Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 2009 : Có người làm rối

"Mạc Phàm, mẹ nó ngươi đang diễn trò ảo thuật đấy à." Triệu Mãn Duyên ở phía sau, thấy Mạc Phàm vận dụng ma pháp hệ Không Gian cùng hệ Hỗn Độn đẹp đẽ như vậy, không khỏi nhổ một bãi nước bọt.

"Cái này gọi là cơ trí cùng nghệ thuật, chẳng lẽ như ngươi cái đồ đầu đất, đem toàn thân bao bọc như Thánh Đấu Sĩ mặc áo giáp, sau đó đâm đầu vào?" Mạc Phàm nói.

Không giống như hệ ma pháp đan dệt trên bàn tay Mạc Phàm, ma pháp cấp thấp, cấp trung trải qua nhiều lần cường hóa ở loại tình cảnh hỗn loạn này vẫn phi thường thích hợp, thường thường có thể đưa đến hiệu quả không tưởng tượng nổi.

Đương nhiên, bầy thú không phải là một đám sinh vật ôn hòa, theo càng nhiều yêu thú nỗ lực thoát khỏi tầng băng tuyết Thiên Sơn, yêu thú xuất hiện trước mặt Mạc Phàm càng ngày càng nhiều, tiểu kỹ xảo có lẽ không đủ để giải quyết vấn đề lớn trước mắt.

"Đều tránh ra, đều tránh ra, ta muốn phóng thích thú triều rồi!" Lỗ Tu, thành viên đoàn lính đánh thuê Mạch Long lớn tiếng nói.

Lỗ Tu mở ra cánh cửa triệu hoán của mình, liền thấy xuất hiện một đám quái vật toàn thân khoác lông dài dày đặc, răng nanh sắc nhọn, chính là Dã Trư, chúng phát ra tiếng hô to rõ, cùng nhau tiến lên.

Lông dài răng nanh lợn rừng có chừng bốn mươi, năm mươi con, chúng có hình thể gần bằng một chiếc xe việt dã, bắt đầu chạy, móng dày nặng đạp trên mặt băng, khiến mặt băng xuất hiện vô số vết rạn nứt.

Chỉ là, những con Ngưu Thú gai cứng và Thiên Sơn Khiếu Hùng phía trước hoàn toàn không để vào mắt đám Lợn Rừng lông dài này, hai bên xông vào nhau, liền thấy đám Lợn Rừng lông dài từng con từng con huyết khối tung tóe, từng con từng con lật nhào trên đất, hoàn toàn không cùng một cấp độ về trọng lượng và sức mạnh.

"Tiên sư nó, chúng số lượng quá nhiều." Lỗ Tu mắng một câu.

"Ngươi vẫn còn yếu, để ta." Mạc Phàm nói với Lỗ Tu.

"Ngươi?" Lỗ Tu khinh bỉ bĩu môi nói, "Lẽ nào Thú Triều Triệu Hoán của ngươi có thể mạnh hơn ta sao? Khuyên ngươi vẫn là cố gắng dùng ma pháp Lôi Hệ của ngươi, theo ta thấy ngươi chỉ có điểm ấy là đáng đem ra dùng."

"Vì lẽ đó ngươi nhường một chút." Mạc Phàm lặp lại một câu.

Lỗ Tu mạnh mẽ trừng mắt nhìn Mạc Phàm, lại phát hiện trên người Mạc Phàm nổi lên ánh sáng màu xanh nhạt, từng đạo từng đạo Tinh Đồ đan dệt thành một cánh Nguyệt Ngân Đại Môn hào hoa phú quý duy mỹ, đại môn dựng đứng trên mặt băng phủ đầy sương, chậm rãi mở ra hướng về bầy yêu thú.

"Gào! ! ! !"

"Gào! ! ! ! !"

"Gào! ! ! ! ! !"

Từng tiếng rít gào vang lên từ trong cánh cửa ánh trăng, như thác lũ trào ra thú tức, ngay sau đó là từng thân ảnh khôi ngô bừa bãi tàn phá xông ra từ bên trong cánh cửa của một thế giới khác.

Liền dường như một con trâu đực nhìn thấy màu đỏ tươi, toàn thân đều lộ ra một cỗ cáu kỉnh và nổi giận, Nham Thú cả người đều bao trùm áo giáp màu vàng đen bước ra, tứ chi tràn ngập sức mạnh, nhìn chằm chằm yêu thú phía trước trực tiếp xông lên, không hề sợ hãi!

Áo giáp vô tận của Nham Thú nhìn qua như từng con Địa Long, trên lưng còn có bối tiêm giáp hình răng đứng vững mà lên, sừng trên đầu càng là mạnh mẽ giống như trường thương của kỵ sĩ xung phong, theo những con Nham Thú ô kim kết bè kết lũ từ trong Thứ Nguyên cánh cửa lao ra, đạp lên trên băng hồ, không kém chút nào so với khí thế của bầy thú đang lao xuống!

"Ầm! ! !"

"Ầm! ! !"

Nham Thú ô kim cùng Ngưu Thú gai cứng, Thiên Sơn Khiếu Hùng rốt cuộc sức mạnh va chạm, áo giáp dày nặng cùng huyết nhục nhất thời tung tóe ra, thuần túy nhất, dã man nhất tranh tài, kẻ chiến thắng nhất định là thân thể cường tráng nhất, không có bất kỳ chiến đấu kỹ xảo nào, đồng thời bên nào vào lúc này có chút khiếp đảm và lùi bước, nhất định sẽ bị đụng phải chia năm xẻ bảy.

Nham Thú ô kim dã man va chạm!

Thú Triều Triệu Hoán của Mạc Phàm có thể không chỉ có đám Ma Lang màu trắng kia, sở dĩ vẫn triệu hoán quân đội Ma Lang là bởi vì từ thực lực tổng hợp và phương diện điều khiển đều ưu tú hơn Thú Triều này, tùy cơ từ bên trong vị diện triệu hoán tới được.

Mỗi một cánh cửa triệu hoán mở ra, đều có thể triệu hoán ra Triệu Hoán Thú hoàn toàn khác nhau, Mạc Phàm cũng rõ ràng trường hợp này nếu triệu hoán Ma Lang màu trắng tới đây chỉ sẽ xuất hiện lượng lớn thương vong, còn bị coi là lương thực bắt giữ của những con Cổ Ưng cực hàn kia, còn lâu mới thích hợp bằng bầy Nham Thú ô kim này đến trực tiếp đối đầu.

Nham Thú ô kim đơn giản thô bạo, bầy thú nhảy vào bên trong Thiên Trì băng, nhìn thấy Nham Thú ô kim cũng ngơ ngác, buồn bực những yêu thú cả người bao trùm nham thạch ô kim này là một đám não tàn sao, xông nhầm hướng!

Phía trên đầu có Cổ Ưng cực hàn, có thể trong tình huống chúng cao tốc chạy trốn vẫn bị chúng bắt lấy, trước mặt còn xuất hiện một đám trở ngại, liền một mảnh thú ngửa ngưu lật, những gia hỏa hình thể to lớn lăn lộn trên mặt băng trơn bóng!

"Mạc Phàm, Thú Triều Triệu Hoán của ngươi có chút trâu bò đấy, những bầy yêu thú kia đều phải đi đường vòng rồi!" Giang Dục thấy cảnh này, con mắt lóe sáng nói.

Giang Dục cũng là một Triệu Hoán hệ pháp sư, hắn biết rõ Thú Triều Triệu Hoán cũng là một thước đo lớn về thực lực của Triệu Hoán pháp sư, Triệu Hoán pháp sư cường đại có một Thú Triều Triệu Hoán, cái kia thật gọi là bách thú hạ sơn, mãnh long quá giang, còn những Thú Triều Triệu Hoán không có sở trường gì quả thực như một đám vịt con qua sông!

Đám Lợn Rừng lông dài mà Lỗ Tu triệu hồi ra thuộc về loại thứ hai, ma pháp vật này rất nhiều lúc cũng cần so sánh, không cùng yêu thú Thiên Sơn cứng rắn cực kỳ tranh tài một phen thì làm sao biết một số ma pháp nhỏ bé trước mặt chúng không đỡ nổi một đòn?

"Dựa vào một ít ma cụ hoàn thành triệu hoán đại thú triều, có gì tài ba!" Lỗ Tu bị Mạc Phàm hoàn toàn làm cho lu mờ đi, nhưng tất cả công lao đều quy về chiếc nhẫn trên tay Mạc Phàm.

Nhãn lực của Lỗ Tu coi như không tệ, biết Mạc Phàm có thể một hơi triệu hoán hơn trăm con Nham Thú ô kim này, yếu tố rất quan trọng là ma môi giới, chỉ là mặc dù ma môi giới khiến Mạc Phàm triệu hoán trở nên mạnh mẽ, vậy cũng là do Mạc Phàm cho ăn từng cái từng cái tinh hồn!

Đối với loại người này đánh chết không nhận thua, tính toán với hắn cũng không có gì hay.

Đoàn lính đánh thuê Mạch Long dưới sự mở đường của Thú Triều Triệu Hoán của Mạc Phàm rõ ràng tiến lên được một khoảng cách thuận lợi hơn không ít, trái lại mấy đội pháp sư khác, bọn họ ngược lại thật sự bị bầy yêu thú chặn đứng, bị vây ở trung ương Thiên Trì đóng băng, trên bầu trời nơi đó xoay quanh lượng lớn Cổ Ưng cực hàn, chúng điên cuồng đi săn, không ít pháp sư đều bị trực tiếp tha duệ lên giữa bầu trời.

"Nghệ! !"

"Nghệ! ! !"

Bỗng nhiên, trên bầu trời đoàn lính đánh thuê Mạch Long lại xuất hiện một đám cánh, những cánh chim này đan xen bay lượn ở trên độ cao khác nhau, tốc độ nhanh đến mức thậm chí chỉ có thể thấy tàn ảnh của chúng, Cổ Ưng cực hàn giảo ho���t đều sẽ có một ít thăm dò công kích và đột nhiên tập kích, hơi có chút không chú ý thì sẽ có một đôi móng vuốt sắc bén đâm thủng xương sườn ở sau lưng!

"Chuyện gì xảy ra, những con này đột nhiên toàn công kích chúng ta?" Triệu Mãn Duyên lập tức chịu đựng áp lực rất lớn, mấy kết giới của hắn đều bị Cổ Ưng cực hàn mãnh trụy cho đánh vỡ.

Tương Thiểu Nhứ cau mày, con mắt đột nhiên khóa chặt một nữ nhân trang điểm mắt đen đậm mặc trang phục màu đỏ đen bên trong đoàn lính đánh thuê Nghịch Điểu, mắng: "Con tiện nhân kia, nó dùng ma pháp hệ Tâm Linh chuyển cừu hận của Cổ Ưng cực hàn tới chỗ chúng ta, bởi vậy chia sẻ gánh nặng cho các đồng đội của nàng."

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương