Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 2260 : Muốn mạng chó của ngươi

Mạc Phàm có lẽ không muốn dễ dàng buông tha Ngô Khổ chưởng giáo như vậy.

Chỉ là, đối mặt một người có thể biến mưa đầy trời thành một vũ tổ như vậy, muốn công phá tầng pháo đài nước mưa này của hắn quả thực không phải chuyện dễ dàng, dù cho vận dụng Kiếp Viêm Thiên Hỏa của Tiểu Viêm Cơ, cũng cần tiêu hao thời gian nhất định.

Mục Bạch lúc này đã tiếp nhận quả cầu thủy tinh Ngô Khổ ném tới.

Trong quả cầu thủy tinh, Lam Biên Bức đang ở đỉnh cao nhất của một dãy núi, bên cạnh nàng có đông đảo người khoác áo xám.

Thời điểm Lam Biên Bức thoát đi hang động, vai phải bị hỏa diễm của Mạc Phàm làm bỏng, trong quả cầu thủy tinh cũng có thể thấy rõ, điều này cho thấy Ngô Khổ thật sự dự định bán Lam Biên Bức, tự mình đào mạng.

"Mạc Phàm, ta cùng lão Triệu đi chỗ Lam Biên Bức, ngươi ở lại đây đối phó tên này." Mục Bạch nói.

"Lam Biên Bức cũng khó đối phó." Mạc Phàm nói.

"Ngươi phải có lòng tin với chúng ta. Hôm nay bọn họ đừng mong thoát được một ai!" Mục Bạch rất kiên định nói.

"Được, các ngươi mau chóng, ta ở đây đối phó hắn." Mạc Phàm gật đầu.

Ngô Khổ không thể để chạy, hắn dù sao cũng là một vị chưởng giáo Hắc Giáo Đình, vô luận có ân oán Bác Thành hay không, giá trị lùng bắt so với Lam Biên Bức lớn hơn nhiều.

Mà Lam Biên Bức đang ý đồ gây ra thú triều Andes sơn, tương tự không thể để bọn chúng thực hiện được, biện pháp tốt nhất vẫn là chia binh làm hai đường, để Mục Bạch và Triệu Mãn Duyên đi đối phó Lam Biên Bức, chính mình ở đây đối phó chưởng giáo Ngô Khổ.

Thực lực Ngô Khổ tuyệt đối không thể khinh thường, bằng không ám mạch của mình sao hai lần gặp phải hắn đều sản sinh báo động nguy hiểm.

Chỉ khi đối với Mạc Phàm có thể tạo thành uy hiếp tính mạng chân chính, ám mạch mới xuất hiện loại báo động trước này.

Tuy rằng không có niềm tin tuyệt đối bắt được Ngô Khổ, nhưng vì mấy vạn người Bác Thành đã chết, dù thế nào cũng phải thử một lần!

...

Ngô Khổ như trước ngồi xếp bằng trong vũ tổ hắn tạo ra, đợi sau khi hai người Mục Bạch và Triệu Mãn Duyên xác thực đi xa, hắn mới mở hai mắt ra.

Cặp mắt đục ngầu như nước mưa lúc này, xét về hình tượng, Ngô Khổ không khác gì một tên khổ hạnh tăng, không thể nào hiểu được một người không có nửa điểm nhu cầu với cuộc sống vật chất như vậy, sao lại khổ sở làm những việc táng tận thiên lương kia.

"Tiểu thí chủ, ba người các ngươi đi chỗ Lam Biên Bức, Lam Biên Bức chắc chắn phải chết, các ngươi tốt xấu cũng sẽ có thu hoạch, nhưng lòng tham muốn đem chúng ta một lưới bắt hết, thì cái gì cũng không vớt được." Ngô Khổ một bộ dạng khuyên bảo.

"Không biết tại sao, ta có một loại dự cảm. Việc ngươi sắp làm, chỉ có thể so với Lam Biên Bức càng cuồng ác hơn." Mạc Phàm rất kiên định ở lại chỗ này.

Hắc Giáo Đình đều giảng công trạng, Lam Biên Bức vì phá hủy Ojos thánh học phủ, đã khổ tâm kinh doanh thời gian dài như vậy, chưởng giáo Ngô Khổ hắn làm sao có thể không có một chút kế hoạch tà ác nào?

"Cái này nhưng là hiểu lầm ta. Hòa thượng ta vẫn luôn không có chân chính làm việc gì thương thiên hại lý. Làm chưởng giáo, đơn giản là quản giáo. Lại như một công trình, luôn có thương nghiệp nhận thầu nó, ta làm bất quá là làm theo phép kiểm tra m��t chút, theo tiến độ một chút thôi, những chuyện khác ta không làm." Ngô Khổ nói rất thông tục dễ hiểu.

"Ngươi nói những câu này, nói với Diêm Vương đi." Mạc Phàm lười nói nhảm nhiều với hòa thượng Ngô Khổ này.

"Ta nói là sự thật mà, mặc dù là Bác Thành, ta cũng chỉ là quản giáo, không có tham dự... Nói thật, Bác Thành cũng xác thực không phải mục tiêu thực sự của chúng ta, một cái sân bãi thí nghiệm, kỳ thực làm ở chỗ nào cũng được, nhưng Hổ Tân Đại chấp sự cứ khăng khăng muốn tiến hành ở địa phương hắn quen thuộc, hòa thượng ta cũng không có cách nào, vào lúc ấy hòa thượng ta còn chưa là chưởng giáo." Ngô Khổ mặc kệ Mạc Phàm nghe hay không, vẫn cứ giải thích.

Thái độ của Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên đối xử Ngô Khổ hoàn toàn khác nhau, trước khi ngươi chết, ta cứ từ từ nói chuyện với ngươi.

Đối mặt một cái vũ tổ như vậy, Mạc Phàm trực tiếp vận dụng ma pháp mạnh nhất của mình, Tinh đồ một tòa tiếp theo một tòa xuất hiện, ở khu vực Mạc Phàm tạo thành một cái cung điện trong tinh không rơi xuống, vận chuyển ma năng mênh mông như hải dương lạnh lẽo bỗng nhiên cuồn cuộn lên.

Dù trốn ở bên trong vũ sào của mình, Ngô Khổ cũng có thể cảm nhận được khí tức siêu giai mạnh mẽ và phẫn nộ vô tận của Mạc Phàm!

"Ngươi làm vậy là cần gì chứ. Chuyện ở Bác Thành ta cũng rất bất đắc dĩ. Lần đầu tiên chúng ta ngẫu nhiên gặp ở Lhasa, cũng chính là ta đang cầu khẩn vì vong hồn, làm lễ hơn ba vạn cái, ta dùng thời gian mấy năm mới hoàn thành. Ngươi phải tin tưởng ta, một người nguyện ý làm những việc như vậy, làm sao có thể có thời gian đi tàn hại hãm hại chứ?" Ngô Khổ vẫn đang nói, dù là lầm bầm lầu bầu hắn cũng rất sẵn lòng.

"Mọi người chết rồi, ngươi ở dương gian diễn trò cũng không có ý nghĩa, trên đường xuống Hoàng Tuyền ngươi dập đầu hơn ba vạn cái, ta sẽ tin ngươi!" Mạc Phàm đã hoàn thành ma pháp Lôi hệ.

Nhất thời hiện ra hơn một nghìn đạo thiểm điện lít nha lít nhít, chúng hiện ra hình dạng khúc mâu, như có hơn một nghìn binh lính cầm trường mâu hoàn toàn vây quanh Ngô Khổ, mạnh mẽ ném mâu sắt trong tay!

Sấm sét kéo tới, Ngô Khổ nhíu mày, hai tay hắn tạo thành chữ thập, một bộ dạng đọc thầm kinh văn, nhưng theo miệng môi hắn không ngừng mấp máy, những hạt nước mưa xoay quanh chung quanh hắn bắt đầu xuất hiện ba tầng vòng quay.

Hạt mưa tầng ngoài cùng nhanh chóng luân chuyển vị trí, phòng ngừa những chớp giật cương mâu kia có thể trực tiếp xuyên qua khe hở bọt nước mưa.

Hạt mưa tầng trung gian thì cao tốc xoay tròn quay chung quanh Ngô Khổ, biến thành một cái thuẫn gió xoáy nước mưa, trực tiếp đón đỡ uy lực sấm sét.

Hạt mưa tầng trong cùng dần dần nối liền nhau, đã biến thành kết giới nước mưa trực tiếp nhất với Ngô Khổ, hấp thu điện giật xuyên th���u thẩm thấu tới.

Rõ ràng là một đạo ma pháp phòng ngự, nhưng xuất hiện ròng rã ba tầng bảo vệ.

Sấm sét của Mạc Phàm qua mỗi một đạo bảo vệ đều suy yếu đi rất nhiều, cuối cùng đến trên người Ngô Khổ, kỳ thực không khác gì gãi ngứa.

Cũng khó trách Triệu Mãn Duyên không đi đánh cùng Ngô Khổ, lực phá hoại mạnh mẽ như vậy của mình còn không đả thương được Ngô Khổ, Triệu Mãn Duyên càng không thể.

Có thể kéo dài đến khi mình chạy tới, Triệu Mãn Duyên cũng coi như tận tâm tận trách, nhưng hiện tại vũ tổ phòng ngự của Ngô Khổ khiến Mạc Phàm rất đau đầu.

Mạc Phàm mạnh nhất là khi cùng Tiểu Viêm Cơ hợp thể, lấy phong thái Viêm Vương xuất hiện.

Nhưng Ngô Khổ là Thủy hệ.

Trước mắt Hỏa hệ mạnh nhất của Mạc Phàm cũng không phát huy ra được hiệu quả tuyệt đối.

"Thí chủ thật sự không cần lãng phí thời gian ở chỗ bần tăng, hiện tại đi đến chỗ Lam Biên Bức, hay là vẫn có thể cứu Ojos thánh học phủ, chậm một chút nữa..." Ngô Khổ nói.

"Ta có bảy hệ, từng hệ từng hệ nếm thử đi, ta ngược lại muốn xem ma năng của ngươi chống đỡ được không!" Mạc Phàm nói.

Ngô Khổ nghe xong câu này, sắc mặt cũng khó coi đi mấy phần.

Đúng vậy, đối phương có bảy hệ.

Đây giống như một con cá sấu gặm rùa, cá sấu không hé miệng, rùa không ló đầu ra.

Rùa nói, chúng ta cứ như vậy hao tổn tiếp, ta có thể sống một ngàn năm, ngươi thì sao?

...

Ngô Khổ cũng bắt đầu có chút hoang mang, gặp phải loại như Triệu Mãn Duyên vẫn có thể hơi hơi giảng chút đạo lý.

Giờ gặp Mạc Phàm, quyết tâm muốn mạng chó của mình.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương