Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 123 : phụ tử( canh một)

Sau đó, ba người Đại Hổ rảnh rỗi, Mặc Họa liền tùy bọn họ lên núi, dùng cạm bẫy Trận Pháp săn giết yêu thú.

Mọi người giết yêu thú chia linh thạch, Mặc Họa còn có thể hấp thu yêu huyết.

Đại Hổ bọn họ vui vẻ xong, lại có chút lo lắng, đối với Mặc Họa nói:

"Chúng ta như vầy, chỉ giết yêu thú bị thương nặng, không cùng nó chính diện giao chiến, có phải đạo pháp càng ngày càng yếu không?"

Mặc Họa nói: "Cái này gọi là lấy chiến dưỡng chiến, trước săn giết yêu thú, kiếm linh thạch, tăng cao tu vi. Chờ các ngươi tu vi cao, lại cân nhắc chính diện giao chiến cũng không muộn."

Mặc Họa nhìn bọn họ nói: "Chúng ta tuổi còn nhỏ, cùng yêu thú giao thủ vốn đã thiệt thòi, không nghĩ biện pháp thì chỉ có dâng mạng."

Ba người Đại Hổ liên tục gật đầu.

Cứ như vậy, ba người dựa theo phương pháp săn yêu do Mặc Họa thiết kế, càng ngày càng quen thuộc, cũng càng ngày càng ăn ý, đối mặt yêu thú cũng không còn thất thố vì sợ hãi như trước.

Nhưng giết mấy con yêu thú như vậy, vẫn xảy ra ngoài ý muốn.

Một ngày, bọn họ vây giết một con Liệp Hỏa Khuyển cao bằng người, lưỡi dài mắt đỏ.

Sau mười hiệp, Liệp Hỏa Khuyển cứng rắn chịu một đao của Song Hổ, lại tìm được sơ hở, thân ảnh lóe lên, từ vòng vây của ba người Đại Hổ chạy ra ngoài.

Liệp Hỏa Khuyển này là nhất phẩm trung kỳ đỉnh phong, sắp đạt tới nhất phẩm hậu kỳ, cho nên Địa Hỏa Trận gây ra thương thế cho nó còn lâu mới nặng như đối với các yêu thú khác.

Liệp Hỏa Khuyển chạy trốn ra ngoài mười trượng, mắt lộ hồng quang, gắt gao nhìn chằm chằm ba người Đại Hổ, tựa hồ muốn nhớ kỹ bọn họ, sau đó liền muốn quay người rời đi.

Đi được nửa đường, nó khẽ ngửi mũi, đột nhiên phát hiện Mặc Họa trốn sau tảng đá núi cách đó không xa.

Luyện Khí năm tầng, tu vi Mặc Họa không cao, khí huyết cũng yếu.

Hồng quang trong mắt Liệp Hỏa Khuyển đại thịnh, hai răng nanh bên miệng lộ ra, tanh hôi bốn phía, thèm nhỏ dãi. Nó xoay người một cái, liền thẳng đến chỗ Mặc Họa.

Đại Hổ vội la lên: "Mặc Họa, chạy mau!"

Mặc Họa ngẩn người một chút.

Liệp Hỏa Khuyển đã vây quanh phía sau hắn, miệng đầy máu tanh trực tiếp cắn xuống.

Trong mắt Liệp Hỏa Khuyển lộ vẻ tàn nhẫn và hưng phấn, nhưng khi miệng lớn cắn vào, trong miệng lại không có máu tươi ngọt ngào, cũng không thể cắn được thịt người.

Nó cắn hụt.

Lúc này Mặc Họa đã đứng ngoài một trượng, vẻ mặt có chút khẩn trương, nhưng đồng thời không bối rối.

Liệp Hỏa Khuyển mắt lộ vẻ nghi hoặc, nó không biết tiểu tu sĩ này đã tránh né như thế nào.

Ba người Đại Hổ quát lớn một tiếng, từ đằng xa chạy đến.

Liệp Hỏa Khuyển mắt lộ vẻ mỉa mai, thả người nhảy lên, lấy tốc độ nhanh hơn hướng Mặc Họa đánh tới.

Khoảng cách không quá một trượng, chớp mắt là tới.

Nó dùng móng vuốt xé về phía tâm mạch Mặc Họa, trong mắt nó, con non tu sĩ này tránh cũng không thể tránh.

Nhưng Mặc Họa lại không hề báo trước mà phiêu về phía sau một bước, dáng người nhẹ nhàng thong dong, thoải mái tránh thoát một trảo này.

Liệp Hỏa Khuyển sững sờ một lát, mà Mặc Họa nhân cơ hội rời khỏi ba trượng, ánh mắt bình tĩnh, còn có một tia trêu tức.

Tia trêu tức này chọc giận Liệp Hỏa Khuyển, hồng quang trong mắt nó lóe lên, toàn thân lông tóc phiếm hồng, rồi bốc cháy thành ngọn lửa.

Khi Liệp Hỏa Khuyển giận dữ, toàn thân sẽ bốc cháy liệt hỏa.

"Không tốt!"

Ba người Đại Hổ đuổi tới nửa đường, thấy vậy giật mình.

Liệp Hỏa Khuyển giận dữ như một đạo liệt diễm, thẳng đến chỗ Mặc Họa, tốc độ càng nhanh, hơn nữa còn mang theo yêu lực hừng hực thiêu đốt.

Loại liệt diễm này là yêu lực biến thành, có thể ăn mòn nhục thân tu sĩ, đốt cháy linh lực tu sĩ, thậm chí phá hủy kinh mạch tu sĩ, một khi nhập thể, rất khó trừ tận gốc.

Vẻ mặt Mặc Họa cũng ngưng trọng, đem Thần Thức thôi động đến cực hạn, cảm giác quỹ tích của Liệp Hỏa Khuyển, đồng thời kích phát linh lực, thi triển Thệ Thủy Bộ.

Liệp Hỏa Khuyển tiến một bước, Mặc Họa liền lùi một bước.

Liệp Hỏa Khuyển mỗi lần đánh giết, Mặc Họa cũng luôn có thể phiêu nhiên né tránh trong gang tấc, thân hình như nước chảy, lơ lửng không cố định, khó mà nắm bắt.

Trải qua đánh giết, Mặc Họa thoạt nhìn hung hiểm, nhưng lại không hề tổn hại.

Ba người Đại Hổ thấy vậy thì hãi hùng khiếp vía, vừa trợn mắt hốc mồm.

Đây là thân pháp gì......

Định thần lại, ba người liền lập tức hướng Mặc Họa tiến đến.

Liệp Hỏa Khuyển đánh giết lần nữa không có kết quả, thấy ba người Đại Hổ sắp tới, liền cũng thúc yêu lực đến cực hạn, hỏa diễm trên thân càng tăng lên.

Nó nhìn Mặc Họa, trong mắt hung quang hiển hách.

Mặc Họa nháy mắt liền đoán được, nó muốn liều mạng.

Chỉ cần giết mình, ăn thịt uống máu, bổ sung huyết khí, liền có thể tiếp tục dây dưa với ba người Đại Hổ, kém nhất cũng có thể thong dong lui thân.

Ánh mắt Mặc Họa ngưng lại, giữa ngón tay ngưng tụ Hỏa Cầu Thuật.

Khoảng cách trước mắt, đủ để Mặc Họa thi triển Hỏa Cầu Thuật, chỉ là không biết Hỏa Cầu Thuật có lực sát thương thế nào đối với yêu thú.

Nhưng kh��ng đợi Mặc Họa phát ra Hỏa Cầu Thuật, trên bầu trời liền có một cây đao lăng không mà xuống, xuyên qua Liệp Hỏa Khuyển, định nó chết trên mặt đất.

Liệp Hỏa Khuyển giãy dụa mấy lần, hỏa diễm trên thân liền dần dần tán đi, cuối cùng không còn khí tức, chỉ có sự ngoan lệ còn lưu lại trong đôi mắt.

Trong lòng Mặc Họa giật mình, ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy Mặc Sơn đứng một mình trên sơn nham xa xa, mặt trầm như nước.

Trong lòng Mặc Họa hơi lạnh.

Xong rồi, vụng trộm lên núi, bị cha hắn phát hiện.

Mặc Họa không nói cho cha mẹ, là sợ cha mẹ lo lắng, đồng thời cha mẹ cũng sẽ không đồng ý Mặc Họa tiến vào Đại Hắc Sơn.

Đại Hắc Sơn tuy hung hiểm, nhưng không thể cả đời không tiến.

Chỉ cần chuẩn bị vạn toàn, cẩn thận mà cẩn thận, Đại Hắc Sơn cũng không phải là nơi cửu tử nhất sinh.

Mặc Họa biết sớm muộn cũng sẽ bị cha mẹ phát hiện, nhưng không ngờ bị phát hiện sớm như vậy.

Kế hoạch săn yêu ở Đại Hắc Sơn của hắn mới vừa bắt đầu......

Mặc Họa thở dài, cuối cùng hiểu ra "Lập nghiệp chưa thành, mà nửa đường chết" là tư vị gì.

Mặc Sơn không nói gì, nhưng sắc mặt rõ ràng khó coi.

Trong lòng Mặc Họa có chút thấp thỏm, ba người Đại Hổ cũng không dám thở mạnh.

Mấy người thu thập xong Liệp Hỏa Khuyển, Mặc Sơn liền bảo ba người Đại Hổ về trước.

"Mặc thúc thúc, không trách Mặc Họa, là chúng ta......" Song Hổ yếu ớt nói.

"Được, các ngươi về nhà trước đi." Mặc Sơn khẽ nói.

Con nào khác cha.

Mặc Họa tuổi tuy nhỏ, nhưng rất thông minh, cũng có chủ kiến.

Ba người Đại Hổ tuy lớn hơn Mặc Họa một chút, nhưng khi chơi đùa cùng nhau, quyết định khẳng định đều là của Mặc Họa. Chuyện lên núi săn yêu này, không cần nghĩ, khẳng định cũng là Mặc Họa thuyết phục bọn họ.

Mặc Sơn thở dài, hắn muốn trách cứ Mặc Họa hai câu, nhưng lại không biết nên trách cứ thế nào mới tốt.

Hai cha con sau khi về nhà, im lặng ăn cơm.

Mặc Sơn sắc mặt không đổi, không nói một lời, Mặc Họa cũng mắt nhìn mũi mũi nhìn miệng, ngoan ngoãn ăn cơm.

Liễu Như Họa nghi hoặc nhìn Mặc Sơn một chút, lại hiếu kỳ nhìn Mặc Họa một chút.

Ăn cơm xong, Mặc Sơn vừa chuẩn bị nói gì đó, Liễu Như Họa liền nói: "Họa Nhi, con về phòng đọc sách đi."

Lời Mặc Sơn bị chặn lại, sững sờ một lát.

Mặc Họa như trút được gánh nặng, cảm kích nhìn mẫu thân một chút, liền lui về phòng.

Liễu Như Họa lúc này mới hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Mặc Sơn thở dài, kể lại chuyện gặp Mặc Họa ở Đại Hắc Sơn.

Trong lòng Liễu Như Họa giật mình, "Họa Nhi gan lớn như vậy!"

"Đúng vậy, Đại Hắc Sơn hung hiểm như thế, nếu nó có một cái vạn nhất......"

Mặc Sơn cau mày nói, vẻ mặt có chút sợ hãi.

"Vậy anh muốn xử lý thế nào?"

Mặc Sơn nghĩ nửa ngày, nói:

"Tôi đã nhìn từ xa mấy lần, Họa Nhi tiến vào Đại Hắc Sơn, không phải vì hiếu kỳ hoặc ham chơi, hẳn là thực sự có tính toán gì đó. Hơn nữa việc săn yêu này, nó làm rất có chương pháp, thả cạm bẫy, Trận Pháp còn có việc Đại Hổ bọn họ phối hợp, rõ ràng đều đã chuẩn bị tỉ mỉ, còn cẩn thận chu đáo hơn cả mấy Liệp Yêu Sư già......"

"Nhưng Đại Hắc Sơn loại địa phương này, từ trước đến nay đều là không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Ai cũng không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì......"

Mặc Sơn nói, ngữ khí kiên định: "Lần này tôi không trách nó, nhưng Đại Hắc Sơn, nó tuyệt đối không thể đi nữa!"

Liễu Như Họa nghĩ một lát, thở dài, cầm tay Mặc Sơn, khẽ nói:

"Anh phải biết, chúng ta làm cha mẹ, không thể nào đi cùng Họa Nhi cả đời."

Tạ ơn võng nước luân liên khen thưởng~ Đã ngày vạn đổi mới một tuần, nguyên bản định mở ra cá ướp muối hai canh hình thức, suy nghĩ một chút vẫn là lại kiên trì xuống đi.

Đằng sau cũng hẳn là ngày vạn rưỡi càng, nhìn có thể hay không kiên trì đầy một tháng.

Hi vọng mọi người có thể đặt mua bỏ phiếu ủng hộ xuống đi~

( tấu chương xong)

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương