(Đã dịch) Tòng Khế Ước Tinh Linh Khai Thủy - Chương 413 : Trận đầu, bạo quyền Para
Đấu trường giải Thiên Vương đỉnh phong khu vực lớn Saiya châu nằm tại khu vực tiểu trấn Thanh Lam, thế giới Hoán Linh. Đây cũng là một trong số ít cổng vào thế giới của tỉnh Thiên Nam, cách quê nhà Tô Hạo không xa.
Từ Đại học Kình Đảo bay đến căn cứ Thanh Lam còn phải đi qua An Thành, nhưng Tô Hạo không có ý định hạ cánh ngay trước cửa nhà. Cũng đành chịu thôi, kể từ khi nhà họ Tô không còn thiếu tiền, bố mẹ Tô thường xuyên đi du lịch, lúc này chắc vẫn đang ở đâu đó trên đất Long Quốc.
Husky lân hào trực tiếp hạ cánh xuống bãi đỗ xe bên ngoài căn cứ Thanh Lam. Lúc này, toàn bộ căn cứ Thanh Lam vô cùng náo nhiệt, trông không khác gì một địa điểm du lịch vào ngày lễ.
Sau khi xuyên qua cổng vào thế giới để đến tiểu trấn Thanh Lam, thị trấn nhỏ vốn đã đông đúc lại càng thêm nhộn nhịp. Khắp nơi có thể nghe thấy tiếng Ngự Linh sứ hô hoán, nào là "tổ đội thiếu một người", nào là "không có tinh linh phi hành xin đừng làm phiền"...
Không ít Ngự Linh sứ muốn tự mình tiến đến địa điểm tổ chức vòng bảng giải đấu. Họ nghĩ rằng, dù có tinh linh lập trạm kiểm soát chặn đường thì ở bên ngoài, chỉ cần chậm rãi tỏa ra khí tức cường đại của các Thiên Vương đại lão, chắc chắn sẽ được ưu tiên đi qua?
Nhưng sự thật lại không hề đơn giản như vậy.
Địa điểm tổ chức vòng bảng khu vực lớn Châu Á nằm tại địa vực Thanh Lam, cách tiểu trấn Thanh Lam vô cùng xa xôi. Theo thông tin ban bố từ ban tổ chức khu vực lớn Châu Á, đấu trường cách tiểu trấn Thanh Lam tới 1.300 cây số!
Phải biết rằng, hàng trăm cây số bên ngoài tiểu trấn Thanh Lam là khu vực đang phát triển, hiếm có Ngự Linh sứ đặt chân tới. Mức độ nguy hiểm và rủi ro ở đó tăng lên vùn vụt.
Huống chi là quãng đường 1.300 cây số xa.
Đối với các Thiên Vương đại lão thì không đáng kể, nhưng với cấp Đại Sư, cho dù là tổ đội cấp Đại Sư cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro.
Dù vậy, điều đó vẫn không thể ngăn cản sự nhiệt tình của các Ngự Linh sứ Long Quốc... Còn Ngự Linh sứ nước ngoài ư? Tiểu trấn Thanh Lam không mở cửa cho Ngự Linh sứ nước ngoài thông thường, ngoại trừ các Thiên Vương dự thi. Hơn nữa, giải đấu Thiên Vương đỉnh phong vốn dĩ cũng không cho phép khán giả theo dõi trực tiếp.
Xem trực tiếp không đủ sao?
Nếu cảm thấy không đủ thì đó là vấn đề của chính Ngự Linh sứ, ban tổ chức giải đấu Thiên Vương sẽ không chịu trách nhiệm.
Tiểu trấn Thanh Lam đông đúc, nhộn nhịp, thỉnh thoảng lại có những đoàn tinh linh phi hành cất cánh, bay về cùng một hướng.
Husky lân hào cũng không dừng lại, lập tức thi triển thiên phú Đằng Vân Giá Vũ. Những đám mây trắng mềm mại tụ lại, nâng theo Ngốc Đầu quạ đang hừng hực chiến ý, Mập Mạp gấu đang ôm máy tính bảng, Phu Phu thì lặng lẽ học bài với một cuốn sách trên tay, Điệp Tiểu Điệp đang dùng huyễn thuật mô phỏng tình huống, còn A Diêm thì chui rúc trong bóng của Tô Hạo... và cả Tô Hạo nữa.
Đám mây xanh trắng vút một cái bay vọt lên trời, chỉ trong vài hơi thở đã vượt qua một đoàn Ngự Linh sư đang cùng nhau tiến đến đấu trường, khiến những Ngự Linh sư đó hô to: "Lại có một vị Thiên Vương đại lão đang di chuyển kìa!"
...
Những cánh rừng xanh tốt không ngừng lướt qua dưới chân, thỉnh thoảng cũng có thể thấy những dòng sông cuộn chảy, những ngọn núi cao chót vót. Toàn bộ khu vực Thanh Lam là một vùng sinh thái bình thường, các nguyên tố giữa trời đất cũng duy trì trạng thái cân bằng tương đối, không giống như vùng Trấn Hồng Nham nơi Hỏa Nguyên tố chiếm ưu thế tuyệt đối.
Suốt đường bay vùn vụt, Mập Mạp gấu tùy ý tỏa ra chút uy áp của tinh linh quân chủ. Những nơi đi qua, các tinh linh hoang dã bay lượn đều cực kỳ tuân thủ trật tự, nhanh chóng tránh đường, khiến trải nghiệm bay của Husky lân luôn vô cùng tuyệt vời.
"Ồ?"
Khi đi ngang qua một khu rừng núi bao phủ sương mù mờ ảo, Tô Hạo phát hiện nơi đây có chút khác thường.
Thế là, anh bảo Husky lân dừng lại, rồi kích hoạt "Ngự Linh: Đồng bộ" để cẩn thận quan sát. Rất nhanh, anh phát hiện toàn bộ khu vực này có nồng độ linh khí cực cao, và tình huống này thường chỉ ra rằng dưới lòng đất có mỏ.
Mỏ Linh Ngọc.
"Tuy nhiên, nơi đây cách tiểu trấn Thanh Lam hàng trăm cây số, có mỏ Linh Ngọc cũng vô dụng, chi phí khai thác quá cao. Trừ phi là mỏ Linh Ngọc cực phẩm cộng sinh với một số trân tài cao cấp, thậm chí là bảo vật đỉnh cấp."
Tô Hạo là người không thiếu mỏ, nên chẳng hề để tâm đến mỏ Linh Ngọc chút nào. Ngược lại, toàn bộ khu rừng với những hàng cây xanh tốt biến ảo khôn lường, cành lá lấp lánh ánh sáng nhạt, và trong không khí phảng phất tràn ngập một thứ khí tức không thể diễn tả bằng lời.
Dường như, cả ngọn núi là một trận pháp huyễn cảnh tự nhiên, mang đậm hơi thở của "ảo ảnh".
"Đây đúng là một địa điểm dự bị không tồi." Tô Hạo thầm nghĩ.
Mà lúc này,
Trong núi rừng bao phủ sương mù mờ ảo, một con Hoa Đằng Yêu đang ẩn mình giữa biển hoa rực rỡ, ngửa đầu nhìn trời.
Với thời gian dài sống trong môi trường đặc biệt, lại thêm chút cơ duyên trùng hợp, con Hoa Đằng Yêu này đã khác biệt rất nhiều so với những Hoa Đằng Yêu bình thường. Nó trông giống hình người hơn, phía sau còn có đôi cánh làm từ hoa tươi.
Trên thân tản ra một cỗ uy áp quân chủ như có như không.
Đây là một con Hoa Đằng Yêu quân chủ!
Có thể xưng là bá chủ của khu vực mấy trăm cây số quanh đây!
Thế nhưng, mấy ngày gần đây, cuộc sống của con Hoa Đằng Yêu quân chủ này lại vô cùng khổ sở. Trên bầu trời khu rừng thỉnh thoảng lại có những tinh linh quân chủ mạnh hơn nó bay ngang qua. Mỗi khi khí tức đáng sợ của chúng lướt qua, tộc Hoa Đằng Yêu của nó đều run cầm cập. Bản thân nó lúc đầu còn định thể hiện chút tôn nghiêm của một bá chủ, nhưng... thấy khí tức của những kẻ qua đường nhanh chóng biến mất thì thôi vậy.
Hoa Đằng Yêu quân chủ đang nghĩ như vậy thì bỗng nhiên một tinh linh quân chủ đi ngang qua lãnh địa của nó lại dừng lại, lơ lửng giữa không trung, uy áp quân chủ bao trùm đỉnh núi.
Hoa Đằng Yêu giận dữ.
L��� nào lại thế này, dù sao bản yêu cũng là quân chủ, quân chủ không thể bị sỉ nhục...
Nó vừa định phô bày khí tức để đuổi tinh linh quân chủ kia đi, đột nhiên, một luồng tinh thần lực đáng sợ lướt qua. Vẻ mặt hung ác của Hoa Đằng Yêu quân chủ lập tức cứng lại, đôi cánh sau lưng xẹp xuống.
Nó vạch một vòm hoa lớn, toàn bộ thân hình chui tọt vào bên trong. Tự nhốt mình lại tại chỗ.
...
Trên bầu trời,
Tô Hạo nhìn về phía Điệp Tiểu Điệp: "Phía dưới lại có một con tinh linh quân chủ hoang dã? Ừm... Trông có vẻ là một tinh linh hiền lành, không giống như tinh linh hoang dã thông thường chỉ biết lao vào chiến đấu. Quả không hổ là quân chủ."
Một khu vực có thể sản sinh ra tinh linh quân chủ hoang dã chứng tỏ giá trị của nó cao hơn tưởng tượng.
Nhưng lúc này Tô Hạo đang vội vã trên đường nên không nán lại lâu. Anh chỉ ghi lại tọa độ nơi này, rồi điều khiển Husky lân hào bay thẳng về phía trước. Không bao lâu sau, anh đã thấy mấy quả khinh khí cầu khổng lồ lơ lửng giữa không trung.
Giải đấu Thiên Vương đỉnh phong, đấu trường khu vực lớn Châu Á, đã đến!
...
Khi Tô Hạo đến thì vẫn chưa có trận đấu nào diễn ra.
Dựa theo lịch đấu đã sắp xếp, mỗi tổ trong mỗi vòng cần đấu 14 hoặc 15 trận. Mỗi trận Thiên Vương chiến lại bao gồm ba trận một chọi một và một trận đoàn chiến, tổng cộng là bốn trận đấu... nhưng trên thực tế, thời gian tiêu tốn không nhiều.
Dù sao cũng chỉ là giao lưu, luận bàn. Trừ phi cả hai bên có thực lực ngang nhau, nếu không, bên nào không còn hy vọng chiến thắng thì phần lớn sẽ lựa chọn nhận thua.
"Việc nhận thua trong trận Thiên Vương chiến rất bình thường." Ô sư huynh nói, "Cứ như đối thủ của ta đây, bị ta đánh bại hoàn toàn hai trận xong, thấy những tinh linh tiếp theo của ta không dễ đối phó thì chẳng cần đấu thêm mà trực tiếp nhận thua."
Tô Hạo: "???"
Ta hỏi chính là cái này sao?
Ô sư huynh cười ngượng nghịu, năm nay muốn "làm màu" trước mặt tiểu sư đệ sao mà khó thế này?
Tiểu sư đệ đã không còn là chàng tân sinh viên ngơ ngác, mờ mịt ngày xưa.
Anh ấy nói: "Tinh linh quân chủ có sinh mệnh lực mạnh m���, nhưng cũng có nghĩa là sau khi bị thương sẽ càng khó hồi phục, nhất là những tổn thương do ảnh hưởng của pháp tắc... Mà vòng bảng chúng ta phải đấu mười trận, mỗi ngày một vòng, cường độ vô cùng cao. Việc nhận thua có thể chỉ khiến mất một vòng đấu, nhưng nếu cố gắng chống đỡ dẫn đến tinh linh trọng thương không thể hồi phục, thì sau đó coi như bỏ đi cả giải."
Tô Hạo chỉ có thể nói, trách sao trước kia không có giải đấu Thiên Vương.
Rất nhanh, ngày thứ hai của giải đấu Thiên Vương, cũng chính là vòng thứ hai của tổ 01, các trận đối chiến tiếp tục diễn ra.
Anh thấy Ô sư huynh ra sân, Thao Bàn Khôi Lỗi niệm chú khiến mấy vạn tảng đá khổng lồ rời khỏi mặt đất, rồi trực tiếp phong ấn đối thủ, trấn áp hắn như Ngũ Chỉ Sơn.
Dương Giác Tiên lại càng biến cả một sân bãi hoang tàn thành rừng Đằng thụ xanh tốt, chỉ chưa đầy mười giây đã ép buộc đối thủ phải nhận thua.
Ở trận chiến thứ ba và trận đoàn chiến, các tinh linh quân chủ như Vạn Đằng Quy chỉ cần lộ mặt là Thiên Vương đối diện đã trực tiếp nhận thua.
Tô Hạo thấy vậy, chỉ có thể nói mình còn chênh lệch rất nhiều so với Ô sư huynh.
Đây là Ô sư huynh không có triển lộ thực lực chân chính tình huống dưới.
Bản thân vẫn cứ cho rằng Ô sư huynh là một "quái vật cá muối" an nhàn dưỡng lão, hóa ra là đã trách lầm anh ấy.
Ô sư huynh: Luôn cảm giác ngươi tại nói xấu ta, nhưng không có chứng cứ.
Chứng kiến thực lực mạnh mẽ của các Thiên Vương, trừ Ngốc Đầu quạ vẫn hừng hực chiến ý, Gấu Mập đã bắt đầu rên rỉ "anh anh anh", yếu ớt hỏi liệu đến lúc đó có thể "mở cửa" rồi bỏ chạy không?
Điệp Tiểu Điệp dùng huyễn cảnh mô phỏng một phen cũng cảm thấy tỷ lệ thắng rất thấp.
Dù sao đồng đội đồ ăn.
Chính mình lại là một con tuổi tác mới ba tuổi rưỡi bảo bảo.
Đánh không lại đâu mà~!
"Yên tâm, không có vấn đề lớn đâu, chủ yếu là để Ngốc Đầu quạ nếm mùi bị cường giả "đánh đập" một chút."
"Câm~?"
...
Ngày thứ 3,
Trong sự chờ đợi nóng lòng của Ngốc Đầu quạ, tổ 02 bắt đầu bốc thăm bằng máy tính. Trận đấu của họ sẽ diễn ra sau khi tổ 01 kết thúc.
Đông ——
Màn hình lớn nhấp nháy rồi dừng lại, Tô Hạo tìm thấy ảnh chân dung của mình. Đối thủ là Thiên Vương Ngự Linh sứ Para đến từ một quốc gia Đông Nam Á, danh hiệu là Bạo Quyền Thiên Vương.
"Cái danh xưng này, chắc hẳn là một Thiên Vương vạm vỡ đây?"
Anh hiểu biết rất ít về các Thiên Vương ở đây. Có thể nói không chút khách khí, Tô Hạo chỉ biết đến những Thiên Vương hàng đầu. Còn những Thiên Vương bình thường, ngay cả trong nước anh cũng không biết hết, huống hồ là nước ngoài.
Anh chỉ đành túm lấy Ô sư huynh vừa xuống khỏi sàn đấu để hỏi.
"Vấn đề này..." Ô sư huynh gãi đầu, "Cậu hỏi ta thì ta cũng chịu thôi, số lượng Thiên Vương mà ta biết chưa chắc đã nhiều bằng cậu đâu."
Tô Hạo: "..."
Mất mặt quá, Ô sư huynh mau "rút lui khỏi nhóm" đi!
Bản thân thực lực đã yếu kém, nếu còn không có bất kỳ hiểu biết nào về đối thủ... Tô Hạo cảm thấy mình sẽ bị "treo lên đánh", như vậy thì không được.
Nhưng chuyên gia tình báo Lưu Nhân cùng đội trưởng tình báo Bạch Hiểu Minh đều không có mặt ở đây, mà tìm quanh cũng không thấy Thiên Vương nào quen biết. Tô Hạo suy nghĩ một lúc lâu mới nhớ đến các thành viên đội Tuần Sát sứ mà anh đã lãng quên.
Bên trong liền có hai người am hiểu thu thập tin tức.
Vừa đúng lúc này có mạng lưới, lại có thể kết nối trực tiếp với Lam Tinh, Tô Hạo lập tức gửi tin nhắn thông qua vòng tay Ngự Linh sứ.
"Giúp ta tra một chút Bạo Quyền Thiên Vương Para..."
Rồi tiếp tục quan sát đối chiến.
Khoảng hơn nửa giờ sau, cao thủ máy tính Lâm Kỳ gửi tin nhắn tới.
[ Para: 48 tuổi, đột phá cấp Thiên Vương 8 năm trước. Ông ta tinh thông bí thuật "Bạo Quyền", khi tấn công có thể truyền năng lượng mang tính bùng nổ vào cơ thể đối thủ, gây ra tổn thương khủng khiếp. ]
[ Đã biết tinh linh quân chủ có ít nhất hai con, theo thứ tự là: Bốn tay Kim Thân Phật, quân chủ Bạo Quân Hùng, các tinh linh khác có: . . . ]
Những tài liệu này tuy không quá chi tiết, nhưng đã bỏ xa Ô sư huynh mười con đường.
Dù sao, thông tin liên quan đến Thiên Vương trong liên minh đều được giữ bí mật. Lâm Kỳ phần lớn là tìm kiếm tài liệu từ những con đường khác... Tô Hạo bày tỏ sự khẳng định đối với hiệu suất làm việc của họ.
Quả không hổ danh là những "công cụ người" cao cấp.
Thế là, anh trả lời tin nhắn: "Làm rất tốt. Ngoài ra, ta còn muốn tất cả tài liệu về các Thiên Vương của tổ 02. Ta sẽ gửi cho cậu danh hiệu của họ, và ta cần tài liệu cụ thể trước tối nay."
Giữa những tiếng ầm ầm náo nhiệt, vòng thứ ba của tổ 1 kết thúc, và vòng đấu đầu tiên của tổ 2 bắt đầu.
Tô Hạo được xếp vào trận thứ ba, không đợi bao lâu thì nghe thấy tiếng trọng tài công bố.
"Xin mời trận thứ ba, Bạo Quyền Thiên Vương Para, Vạn Tượng Thiên Vương Tô Hạo ra sân."
Tô Hạo đứng sừng sững trên đám mây, tay áo nhẹ bay.
Thiên Vương Para ở phía đối diện thì đứng trên một đỉnh núi cao nguyên vẹn, cởi trần, để lộ cơ bắp cuồn cuộn.
Ông ta cũng thấy Tô Hạo từ xa, nhìn thấy Tô Hạo vẫn trẻ như trong ảnh, Thiên Vương Para không khỏi mỉm cười.
"Thiên tài Ngự Linh sứ ư? Nhưng cậu vẫn còn quá trẻ, lĩnh vực Thiên Vương cấp này cần thời gian tích lũy. Xem ra, trận đấu đầu tiên của vòng bảng đúng là một "món hời" cho ta, vận may không tồi."
Thiên Vương Para nghĩ thầm, rồi triệu hồi tinh linh đầu tiên của mình.
Tất cả công sức biên tập cho bản dịch này đều thuộc về truyen.free.