Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 2759 : Vô địch Tiểu Viêm Cơ

**Chương 2757: Vô Địch Tiểu Viêm Cơ**

"Một kẻ có thể đánh cũng không có." Mạc Phàm lắc lắc đầu, vẻ mặt khinh bỉ.

Những nam nữ trên Hà Đảo xung quanh, còn có mấy vị A Công A Bà càng thêm tức giận đến thất khiếu bốc khói.

Tức thì tức, đối mặt Tiểu Viêm Cơ hung hăng đến cực điểm, tuyệt đại đa số bọn họ đến tư cách tới gần cũng không có.

Ai nấy đều thấy được Viêm Cơ nữ thần đạt đến thực lực Đại Quân Chủ, vấn đề là loại sinh vật cấp bậc này vì sao lại trở thành khế ước thú của một Ma Pháp Sư trẻ tuổi.

"Những người khác đâu, sao vẫn chưa đến?" Đại A Bà sắc mặt có chút khó coi, hỏi Lam A Bà bên cạnh.

"Bọn họ hình như cũng gặp phải một chút phiền toái."

"Có phiền toái gì còn trọng yếu hơn việc bị người đánh đến trước sơn môn?" Đại A Bà tức giận nói.

Mạc Phàm căn bản không vội vã, toàn bộ Hà Đảo còn bao nhiêu cao thủ, cứ việc gọi đến.

Hắn hôm nay chính là trước mặt mấy tiểu yêu nữ phải đánh cho mấy trưởng bối tự cho là đúng, răng rơi đầy đất!

Hiện tại ở đây A Công A Bà tổng cộng chỉ có năm người, nói cách khác bốn người khác vẫn chưa hiện thân, Mạc Phàm hoàn toàn có thể kiên trì chờ...

Dù sao những người này vẫn chưa ép hắn sử dụng mấy năng lực Triệu Hoán hệ bất ngờ, nếu Triệu Hoán hệ liền san bằng Hà Đảo, vậy Hà Đảo quả thật làm hắn quá thất vọng rồi, rõ ràng nắm giữ thần vật Địa Thánh Tuyền như vậy, cuối cùng cũng không bồi dưỡng được mấy kẻ có thể đánh.

Thực lực như vậy, còn muốn từ trong hải yêu hung tàn tiếp tục sống sót, bọn họ không khỏi quá đánh giá thấp bản lĩnh của hải yêu hiện tại.

"Các ngươi vẫn quá yếu a, như ta đây, thả ở bên ngoài cũng thường phải cong đuôi làm người, kết quả đến Hà Đảo các ngươi lại như bắt nạt một đám người già trẻ em, cũng không biết các ngươi lấy đâu ra cảm giác ưu việt, cảm thấy ẩn tộc là huy hoàng vĩ đại, ai, không biết thời đại vẫn đang tiến bộ, tư tưởng cũng cần không ngừng cách tân, đóng kín tự đại chung quy là tự chịu diệt vong." Mạc Phàm vừa kiên trì chờ đợi, vừa bắt đầu thuyết giáo.

Rất nhiều người Hà Đảo đều tụ tập ở phụ cận sơn trang này, chỉ là đối mặt Mạc Phàm thực lực nghiền ép như vậy, bọn họ ngoài việc đứng nhìn thì không làm được gì.

Địa Thánh Tuyền còn trên tay hắn, người ta nói rõ không định chạy, càng bày ra thái độ các ngươi có thể đánh bại ta thì có thể cầm lại Địa Thánh Tuyền.

Không hoa hòe hoa sói, không cố làm ra vẻ bí ẩn, chính là dựa vào thực lực.

Hà Đảo vẫn luôn lấy thực lực xưng, nhưng trước mặt người này lại nhỏ yếu vô năng như hài đồng!

Lẽ nào những lời các A Công A Bà nói cho bọn họ đều là giả?

Thế giới bên ngoài cũng không phải không chịu nổi và ngu muội như bọn họ nói, ngu muội nhỏ yếu không chịu nổi trái lại là chính bọn họ, bằng không tên Ma Pháp Sư trẻ tuổi này dựa vào cái gì có thể một mình khiêu chiến toàn bộ Hà Đảo, hoàn toàn không để mấy A Công A Bà vào mắt?

"Hừ, ngươi nghĩ rằng chúng ta là một đám ếch ngồi đáy giếng không có kiến thức sao, ngươi nếu có thể triệu hồi ra sinh vật cấp Đại Quân Chủ, ở thế giới bên ngoài cũng không phải hạng người bình thường, chúng ta thừa nhận lần này là gặp phải cường giả, nhưng Thánh Thổ Hà Đảo chúng ta cũng tuyệt đối không phải ngươi muốn làm bẩn là làm bẩn!" Đại A Bà thẹn quá hóa giận nói.

Gậy chống của bà ta tầng tầng gõ xuống mặt đất, nhất thời một luồng khí tức lẫm liệt như bão táp tàn phá.

Lá phong đầy khắp núi đồi đột nhiên tắt hơn nửa, Đại A Bà hiển nhiên nắm giữ bản lĩnh không chỉ Triệu Hoán hệ, bà ta còn có ma pháp khác mạnh mẽ hơn, chỉ là vì lý do an toàn bà ta muốn chờ mấy vị cao thủ khác cùng đến đây rồi mới triển khai.

Mạc Phàm đối với hành động này của Đại A Bà không chút bất ngờ.

Hiện tại có Viêm Cơ nữ thần ở đây, một đánh năm bọn họ không hề có vấn đề.

Mấy A Công A Bà thực lực không tầm thường, tu vi cũng rất cao, nhưng cũng thấy được năng lực thực chiến của bọn họ không bằng tuyệt đại đa số người ngang ngửa tu vi, thậm chí có một vị Hồng A Bà, bà ta đến siêu nhiên lực cũng không tu luyện được.

Là một Ma Pháp Sư Siêu Giai cấp ba, siêu nhiên lực cũng không có, có thể thấy được ngày thường căn bản không luyện tập, vận dụng các loại bản lĩnh mình nắm giữ.

Đối mặt Viêm Cơ nữ thần, thực lực A Công và A Bà đã xuất hiện còn chưa đủ, những hỏa phong diệp mới bị chấn động tắt lại lần nữa bao phủ, lần nữa thiêu đốt, Lam A Bà và Thất A Bà đều chịu vết bỏng mức độ khác nhau.

Sức mạnh của Viêm Cơ nữ thần, tựa như thiên không diệu nhật, thực sự quá chấn động tất cả mọi người Hà Đảo, bọn họ tận mắt nhìn những A Công A Bà trong lòng bọn họ gần như vô địch lại không chịu nổi như vậy, nội tâm cũng dao động lặp đi lặp lại nhiều lần!

Bất quá muốn nói dao động, khó tin nhất vẫn là một đội các cô nương Hà Đảo quen biết Mạc Phàm.

Mạc Phàm không ngừng làm mới nhận thức của các nàng, nếu biết thực lực hắn thể hiện ra lúc trước bất quá là một góc băng sơn, các nàng tuyệt đối sẽ không để Hà Đảo rước lấy k��� thù đáng sợ như vậy...

"Ầm! ! ! ! !"

Một tiếng vang nặng nề, Diệp A Công từ giữa không trung ngã xuống, trực tiếp ném vào trong sơn trang bị bổ ra hai nửa.

Sau đó lại là một đoàn nổ tung chi viêm tại đỉnh không tỏa ra, lưu tinh hoa hỏa rực rỡ vô cùng mang theo đường vòng cung buông xuống biển yên tĩnh ngoài Hà Đảo, trong nước biển yên tĩnh lập tức xuất hiện mấy chục đoàn hỏa đảo không tắt.

Lam A Bà rơi vào nước biển, nếu không nhờ chất lỏng màu đồng đặc thù kia, có lẽ đã bị thiêu đến liền xương cũng không còn sót lại.

Bà ta bị trọng thương, nhưng vẫn cố gắng bay trở về sơn trang, một dáng vẻ muốn chiến đấu đến cùng.

Viêm Cơ nữ thần từ trên cao rơi xuống, nàng ngạo nghễ cao quý như một nữ quân vương, đứng lặng bên cạnh Mạc Phàm, đồng thời tôn Mạc Phàm lên cực kỳ tà dị thần bí!

Mạc Phàm thổi khóe miệng, nhìn đám A Công A Bà thảm bại này, cười nói: "Xem ra các ngươi cũng không có bản lãnh gì, vừa vặn ta có một vấn đề muốn hỏi các ngươi, đàng hoàng trả lời ta, nói cho ta, ta có lẽ cố hết sức thả cho Hà Đảo một con đường sống."

Cố hết sức thả cho Hà Đảo một con đường sống.

Hà Đảo nào cần hắn cho đường sống! !

Mấy A Công A Bà tức giận đến toàn thân run rẩy, nhưng bọn họ căn bản không phải đối thủ của Viêm Cơ nữ thần.

"Ngươi cảm thấy đây là thủ đoạn mạnh nhất của chúng ta sao, người trẻ tuổi không nên quá tự cho là đúng." Đại A Bà từ nãy đến giờ vẫn chưa ra tay, bà ta thỉnh thoảng nói nhỏ, như đang dùng một loại ngôn ngữ nào đó người khác không thể hiểu rõ, thức tỉnh cái gì đó.

Hai mắt bà ta lẫm liệt nhìn kỹ Mạc Phàm, khí thế lại một lần nữa bạo tăng.

Mạc Phàm nhìn kỹ bà ta, phát hiện con ngươi của bà ta đang biến đổi...

Rõ ràng là đồng tử tròn, dần dần biến thành đồng tử dọc, tinh quang bên trong tỏa ra cũng dị thường yêu dị đáng sợ, mang theo một loại lực lượng nhiếp hồn khó mà nói rõ.

"Trên người bà ta yêu khí rất nặng, có đồ vật đang phụ thể." Apase ở một bên thấp giọng nói.

Apase chỉ xem và bình luận, căn bản không chịu trách nhiệm đánh.

Là đệ nhị khế ước của Mạc Phàm, đám người này nếu ngay cả Tiểu Viêm Cơ cũng đánh không lại, nàng lại càng không cần phải ra tay.

"Con mắt của bà ta khá giống..." Mạc Phàm nỗ lực hồi ức, luôn cảm thấy con mắt của bà ta rất quen thuộc.

"Meo! ! ! ! ! ! ! !"

Đột nhiên, trong miệng Đại A Bà phát ra một tiếng kêu tà dị đến cực điểm, tựa như ban đêm một con mèo hoang nào đó trong bóng tối đột nhiên kêu lên, mang theo tử vong báo trước quỷ dị!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương