Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 745 : Lực chiến xích yêu Thống lĩnh

Xích Sắc Liệt Yêu căn bản không hề chú ý rằng, phía sau nó đã có một tảng nham thạch còn lớn hơn bị Mạc Phàm điều khiển. Cú đập này khiến nó hoa mắt chóng mặt, đến khi bò dậy được thì phát hiện trên đầu mình không biết từ lúc nào đã ngưng tụ một đám lôi vân khổng lồ!

"Điện Tai!" Mạc Phàm toàn thân lóe lên những tia lôi đình phẫn nộ.

Vừa dứt lời, vài đạo Phích Lịch màu đen tử tráng kiện uốn lượn đột nhiên xé toạc bầu trời quang đãng, đồng thời giáng xuống người con Xích Sắc Liệt Yêu. Lôi Điện khi trùng kích mặt đất liền khuếch tán ra chu vi một cái Điện Tai chi võng khổng lồ, những tia quang điện hồ liên tục đánh vào Xích Sắc Liệt Yêu.

Xích Sắc Liệt Yêu đứng giữa những tia sét đang múa may. Nếu nó không bị thương, thì Lôi Điện ở mức độ này chưa chắc đã xuyên thủng được lớp giáp đỏ phòng ngự của nó. Nhưng vị trí lồng ngực của nó đã bị nhìn thấu đến lợi hại, hơn nữa những độc tố Phệ Phong trước đó vẫn chưa giải, mỗi khi Lôi Điện lan đến vị trí ngực, cả người nó lại kịch liệt rung động một lần!

Lôi đình đánh khiến ngực nó đau đớn cực kỳ, nhưng để giết chết nó thì vẫn còn thiếu rất nhiều. Nó há miệng, nơi yết hầu sâu thẳm có dòng nước vẩn đục đang cuộn trào!

"Phốc!!! "

Xích Sắc Liệt Yêu hướng phế phủ đang cuộn trào, khi nó **** bành trướng đến một trình độ nhất định, bỗng nhiên phun về phía Mạc Phàm một đạo mũi tên nước vẩn đ��c bay nhanh như chớp!

Mũi tên nước bay tới, Mạc Phàm đã sớm chuẩn bị, thân thể trốn vào bóng của nham thạch, rồi di động trong nháy mắt đến một chỗ tối khác.

Mũi tên nước vẩn đục uy lực kinh người, tảng nham thạch vốn đã xuất hiện vết vỡ vụn trực tiếp bị đánh xuyên qua. Nếu thứ này xuyên qua thân thể người, thân thể sẽ trực tiếp nổ tung ra.

"Phốc!!! "

Xích Sắc Liệt Yêu lại thổ, một hơi phun ra hai đạo mũi tên nước vẩn đục.

Mũi tên nước vẩn đục dài bốn, năm mét, tốc độ phi hành cực nhanh. Đạo trước nhắm thẳng vào Mạc Phàm, đạo sau thì phong tỏa hết những chỗ ẩn nấp mà Mạc Phàm có thể thi triển, khiến Mạc Phàm căn bản không thể sử dụng Độn Ảnh nữa!

"Mạc Phàm, ta đến giúp ngươi!" Triệu Mãn Duyên bay lượn trên không trung, cấp tốc phác họa ra tinh đồ.

Triệu Mãn Duyên đồng thời phóng thích hai kỹ năng, Thủy Ngự và Quang Hữu. Hắn biết rõ pháp thuật của mình chưa ch���c đã đỡ được hoàn toàn mũi tên nước vẩn đục của Thống Lĩnh cấp Xích Sắc Liệt Yêu, nhưng có thể ngăn cản bớt uy lực cho Mạc Phàm cũng là đủ rồi!

Đầu tiên là Quang Chi Thánh Thuẫn, bao bọc toàn thân Mạc Phàm. Ánh sáng vừa thành hình, tia sáng này lại như pha lê màu vàng chịu phải vật nặng gõ vào, trực tiếp vỡ thành mảnh vụn, quang ảnh loang lổ, lấm ta lấm tấm rải rác.

Sau đó, Thủy Ngự như trù mang bình thường triền kết trước mặt Mạc Phàm. Năng lực chống đối của Thủy Ngự yếu hơn Quang Hữu rất nhiều, dưới sức xuyên thủng đáng sợ của mũi tên nước vẩn đục thì hình như vô dụng.

Mạc Phàm biết mình không thể tránh được, đơn giản quay người lại, để phía sau lưng mình chịu đựng đòn công kích đáng sợ này.

Trên Huyền Xà Áo Giáp sau lưng đã xuất hiện một dấu móng tay sâu hoắm. Khi mũi tên nước vẩn đục xuyên tim mà đến, Mạc Phàm lập tức cảm thấy đau đớn một hồi.

Lần này sống lưng cốt thật sự nát rồi, Mạc Phàm còn nghe được tiếng xương gãy đáng sợ.

Huyền Xà Áo Giáp đã sử dụng nhiều lần, năng lực phòng ngự không còn mạnh mẽ như ban đầu, e rằng không lâu nữa nó sẽ không chịu nổi gánh nặng mà biến mất, phải trải qua thời gian rất lâu điều dưỡng mới có thể tiếp tục sử dụng.

Mạc Phàm thổ một búng máu, liếc nhìn Tiểu Địch đang hôn mê.

"Triệu Mãn Duyên, ngươi đến ôm nó. Ta muốn làm thịt con quái vật này!" Mạc Phàm đã hoàn toàn bị làm cho tức giận, cả người hỏa diễm cùng Lôi Điện ngổn ngang bay lượn.

Triệu Mãn Duyên vội vàng lao xuống, tiếp nhận Tiểu Địch từ tay Mạc Phàm.

"Hắn hẳn là còn có khí..." Triệu Mãn Duyên thấy Tiểu Địch còn hô hấp, nói với Mạc Phàm.

"Ngươi dẫn nó bay về trị liệu, hài tử nhỏ như vậy, phế phủ chịu xung kích mà không trị liệu kịp thời, khẳng định sống không nổi." Mạc Phàm nói.

Giờ khắc này, Xích Sắc Liệt Yêu lại một lần nữa phun ra mũi tên nước vẩn đục, lần này nó phun ra một loạt ngay ngắn, mũi tên nước vẩn đục dài bốn, năm mét hiện ra một cái tiễn ba hình quạt, bay về phía Mạc Phàm, căn bản không cho Mạc Phàm một con đường sống nào!

Trong lúc nói chuyện với Triệu Mãn Duyên, nắm đấm của Mạc Phàm đã cực nóng bốc lên, dưới chân giẫm lên cuồng diễm dâng trào mãnh liệt, còn xen lẫn Lôi Điện màu đen tử!

"Chúng ta không đấu lại nó, mau lên đây, chúng ta cùng rời đi." Triệu Mãn Duyên muốn kéo Mạc Phàm lên không trung.

Nhưng lời còn chưa dứt, phía sau Mạc Phàm bỗng nhiên dâng lên một trận sóng lửa. Uy lực của sóng lửa này khiến Mạc Phàm như một viên đạn pháo bao bọc liệt diễm bay ra, xông ra một Hỏa Long thật dài giữa bãi đá ngầm nham thạch...

"Vẫn Quyền!!! "

"Cửu Giao!!! "

Mạc Phàm cuồng trùng, dĩ nhiên nghênh đón tiễn ba mũi tên nước vẩn đục kia mà đi, một quyền cực nóng càng hướng về ti���n ba hình quạt vung tới!

Có Giao Long bay lượn quanh Mạc Phàm, năng lượng cuồng nhiệt dĩ nhiên bốc hơi cả mũi tên nước!

Ánh quyền lại lóe lên, chín đạo Lưu Tinh xé toạc không khí, trong quá trình phi hành ngưng tụ thành một đạo vẫn quang cực nóng, như ánh bình minh tảng sáng, dù chỉ là một vệt nhưng tiềm tàng năng lượng khổng lồ đủ để trục xuất tất cả hắc ám...

Một loạt mũi tên nước vẩn đục hình quạt toàn bộ hóa thành bạch khí, nhưng nắm đấm của Mạc Phàm vẫn không biến mất, sau khi nổ nát lực lượng thủy vẩn đục càng nhằm phía Xích Sắc Liệt Yêu!

Ánh lửa lóe lên, Vẫn Quyền tầng tầng đánh vào cửa Xích Sắc Liệt Yêu, cổ Xích Sắc Liệt Yêu lệch đi như chiết cốt, trên mặt vảy kề cận màu xanh lam huyết, bị đánh rơi trên mặt đất.

Thân thể nó một trận lảo đảo, vừa định đứng vững, sóng lửa nổ tung theo sát mà đến lại kéo tới, hất nó văng ra sau trượt đi, những tảng đá ngầm tán loạn phía sau cũng nát tan trong quá trình nó trượt đi!!

Triệu Mãn Duyên lơ lửng giữa không trung, có chút không dám tin vào uy lực bá đạo của một quyền này của Mạc Phàm.

Đối phương là Thống Lĩnh cấp sinh vật a, chẳng lẽ Mạc Phàm thật sự có thể dựa vào sức một người chống lại?

Mạc Phàm thật sự yêu nghiệt đến cực điểm a!!

"Đừng để nó chết!" Mạc Phàm ngẩng đầu lên, trang trọng nói với Triệu Mãn Duyên.

"Ngươi cũng đừng chết, đem nó đưa đến bệnh viện, ta lập tức sẽ dẫn người lại đây." Triệu Mãn Duyên gật gật đầu.

Triệu Mãn Duyên cũng không dị nghị, kéo dài thêm nữa, hài tử tên Tiểu Địch này thật sự đi đời nhà ma, vậy thì bọn họ không xa ngàn dặm truy tới đây thật sự không có chút ý nghĩa nào.

Nói xong lời này, Triệu Mãn Duyên liền vỗ cánh màu vàng cấp tốc bay lên cao hơn giữa bầu trời, vì cứu mạng tiểu hài này, Triệu Mãn Duyên cũng không tiếc tiêu hao hết ma năng c���a mình, để Dực Ma Cụ có thể bay nhanh hơn một chút, năm khổng chảy máu của nó càng ngày càng nghiêm trọng, hô hấp cũng càng ngày càng yếu ớt!

Bay đến đủ cao, Triệu Mãn Duyên không nhịn được quay đầu lại liếc mắt nhìn.

Hải dương vẫn hiện ra màu xanh lam, bãi đá ngầm lộ ra màu nâu, trên hòn đảo đá ngầm nhỏ bé chỉ còn lại Mạc Phàm một người và một con hải yêu Thống Lĩnh cấp căm hận như cừu!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương