Chương 2160 : Vỏ bọc thương hội
Bóng đen cắt yết hầu!
Hắc Xuyên nam tử cảm giác cổ họng mát lạnh, toàn thân cứng đờ, khó khăn lắm mới nhìn được ra phía sau.
Đoàn ảnh ma tà dị thường kia vẫn còn sau lưng hắn, tựa như tay đao phủ rình rập, chờ giờ hành quyết!
Lại là thuấn sát!
Mấy tinh anh công đoàn bên cạnh Hắc Xuyên tỷ còn mạnh hơn ba tên tiểu đệ của mình gấp mấy lần, vậy mà cũng không chịu nổi một đòn mà chết, vẫn là chết cùng một kiểu!
Hắc y nữ nhân sợ đến mất hồn, một giây trước còn mừng rỡ vì mang đủ bảo tiêu, lại còn là tinh anh trong công đoàn, dù cho tổ chức Thẩm Phán đến đây, mấy người này cũng có thể chặn lại một lát, cho nàng cơ hội chạy trốn. Kết quả một giây sau bọn họ chết hết, vẫn là bị chính cái bóng của bọn hắn cắt yết hầu, thật khủng bố.
Ngay cả một cái ma pháp cũng không kịp thi triển, dù cho giết gà giết khỉ, cũng phải đuổi theo một chút, vung thêm mấy đao chứ, sao giết mấy tên tinh anh này lại đơn giản như vậy!
"Sao, cảm thấy thời gian của mình còn dư dả lắm à?" Mạc Phàm hỏi.
"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì!" Hắc y nữ nhân run rẩy nói.
"Không làm gì cả, chỉ là muốn lĩnh hội một chút về Hắc Sức hội các ngươi, xem xem Ngạt Lang xí nghiệp các ngươi có bối cảnh sâu đến đâu, xem xem Hắc Sức hội các ngươi cất giấu cường giả nào, mà có thể khiến các ngươi trắng trợn không kiêng dè như vậy, làm ác cũng cảm thấy là chuyện đương nhiên." Mạc Phàm ngồi trên bàn, bình tĩnh mà mang theo vài phần hiền hòa nói với Hắc y nữ nhân.
"Ngươi... ngươi đang tự tìm đường chết!" Hắc y nữ nhân quát.
"Coi như vậy đi, cho nên hy vọng người tiếp theo ngươi cầu cứu có thể giết được ta." Mạc Phàm nói.
...
Kẻ điên, một kẻ điên từ đầu đến cuối.
Kagaza cả đời chưa từng thấy ai điên cuồng như vậy, đối phương rõ ràng có thể giết chết mình, nhưng lại thả mình đi.
Thời khắc nhìn thấy tinh anh bên cạnh mình chết đi, trong đầu Kagaza chỉ nghĩ, nếu có thể đến Crete thương hội thì mình nhất định sẽ bình yên vô sự, ai ngờ mình thật sự thuận lợi chạy trốn tới Crete thương hội.
"Ngươi tên ngốc này, rốt cuộc đã làm gì, mà chọc phải một tên như vậy!" Kagaza mắng.
"Ta cũng không biết, ta chỉ là làm theo lệnh cấp trên, giải quyết một người tên là Hạ Bách, sau đó tên Đông Phương này liền giết hết ba tên tiểu đệ của ta, còn bảo ta đi cầu cứu, ta liền đến chỗ ngài." Hắc Xuyên nam tử cảm thấy chân mình mềm nhũn.
Lúc thủ hạ bị giết, hắn còn chưa ý thức được đối phương mạnh đến mức nào, dù sao mấy tên tiểu đệ tu vi cũng có thể làm chút chuyện giết người bình thường, nhưng hình ảnh mấy tinh anh công đoàn bị cắt yết hầu thực sự khiến Hắc Xuyên nam tử sợ đến hồn bay phách lạc!
Thì ra người châu Á cắt hoa quả Sarah cho mình lại khủng bố đến vậy!
"Chúng ta có thể sống sót không, ta từ trước đến nay chưa từng gặp qua Ma Pháp sư đáng sợ như vậy." Hắc Xuyên nam tử hỏi.
"Hắn làm vậy chẳng khác nào muốn chết, nhất định là muốn chết. Người tọa trấn trong Crete thương hội là ai ngươi cũng không phải không biết!" Hắc y nữ nhân Kagaza nói.
...
Crete thương hội tọa lạc trên lưng chừng một ngọn núi, sau lưng là một vùng vịnh vô cùng an toàn, cách đó khoảng hai km là phố thương mại thành thị, có thể nói là khu vực xa hoa.
Thương hội vô cùng khí phách, như một hoàng cung nhỏ châu Âu cổ, xe sang trọng đầy bãi đậu xe lộ thiên, quý cô mặc hàng hiệu tùy ý có thể thấy.
"Thật đáng chúc mừng, tôi nghĩ không bao lâu nữa, Babbitt tiên sinh ngài sẽ trở thành lãnh tụ của tất cả thương hội biển Aegean." Một nữ tử mặc áo choàng lông cáo nâng ly rượu đỏ, cười khanh khách nói.
"Đâu có, con đường tôi phải đi còn dài, huống hồ hiện tại toàn bộ biển Aegean còn đang trong giai đoạn chiến loạn, kinh tế cũng rất hỗn loạn, muốn xử lý tốt chuyện làm ăn trong thời kỳ này không phải là chuyện dễ dàng. Trái lại Yuri tiểu thư, có thể làm ăn với quân đội như ngài, mới là điều mà tất cả thương nhân chúng tôi hâm mộ nhất." Hội trưởng Babbitt nói.
Khi hai người đang tao nhã nói chuyện, một thương nhân bụng phệ áo dây đeo xông lên, hắn túm chặt cà vạt hội trưởng Babbitt, phẫn nộ dữ tợn hét lên.
"Khốn nạn, ngươi tên khốn kiếp này, ngươi rốt cuộc muốn gì, ta đã đưa tất cả những gì có thể đưa cho ngươi, cả con gái của ta nữa!" Thương nhân mập phát điên kêu lên.
"A, đây không phải lâm trường chủ rừng ô liu Lục Nha đảo sao." Yuri kinh ngạc nói.
"Rừng ô liu bị hủy, Lục Nha thành đảo chìm nghỉm, lâm trường chủ tinh thần có chút không bình thường, cũng đúng thôi, ai gặp chuyện bi thảm như vậy cũng sẽ như vậy, tôi có thể hiểu được. Con gái ngài chết trong tai họa, chết dưới tay cự nhân, xin ngài tỉnh táo lại đi." Babbitt bình tĩnh nói.
"Ngươi tên khốn nạn một tay che trời này, đừng tưởng rằng ta không biết thân phận sau lưng ngươi, ta sẽ công bố ra, ngươi chịu không nổi đâu!" Lâm trường chủ quát.
"Ha ha ha, ngươi cứ việc công bố, Crete thương hội, đã đều là người của ta." Babbitt cười đắc ý.
"Ta sẽ tố cáo đến quân đội, tố cáo đến Kỵ Sĩ điện, báo lên Thánh Tài Viện, các ngươi chết không yên thân, các ngươi chết không yên thân, tất cả các ngươi, đảo Grete không phải của bọn trộm cướp vô lại các ngươi, các ngươi sẽ bị báo ứng!" Lâm trường chủ kêu lên.
Nụ cười trên mặt Babbitt dần tắt, hắn ra hiệu cho người bên cạnh.
"Hay là tôi giúp ngài xử lý, một con lợn béo tự cho là đúng mà thôi, chuyện rượu lái xuống vách núi chắc chắn sẽ xảy ra." Yuri tươi cười nói.
"Vậy làm phiền."
Yuri xoay người, cánh tay nhìn như nhỏ nhắn xinh xắn lại bùng nổ ra sức mạnh phi thường kinh người, mạnh mẽ đẩy một người trưởng thành hai trăm cân về phía vách núi.
"Tiếc một chiếc xe tốt." Yuri nhợt nhạt cười nói.
Nàng tiện tay vẫy một cái, mặt đất phía dưới bãi đậu xe đột nhiên duỗi ra một cánh tay đá, nắm chặt một chiếc xe sang, ném xuống vách núi.
Lâm trường chủ lăn xuống vách núi, xe gào thét lao tới, đập nát hắn thành thịt vụn.
"Yuri tiểu thư, tu vi của ngài hẳn là có thể ngạo thị Ma Pháp Hiệp Hội biển Aegean rồi, dù là k��� sĩ Parthenon thần miếu ở trước mặt ngài cũng không đáng nhắc tới?" Babbitt nói.
Yuri đang định khách sáo thêm, thì phát hiện trên đường núi, có hai bóng người lảo đảo chạy tới, nhìn dáng vẻ hồn bay phách lạc của bọn họ, như thể có thứ gì đó đang đuổi theo sau lưng.
"Là Kasaga, tiểu tình nhân Babbitt tiên sinh sủng ái nhất. Bất quá cô ta gặp phải phiền toái rồi, sắc mặt rất tệ." Yuri nói.
Hắc Xuyên Kasaga chạy trốn đến trước mặt Babbitt, mặt mũi nhòe nhoẹt nước mắt, xấu xí như một người đàn bà điên lang thang ngoài đường.
"Babbitt tiên sinh, chúng ta gặp phiền phức rồi!" Kasaga hoảng loạn nói.
"Đừng lo lắng, từ từ nói cho ta. Ở đây, không có chuyện gì mà Babbitt ta không giải quyết được!" Babbitt trấn định nói.
"Có người muốn giết tôi, có người muốn giết tôi, hắn ở ngay phía sau, ngay sau lưng tôi!" Hắc Xuyên Kasaga nói.
"Vậy sao, ngay sau lưng cô? Vậy thì thật thú vị, hắn có lẽ còn chưa biết bộ mặt thật của Crete thương hội!" Babbitt nhếch môi cười.
Thương hội?
Cái thương hội này chẳng qua chỉ là cái vỏ bọc!