Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1598 : Xà phát hạt quân Medusa (trên)

"Gào gừ ~~~~ gào gừ ~~~~~" Phi Xuyên Ngai Lang vừa nghe có thống lĩnh cấp tinh phách, nhất thời hưng phấn kêu lên.

"Ngươi hưng phấn cái rắm a, lại không phải đưa cho ngươi, ngươi đã là Đại Thống Lĩnh, những tinh phách này cho ngươi chính là lãng phí." Mạc Phàm mắng.

"Gào gừ gào gừ ~" Phi Xuyên Ngai Lang một mặt oan ức, lại nói một tràng lộn xộn, Mạc Phàm hoàn toàn nghe không hiểu.

"Tiểu Viêm Cơ, phiên dịch một chút thúc lang của ngươi nói cái gì." Mạc Phàm nói.

"Y a y a, Đậu Đậu đậu, đô đô đô đô, ô ô ô ~~~~~~~" Tiểu Viêm Cơ cũng là cẩu ngữ... Lang ngữ cấp mười, lập tức liền hiểu rõ Phi Xuyên Ngai Lang muốn biểu đạt ý tứ, sau đó chuyển đạt cho Mạc Phàm.

Mạc Phàm nghe hiểu, cùng Tiểu Viêm Cơ có linh hồn khế ước, tuy rằng Tiểu Viêm Cơ nói những thứ Mạc Phàm đó nghe không hiểu nửa điểm, nhưng đại thể ý tứ có thể do tâm linh tiến hành phỏng đoán.

"Lão lang ý tứ là, những thống lĩnh cấp tinh phách kia đừng dùng để lập tức chiêu mộ, có thể để cho đám cự lang trắng lên cấp? ?" Mạc Phàm nói.

"Ô ô! !" Tiểu Viêm Cơ liều mạng gật đầu nhỏ.

"Gào gừ!" Phi Xuyên Ngai Lang cảm động rơi nước mắt, vẫn là tiểu tổ tông hiểu rõ chính mình!

"Nói tới cũng có mấy phần đạo lý, tùy tiện bắt tới thực lực chênh lệch không đồng đều, phẩm chất còn có sự khác biệt, không nghe chỉ huy thì phiền toái hơn." Mạc Phàm gật gật đầu.

Đám cự lang trắng rất nghe lời, cũng nhọc nhằn khổ sở cho mình làm công thời gian rất lâu, đám cự lang trắng này kỳ thực đều là cấp chiến tướng sinh vật đang trong kỳ lên cấp, cách thống lĩnh chỉ còn một bước, trong đó có vài con sức chiến đấu càng đạt đến á thống lĩnh cấp bậc, so với tùy tiện bắt, không bằng để cho chúng nó lên cấp, tỷ lệ thành công của cự lang trắng lên cấp trên căn bản là trăm phần trăm, thực lực của bọn chúng vốn đã ở đó.

"Được, lão lang, ngươi chọn ra tám con phù hợp lên cấp, ta để chúng nó thành thống lĩnh!" Mạc Phàm quyết định.

Không có công lao cũng có khổ lao, Mạc Phàm rất yêu thích đám cự lang trắng đơn giản thô bạo này, thứ tốt đương nhiên phải cho thủ hạ của mình.

Dùng tinh phách để lên cấp, chẳng khác nào tiêu chuẩn triệu hoán không có gia tăng, điều này ngược lại khiến Mạc Phàm tổn thất tám con cự lang trắng sức chiến đấu, nhưng lấy quy mô hiện tại 190 con, thiếu đi 8 con cũng không tính là gì, quan trọng nhất chính là đoàn kết, nghĩ đến như Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang mấy lão nòng cốt này, chúng nó sau khi thành thống lĩnh chân chính, cũng càng có sức hiệu triệu, càng có uy tín!

"Nói đến, lão lang, công ty trách nhiệm hữu hạn Lang Oa của chúng ta có phải là quá nhỏ rồi không?" Mạc Phàm phát hiện, đám bạch văn ma lang mới tới đều không trụ nổi vào trong huyệt động, thành đàn thành đàn làm thành những cục bông trắng nằm ngoài hang động, khiến cho như thảm thịt lang vậy!

"Gào gừ! Gào gừ!" Phi Xuyên Ngai Lang làm sao biết lập tức có thêm nhiều huynh đệ như vậy.

"Như vậy đi, gần đây ta trước tiên không triệu hoán các ngươi, các ngươi đi chiếm một đỉnh núi, mở rộng quy mô ở lại của Lang Oa chúng ta! Đúng rồi, trụ hang động, quá không có mặt mũi a, làm sao cũng phải có ngọn núi! Nếu không sau này đụng tới Triệu Hoán Thú khác, các ngươi có thấy ngại khi nói là theo ta, Mạc Phàm lăn lộn không?" Mạc Phàm đối v���i lão lang đưa ra chỉ huy chiến lược.

Lão lang vừa nghe, đúng là lần thứ hai hưng phấn lên.

Nó đã sớm nghĩ như vậy, chỉ là trước đó nhân thủ vẫn không đủ, những đoạn đường tốt, hoàn cảnh thư thích, tài nguyên phong phú đỉnh núi nào mà không bị đại yêu thú khác chiếm lấy, thực lực không đủ mạnh mẽ tấn công chính là muốn chết, hiện tại được rồi...

Không nói đại quân Chiến Lang có gần hai trăm con, thống lĩnh cũng sắp thêm ra 8 con, trước đây những đỉnh núi xa không thể vời hiện tại... Bây giờ lại là xoa tay có thể chiếm được! !

Vừa nghĩ tới tương lai có thể đứng ở trên đỉnh núi cô tủng của chính mình, ngẩng đầu lên hú gọi mặt trăng ở độ cao càng gần, âm thanh hùng tráng gợi cảm vang vọng trong tai đám mẫu lang bốn thôn tám hương, kinh sợ những công lang rục rà rục rịch, để những hang sói nhỏ yếu thần phục, không khỏi có chút kích động! !

Đây chẳng phải là hình ảnh nó còn là U Lang Thú trốn ở góc núi đá tự mình liếm vết thương nào dám ảo tưởng sao! !

...

Mộ thất yên tĩnh cực kỳ, phát ra một tiếng ho khan nhỏ cũng sẽ vang vọng hồi lâu.

Triệu Mãn Duyên mở mắt ra, liếc nhìn hoàn cảnh chung quanh, trên mặt lộ ra vẻ uể oải.

Tại sao lúc tỉnh lại không phải ở trên giường lông xù của mình, bên cạnh còn nằm một mỹ nữ không mảnh vải che thân, mà lại là cái mộ lớn đáng chết này, còn có gã da đen xấu xí Shreve.

Triệu Mãn Duyên đứng lên đi vài vòng, hoạt động gân cốt một chút, thân thể của hắn đúng là đều khôi phục, liếc mắt nhìn vị trí của Mạc Phàm, phát hiện Mạc Phàm cũng không phải đang minh tu mà là hết sức chăm chú đang ngưng tụ ánh sáng hệ triệu hoán.

"Mạc Phàm, ngươi làm gì thế?" Triệu Mãn Duyên không hiểu hỏi.

"Cường hóa Triệu Hoán Thú của ta." Mạc Phàm trả lời một câu.

"Tiểu Viêm Cơ muốn tiến vào quân chủ cấp? ? ?" Triệu Mãn Duyên kinh ngạc nói.

"Không phải Tiểu Viêm Cơ." Mạc Phàm nói.

"Há, Phi Xuyên Ngai Lang a, tên nhà ngươi cũng coi như là đủ bản lĩnh, đem một con U Lang Thú sống sờ sờ cường hóa đến cấp bậc này, pháp sư triệu hoán khác nào có ai đem thứ tốt lãng phí ở Triệu Hoán Thú Thứ Nguyên." Triệu Mãn Duyên nói.

"Cũng không phải, ta đang cường hóa Triệu Hoán Thú của cánh cửa triệu hoán... " Mạc Phàm giải thích.

"Cái gì? ? ?" Triệu Mãn Duyên nghe xong ngơ ngác.

"Ngươi không từng thấy đám cự lang trắng ta triệu hoán sao, ta đem chúng nó cường hóa lên." Mạc Phàm nói.

"Mạc Phàm, thủy khiếu hạo kiếp có phải là để nước vào đầu ngươi rồi không? ?" Triệu Mãn Duyên nói.

"Không có mà!"

"Mẹ kiếp, vậy ngươi điên rồi sao, tinh phách thống lĩnh cấp đáng giá bao nhiêu a, ngươi đem chúng nó lãng phí ở một đám Triệu Hoán Thú sinh sống ở một vị diện khác! !" Triệu Mãn Duyên kêu lên.

Tiếng kêu này của Triệu Mãn Duyên, khiến những người khác cũng tỉnh lại, đặc biệt là Sayyid, hắn vừa nãy đã nghe thấy hai người nói chuyện.

"Khốn nạn, khốn nạn, ta muốn giết ngươi! !" Sayyid lập tức nổ tung.

Hắn nhọc nhằn khổ sở tích góp những tinh phách kia, dĩ nhiên đều bị Mạc Phàm tên khốn này dùng để cường hóa những dã thú của cánh cửa triệu hoán! !

Còn có ai không coi tinh phách ra gì hơn thế này không! ! !

Đó đều là tâm huyết a! !

"Lánh lánh ~~~~! !"

Tiểu Viêm Cơ đang nằm trên đầu Mạc Phàm, vừa nhìn thấy Sayyid xông lại muốn hành hung, lập tức bay xuống, trên người bốc lên ngọn lửa càng dồi dào, lập tức từ Tiểu Viêm Cơ hóa thân thành hình thái chiến đấu Viêm Nữ Cơ!

Ngọn lửa hừng hực, đường cong nữ tử cao quý thon dài lộ ra mấy phần uy nghiêm, Viêm Nữ Cơ đứng giữa Mạc Phàm và Sayyid, hỏa thế đập vào người Sayyid, Sayyid lập tức dừng bước chân, giận mà không dám nói gì...

Nói thật, hắn hiện tại đến Tiểu Viêm Cơ cũng đánh không lại, đừng nói chi là đánh nhau với bọn họ!

"Dù sao chúng ta cũng không nhất định có thể sống ra ngoài, dùng tinh phách trước để tăng cao thực lực không phải rất tốt đẹp sao." Mạc Phàm nói.

"Luận phá của, ta không bằng ngươi một phần vạn." Triệu Mãn Duyên dở khóc dở cười nói.

"Đều nghỉ ngơi thế nào rồi?" Mạc Phàm dò hỏi.

Tám tinh phách thống lĩnh cấp Mạc Phàm đều ban cho đám cự lang trắng, tin tưởng với sự lắng đọng của chúng, muốn lên cấp đến cấp bậc cao hơn cũng chỉ là vấn đề thời gian, để chúng tiêu hóa một chút, lại truyền vào một ít ma năng của mình làm nuôi dưỡng, trên căn bản sẽ không thất bại.

Vốn Mạc Phàm dự định cho chúng nghỉ ngơi, trước tiên đi chiếm lĩnh một đại bản doanh mới, cân nhắc đến tiếp theo cũng không thiếu ác chiến, liền ủy khuất chúng trước tiên ở huyệt động ban đầu bồi hồi, chờ kết thúc chuyện ở đây rồi đi chiếm lĩnh một đ���nh núi tốt.

"Nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi tốt, chỉ là không biết tiếp theo còn dám đi hay không." Mios nói.

"Chúng ta lại không tìm được con đường quay về, cứ tiếp tục đi về phía trước thôi." Mạc Phàm nói.

"Đi thôi, có lẽ đường phía sau không đáng sợ như chúng ta nghĩ, hơn nữa ta cũng đang nghiên cứu quy tắc mộ thất, nói không chừng đến mộ thất kế tiếp ta có thể phá giải bí mật của chúng." Shreve nói.

...

...

Tổng cộng có bốn cánh cửa, theo lời Shreve, mọi người tiến vào mộ thất mộc nãi y kế tiếp.

Lần này đường nối có chút dài dằng dặc, đại khái đi gần nửa giờ, một mộ thất mộc nãi y mới hoàn toàn hiện ra trước mắt.

Quy cách mộ thất mộc nãi y mới có chút tương tự, chỉ là trên mặt tường xuất hiện rất nhiều đồ án cổ lão, hạt văn và xà văn, đồ án đều là một ít ngụ ý liên quan đến Pharaông và sự thống trị, cũng coi như là có thể đọc hiểu, mà những hạt văn và xà văn kia thì trải rộng khắp nơi, không nhìn kỹ còn tưởng rằng toàn bộ mặt tường mộ thất to lớn được làm từ da rắn và vỏ hạt!

"Kỳ quái, nơi này sao không có linh cữu... Oa ừ ừ ~~~" Triệu Mãn Duyên ngẩng đầu đi về phía trước, ai ngờ dưới chân hẫng, suýt chút nữa ngã xuống, cũng may thân thể hắn phản ứng nhanh nhạy, mạnh mẽ kéo lại.

Thu chân về, Triệu Mãn Duyên mới đột nhiên phát hiện trên nền gạch bằng phẳng xuất hiện một cái lỗ to.

Nói ra cũng đặc biệt quỷ dị, vách hố này cũng toàn bộ đều là hạt văn và xà văn, bối cảnh hầu như thống nhất hoàn toàn với gạch và mặt tường, nhìn từ xa căn bản sẽ không nghĩ tới đây là sụp đổ đột ngột, hơn nữa sụp đổ rất sâu! !

Nhìn xuống sâu hơn, mới phát hiện đáy sụp đổ là một màu đen kịt, nhìn xuống đáy đen kịt liền cảm giác cũng bị uy lực hắc ám vô biên này cắn nuốt mất rồi.

"Phía dưới có thể nhìn thấy linh cữu không?" Mios h��i.

"Không nhìn thấy, nhưng quả thật có đồ vật đang ngọ nguậy." Heidy đáp.

"Nhìn qua như hải tảo, còn có thể đong đưa." Mục Bạch nói.

"Các ngươi không cảm thấy chúng đang chậm rãi bơi lên sao?" Mạc Phàm nói.

Mọi người càng chăm chú nhìn kỹ đồ vật đen thùi đang đong đưa phía dưới, quả nhiên chúng đang chậm rãi bơi lên, chờ chúng đến vị trí sụp đổ xung quanh, mọi người rốt cục thấy rõ cái gọi là hải tảo kia kỳ thực chính là từng con từng con trường xà màu xanh! !

Những trường xà này hình như cắm vào một vị trí cố định nào đó, thân thể chúng cố định, còn đầu thì không ngừng đung đưa, xác thực như hải tảo trong biển, chỉ là sau khi thấy rõ thì đặc biệt khủng bố.

Chúng tụ lại thành một đoàn, nhiều đến mức khiến người ta sởn da gà, theo chúng không ngừng bơi lên, mọi người đột nhiên phát hiện một thứ kinh khủng hơn!

Phía dưới đàn xà, là một cái đầu to lớn! !

Đàn rắn vặn vẹo dĩ nhiên là tóc của cái đầu này, chúng tự mình vặn vẹo, dữ tợn muốn nhào về phía nơi có khí tức người sống!

Cái đầu chậm rãi nhấc lên, một đôi tam giác xà đồng tử ánh vàng đột nhiên nhìn chằm chằm đám người trên mặt đất mộ thất, sợ đến mọi người hồn phi phách tán! !

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương