Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1626 : Kiệt hải cự công xà

"Ngươi khiến nàng đối với Ethan thi triển nguyền rủa Medusa?" Cửu U Hậu hỏi.

"Ừ, Ethan không bị trừng phạt một chút, ta cả người không thoải mái." Mạc Phàm gật gật đầu.

"Linh hồn của nàng bị thương nghiêm trọng, thực lực hẳn là không lớn bằng trước kia, dù mạnh mẽ đến đâu thi triển loại đại nguyền rủa này, chắc chắn sẽ rất mệt mỏi." Cửu U Hậu nói.

"Hả, ồ, ngươi xác định nàng không có vấn đề gì chứ?" Mạc Phàm có chút không yên lòng nói.

"Nếu như là hai tỷ tỷ của nàng, vậy ta khuyên ngươi nên mau chóng giải trừ khế ước, các nàng quá mức độc ác, chuyện gì cũng làm được, các nàng không đả thương được ngươi, nhưng sẽ từ người bên cạnh ngươi ra tay, khiến ngươi phát điên. Còn Apase, theo ta hiểu rõ nàng kỳ thực tiếp xúc với nhân loại nhiều hơn, Medusa chi mẫu rất sớm đã ở vào trạng thái suy sụp, hai tỷ tỷ của nàng mắt nhìn chằm chằm, Apase rất khó sinh tồn trong tà miếu, vì lẽ đó đây cũng là tại sao nàng sẽ du đãng trong thế giới loài người..." Cửu U Hậu cũng không đùa cợt nữa, thật lòng phân tích cho Mạc Phàm.

"Cho nên nàng ngụy trang thành người, một mặt là tìm kiếm thế lực có thể chống lại hai tỷ tỷ của nàng, mặt khác kỳ thực vẫn luôn lang thang trốn thoát?" Mạc Phàm hỏi.

"Ừm. Có chuyện phải nói cho ngươi, linh hồn của nàng bị thương nghiêm trọng, thực lực trượt rất nhiều, xem như là ở vào trạng thái cực kỳ suy yếu, mà giữa các tỷ muội Medusa tồn tại t��ng tia liên hệ tâm linh, vì lẽ đó tình huống của nàng bây giờ hơn nửa cũng sẽ bị hai tỷ tỷ của nàng biết được, hai tỷ tỷ của nàng không có khả năng rời khỏi tà miếu, nhưng có thể có Medusa khác để tỏ lòng trung thành, vì nắm giữ địa vị trong triều tân vương, nhất định sẽ đến đây lấy thủ cấp của nàng." Cửu U Hậu trịnh trọng nói.

"Ngươi nói có đạo lý." Mạc Phàm gật gật đầu.

Thịt nhược cường thực, ở đâu cũng áp dụng, Apase linh hồn bị trọng thương, đổi lại trước đây trừ phi hai tỷ tỷ của nàng tự mình ra tay, nếu không nàng cũng không có gì phải sợ, nhưng tình huống bây giờ không mấy lạc quan, cái khế ước triệu hoán này còn có thể bị chủ nhân dùng thực lực áp chế sức mạnh của khế ước thú, rất nhiều Medusa cấp quân chủ cũng dám khiêu khích nàng rồi!

"Vì lẽ đó, ngươi khiến nàng tiêu hao hết chút khí lực đi trừng phạt Ethan, tiếp theo có phiền toái gì, phải dựa vào ngươi tự mình giải quyết." Cửu U Hậu nói.

"Không có chuyện gì, trừng phạt Ethan mới là quan trọng nhất, chuyện còn lại ta sẽ xử lý... Đáng tiếc, còn tưởng rằng ta đã khống chế nàng, là có thể khống chế đại quân xà hạt, không ngờ lại gặp phải đại cừu địch." Mạc Phàm cảm khái một tiếng.

"Trên đời này không có bữa trưa miễn phí hoàn toàn, đừng oán giận, chờ ngươi giúp nàng khôi phục thương tích linh hồn, chờ thực lực của chính ngươi tăng lên, nàng sẽ mở ra cho ngươi một mảnh thiên địa rộng lớn vô ngần." Cửu U Hậu nói.

"Ừ, ừ, ta rất hài lòng." Mạc Phàm gật gật đầu, người không thể quá tham lam, khi nhận được gì đó đồng thời nhất định sẽ trả giá, hắn liếc nhìn Cửu U Hậu, quan tâm hỏi, "Nói đến, thương thế của ngươi có nghiêm trọng không?"

"Đương nhiên nghiêm trọng, ta là u linh, dựa vào linh hồn, ta hiện tại chỉ muốn tìm một nơi không ai quấy rầy để yên tĩnh tu dưỡng mấy chục năm, khôi phục sức mạnh của mình..." Cửu U Hậu không vui nói.

"Vậy có gì ta có thể giúp ngươi?" Mạc Phàm cảm thấy rất áy náy.

"Có chứ, ngươi biết đấy, không ít nữ quỷ đều có cái gọi là thải dương bổ âm, ta kỳ thực cũng chưa từng thử, hay là ngươi cho ta thải một chút, để ta hút hết dương hồn của ngươi, ta tin rằng không tốn thời gian dài ta liền có thể khôi phục!" Cửu U Hậu trợn mắt.

"Cái kia... Ta có một người bạn, hắn họ Triệu, ta phỏng chừng hắn rất thích loại phương thức thải bổ này, hay là ngươi đi tìm hắn?" Mạc Phàm nói.

"Hừ, một chút thành ý cũng không có."

...

...

Cân nhắc đến Apase sẽ gây ra cừu hận từ Medusa khác, Mạc Phàm cũng không ở lại Cairo lâu, sáng sớm ngày thứ hai liền thu dọn đồ đạc, thanh toán tiền thưởng rồi nhanh chóng rời đi.

Chiến tranh vẫn còn kéo dài một thời gian, nhưng cũng chưa đến mức hoàn toàn không thể ra khỏi thành, Haken mở cho bọn họ một con đường, hộ tống Mạc Phàm rời khỏi Cairo.

Đến Địa Trung Hải, Mạc Phàm cảm thấy có thể đến Hy Lạp một chuyến, thăm hỏi Tâm Hạ, mấy ngày trước nhìn thấy tin tức liên quan đến Parthenon thần miếu, Tâm Hạ xuất hiện trên màn ảnh đều gầy gò đi nhiều, gò má đầy đặn trở nên hơi nhọn, khiến Mạc Phàm đau lòng.

"Mạc Phàm, tay của ngươi khỏi rồi?" Mục Bạch rất bất ngờ, mới mấy ngày không gặp Mạc Phàm, phát hiện tay Mạc Phàm đã mọc ra.

"Mios mời một vị lão pháp sư quang hệ và trị liệu hệ trong tộc, giúp ta khôi phục." Mạc Phàm đáp.

"Nếu cũng phải đến Parthenon thần miếu, ngươi làm gì phải thế, kỹ thuật của Parthenon thần miếu tốt hơn, đảm bảo đến cả vết chai tay hai mươi năm của ngươi cũng khôi phục được." Triệu Mãn Duyên nói.

"Phỏng chừng là sợ ai đó lo lắng." Mục Bạch nói.

"Ta không đi!" Heidy trịnh trọng nói với ba người bọn họ.

"Có ai bắt ngươi vào thần miếu đâu, ngươi đi dạo ở Hy Lạp thành chẳng lẽ cũng trái với quy định của học phủ Thánh Tài, thật đúng là, thời đại nào rồi, còn mang theo cái nhìn phiến diện cố chấp như vậy!" Mạc Phàm nói.

"Đây là tự do duy trì cái nhìn phiến diện của ta." Heidy nói.

"..."

Gió biển thổi đến, đứng trên boong tàu màu trắng, sự mát mẻ và sảng khoái mà khu vực sa mạc không có khiến Mạc Phàm cảm thấy chưa từng có sự ung dung, cái Kim Tự Tháp chết tiệt ở Ai Cập, Mạc Phàm đời này sẽ không bao giờ đến cái nơi quỷ quái đó nữa!

"Hiện tại hải dương cũng là Địa Trung Hải sẽ hơi bình tĩnh hơn chứ?" Heidy đón gió, mái tóc dài xoăn tung bay, đôi mắt xanh xinh đẹp trong suốt mê người như biển cả.

"Có lẽ vậy, nhưng hải dương chiếm phần lớn diện tích thế giới, nhân loại chúng ta thực sự khám phá được bao nhiêu, vẫn cho rằng bộ lạc đế quốc đại yêu ma trên đất liền là thiên địch lớn nhất, không biết h��i dương mới là thiên địch đáng sợ và mạnh mẽ nhất của toàn bộ lục địa, đến cả bọn yêu ma cũng hoảng loạn." Mục Bạch cũng không khỏi cảm khái một tiếng.

Quá khứ luôn cảm thấy nguy cơ là mười năm không gặp, trăm năm hiếm có, ngàn năm không gặp, không biết đối với xã hội loài người khổng lồ như vậy, nguy cơ chưa bao giờ được giải trừ, vẫn luôn theo nhau mà tới thậm chí đồng thời giáng lâm, mỗi thời mỗi khắc đều có đổ máu hi sinh... An bình, đều là tạm thời, sự bình tĩnh khó có được càng nên trân trọng.

"Đến đến đến, ta tự tay pha cocktail, thử một chút." Triệu Mãn Duyên hóa thân thành đại sư pha chế rượu, bưng ly thủy tinh đến boong tàu lộng gió. Chiếc du thuyền này, dù sao cũng là hắn dùng tiền làm, Triệu Mãn Duyên là người biết hưởng thụ cuộc sống!

"Có lạc không?" Mạc Phàm hỏi một câu.

"... Đây là rượu tây, pha với gạo gì đó, kia ai, Heidy, đổi bộ bikini, nhảy một bài gì đó." Triệu Mãn Duyên nói.

Heidy trừng mắt nhìn Triệu Mãn Duyên, trên khuôn mặt không vui không giận viết một chữ "Cút" nhàn nhạt!

"Ào ào ào vù vù ~~~~~~~~~"

Bỗng nhiên, bên cạnh Mạc Phàm xuất hiện một vết nứt màu trắng, Apase mặc một bộ quần đỏ thắt lưng hổ phách mát mẻ từ bên trong bước ra, mái tóc dài mềm mại buông xuống, đẹp như tơ lụa còn lộ ra vài phần gợi cảm.

"A, Apase, ngươi nhảy cũng được... Ồ, Apase sao ngươi lại ở trên thuyền, ngươi có lên thuyền cùng chúng ta sao?" Triệu Mãn Duyên ngơ ngác.

Lần này từ Ai Cập đến Hy Lạp, rõ ràng chỉ có bốn người bọn họ lên du thuyền, Apase đến từ lúc nào.

"Phía sau dưới nước có đồ vật... Là Kiệt hải cự công xà." Apase nhíu mày, trên khuôn mặt trắng nõn lộ ra vài phần uy nghiêm thần thánh bất khả xâm phạm!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương