã nói.

"Vậy chúng ta khi nào đi?" Mạc Phàm hỏi.

"Khi nào ngươi chuyển tiền, chúng ta khi đó đi." A Toa Nhị Nhã nói.

"Tiền phải phong tỏa trước đã, nhỡ ngươi lừa ta thì sao?" Mạc Phàm nói.

"Được."

...

Bạo Quân Sơn Dã ở Italy, chắc là dãy núi được đặt tên theo một vị quân vương nào đó thời La Mã cổ đại, cách Venice cũng có một khoảng cách.

Các đội viên Quốc Phủ sẽ ở Venice một thời gian dài, cho đến khi giải đấu học phủ thế giới chính thức khai mạc, những người khác cũng sẽ dốc lòng tu luyện ở Venice, hơn nữa Venice có mấy nhà đấu giá lớn nhất thế giới, phần lớn các học viên thế lực sau lưng bắt đầu đốt tiền điên cuồng.

Mạc Phàm muốn rời đi một thời gian, vốn ��ịnh chào hỏi Mục Ninh Tuyết, kết quả Mục Ninh Tuyết đã bế quan tu luyện, Mạc Phàm ngay cả cơ hội gặp mặt nàng một lần cũng không có.

Nghĩ cũng phải, nàng để ý đến giải đấu học phủ thế giới hơn mình, tiếp theo sẽ là cơ hội tốt nhất để nàng chứng minh bản thân.

Từ khi trở về từ trên núi, tu vi của Mục Ninh Tuyết vẫn luôn tăng trưởng rất nhanh, hơn nữa Mục Ninh Tuyết cũng đã thức tỉnh hệ thứ ba, nhưng đến nay Mạc Phàm chưa thấy nàng thi triển sức mạnh của hệ thứ ba, không biết là chưa tu luyện đến đâu, hay là luôn giấu làm át chủ bài.

Chắc là nàng đã nhận được kỳ ngộ gì đó không tồi ở Thiên Sơn, Mạc Phàm nghĩ vậy.

...

Rời Venice, trực tiếp đến dãy núi Bạo Quân.

Trước khi đến, Mạc Phàm nhờ Linh Linh giúp mình tra xét một chút, coi như làm bài tập, Linh Linh cho biết, trên Bạo Quân Sơn đúng là có thợ săn già nói rằng triệu chứng Lôi Điện ở đó không bình thường, cũng có rất nhiều người treo thưởng tìm kiếm linh chủng Lôi Điện, hồn chủng Lôi Điện trên Bạo Quân Sơn, nhưng dường như cho đến nay không ai tìm được dù chỉ một chút dấu vết của hồn chủng Lôi hệ trong dãy núi uốn lượn dài dằng dặc này.

Từ điểm đó mà xét, A Toa Nhị Nhã không lừa mình, rất nhiều thợ săn già đều cho rằng dãy núi Bạo Quân có hồn chủng cường đại!

Mạc Phàm vốn cho rằng A Toa Nhị Nhã sẽ mang theo mấy tùy tùng cùng đến, nhưng không ngờ A Toa Nhị Nhã chỉ đi một mình.

Điều này khiến Mạc Phàm có chút bất ngờ, nàng lại đơn độc cùng mình đi trải qua nguy hiểm, chẳng khác nào cùng một người đàn ông mới gặp hai lần đi du lịch một mình, dáng vẻ mình cứ vậy mà vô hại sao, A Toa Nhị Nhã đẹp đến mức khiến người ta nổi lên ý đồ xấu, không sợ mình đến rừng núi hoang vắng đem nàng... toàn thân nàng đều tản ra mị lực khiến người ta phạm tội!

"Ngươi thật tin tưởng ta." Mạc Phàm cảm khái một câu.

"Ngươi sẽ mưu đồ làm loạn với ta?" A Toa Nhị Nhã nói.

"Khả năng tự chủ của đàn ông đến chính mình cũng không đoán được." Mạc Phàm nói.

"Vậy cũng không sao, chuyện này xây dựng trên cơ sở đàn ông mạnh hơn phụ nữ." A Toa Nhị Nhã nghiêm trang nói.

"Ý của ngươi là, ta đánh không lại ngươi?" Mạc Phàm thuận theo hỏi.

"Đúng." A Toa Nhị Nhã cũng gật đầu.

Nghe đến đây, Mạc Phàm lập tức muốn nhảy dựng lên!

Mẹ nó, mình không phải đối thủ của nàng???

Phóng tầm mắt ra thế giới, trong độ tuổi này có thể đơn đả độc đấu với mình căn bản không có mấy người, A Toa Nhị Nhã nhìn qua tuổi còn nhỏ hơn mình một chút, dựa vào cái gì nói mình không phải đối thủ của nàng?

Không được, chuyện này liên quan đến tôn nghiêm!

Nếu mình thật sự là một cầm thú, ngay cả chuyện cầm thú ở rừng núi hoang vắng kêu trời trời không biết cũng không làm được, còn mặt mũi nào sống trên đời này?

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương