Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 444 : Mạnh mẽ chứng cứ!

Linh Linh một lát sau mới nói: "Máu cạn, thân thể xác thực sẽ rất nhanh lạnh lẽo, nhưng ta cho rằng là hai người bọn ta chạy tới tương đối chậm cho nên mới làm lạnh xuống... Nhưng nhìn dáng dấp cũng không phải. Người nhiệt độ không tản đi không nhanh như vậy."

"Khả năng là đặc tính của Dracula." Triệu Mãn Duyên nói.

Linh Linh lắc lắc đầu, nàng liếc mắt nhìn Mạc Phàm, dùng một loại giọng điệu suy đoán: "Kỳ thực trước có một chỗ ta liền có chút không hiểu rõ."

"Nơi nào?" Mạc Phàm hỏi.

"T�� tỷ của nàng, Liễu Nhàn, rõ ràng là mất máu quá nhiều mà chết, tại sao giám định là đột phát bệnh tim. Mặt khác, hết thảy chứng minh tử vong và văn kiện liên quan của tỷ tỷ nàng đều rất đầy đủ, không hề có một chút điểm nào khiến người ta nghi ngờ. Có điều, càng đầy đủ thì càng không đúng, bởi vì Hoắc lão đầu không thể gạt chúng ta, hắn tận mắt nhìn thấy." Linh Linh nói.

Nàng nói được nửa câu, Mạc Phàm đột nhiên ý thức được điều gì!

"Chúng ta không nên đem thi thể Liễu Như giao cho cảnh sát..." Mạc Phàm nhận ra mình đã phạm phải một sai lầm.

"Ừm, nhưng không có quan hệ. Ta cảm thấy con Dracula này đã bại lộ thân phận của mình." Trong mắt Linh Linh có một chút ánh sáng lóe lên, có vẻ đặc biệt cơ trí.

...

"Đã muộn thế này rồi mà còn phải làm việc à, chúng ta có thể đã tan tầm rồi." Một nữ cảnh vụ có tướng mạo luôn vui vẻ cười nói với một pháp y trẻ tuổi.

Pháp y trẻ tuổi lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, hắn nói: "Trong rừng của Minh Châu học phủ phát hiện một bộ thi thể nữ hài, cổ bị xé toạc một lỗ, đã mang về đây, cần giám định."

"Nơi đó không phải là nơi Ma Pháp sư tụ tập sao? Làm sao có thể có người gây án ở đó, thật trào phúng." Nữ văn viên cảnh vụ nói.

"Không chừng chính là pháp sư gây án, chờ kết quả giám định của ta đi ra." Pháp y trẻ tuổi cười nhạt.

Mặc vào một bộ áo dài trắng, pháp y đi về phía một gian phòng có chút mờ ảo, gian phòng toàn thể màu trắng, có rất nhiều máy móc dùng để giám định tử vong, chính giữa có một chiếc giường đặt thi thể, một tấm vải trắng che trên một thân thể thon thả linh lung.

Pháp y vừa muốn đóng cửa lại, nữ văn viên kia thò đầu vào, cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Có cần tôi giúp không? Như vậy có thể nhanh chóng hoàn thành công việc, chúng ta còn có thể đi ăn khuya."

"Đương nhiên cần, tôi hiện tại cũng hơi đói bụng." Pháp y nở một nụ cười.

Nữ văn viên gật đầu nói: "Vậy tôi đi mua cho anh chút gì ăn trước nhé."

"Không cần, cô ở đây là được rồi." Nhiếp Đông cười trở nên giảo quyệt.

Vừa dứt lời, Nhiếp Đông đột nhiên đẩy nữ văn viên vào tường.

Nữ văn viên bị va chạm mạnh như vậy, lập tức đầu váng mắt hoa, vừa định giãy dụa thì đột nhiên cảm thấy một đôi môi lạnh lẽo áp chặt lên cổ nàng.

Nàng có hảo cảm với pháp y trẻ tuổi đẹp trai này, cũng muốn nhân cơ hội tối nay tiến thêm một bước, nhưng nàng không ngờ đối phương lại trực tiếp như vậy, thật ra chỉ là một bữa cơm, cần gì phải vội vã, nàng không thích kiểu thô bạo này.

Trong đôi môi lạnh lẽo xuất hiện một đôi răng nanh đầy, răng không chút trở ngại đâm vào cổ nữ văn viên, có thể thấy thân thể nữ văn viên đột nhiên căng thẳng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo vài phần thống khổ.

Hầu kết động đậy, huyết dịch từ đôi răng nanh kia rót vào dạ dày, Nhiếp Đông tham lam hấp thụ dòng máu của nữ văn viên.

Hắn trở thành Dracula chưa lâu, bản tính giết chóc và lòng tham không đáy vẫn chưa thể khống chế được, vì vậy khi thưởng thức món ngon đều không chú ý đến trạng thái sinh mệnh của con mồi, thỉnh thoảng sẽ trực tiếp rút cạn sinh mệnh của con mồi.

Trưởng bối nói đây là một thói quen xấu, rất dễ khiến những thợ săn kia nghi ngờ, nhưng theo Nhiếp Đông, trưởng bối có chút chuyện bé xé ra to. Với năng lực của Dracula, phần lớn thời gian đều đùa bỡn thợ săn trong lòng bàn tay, sao phải e ngại bọn họ?

Huyết tộc lẽ ra nên là chủng tộc cao hơn loài người, loài người chẳng qua là đồ chơi và đồ ăn của Huyết tộc, nhưng trong miệng trưởng bối, Huyết tộc lại giống như một đám trộm cắp sống trong góc tối của loài người, trốn tránh, bí mật, không muốn bại lộ...

Nực cười làm sao!

Hút cạn máu thì sao, thành phố này có hàng ngàn hàng vạn người, coi như mỗi ngày giết một người thì cũng chẳng ảnh hưởng gì!

"Không... Đừng..." Nữ cảnh vụ phát ra âm thanh yếu ớt.

Nếu Dracula điên cuồng rút lấy huyết dịch, quá trình này sẽ không có bất kỳ khoái cảm nào, mà là vô cùng thống khổ.

Sinh mệnh đang trôi qua nhanh chóng, nữ cảnh vụ không ngờ rằng hành động lấy hết dũng khí đi ăn khuya với nam thần lại khiến mình trở thành bữa ăn khuya của quỷ vật, nàng ra sức giãy dụa nhưng vô ích.

Cuối cùng, huyết dịch cạn kiệt.

Nữ cảnh vụ sắc mặt tái xanh, thân thể như khô quắt lại, quần áo trở nên rộng thùng thình...

Nhiếp Đông lúc này mới rút răng nanh tham lam ra khỏi cổ nàng, liếm liếm khóe miệng một tia ngọt ngào, trong mắt hắn chỉ có sự chế nhạo.

"Cô thật không may, hôm nay tôi phải hoàn thành một nghi thức, cần đại lượng máu tươi, nếu cô không tự dâng mình, tôi sẽ tùy tiện chọn một cô gái làm ca đêm." Nhiếp Đông cười, môi trên lộ ra răng nanh đang từ từ biến mất.

Mặc dù cảnh vụ có máy quay, bao gồm cả phòng thi thể, nhưng nơi này đã bị hắn động tay động chân, không ai biết nữ cảnh vụ đã đến đây, cũng không ai biết nàng sẽ biến mất khỏi thế gian vào tối nay.

Nói thật, đây vẫn là lần đầu tiên hắn ra tay ở nơi làm việc, xem ra mình vẫn còn rất tự hạn chế!

"Liễu Nhàn, ngươi cũng vẫn trở lại chỗ ta, chà chà, thật là ngu xuẩn, bị ta xoay quanh, kết quả cuối cùng tỷ muội vẫn rơi vào tay ta..." Nhiếp Đông không thèm nhìn nữ cảnh vụ kia, mà chậm rãi đi tới chiếc giường thi thể mà lẽ ra là của Liễu Như.

...

...

Trong một con hẻm, một sinh vật hình lang chạy với tốc độ cực nhanh, khi gặp phải chướng ngại vật phía trước, nó dán vào tường mà bay, vô cùng mạnh mẽ.

"Không hay rồi, cô ấy chết rồi." Trên lưng Tật Tinh Lang, mắt Linh Linh nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính xách tay mini.

Mạc Phàm cũng nhíu mày, vốn tưởng rằng Dracula sẽ phòng ngừa giết người bừa bãi để che giấu thân phận, ai ngờ mới một lát đã giết thêm một người, con Dracula này quả thực táng tận lương tâm!

Khi suy đoán thân phận của Dracula, Linh Linh đã bắt đầu điều tra những người bên phía cảnh sát, cuối cùng khóa chặt pháp y trẻ tuổi này.

Mặc dù camera giám sát đã bị đối phương động tay động chân, nhưng Linh Linh là cao thủ máy tính, dễ dàng phá giải cản trở, đồng thời điều ra các hình ảnh giám sát.

Không lâu sau khi Linh Linh điều động giám sát, đã thấy cảnh Dracula tấn công nữ cảnh vụ!

Mặc dù cái chết của nữ cảnh vụ có chút đáng tiếc, nhưng hình ảnh này đã trở thành bằng chứng xác thực nhất, con Dracula này không thoát được rồi!

"Triệu Mãn Duyên đã gửi thông tin tôi ghi lại đến Liên Minh Liệp Giả, nhưng chúng ta vẫn nên mau chóng bắt hắn, nếu không Liễu Như sẽ gặp nguy hiểm!" Linh Linh nói với Mạc Phàm.

Mạc Phàm gật đầu, thời gian không cho phép chậm trễ, hắn nhất định phải mau chóng bắt con Dracula đáng ghét này, cứu Liễu Như!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương