Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 433 : Này không phải sống sót à

Mạc Phàm cùng Linh Linh xem như đã phân công nhau hành động. Linh Linh đến sở cảnh sát, một mặt thu thập tư liệu về cái chết của cô gái kia, mặt khác tiện thể hỏi thăm những cảnh sát và bác sĩ đã xử lý vụ việc.

Về phần Mạc Phàm, hắn thẳng đến nhà cô gái, muốn xem phản ứng của người nhà ra sao.

Sự việc xảy ra chưa lâu, chỉ mới hai tháng trước. Mạc Phàm đến một con phố cổ, thấy một tòa nhà liền kề với những cửa hàng san sát. Muốn vào nhà, phải đi qua một con hẻm nhỏ hẹp.

Ngôi nhà hai tầng, mặt tiền hướng ra đường phố, bày bán những món ăn vặt và quần áo tinh xảo, ấm cúng.

Trên lầu hai trồng nhiều dây leo, quấn quanh lấy ngôi nhà cũ kỹ, điểm thêm chút màu sắc. Sống ở đây hẳn là rất thoải mái...

Phía sau nhà có một cái tiểu viện, trồng giàn nho, cành lá rủ xuống, nhẹ nhàng đung đưa trong gió.

Vốn dĩ đây là một nơi lý tưởng để an cư lạc nghiệp, nhưng trong sân và trên lầu hai lại chất đống đồ tang lễ. Không hiểu sao đã hai tháng rồi mà vẫn còn để ở đó, khiến ngôi nhà trở nên khác lạ.

"Xin hỏi đây là nhà Liễu Nhàn sao?" Mạc Phàm hỏi.

"À, đúng vậy. Anh là...?" Một cô gái có vẻ thanh tú bước ra, nở nụ cười lịch sự, nhưng giữa hai hàng lông mày lại ẩn chứa nỗi u buồn.

"Tôi... Cô, cô, cô...!" Mạc Phàm nhìn rõ cô gái, ngây người như phỗng, chỉ tay vào cô, nửa ngày không thốt nên lời.

Cô gái nghi hoặc nhìn Mạc Phàm, không hiểu vì sao hắn lại có vẻ mặt như vậy.

Mạc Phàm lùi lại mấy bước. Hắn sở dĩ biến sắc, là vì cô gái đang nói chuyện với hắn chính là người mà Hoắc Đà nói đã chết!

Mạc Phàm đã xem ảnh trước đó, nên nhận ra cô!

Giấy chứng tử đã có, người ta nói đã hỏa táng, nhưng cô ấy hiện tại lại đứng đây, khỏe mạnh!

Chẳng lẽ thật sự như lời đồn, người bị Dracula hút cạn máu sẽ sống lại vào đêm trăng tròn đầu tiên sau khi chết, trở thành một thành viên của Dracula!

Cô gái có khuôn mặt trắng nõn, không thấy sắc máu, môi lại hồng hào. Dù có vẻ thê lương, khiến người ta thương xót, nhưng rất có thể đây là ngụy trang xảo diệu nhất của Dracula. Nữ Dracula, chẳng phải sẽ hứng thú nhất với những chàng trai tuấn tú như mình sao?

"Tôi là Liễu Như, em gái của Liễu Nhàn, chúng tôi là sinh đôi." Cô gái cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó, vội vàng nói với Mạc Phàm.

"Ờ..." Khóe miệng Mạc Phàm giật giật.

Mẹ ơi, trí tưởng tượng của mình càng ngày càng phong phú, sau này phải bớt xem phim truyền hình lại thôi!

"Sinh đôi à, hù chết tôi rồi." Mạc Phàm thở phào nhẹ nhõm.

Cô gái thấy vẻ mặt của Mạc Phàm, cũng không khỏi bật cười, nói tiếp: "Anh là bạn của chị tôi phải không?"

"Ừ, ừ, tôi nghe nói chuyện rồi..." Mạc Phàm gật đầu nói.

Mạc Phàm không nói thẳng thân phận thợ săn của mình. Rất nhiều người bình thường, kể cả các pháp sư, cũng không biết trong thành phố còn ẩn náu những thứ không phải con người. Không cần thiết phải gieo rắc nỗi sợ hãi này cho họ. Vì vậy, khi điều tra mà chạm mặt người bình thường, Mạc Phàm và Linh Linh đều sẽ ngụy trang thân phận.

"Trong nhà hơi bừa bộn, chúng ta ra quán bên cạnh nói chuyện nhé." Liễu Như không mời Mạc Phàm vào nhà, vì cô ở nhà một mình, cũng không tiện để Mạc Phàm vào.

Mạc Phàm gật đầu, cảm thấy Liễu Như là một cô gái rất thông minh, chỉ là không biết chị gái sinh đôi của cô, Liễu Nhàn, là người như thế nào.

...

Đến quán nước nhỏ bên cạnh, Mạc Phàm gọi cho Liễu Như một ly nước ép, còn mình thì tranh thủ ăn chút gì đó. Vội vã hóa thân thành thám tử Mạc Phàm, đến cả bữa trưa cũng chưa kịp ăn.

"Tôi thấy nhà các cô vẫn còn chất đống đồ tang lễ, đã hai tháng rồi, sao vẫn chưa dọn dẹp xong..." Mạc Phàm hỏi.

"Trong nhà không có ai khác, người thân giúp tôi xong việc tang lễ rồi đi. Tháng này tôi cũng đi ra ngoài giải sầu, hôm qua mới về, nên chưa kịp dọn dẹp." Liễu Như khẽ buồn, giọng nói nhẹ nhàng.

"Nhà các cô chỉ có hai chị em thôi sao?" Mạc Phàm hỏi.

"Vâng, bố mẹ mất sớm, chị tôi bỏ học đi làm từ rất sớm, kiếm tiền cho tôi ăn học..." Giọng Liễu Như run run.

Mạc Phàm nhìn cô, chỉ qua vài câu ngắn gọn, hắn đã có thể hình dung ra cảnh hai chị em sinh đôi nương tựa lẫn nhau. Chắc chắn tình cảm của họ rất sâu đậm.

"Để tôi giúp cô nhé, một mình cô cũng không làm xuể đâu." Mạc Phàm tốt bụng nói.

Liễu Như lắc đầu, rõ ràng không muốn làm phiền người khác.

Cô nhìn Mạc Phàm, hỏi: "Trước đây tôi chưa từng thấy anh, anh là đồng nghiệp của chị tôi sao?"

Mạc Phàm đã chuẩn bị sẵn câu trả lời, nói: "Cũng không hẳn là đồng nghiệp, chỗ chị cô làm ngay sát vách chỗ tôi, chúng tôi thường tán gẫu vài câu."

"À, ra là anh, chị tôi có kể về anh, chị nói anh rất quan tâm chị ấy." Liễu Như nói.

Mạc Phàm biết Liễu Như đang nói đến người khác, nhưng cũng tốt, coi như mình tìm đúng người. Hắn thấy Liễu Như tuy có chút u buồn, nhưng hẳn là đã vượt qua giai đoạn đau buồn nhất, liền bắt đầu đi thẳng vào vấn đề: "Chị cô mất vì bệnh tim sao?"

"Vâng, bác sĩ nói vậy." Liễu Như nói.

"Nhưng tôi nghe nói, có người thấy chị cô bị thứ gì đó cắn, hơn nữa khi phát bệnh thì thiếu máu rất nghiêm trọng." Mạc Phàm nói.

"Chị tôi vốn dĩ sức khỏe không tốt, thường xuyên thiếu máu, chuyện này có gì lạ đâu." Liễu Như nói.

"Tôi vô tình gặp được ông lão đưa chị cô đến bệnh viện, ông ấy khăng khăng nói đã nhìn thấy gì đó. Thực ra tôi cũng hơi ngạc nhiên, chị cô bình thường vẫn khỏe mạnh, sao lại đột ngột mất vì bệnh tim? Mấy ngày trước khi chị cô mất, tôi cảm thấy chị ấy có chút bất an, tôi hỏi thì chị ấy nói hình như có kẻ theo dõi, cô có nghe chị ấy nói chuyện này không?" Mạc Phàm dùng cách của mình để dẫn dắt câu chuyện.

Liễu Như mím môi hồi tưởng lại, một lát sau mới dùng đôi mắt trong veo nhìn Mạc Phàm, giọng nói nhỏ hơn: "Chuyện bị theo dõi thì tôi chưa từng nghe nói, nhưng mấy ngày đó chị tôi quả thực rất cẩn thận. Hai tháng trước, khi trời còn chưa lạnh, tôi từ trường về, muốn mở cửa sổ ra thì chị tôi hốt hoảng đóng lại."

"Xem ra, đúng là có chuyện gì đó đã xảy ra vào những ngày đó." Mạc Phàm đ���y gọng kính trên mũi.

Để trông giống một thám tử hơn, Mạc Phàm đã mua cả kính mắt làm đạo cụ.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương