Chương 2417 : Giết Lang Vương
Lang Vương nhìn xuống Mạc Phàm, lại phát hiện trên thân Mạc Phàm bỗng nhiên phóng ra hào quang màu bạc mang theo sát ý, hình như có đến hàng ngàn, hàng vạn chuôi lợi kiếm màu bạc đâm về phía bộ lông của nó!
Một nhân loại bình thường có thể trong nháy mắt kích phát ra khí tràng mạnh mẽ như vậy, Lang Vương hiển nhiên bị chấn động.
Đến lúc nó ý thức được đối phương là một cường giả loài người cực kỳ mạnh mẽ, Mạc Phàm đã không biết từ lúc nào xuất hiện ở sau lưng nó.
Cái đuôi màu máu xám b��� một luồng sức mạnh quái lạ vững vàng nắm lấy, tiếp đó đuôi đau nhức, nửa thân thể đứng trên ngọn núi trực tiếp lìa khỏi...
Mạc Phàm lơ lửng giữa không trung, ánh sáng óng ánh màu bạc bao phủ toàn thân hắn, hắn dường như một đấu sĩ thần thánh màu bạc, dĩ nhiên hư không nắm lấy đuôi Lang Vương, mạnh mẽ đập về phía lưng núi sắc bén!
"Băng! ! ! ! ! !"
Lưng núi nát tan, Lang Vương ngã vào trong thâm cốc, bộ lông màu máu xám bay lượn, huyết dịch cũng bắn tung tóe lên đường lượn quanh núi.
Trên tường thành cứ điểm, vẻ khiếp sợ tột đỉnh hiện trên mặt quân pháp sư cùng nhân viên đoàn thợ săn.
Tên kia là Cuồng Thần sao, lại ném Lang Vương cấp quân chủ như chó hoang vậy!
Lang Vương vừa rồi còn ngông cuồng tự đại ngay lập tức bị áp chế, dưới ánh sáng thần bí màu bạc, huyết sát cùng cuồng đom đóm cũng không còn vênh váo hung hăng.
"Các hạ cẩn thận, súc sinh này tốc độ cực nhanh, hơn n���a cực kỳ giả dối!" Trên cứ điểm, đoàn trưởng đoàn thợ săn Chu Viên vội vàng cao giọng nhắc nhở.
Trong sơn cốc tất cả đều là khối nham thạch lớn, chúng từ trên sườn núi sụp xuống, chồng lên thân Lang Vương.
Trên thân Lang Vương có máu, nhìn như bị đè ở phía dưới không thể động đậy, nhưng trong khe hở, một vệt ánh sáng tàn nhẫn lấp lóe.
Loạn thạch nổ tung, Lang Vương giả vờ bị thương, chợt bay vọt lên, toàn thân huyết sát mở rộng, miệng máu mở ra.
Như một vực sâu màu đỏ tươi mọc ra răng nanh tráng kiện lít nha lít nhít, mấy ngọn núi nhỏ chập chùng đều bị thôn phệ vào.
Mạc Phàm nhìn thấy công kích bất thình lình, không khỏi cười gằn.
Súc sinh chính là súc sinh, vẫn đúng là có thể giả dối hơn người?
"Lôi phạt, mười hai giới cấm!"
Mạc Phàm đọc lên ma pháp Lôi hệ này.
Từ Cửu Giới Chi Cấm tăng lên tới Mười Hai Giới Cấm, bất kể là uy lực hay khí thế đều hơn xa trước đó.
Phía dưới, vực sâu răng nanh thôn phệ kéo tới, cự kích sấm sét màu tím vung vẩy trong tay Mạc Phàm, đột nhiên vẽ ra một lôi ngấn màu tím đậm hẹp dài!
Một kích này, đánh bay bản thể Lang Vương ra, vô số hồ quang điện mang theo tê liệt mạnh mẽ thấm hút trên thân Lang Vương!
Lang Vương hướng về một bên thung lũng né tránh, nó hơi điều chỉnh tư thế một chút, lại làm dáng muốn nhào, móng vuốt nghênh đón.
Sấm sét cự kích trong tay Mạc Phàm nhanh hơn một bước, bay thẳng đâm xuống vị trí Lang Vương!
Vầng mờ điện hoàn mang theo lực mạnh, tầng tầng đâm vào đầu Lang Vương, Lang Vương nào ngờ sấm sét cự kích lại nặng nề như vậy, mạnh mẽ bị đánh ngã xuống đất! !
"Xì xì xì xì xì xì! ! ! ! !"
Một thanh lại một thanh sấm sét kích lần lượt xuất hiện, mỗi lần đánh xuống đều mang theo lôi run rẩy cực kỳ mãnh liệt, hồ quang điện xán lạn đến cực điểm, như có ngàn vạn con xà long cực tốc đan xen giữa dãy núi và thung lũng!
Mười hai chuôi sấm sét cự kích, đứng sừng sững giữa dãy núi, khí thế hào hùng, chấn động đến cực điểm.
Lang Vương bị lôi cấm gắt gao trong lôi phạt trận này, giới lôi điên cuồng quật, lôi hồ không ngừng xuyên qua.
Rất nhanh Lang Vương đã da tróc thịt bong, trên lưng và bụng đều xuất hiện nhiều thương tích cháy đen!
"Ma pháp sư thật cường đại!"
Tại cứ điểm Bác Thành, mọi người quả thực không thể tin được.
Mấy ngàn người bọn họ đối mặt Lang Vương, run rẩy, giống như một đám cừu non đợi làm thịt, dù phấn khởi phản kháng cũng dễ dàng bị đánh đổ.
Nhưng Ma Pháp sư này, hắn còn cuồng dã bá đạo hơn Lang Vương, Lang Vương cường thịnh đến cực điểm đối mặt hắn mấy phút đã vết thương chằng chịt.
"Xem ra ta vô tri." Đoàn thợ săn Vu Điểu Chu Viên tự giễu.
Hắn vừa lo lắng vị cường giả bị đánh lén, chịu thiệt về sức mạnh, ai ngờ cường giả cuồng này dùng năng lực Lôi hệ như Lôi Thần, trực tiếp cầm cố Lang Vương giả dối phản kích, để Lang Vương không triển khai được tốc độ.
"Hống hống hống hống! ! ! ! !"
Lang Vương bị thiệt lớn, mùi khét đầy người, những độc đom đóm giấu dưới da lông toàn bộ bị điện chết, không có khí tức độc đom đóm, nó không thể nhanh chóng chữa trị!
Độc đom đóm rút lấy sức sống, nhưng sau khi bay ra ngoài vặt hái, trở lại dưới da lông, vết thương của nó sẽ khôi phục cực nhanh, nhưng lôi phạt quá hung mãnh, độc đom đóm trên người nó chết hết.
Phẫn nộ, sỉ nhục, Lang Vương cho rằng dẫm đạp nhân loại ở thành thị nhỏ bé này quá dễ dàng, kết quả vừa đặt chân đã cắn phải thiết bản.
"Chuyển núi!"
Mạc Phàm thế tiến công từng cơn sóng liên tiếp, Lang Vương rốt cục tránh thoát sấm sét gông xiềng, ai ngờ cách đó không xa một ngọn núi cực kỳ tráng kiện đột nhiên nứt vỡ!
Ngọn núi nứt vỡ đã là cảnh tượng dọa người, ai ngờ ngọn núi này lại bay lên, dưới Mạc Phàm tầng tầng đẩy một cái, đập lên thân Lang Vương!
Thái Sơn áp đỉnh! !
Toàn bộ ngọn núi này do nham cứng tạo thành, mặt trên che kín cây thông, dây leo, nhưng nó mạnh mẽ đặt lên lưng Lang Vương, Lang Vương thiên tân vạn khổ mới bò ra điện giật, một tầng này ép, xương sống đều gãy vỡ! !
"Hống ~~~ "
Lang Vương một tiếng hét thảm, dưới chấn động lớn ngọn núi xuất hiện vô số rạn nứt, thung lũng nhỏ gánh chịu ngọn núi rơi xuống cũng hiện ra đất nứt đáng sợ, liên miên không biết xa mấy cây số.
"Thi triển ma pháp quần thể của các ngươi rót vào vòng xoáy của ta." Mạc Phàm bỗng nhiên cao giọng nói với các ma pháp sư cứ điểm Bác Thành.
Chu Viên cùng Nam tướng quân ban đầu còn không hiểu ý Mạc Phàm, đến khi vị trí đường quanh núi bỗng nhiên hiện ra một vòng xoáy hỗn độn từ từ mở rộng, họ vội vàng ra l��nh.
Trên cứ điểm cũng có mấy ngàn ma pháp sư, họ không thể chính diện chống lại Lang Vương, không có nghĩa là pháp thuật của họ không có tác dụng.
"Tất cả mọi người nghe lệnh, rót hủy diệt ma pháp của mình vào vòng xoáy hỗn độn của tiền bối! !" Nam tướng quân cao giọng ra lệnh.
Bất kể là quân pháp sư hay đoàn thợ săn, họ tận mắt nhìn kẻ ăn cắp bị ăn sống, giận mà không dám nói gì, càng nghe Lang Vương muốn đồ diệt một tòa thành, hung tàn bạo ngược tới cực điểm...
Họ sao không phẫn nộ? ?
Rõ ràng là một súc sinh, nhưng như một quân chủ tàn bạo, tay nắm tính mạng của tất cả mọi người. Lẽ nào nhân loại Ma Pháp sư thật đến nỗi không chịu nổi một đòn như thế? ? ?
Nhưng theo sự xuất hiện của Mạc Phàm, theo cảnh Mạc Phàm hành hung Lang Vương đập vào mắt, tâm mọi người rơi xuống đáy vực lập tức bay lên!
Cũng không biết tại sao, huyết dịch cũng sôi trào lên.
Ma pháp triển khai ban đầu như ánh sáng đom đóm, hiện tại như lửa cháy mạnh đang kịch liệt thiêu đốt, từng viên một kịch liệt va vào vòng xoáy hỗn độn!
"Ta mang các ngươi giết Lang Vương!" Mạc Phàm âm thanh truyền khắp Tuyết Phong sơn.
Giết một đầu quân chủ, là Lang Vương của Nam Lĩnh, ngông cuồng cực hạn, nhưng cực kỳ phấn chấn lòng người! !