Chương 1924 : Bá Hạ oai
Ma Pháp Hiệp Hội phân chia khu vực theo cấp bậc, quốc nội cao nhất là Đông Phương Minh Châu Ma Pháp Hiệp Hội, thuộc loại cấp quốc gia. Lên một tầng nữa là Á Châu Ma Pháp Hiệp Hội, đặt tại Dubai.
Đông Hải Ma Pháp Hiệp Hội khá đặc thù, bỏ qua Đông Phương Minh Châu Ma Pháp Hiệp Hội mà trực tiếp lệ thuộc Á Châu Ma Pháp Hiệp Hội. Về mặt phụ thuộc, có thể nói là ngang hàng với Đông Phương Minh Châu Tháp, cũng chẳng trách lại xuất hiện ba vị siêu giai đại đạo sư có thể chống lại Tù Xi, Tù Tí.
Mạc Phàm đối với những nhân vật lớn này không hiểu rõ lắm, nhưng từ tình huống bảo vệ Tập Mỹ Đại Kiều trước đó mà xét, vị Âm hệ lão pháp sư này quả thực rất có kinh nghiệm trong việc chỉ huy. Ông ta phân phối cho Trương Tiểu Hầu và Mạc Phàm hai nhiệm vụ đều vô cùng then chốt...
Đương nhiên, việc Tù Tí đột nhiên xuất hiện cũng không thể trách vị lão hội trưởng Âm hệ không cảnh giác. Dù sao, thời gian phát lệnh tập kết ở Tập Mỹ Đại Kiều mới ngắn ngủi như vậy, đột nhiên xuất hiện hai con hải yêu cấp Đại Quân chủ, làm sao có thể ngăn cản được?
"Phàm ca, ta phải đến sân bay một chuyến, quân đội điều động nhiệm vụ thủ vệ, hẳn là tình huống vô cùng gấp." Trương Tiểu Hầu nói.
"Ngươi đi đi, nơi này có ta và lão Triệu." Mạc Phàm đáp.
"Được, Triệu ca tiện tay làm thịt luôn con Tù Xi thì tốt, như vậy hải yêu đại quân khẳng định sĩ khí giảm sút nhiều." Trương Tiểu Hầu có chút mong chờ nói.
Tù Xi có lẽ là thống soái giang đại kỳ trong hải yêu đại quân, Tù Xi vừa chết, lực liên kết của hải yêu chắc chắn sẽ tan rã, đến lúc đó việc đuổi hải yêu ra ngoài sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
"Giết chết thì có lẽ không lớn, đánh cho tàn phế để nó cùng một con chó già lăn về đại dương cũng không có vấn đề gì." Mạc Phàm nói.
Loại sinh vật cấp bậc này, sức chiến đấu tạm không bàn, sức sống và khả năng chạy trốn của chúng tuyệt đối mạnh phi thường. Lúc trước, Đồ Đằng Huyền Xà muốn giết con Mạc Ngân Khung Chủ thực lực yếu hơn nó rất nhiều cũng không làm được, huống chi thực lực của Bá Hạ và Tù Xi ở cùng một cấp độ.
Đáng tiếc, Đồ Đằng Huyền Xà trải qua một trận chiến ở Thần Miếu Parthenon, vẫn luôn tĩnh dưỡng thương thế. Nếu không, triệu hoán Đồ Đằng Huyền Xà đến, phối hợp với đại ca Bá Hạ của nó, hẳn là có thể dễ dàng đánh bại hai con Tù Xi, Tù Tí hoang dã này!
"Phàm ca, hai gia hỏa này rốt cuộc cấp bậc gì?" Trương Tiểu Hầu vẫn không nhịn được hỏi một câu.
Một hồi bảo nhiệt đới, liền cuốn tới hai con siêu cấp hải yêu quân chủ này, nhưng ai cũng biết đây chỉ là một khởi đầu cho hai vạn cây số đường ven biển nguy cơ. Tiếp theo, chiến tranh hải dương sẽ kéo dài không ngừng, những công trình xây dựng đê biển, những căn cứ thành thị được rèn đúc, đều phải điều phần lớn binh lực quốc gia đến vùng duyên hải quân phòng...
Chiến tranh hải dương thực sự sẽ là một bức cảnh tượng như thế nào?
Bên trong đại dương, những sinh vật như Tù Xi, Tù Tí có thiếu sao?
Hoặc là, bên trong đại dương còn có nhân vật mạnh mẽ hơn xa chúng?
"Trong đám Quân Chủ cấp, ta gặp được mạnh nhất hẳn là hai đại Tử Thần của Cổ Hy Lạp, Hài Lạp và Sphinx. Hài Lạp và Sphinx đều là sinh vật trên lục địa, nếu chúng ở trong nước, phỏng chừng c��ng có thể đánh hòa nhau. Nhưng hai con này nếu bò lên đất liền, không có nước thì thực lực so với Hài Lạp, Sphinx kém hơn một đoạn dài, Đồ Đằng Huyền Xà ở trên đất liền cũng có thể lấy một địch hai." Mạc Phàm nói.
Cấp bậc của Tù Xi, Tù Tí cũng chưa đạt đến cảnh giới Chí Cao Quân Chủ, chúng nên được liệt vào Đại Quân Chủ.
Hải yêu ở trong lĩnh vực hải dương, thực lực mạnh hơn gấp ba so với sinh vật trên đất liền, bởi vậy chúng bày ra thực lực ở eo biển khiến người ta cảm thấy thông thiên, thuộc về bậc thang mạnh nhất của Quân Chủ cấp...
"Vậy Bá Hạ?" Trương Tiểu Hầu trái lại hơi nghi hoặc.
"Bá Hạ bị thương... Lão Triệu trước đó đã nói với ta. Nếu Bá Hạ đúng là đại ca của Đồ Đằng Huyền Xà, vậy thực lực chân thật của nó hẳn là còn kinh khủng hơn so với những gì chúng ta thấy bây giờ. Ít nhất, trong tình huống không có những chiêu số hiểm độc như ký sinh trùng, Tù Xi và Tù Tí gộp lại cũng đánh không lại Bá Hạ." Mạc Phàm nói.
"Vậy thì..." Trương Tiểu Hầu gật gật đầu.
"Trương thiếu quân tướng, thời gian của chúng ta có hạn." Vị nữ quân thống mặt tối sầm lại, không hiểu hai người này còn ở đó thảo luận cái gì.
"Ồ ồ, chúng ta lên đường thôi, Phàm ca bảo trọng!" Trương Tiểu Hầu nhảy lên lưng con ưng kia.
Mạc Phàm nhìn Trương Tiểu Hầu và vị quân thống cao gầy bay lên trời, không khỏi lắc đầu: Thằng nhóc này, quốc gia hiện tại đều cho hắn phân phối một nữ thuộc hạ xinh đẹp lãnh diễm như vậy, vậy mình có phải nên tìm cơ hội gia nhập tổ chức nào đó...
Sau khi Trương Tiểu Hầu bay đi, ánh mắt Mạc Phàm nhìn chằm chằm vùng hải vực xa xôi hơn, phát hiện Tù Xi kia quả nhiên vô cùng giảo hoạt, nhìn như muốn lẻn vào sâu hơn trong đại dương để quyết chiến với Bá Hạ, nhưng thực tế lại dựa vào đại quân hải yêu đang tràn tới để vây quanh Bá Hạ!
Đơn đả độc đấu, Tù Xi đánh không lại Bá Hạ, Tù Xi liền sử dụng yêu hải chiến thuật.
Chỉ có điều Bá Hạ không hề sợ hãi, đến bao nhiêu hải yêu, nó đều không chút khách khí nghiền nát chúng thành tro bụi. Ký sinh trùng buồn nôn là nhắm vào nham thạch cơ thịt của nó, xem Liệp Tạng Giả và Xích Lăng Yêu nó cần để vào mắt sao? Nói khó nghe, Bá Hạ của nó có thể ngủ gật tại chỗ, để đám Cốt Linh Liệp Tạng Giả và Xích Lăng Yêu tùy tiện vây công, tỉnh dậy sau giấc ngủ mà Bá Hạ của nó mất một miếng da thì coi như nó thua!
Bá Hạ căn bản không sợ đại quân Xích Lăng Yêu và Liệp Tạng Giả, một trảo phiên thiên nộ hải vỗ xuống, bộ xương của Cốt Lân Liệp Tạng Giả toàn bộ tan rã, Xích Lăng Yêu càng trực tiếp bạo thể mà chết. Mới đến mấy móng vuốt, đám Cốt Lân Liệp Tạng Giả đã sợ mất mật.
Hải Phụ chết rồi, Đông Hải là do Bá Hạ định đoạt, đám Cốt Lân Liệp Tạng Giả không biết t��� đại dương nào xâm lấn đến vốn là một đám chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, rất nhanh sẽ từng con từng con đi đường vòng, căn bản không dám đến gần Bá Hạ nửa phần.
Đại quân Xích Lăng Yêu càng không cần phải nói, bộ tộc Xích Lăng Yêu của chúng vốn dĩ nghỉ lại ở Đông Hải, biết sự tồn tại của Bá Hạ, uy nghiêm của bá chủ hải dương thực sự bao phủ xuống, chúng chỉ có thể thần phục, hoàn toàn không dám lỗ mãng!
Bá Hạ nhìn xuống đám Xích Lăng Yêu này, trong mắt không có nửa điểm khoan dung.
Nếu là chủng tộc khác, vì lòng người dễ thay đổi mà tạm thời bám vào dâm uy của Tù Xi, Tù Tí để cầu sinh tồn, Bá Hạ sẽ miễn cưỡng nhân từ buông tha. Nhưng Xích Lăng Yêu thật sự không tốt đẹp hơn đám Liệp Tạng Giả ngoại lai bao nhiêu, chúng chết chưa hết tội!
"Hống! ! ! ! ! !"
Bá Hạ ở trên cao nhìn xuống, phun ra một đạo quang hống tức phá hoại thẳng xuống mặt biển!
Xích Lăng Yêu ở mặt nư���c không dám động, hống tức vô tình lướt qua, trực tiếp đưa chúng từ thế giới này triệt để xóa sổ, tàn hồn cũng không còn lại.
"Mò! ! ! ! !"
Tù Xi thấy cảnh này, càng thêm tức đến nổ phổi, đại quân hải yêu mênh mông cuồn cuộn sắp lấp kín vùng thủy vực này, nhưng không có mấy chủng tộc hải yêu dám đứng ra chống lại Bá Hạ, từng con từng con run rẩy, nhu nhược đến cực điểm!
(Chúc mọi người Trung Thu vui vẻ! Ta rất tự hào nói cho mọi người, cái quốc khánh thêm Trung Thu này, ta đều không đi đâu cả ~~~ tiếp tục ở nhà, tiếp tục viết ~ giả như không nợ chương mới, mọi người có cảm động vì ta không?)