Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 950 : Amazon yêu quốc

Mạc Phàm tự mình đem con mắt của quái điểu Nạp Tư Tạp đẩy trở về bên trong. Vừa thả viên bảo thạch xuống, Mạc Phàm ngẩng đầu nhìn lên, thấy chân trời một đoàn quân quái điểu như mây bão đang chấn động, cuồn cuộn dâng lên trên nền trời xanh.

Mạc Phàm còn đang kinh hãi trước cảnh tượng này, thì lập tức toàn bộ bầu trời khôi phục lại màu xanh lam vốn có, trống rỗng, đến một đám mây trắng cũng không có.

Chỉ trong khoảnh khắc, ban ngày đã biến thành ban đêm. Mạc Phàm tin chắc đó là sự trừng phạt từ vận rủi của đợt quái điểu thứ năm. Dù chỉ là biểu tượng của một bí mật, hình ảnh đó vẫn vô cùng đáng sợ.

May mắn thay, tất cả đã dừng lại. Đúng như Nam Giác đã nói, sau khi trả lại đồ vật, ngay cả những thành thị bị tập kích cũng lập tức khôi phục bình yên.

Những thợ mỏ ở mỏ Á Liệt được giải cứu, khoảnh khắc nhìn thấy ánh mặt trời, tất cả đều không khỏi hoan hô...

...

Trở lại nơi đóng quân, Mạc Phàm phát hiện sắc mặt Mạc Ngận tướng quân đặc biệt khó coi. Ngả Giang Đồ ít khi cười lại mang theo một nụ cười khó hiểu trên mặt, nói sẽ tặng Mạc Phàm một món đại lễ.

Mạc Phàm rất nghi hoặc, tại sao lại tặng mình một món lễ lớn? Chẳng phải Áo Tư Thác nên theo lời hứa, đem tài nguyên vốn thuộc về đội quốc phủ của bọn họ cho bọn họ sao?

Áo Tư Thác rất giữ chữ tín, cũng cho mọi người lựa chọn một số tài nguyên cần thiết.

Cân nhắc đến việc Tiểu Viêm Cơ sau khi thức tỉnh, chắc chắn cần một lượng lớn đồ ăn, Mạc Phàm đã lấy từ chỗ Áo Tư Thác không ít linh chủng Hỏa hệ.

Linh Linh đến thời kỳ trưởng thành, thứ muốn ăn chính là linh chủng. Mảnh vỡ linh chủng không đủ năng lượng để thỏa mãn khẩu vị của nàng. Vừa nghĩ tới Tiểu Viêm Cơ trong tương lai có thể trở thành Viêm Cơ Nữ Vương, Mạc Phàm trên phương diện sữa bột liền kiên quyết không chút do dự, nhất định phải cho hài tử ăn loại tốt nhất!

Ở lại thành phố Pêru mấy ngày, Mạc Phàm sau đó nghe Áo Tư Thác nói, hậu duệ Cổ Ấn Đệ An Hiết Nhĩ Đốn kia rất có khả năng đã đi nhầm đường, cần một số tiền lớn, bị người điều khiển mới nảy ra ý định động đến bảo vật của tổ tông.

Mạc Phàm ban đầu còn tưởng rằng người này có mục đích tà ác lớn lao gì, nhưng khi biết hắn chỉ là hết sức thiếu tiền, là một kẻ nghiện, không khỏi cảm thấy di tích cổ trốn trong bão tố chớp giật và bức họa Nạp Tư Tạp cần lũ quái vật bảo vệ càng thêm đáng thương.

Thời gian, thứ này thật sự có thể thay đổi rất nhiều. Một đám người từng ưu tú như vậy, cũng có thể vì sự phồn hoa và thối nát của thế gian mà sa đọa đến không chịu nổi như vậy, tai họa đến nơi rồi mà vẫn còn u mê không tỉnh.

Bất quá, những việc này Mạc Phàm cũng không để tâm nữa.

Triệu Mãn Duyên đã đem khống ma khí mà Mạc Phàm cần đưa tới, là một chiếc nhẫn có thể đeo trên tay. Triệu Mãn Duyên hết lời khen ngợi lai lịch chiếc nhẫn này, còn nói nhà hắn bị thiệt, mua lại món đồ chơi này tốn tiền hơn cả giá trị nguyên tinh...

Mạc Phàm sẽ không đi đền bù. Sau khi có được khống ma khí, lập tức tiến vào tu luyện. Tốc độ tu luyện nhanh đến mức như cưỡi tên lửa, chỉ một ngày đã thuận lợi nối liền hai đạo tinh quỹ, tức là 14 viên Tinh Tử!

Với tốc độ tu luyện này, không cần mấy ngày Mạc Phàm có thể sử dụng tới ma pháp cao cấp hệ Lôi rồi!

Rất hiển nhiên, Lôi Tọa Chi Thư không thể biểu diễn hoàn toàn ma pháp cao cấp hệ Lôi. Ma pháp hệ Lôi ở cấp cao rất cần khống chế lực. Dựa vào chòm sao chi thư phóng ra ma pháp cao cấp vô cùng cứng nhắc, thuần túy chỉ đánh ra một đạo ánh chớp đủ mạnh mà thôi. Nhưng theo Mạc Phàm hiểu, ma pháp cao cấp hệ Lôi tuyệt đối không chỉ đơn giản là một đạo tử quang Lôi hệ!

Tương tự, Ty Dạ Thống Trị cũng có rất nhiều phương thức sử dụng khác nhau, đều cần Mạc Phàm tự mình nắm giữ hết thảy tinh quỹ, bố cục tinh đồ.

...

Trời tối người yên, Mạc Phàm nằm trên giường, cầm trên tay điện thoại di động Glocken đầy sóng.

"Kéo thấp xuống chút nữa, kéo thấp xuống chút nữa, che cái gì chứ, có ai đâu..." Mạc Phàm xúi giục.

"Không muốn đâu, ban ngày mà." Tâm Hạ cảm thấy Mạc Phàm quá vô liêm sỉ, không chút khách khí cúp video.

Mạc Phàm một trận tiếc hận, kỳ thực hắn bất ngờ phát hiện Tâm Hạ có chút lộ ra phần cổ áo thấp, có thể thấy rõ ràng khe ngực trắng nõn cực kỳ mê người, tựa hồ nhiều tháng không gặp, lại có lớn thêm không ít.

Trong buổi tối cô quạnh khó nhịn như vậy, dù chỉ nhìn thấy một sợi tóc của một người phụ nữ, Mạc Phàm cũng sẽ ảo tưởng ra toàn bộ thân thể nổi bật của nàng, huống chi là nhìn thấy vị trí lôi kéo người ta như vậy.

Đáng tiếc, Tâm Hạ đã tắt, phỏng chừng là bị nàng nhìn ra ý đồ chân chính của mình.

"À, bên kia vẫn là ban ngày à, vậy khi nào bên kia trời tối, chúng ta lại gọi?" Mạc Phàm nói.

"... " Tâm Hạ muốn nói với tên lưu manh Mạc Phàm này, chuyện này không liên quan đến ban ngày hay ban đêm!

"Không nói với anh nữa, em phải ra ngoài, đạo sư bảo em tham gia tuyển chọn Aten Chi Thị, như vậy sẽ có cơ hội đến Thần Nữ Điện." Tâm Hạ đỏ mặt chuyển chủ đề.

"Thần Nữ Điện, cái đó là cái gì?"

"Parthenon Thần Miếu có rất nhiều đại điện, trong đó Thần Nữ Điện là đại điện tôn quý nhất, truyền thừa thần nữ y chi sa chữa trị pháp sư, xưng là thần nữ, là người duy nhất trên thế giới này nắm giữ phục sinh thuật, mà nữ hầu của Thần Nữ Điện, cũng đều được thế giới tôn kính, là một đám nữ pháp sư hệ chữa trị có địa vị tối cao. Đạo sư hy vọng em có thể được tuyển vào Thần Nữ Điện, trở thành một trong số những nữ hầu kiến tập, như vậy sẽ được Thần Nữ Điện chúc phúc. Chúc phúc có thể khiến lực lượng chữa trị của em tăng trưởng lớn, cũng có một vài năng lực đặc thù." Tâm Hạ vô cùng kiên trì giải thích cho Mạc Phàm.

"Em nói phục sinh thuật?? Thật sự có thể đem người chết sống lại??" Mạc Phàm chăm chú hỏi.

"Chắc là không phải chỉ loại người đã chết quá lâu đâu..." Tâm Hạ nói.

"Vậy em có thể học được loại năng lực này không?" Mạc Phàm hỏi.

"Không được, dù chỉ là một tiêu chuẩn kiến tập cũng có mấy vạn pháp sư chữa trị xuất sắc tranh giành, huống chi trên nữ hầu còn có nữ hiền, trên nữ hiền có điện mẫu, trên điện mẫu nữa mới đến thần nữ, thần nữ không phải cạnh tranh, là truyền thừa... Giống như em không phải hoàn toàn sư thừa phép thuật chữa trị chính thống của Parthenon, cả đời có thể lên cấp đến nữ hiền đã rất đáng gờm rồi." Tâm Hạ nói.

Mạc Phàm đối với tình huống của Parthenon Thần Miếu cũng không hiểu rõ lắm, nhưng khi hiểu rõ tình huống của Tâm Hạ, đã dần dần đối với cơ cấu được thế giới tôn xưng là Thánh Địa này càng ngày càng hiếu kỳ.

Phục sinh thuật??

Vậy thần nữ chí cao vô thượng trong tòa thần miếu Parthenon thật sự có thể mang người chết phục sinh??

Nếu như vậy, được gọi là thần xác thực không quá đáng, có cơ hội phải đến đó tham quan một chuyến...

Không phải Mạc Phàm thật sự cảm thấy hứng thú với nền văn minh phép thuật hệ chữa trị xán lạn ở đó, mà là qua vài câu nói của Tâm Hạ, Mạc Phàm đã hiểu rõ đó là một nơi lấy nữ làm đầu, thử nghĩ một thần miếu, mấy cái đại điện, toàn bộ đều là những nữ tử có vóc dáng tinh tế mặc trường quần lụa mỏng, các nàng thướt tha và tao nhã in bóng trên mặt đất đại điện bóng loáng như gương, trong không khí bồng bềnh hương thơm xử nữ làm người nhiệt huyết sôi trào, nơi như thế này, tại sao có thể không đi trải nghiệm một chút??

Nước miếng cũng muốn chảy một chỗ được không!!!

...

...

Trạm tiếp theo là Mehico, không ngoài dự đoán, các đạo sư tịch thu hết thảy giấy chứng nhận hữu hiệu của mọi người, yêu cầu bọn họ nhất định phải đi bộ xuyên qua Columbia, Panama, Costa Rica và đông đảo các nước khác nằm giữa biển Caribe và Thái Bình Dương trên con đường biển dài dằng dặc này, đến Mehico...

"Trời ạ, cái đường bi��n này, hẹp dài như đại lục hải hành trong Hải Tặc Vương vậy, ít nhất cũng phải vượt qua từ Hạ Môn Phúc Kiến chạy bộ đến Thẩm Dương Đại Liên chứ!" Triệu Mãn Duyên đối với việc này rất bất mãn.

"Bên cạnh chính là biển Caribe, có hải tặc không vậy?" Giang Dục cũng rất lo lắng hỏi.

"Biển Caribe có trộm hay không thì không biết, nhưng mấy quốc gia nằm trên eo biển này, quả thực ẩn náu một cái tặc đoàn khét tiếng, bọn chúng gây tổn hại cho các quốc gia xung quanh vùng biển này chỉ đứng sau Hắc Giáo Đình." Nam Giác nói.

"Vậy chỉ mong chúng ta đừng gặp phải bọn chúng, bị chặn đường cướp đoạt cái gì, trong đội ngũ chúng ta dù sao cũng có rất nhiều mỹ nhân như hoa như ngọc." Triệu Mãn Duyên thấp giọng nói.

"Hừ, ta nghe nói ở Châu Mỹ này càng thích loại công tử tuấn tú như ngươi!" Tương Thiểu Nhứ không chút khách khí đáp trả.

"Đi ngang qua biển Caribe, còn tốt hơn đi rèn luyện ở đại r��ng rậm Amazon, Amazon chiếm giữ một đế quốc yêu ma rừng rậm đến nay vẫn chưa thống kê được số lượng cụ thể, bộ tộc khắp nơi, bộ lạc tùy ý, ta tin rằng nếu chúng ta phải đi Amazon rèn luyện, cuộc rèn luyện của chúng ta đến đây là kết thúc." Giang Dục giọng lạnh lùng nói.

Amazon, nơi này nếu dùng màu sắc để phân cấp, xung quanh liền toàn bộ đều là màu đỏ, hướng về nơi sâu xa càng khuếch đại thành màu tím cực kỳ, mật độ cao đến kinh người, người nếu đi vào nơi sâu xa của rừng rậm Amazon, chẳng khác nào một con quái thú nhỏ tiến vào trung tâm thành phố Thượng Hải...

Yêu ma thành thị!

Amazon chính là bị gọi như vậy!

Nói thật, bọn họ cảm thấy nếu trạm tiếp theo của bọn họ không phải Mehico mà là Brazil, đạo sư phát điên thật sự sẽ ném bọn họ vào thành phố yêu ma Amazon, nói dễ nghe là đi rèn luyện, nói thẳng ra là bắt bọn họ làm nguyên liệu nấu ăn để nuôi dưỡng yêu ma Amazon.

Vì vậy, so sánh mà nói, đi ngang qua biển Caribe, đồng thời có lục địa, quốc gia có thể đi, bọn họ đã tương đối may mắn.

...

Quá cảnh vẫn không tính là quá khó, bất tri bất giác bọn họ đã rời khỏi Peru, đi qua Columbia, đến gần biển Caribe.

Tiếp tục đi theo lục địa, cân nhắc đến việc không phải tất cả mọi người trong đội đều am hiểu thủy chiến, lần này bọn họ không ngồi ca nô.

Nơi này là nhiệt đới, dừa rất phổ biến, dọc đường cũng có không ít thôn trang, trấn nhỏ, thành nhỏ, phần lớn đều có hàng hàng cây dừa, phòng ốc chủ yếu là nhà tranh vách đất...

"Kỳ quái, nơi này là thôn lưu manh sao, tại sao chúng ta liên tục đi qua nhiều làng như vậy, mà không thấy mấy người phụ nữ?" Triệu Mãn Duyên phỏng chừng là có chút cô quạnh khó nhịn, lại bắt đầu oán giận.

"Đều là các ông lớn."

"Nơi này của bọn họ cơ bản không có thiết kế phòng ngự gì, nếu có hải yêu đến, phỏng chừng liền xong."

"Theo ta thấy, bọn họ không hẳn sợ hải yêu, không thấy mấy thôn trấn và thành thị lớn hơn một chút mà chúng ta đi qua trước đó, đều dán treo giải thưởng..."

"Treo giải thưởng??" Vừa nghe treo giải thưởng, mắt Mạc Phàm đều sáng lên, bản tính thợ săn có thể nói trong nháy mắt liền bại lộ.

Hiện tại Mạc Phàm dù sao cũng là thợ săn đại sư, học phí đắt đỏ trên con đường ma pháp càng đều dựa vào việc nhận treo giải thưởng mà có, vì vậy vừa nghe treo giải thưởng, Mạc Phàm trước tiên liền có phản ứng, sau đó chính là hỏi thăm tiền thưởng bao nhiêu!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương