Chương 395 : Đồ đằng cơn giận (trên
(Không đạn song toàn văn xem)
Tây Hồ, Tô Đê, dương liễu lạnh run...
Mạc Phàm cùng Linh Linh có thể nói là "nghe" toàn bộ quá trình, càng "nghe" đến Hôi Ưng ở mảnh rừng này thề sống chết bảo vệ Vương Tiểu Quân thì phát ra tiếng kêu.
Cuối cùng, Hôi Ưng vẫn là cõng hắn trở lại Tây cứ điểm, nhưng Mạc Phàm cùng Linh Linh trong lòng không một khắc bình tĩnh.
"Hí hí hí tê ~~~~~~~~"
Đồ Đằng Huyền Xà dưới sự chăm sóc của Mạc Phàm và Linh Linh rốt cục hoàn toàn thức tỉnh, mà ngay khi hai người chìm đ��m trong bi phẫn của Vương Tiểu Quân thì, những vết thương trên người con xà lớn vô cùng này dĩ nhiên toàn bộ biến mất, toàn thân đều lộ ra màu xanh đen quang lân...
Thật giống như thay một cái túi da, cái túi da đầy vết thương kia bị bóc ra một bên, ngâm trong hồ nước, tuy rằng Đồ Đằng Huyền Xà toàn thể nhỏ hơn rất nhiều, nhưng lần lột da này tựa hồ làm nó triệt để thoát khỏi suy yếu.
Nó đang lột da, đồng thời cũng cùng Mạc Phàm, Linh Linh nghe được tất cả.
Nó phát ra tiếng kêu, như là đánh thức hai người còn đang chìm đắm trong bi phẫn đan xen.
Mạc Phàm lúc này mới phục hồi tinh thần lại, kinh ngạc phát hiện Đồ Đằng Huyền Xà không biết từ lúc nào đã triệt để thoát thai hoán cốt, một thân thanh vảy giáp màu đen chỉnh tề biểu lộ ra một con đồ đằng sinh vật cổ lão và uy nghiêm, thân thể vô cùng to lớn càng đại diện cho địa vị chúa tể tất cả của nó!
"Hí hí hí tê ~~~~~~~~~~" Đồ Đằng Huyền Xà lè lưỡi ra, phát ra âm thanh càng ngày càng nặng, con mắt của nó gắt gao nhìn chằm chằm phía tây bầu trời, tựa hồ nơi đó có kẻ thù của nó!
Đúng vậy, Đồ Đằng Huyền Xà cũng là bị La Miện nghị viên hãm hại, suýt chút nữa trở thành hình nhân thế mạng cho lần bệnh dịch này.
"Ngươi muốn báo thù?" Mạc Phàm cảm giác được sự phẫn nộ của Đồ Đằng Huyền Xà, vội vàng hỏi.
Đồ Đằng Huyền Xà là hoàn toàn thông nhân tính, thân thể của nó chậm rãi chống đỡ lên, tăng lên đến độ cao đủ để quan sát toàn bộ Tây Hồ.
"Hạp! ! ! ! Hạp! ! ! ! ! ! ! ! !"
Đồ Đằng Huyền Xà mở ra miệng rộng, phát ra một loại tiếng gào thét, càng như là một quân vương chân chính từ trong tuyệt cảnh sống sót, đang tuyên cáo với những kẻ địch đã từng muốn bóp chết nó, ác mộng của các ngươi đến rồi!
Đồ Đằng Huyền Xà khí thế lẫm liệt, theo nó ngửa mặt lên trời gào thét, toàn bộ Tây Hồ đều cuộn lên sóng lớn, điên cuồng hướng về hai bờ sông đập tới.
"Ngươi hoàn thành lột da kỳ?" Mạc Phàm đứng trên đầu Đồ Đằng Huyền Xà kinh hỉ nói.
Trước đó, Mạc Phàm kỳ thực đều rất sợ con rắn này, nhưng cảm nhận được sự phẫn nộ tương tự dâng lên trong nội tâm Đồ Đằng Huyền Xà, Mạc Phàm tin tưởng nó hiện tại muốn cùng mình làm một việc hoàn toàn nhất trí.
La Miện nghị viên thực lực mạnh kinh người, hiện tại trên tay hắn lại nắm giữ mạch máu thành thị, chờ hắn đem Ưng Hồng Thảo mang về đến tổng khu cách ly, hắn sẽ như mặt trời ban trưa, lại muốn vì Vương Tiểu Quân cùng Hôi Ưng của hắn đòi lại công đạo thì càng khó khăn.
Mạc Phàm cùng Linh Linh hiện tại hận không thể đem La Miện nghị viên ngàn đao bầm thây, Đồ Đằng Huyền Xà vào lúc này hoàn thành lột da, có thể nói là đúng lúc vô cùng!
"Ý ngươi là, ngươi nghe ta?" Mạc Phàm cảm giác được Đồ Đằng Huyền Xà hướng trong tâm linh mình truyền đạt một loại ngôn ngữ đặc thù, mang theo vài phần khó có thể tin chỉ vào mình nói.
Đồ Đằng Huyền Xà lại một lần nữa truyền đến câu trả lời khẳng định.
Con xà này rất rõ ràng, ai là người đã giúp đỡ mình vào thời điểm suy yếu nhất.
Vì lẽ đó, nó sẽ đồng ý hóa thành ngọn lửa giận hừng hực trong lòng Mạc Phàm, đem lần bệnh dịch này, âm mưu này, bi kịch này, kẻ cầm đầu triệt để đốt thành tro, đốt thành tro bụi!
"Được, chúng ta đi làm thịt cái tên ngàn đao bầm thây chết không hết tội kia!" Mạc Phàm mừng rỡ như điên hô.
Nghị viên?
Dựa vào địa vị cao thượng, dựa vào thực lực vô song, đã hung tàn ác độc như thế...
Vậy hiện tại Đồ Đằng Huyền Xà hoàn thành lột da, bá giả trở về, đừng ai nghĩ bảo vệ cái mạng chó của hắn!
"Linh Linh, nói cho ta vị trí." Mạc Phàm đối với Linh Linh bên cạnh nói.
"Hắn ở giữa Tây cứ điểm và tổng khu cách ly Hàng Châu, trên một vùng bình nguyên nhỏ, sắp tới phạm vi thành thị." Linh Linh nói.
Không Gian thủ hoàn đã bị Linh Linh đánh dấu, nàng có thể thấy rõ ràng La Miện nghị viên hiện tại đang ở vị trí nào.
La Miện vừa phạm phải tội nghiệt không thể tha thứ, liền lén lút bí mật về trong thành thị...
Hắn muốn chặn giết Vương Tiểu Quân, vậy cũng làm cho La Miện hắn nếm thử tư vị bị nửa đường chặn giết!
"Được, tên to xác, chúng ta giết tới?!" Mạc Phàm đứng trên đầu Đồ Đằng Huyền Xà, chỉ vào phía tây phương hướng cao giọng hô.
Đồ Đằng Huyền Xà cả người bao trùm thanh vảy màu đen, nhìn qua giống như khôi giáp, khi nó từ trong Tây Hồ một bước lên trời, liền hóa thành Dạ Long Phá Thiên...
Những sinh vật biết bay khác còn phải tạo ra gió lốc mà lên, không biết bao nhiêu lần cánh ra sức vỗ mới có thể đến được đám mây, Đồ Đằng Huyền Xà nhưng là trực tiếp bay lên, đến đám mây sau, trong Tây Hồ càng xuất hiện một cái thác nước kinh thiên đi ngược dòng, sự hùng vĩ khiến những người ở gần Tây Hồ đều không dám tin vào mắt mình.
Bay lên, xung quanh Đồ Đằng Huyền Xà rất nhanh xuất hiện sương mù cùng màu với thân thể nó.
Sương mù một mặt che giấu thân thể to lớn chấn động của nó như mây khói, mặt khác cũng nâng nó bay về phía thành Hàng Châu, chính là bản lĩnh cưỡi mây đạp gió!
Từ bầu trời Hàng Châu với những tòa lầu san sát, phồn hoa như gấm vút qua, Mạc Phàm cùng Linh Linh đều ngồi trên đầu to của Đồ Đằng Huyền Xà, chưa bao giờ trải nghiệm qua loại phi hành này khiến trong lòng hai người kịch liệt lăn lộn...
Tốc độ phi hành của quân chủ cấp sinh vật thực sự quá nhanh, thành phố Hàng Châu to lớn đã nhanh chóng hóa thành một mảnh cảnh đêm mỹ lệ, dần dần rơi lại phía sau.
Đi lên phía trước nữa, trong bầu trời đen tối không rõ có thể nhìn thấy rất nhiều bóng người màu trắng, chúng là Bạch Ma Ưng quân đoàn.
Trải qua thời gian dài chiến đấu, Bạch Ma Ưng quân đoàn rốt cục muốn xông ra an giới, xông vào đến địa vực nhân loại, xông vào đến phạm vi thành thị.
Đồ Đằng Huyền Xà ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn đám Bạch Ma Ưng kia, cặp mắt phóng xạ ra ánh sáng lạnh nhìn xuống phía dưới mảnh bình nguyên nhỏ, cùng Mạc Phàm mang theo đầy ngập phẫn nộ tìm kiếm bóng người La Miện nghị viên.
"Hắn ở ngay phía dưới, bất quá hắn hình như chạm trán với mấy người, người còn không ít." Linh Linh nhìn chằm chằm vào tiểu notebook, cấp thiết nói với Mạc Phàm và Đồ Đằng Huyền Xà.
"Bọn họ đông người, chúng ta..."
Mạc Phàm còn chưa nói hết lời, Đồ Đằng Huyền Xà đột nhiên tản đi hết thảy sương mù, thân rắn to lớn như bàn sơn thẳng tắp hướng về mặt đất rộng lớn ném tới, hoàn toàn không hề có một chút lo lắng!
Đông người?
Nó là Đồ Đằng!
Là quân chủ Huyền Xà sừng sững chống trời!
Đừng nói là thành Hàng Châu, phóng tầm mắt toàn bộ thế giới, đều không có mấy sinh vật có thể được Đồ Đằng Huyền Xà nó để vào mắt!