Chương 1935 : Siêu giai hư ám pháp trường
Nhìn xuống, từng đôi mắt lồi đáng sợ của kim ngư con đều ở dưới mặt nước, Mạc Phàm nhìn xuống chúng, chúng cũng tương tự nhìn chằm chằm vị khách không mời mà đến trên bầu trời.
Trong yêu quần, một con Xích Lăng Yêu màu đỏ thẫm nứt toác, cả người đầy vết thương đột nhiên "Ục ục ục" kêu quái dị lên, không ngừng vung vẩy móng vuốt về phía Mạc Phàm. Mạc Phàm liếc mắt nhìn con Xích Lăng Yêu màu đỏ thẫm đã đứt mất một cánh tay, không khỏi buồn cười: Hóa ra là từ công viên bãi biển Đại học Tập Mỹ đào tẩu.
Xem ra tên này nhận ra mình, đồng thời đang nói cho đồng bọn biết, mình chính là nhân loại đáng chết đã tiến hành các loại oanh tạc lôi hệ đối với chúng, chính là kẻ cầm đầu sát hại vô số đồng bào của chúng!
Xích Lăng Yêu màu đỏ thẫm vừa kêu như vậy, trong lúc nhất thời những Xích Lăng Yêu đang định đăng nhập vào sân bay Cao Khi đều xoay đầu lại, bơi về phía Mạc Phàm.
"Chúng nó đến hết rồi." Bích Linh sắc mặt trắng bệch, nàng chưa từng có khoảng cách gần như vậy tiếp xúc với nhiều yêu vật như vậy, mùi hôi tản ra từ người những yêu vật này khiến người ta hoa mắt nghẹt thở, càng không cần phải nói bị chúng trừng trừng nhìn chằm chằm như nhìn đồ ăn.
"Cô bay cao lên một chút, tôi muốn câu thêm chút cá." Mạc Phàm ngẩng đầu nói với Bích Linh, góc độ này nhìn lên, đôi chân dài xinh đẹp tuyệt trần của Bích Linh thực sự là không sót thứ gì.
"Nhưng mà anh..." B��ch Linh có chút lo lắng cho Mạc Phàm.
"Không có chuyện gì, cô lên đi, bắt đầu từ bây giờ, có bao nhiêu Xích Lăng Yêu dâng lên, tôi liền có thể giết bấy nhiêu!" Mạc Phàm tự tin nói.
Bích Linh gật gật đầu, bắt đầu bay lên đến không trung an toàn hơn.
Ở phía dưới Mạc Phàm, không chỉ có thành đàn thành đàn Xích Lăng Yêu, số lượng Xích Lăng Yêu màu đỏ thẫm cũng không ít. Vì có thể công kích được Mạc Phàm trên không trung, chúng dùng sống lưng của những Xích Lăng Yêu khác dựng lên một cái đài, sau đó dựa vào thân thể đồng bạn từ từ đạt đến độ cao có thể công kích được Mạc Phàm.
Nhìn chúng diễn trò như vậy, Mạc Phàm không hề sốt ruột, Ma Vũ Tinh sau lưng hắn lại có vẻ hơi sợ sệt, muốn vung vẩy cánh chạy trốn.
"Ngoan ngoãn cho ta, nếu không ta làm thịt ngươi!" Lần này Mạc Phàm không khách khí với Ma Vũ Tinh, trực tiếp dùng một luồng khí thế hắc ám khóa lại con Ma Vũ Tinh bất hảo này, để nó nghe theo mình.
Ma Vũ Tinh ý thức được nếu mình bay một mình nhất định sẽ bị Mạc Phàm giết, bất đắc dĩ nó chỉ có thể tiếp tục giúp Mạc Phàm duy trì ở độ cao cực kỳ nguy hiểm.
"Các ngươi cũng thật là có chấp niệm lớn với ta." Mạc Phàm nhìn xuống mặt biển.
Xích Lăng Yêu quả thực giống như hội nghị diễu hành, yêu đầu tích góp động đậy, nước biển cũng chen không lọt giữa chúng. Chúng như ác quỷ từ vực sâu bò ra, thấy Mạc Phàm như vậy liền muốn mạnh mẽ kéo xuống, ngàn gặm vạn phệ!
Mạc Phàm vẫn không vội vã, chỉ dùng thủ đoạn đơn giản tách ra công kích của Xích Lăng Yêu màu đỏ thẫm.
Thấy Mạc Phàm như vậy, Bích Linh ở trên cao càng thêm lo lắng.
Đây là dẫn lửa thiêu thân! Bích Linh thấy những Xích Lăng Yêu này đang tập thể triển khai yêu thuật, khiến nước biển ở vị trí của chúng tăng vọt lên. Có thể thấy mặt biển màu xám phía dưới không chỉ có Xích Lăng Yêu lũy thế thành đài, mà ngay cả hải dương cũng nhô lên như một đài cao hoàn toàn bằng nước biển. Xích Lăng Yêu theo cái đài đó đứng vững lên, không ngừng bò về phía cao, đã có vô số Xích Lăng Yêu có thể trực tiếp nhảy lên bắt được Mạc Phàm...
"Kỳ quái, sao cảm giác hắn lúc ẩn lúc hiện?" Bích Linh nhìn kỹ Mạc Phàm, chợt phát hiện bóng người của hắn trong một khoảnh khắc hoàn toàn dung nhập vào màn mưa tối tăm, hoàn toàn biến mất...
Bích Linh thấy Mạc Phàm vẫn coi mình là mồi nhử, luôn cho Xích Lăng Yêu một độ cao có thể công kích được nhưng không thể hoàn toàn vồ lấy. Nhưng điều khiến Bích Linh càng ngày càng kinh ngạc là thời gian Mạc Phàm ẩn thân càng ngày càng dài!
Trước đây không lâu, Mạc Phàm thỉnh thoảng sẽ biến mất không tên trong vũ ảnh, nhưng hiện tại đã biến thành phần lớn thời gian không nhìn thấy hắn, thỉnh thoảng mới ý thức được hắn vẫn luôn đứng tại chỗ.
Chuyện gì thế này?
Bích Linh cảm thấy vô cùng nghi hoặc, nàng tử quan sát kỹ Mạc Phàm...
Mạc Phàm đứng trong màn mưa, thân ảnh đúng là không ngừng ẩn nấp. Bích Linh hết sức chăm chú nhìn kỹ Mạc Phàm, không hiểu vì sao lại như vậy, nhưng thực ra bản thân nàng đều không phát hiện, vị trí giữa eo biển phía trên và mặt biển đã sớm bao phủ một tầng tối tăm nồng hơn!
Vào lúc hoàng hôn sắp tới, thường không phát hiện được ánh sáng cuối cùng biến mất khi nào, bóng tối nồng nặc trong không khí lặng lẽ giáng lâm khi nào. Bất kể là Xích Lăng Yêu hay Bích Linh ở trên cao, đều không chú ý tới ánh sáng nơi này phảng phất bị thứ gì cắn nuốt mất. Khi người ở xa hơn quan sát nơi này, chỉ thấy một mảnh hỗn ám quỷ dị, phân giới cực kỳ rõ ràng, giống như một thế giới hư ám khác!
"Ục ục ục ục ục!!!!"
Xích Lăng Yêu vẫn không ý thức được chúng đang ở trong một khu vực như thế nào. Chúng phát điên nhào về phía không trung, cắn xé, lệ trảo, thổ độc, yêu gai...
Chúng gào thét, phẫn nộ, ảo não. Hiện tại trong khu vực nước biển này trôi nổi nhiều thi thể như vậy, hơn một nửa là kiệt tác của Mạc Phàm. Trừng mắt tất báo, chúng hận không thể nuốt sống Mạc Phàm!!
"Các ngươi cũng biết cừu hận, cũng biết phẫn nộ?" Mạc Phàm nhìn những hải yêu xấu xí trên mặt lộ ra tâm tình, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Giả như giữa nhân loại và lục địa yêu ma chỉ là vì tài nguyên có hạn mà sinh ra chiến tranh, vậy lục địa và hải dương có lợi ích gì tranh cãi?
Chẳng phải là tham lam!
Dựa vào hải dương rộng lớn vô ngần, dựa vào Tạo hóa ban cho chúng Tiên Thiên ưu thế, liền cho rằng nhân loại là một đám con mồi tùy ý chúng xâu xé?
Chạy đến thành thị nhân loại săn bắn?
Ngược lại phải xem ai mới là kẻ bị săn bắn!
"Hư Ám Pháp Trường!!!"
Ám Nguyệt ngưng tinh vì Mạc Phàm bố trí không biết bao nhiêu hắc ám hạt giống. Ngay khi quần ma Xích Lăng Yêu màu đỏ thẫm còn đang hưởng thụ ánh nắng chiều rực rỡ, không biết màn đêm mang theo khí tức nguy hiểm đã đến!
Trên mặt biển, đột nhiên bảy, tám con Xích Lăng Yêu màu đỏ thẫm từ đài cao trong nước vọt ra, trực tiếp đánh về phía Mạc Phàm giữa không trung.
Thân thể Mạc Phàm trong nháy mắt bộc phát sức mạnh hắc ám, đột nhiên biến mất trong không khí. Lưu lại nơi này, trong khu xúc hải chồng chất, chính là hắc ám giết chóc chân chính!
Trong khu vực hỗn ám, một tử hình quảng trường do hắc ám ngăn cách không dấu hiệu nào xuất hiện. Kinh người là quảng trường hỗn ám hầu như chạm tới đám mây cao nhất, vô số sát linh hắc ám tạo thành một thanh chặt đầu ảnh phủ rộng mở treo lơ lửng!!
Chặt đầu ảnh phủ lớn như huyết khí trong tay thiên thần, chỉ về phía nhân gian chi hải. Những Xích Lăng Yêu trong đại dương vừa ngẩng đầu trên mặt biển, chứng kiến đoạn ảnh chi phủ lạnh giá cực kỳ. Dù chưa rơi xuống, cũng đã mang đến cho bầy yêu vật này một loại tinh thần tan vỡ, bị gác lên trên chặt đầu giá!