Chương 289 : Tàn sát ma lang!
"Ngao ô ~~~~~~~~~~~! ! ! !"
"Ngao ô ~~~~~~~~~! ! ! ! !"
Đang lúc giao chiến kịch liệt, con Tam Nhãn Ma Lang thân thể to lớn, vạm vỡ bỗng nhiên ngẩng đầu lên gào thét.
Tiếng thét này truyền đi rất xa, rõ ràng không phải muốn thi triển kỹ năng đặc thù gì.
Xung quanh một mảnh khu thành cũng vang vọng tiếng gào của Tam Nhãn Ma Lang, không lâu sau cũng cảm giác được chung quanh có chút xôn xao.
Mạc Phàm đang ở trên cao, liếc mắt nhìn lại vừa vặn thấy một mảnh cỏ hoang, bên trong những căn phòng đổ nát xuất hiện từng đạo thân ảnh màu xám đen, bọn chúng giống như đang hưởng ứng tiếng kêu của Tam Nhãn Ma Lang, thoáng cái hóa thành thủy triều xám đen kịt điên cuồng lao về phía nơi này.
"Không đánh lại liền gọi người, lúc nãy còn nói là đấu một mình cơ mà?" Mạc Phàm đối với hành vi này của Tam Nhãn Ma Lang tương đối khinh thường.
Khinh thường thì khinh thường, nhưng đám Độc Nhãn Ma Lang kết bè kết đội vẫn từ các hướng khác nhau đánh tới. Độc Nhãn Ma Lang vốn dĩ là sinh vật hình thể lực lưỡng, khi chúng bắt đầu chạy thì lực trùng kích vô cùng lớn, cảm giác như cả mảnh phế tích thành khu này cũng rung chuyển.
Số lượng Độc Nhãn Ma Lang còn đang tăng lên, Mạc Phàm ước tính một chút, không có sáu mươi con thì cũng phải năm mươi con. Nếu là lúc ban đầu ở Bác Thành, một đám lớn Độc Nhãn Ma Lang này phỏng chừng cũng có thể khiến một đại đội Ma Pháp Sư toàn quân bị diệt.
Mạc Phàm không hề rút lui, cái máy dò kia đã cắm ở trong bùn đất hơn hai giờ rồi, sắp kết thúc công việc. Hắn đã tự nhủ phải độc hành dò xét một điểm, nếu như tay không trở về, chẳng phải sẽ bị Trầm Minh, La Tống, Liêu Minh Hiên đám người châm chọc một phen sao.
Vấn đề mặt mũi ngược lại là thứ yếu, quan trọng nhất là, Mạc Phàm muốn đại khai sát giới!
Mấy thứ chó má này, lúc trước nhìn thấy chúng mày phải chạy, bây giờ nói gì cũng phải giết cho thống khoái, nếu không mình học ma pháp để làm gì?
"Tật Tinh Lang, ngươi chuyên tâm đối phó nó, những Độc Nhãn Ma Lang kia cứ để ta lo." Mạc Phàm nói với Tật Tinh Lang.
Tật Tinh Lang gầm một tiếng, phỏng chừng trong lòng cũng có chút oán hận, chẳng lẽ làm lão đại lại đi đối kháng với lão đại, còn tiểu đệ thì đi giải quyết tiểu đệ của người khác sao?
Mạc Phàm từ trên cây cột lớn nhảy lên một tòa nhà dân đầy dây thường xuân. Khu dân cư này cũng sụp đổ một nửa, thứ quỷ gì cũng mọc đầy trong phòng.
"Một con, hai con, ba con... Bảy con, rất tốt, các ngươi bảy con sẽ làm bạn với nhau đi!" Mạc Phàm cười tự tin, tinh đồ lặng yên không tiếng động phác họa trong tinh thần thế giới của hắn.
Chỉ trong vài giây, trên người hắn đã tản mát ra khí tức ngọn lửa cháy mạnh cuồn cuộn, không ngừng tỏa ra nhiệt lượng ra xung quanh. Theo ý niệm của hắn khống chế, toàn bộ nhiệt lượng tụ tập đến trên tay phải của hắn.
Năng lượng ngưng tụ, đỏ bừng cực kỳ, lẳng lặng chờ đợi một lát sau, Mạc Phàm đột nhiên đem quả đấm từ trên cao đánh xuống đường phố.
Đó là một khúc cua của đường phố, có bảy con Độc Nhãn Ma Lang đang vui vẻ chạy băng băng về phía nơi này, cho rằng cái đầu của chúng lại sắp săn được thứ gì đó mỹ vị.
Nhưng vừa chuyển một cái góc, ánh đỏ chói mắt in vào mi mắt của chúng, tựa như một viên vẫn thạch thiêu đốt mô hình nhỏ giáng xuống.
Hai con Độc Nhãn Ma Lang ở phía trước trợn tròn mắt, theo bản năng xoay người muốn chạy trốn, kết quả đâm sầm vào những con Độc Nhãn Ma Lang phía sau còn chưa biết chuyện gì.
"Ầm ầm ~~~~~~~~~~~~ "
Liệt Quyền đánh xuống, bảy con Độc Nhãn Ma Lang hoàn toàn bị Hồng Viêm nuốt chửng, hóa thành bột đen mà chết, còn không có gì thống khổ. Những con bị ngọn lửa thiêu cháy nửa chín nửa sống, lại phải thừa nhận lực trùng kích của Liệt Quyền mới là thống khổ nhất, trước khi chết cũng không biết lão đại của chúng vì sao lại bảo chúng qua đây tìm cái chết!
Đám Độc Nhãn Ma Lang ở nơi này và Độc Nhãn Ma Lang ở miền nam tự nhiên không phải cùng một mạch, không biết vì sao có người lại vô cùng thống hận chúng, trách chỉ có thể trách chúng xui xẻo!
Một hơi tắt bảy con, loại cảm giác tùy tiện tước đoạt sinh mạng của kẻ địch này khiến người ta không khỏi huyết mạch bành trướng!
Không trải qua những năm tháng bị Độc Nhãn Ma Lang đuổi giết thì sẽ không hiểu được tâm tình kích động của Mạc Phàm lúc này. Tóm lại, hôm nay chính là muốn giết cho thống khoái, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu.
"Ách ô ~~~~~~~~ "
Trong phế tích đổ nát, hai con Độc Nhãn Ma Lang ẩn núp rất kỹ, đợi Mạc Phàm tập trung đối phó với bảy con vừa rồi thì thoáng cái chui ra.
Bọn chúng há to miệng sói, muốn đem đầu của Mạc Phàm cắn xé, tả hữu giáp công, không cho Mạc Phàm một chút cơ hội trốn tránh.
"Động tác cũng quá chậm, chỉ có chút bản lĩnh này mà cũng muốn chơi trò đánh lén?" Mạc Phàm khinh thường cười một tiếng.
Với tu vi bây giờ của hắn, muốn cảm giác mấy con nô bộc cấp sinh vật thật sự quá dễ dàng, hơn nữa trải qua đủ loại chiến đấu cao cấp hơn, Mạc Phàm đã hiểu rất rõ về thủ đoạn công kích của yêu ma. Ngay cả những sinh vật lấy tốc độ nhanh và đánh lén mạnh mẽ như Vảy Mẫu Yêu Nguyền Rủa Súc Sinh Yêu c��ng đừng mơ tưởng lấy mạng Mạc Phàm, loại Độc Nhãn Ma Lang này lại càng không thể làm được.
Theo Mạc Phàm, bọn chúng có chút vụng về!
Răng nanh cắn tới, thân thể Mạc Phàm đột nhiên hóa thành một đoàn bóng đen, nhanh chóng chìm vào minh ám giới dưới chân.
Một giây kế tiếp, Mạc Phàm đã xuất hiện trên nóc một tòa nhà dân khác, hắn mang theo vài phần trêu tức nhìn hai con Độc Nhãn Ma Lang suýt chút nữa thì răng nanh đối với răng nanh đụng hôn nhau, lật bàn tay một cái, trên lòng bàn tay đã bốc lên một đoàn yên hỏa màu đỏ.
"Ở trong hỏa diễm mà tương thân tương ái đi!" Mạc Phàm ném ngọn lửa trong lòng bàn tay ra.
Ngọn lửa vạch qua một đường đỏ bừng thẳng tắp, thoáng cái chui vào trong căn nhà đổ nát.
Tính toán thời gian vừa đúng, tay lại nắm chặt, giống như bóp lại chốt mở điện của một quả mìn hẹn giờ, ngọn lửa vừa vào đến trong nhà chợt nổ tung.
Căn nhà thấp bé vốn đã xiêu vẹo mu��n đổ, sau khi ngọn lửa cháy mạnh nổ lên bên trong thì trực tiếp sụp đổ, hai con Độc Nhãn Ma Lang càng theo nhà sụp đổ mà bị chôn vùi trong đống tro bụi.
Mạc Phàm tiện tay bổ sung một cái Đốt Cốt Hỏa Diễm, hai con Độc Nhãn Ma Lang bị dội trong phế tích, nhất thời bán hội không bò dậy nổi, Đốt Cốt Hỏa Diễm càng khiến chúng vô cùng thống khổ, không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết...
Không cần nhìn, hai con Độc Nhãn Ma Lang này chắc chắn sẽ bị thiêu chết tươi.
Sơ cấp ma pháp đã như ý ứng tay, lợi dụng mỗi một cấp hiệu quả khác nhau, đối phó với nô bộc cấp sinh vật thật sự quá dễ dàng!
"Giải quyết hết đám này, phỏng chừng lại có thể ngưng luyện ra một cái tinh phách chứ?" Mạc Phàm phóng tầm mắt nhìn tới, số lượng Độc Nhãn Ma Lang còn không ít.
Một đường đánh tới, Mạc Phàm đã tụ tập rất nhiều tàn phách rồi, khi bước vào tòa Hoang Thành này, Lôi hệ tinh tử được cường hóa đã có 5 viên...
Tàn phách cấp chiến tướng đỉnh nô bộc cấp tàn phách đại khái 20 cái không ngừng, theo dọc đường mọi người toàn bộ đội ngũ lực tổng hợp giết chết nô bộc cấp sinh vật cùng cấp chiến tướng sinh vật quả thật rất nhiều, điều này làm cho Mạc Phàm có thu hoạch vô cùng lớn.
"Ách ô ~~~~~~~~~~~~! !"
"Người tốt, Độc Nhãn Ma Lang tiến giai kỳ, trước hết đem ngươi làm thịt."
Độc Nhãn Ma Lang tiến giai kỳ có thể khó đối phó, đối với Mạc Phàm uy hiếp cũng lớn, đối mặt loại sinh vật này Mạc Phàm càng không hề keo kiệt ma năng của mình, trên người quấn quanh điện hồ màu tím đen, con mắt có duệ quang lóng lánh!