Tòng Hỏa Ảnh Khai Thủy Chưởng Khống Thời Gian - Chương 1 : Tai hoạ đẳng cấp: Demon!
Tại một thành phố nọ.
Nơi đây cao ốc san sát, cảnh tượng hết sức phồn hoa, có thể trông thấy những con đường rộng lớn trải dài bốn phương tám hướng, vô số dân văn phòng đang vội vã xách túi chạy tới công ty.
Tại một góc khuất nào đó trong thành phố, một luồng ánh sáng màu vàng đang nhanh chóng chớp động.
Gần đó có vài người đi đường ngang qua, nhưng tất cả đều làm như không thấy luồng sáng ấy, hay nói đúng hơn là họ căn bản không cách nào nhìn thấy. Bởi vì xét theo ý nghĩa nghiêm ngặt, quầng sáng vàng này đang tồn tại ở một dòng thời gian khác biệt.
Thời gian bên trong quầng sáng và thời gian bên ngoài bị vặn vẹo, nhưng theo nhịp chớp động liên tục của ánh sáng vàng, dòng thời gian trong ngoài bắt đầu dần dần đồng bộ.
Cuối cùng.
Sau một cái chớp mắt, ánh sáng vàng biến mất.
Thay vào đó là sự xuất hiện của một thanh niên tuấn mỹ với mái tóc ngắn màu bạc, khoác trên mình bộ kimono rộng rãi, tựa như nhân vật bước ra từ một vở kịch cổ trang. Đó chính là Phong Dạ, người vừa thực hiện chuyến xuyên việt qua thế giới mới.
"Đến rồi sao..."
Phong Dạ đưa mắt quét nhìn bốn phía, hơi ngạc nhiên một chút, sau đó nở một nụ cười nhạt.
Mặc dù chưa rõ lần này đến thế giới nào, nhưng những kiến trúc hiện đại xung quanh cùng dòng xe cộ tấp nập kia đều mang lại cho hắn cảm giác quen thuộc nồng đậm.
Sau khi trải qua hai th��� giới Naruto và One Piece, cuối cùng hắn cũng đi tới một thế giới gần như tương đồng với thời hiện đại, chỉ là không biết cụ thể đây là đâu.
Thế giới của một bộ anime đời thường nào đó chăng?
Trong lòng Phong Dạ hiện lên ý nghĩ này.
Nếu là loại thế giới đời thường không có nguy hiểm, đồng nghĩa với việc hắn sẽ được an toàn, nhưng cũng có nghĩa là sức mạnh của hắn rất khó đạt được bước tiến thăng hoa tại đây. Nhìn chung thì có lợi cũng có hại.
Ngay khi ý nghĩ này vừa lướt qua trong đầu Phong Dạ, cơ thể hắn bỗng nhiên rục rịch. Phần dưới nách bên phải bất ngờ tách ra, một khối vật chất màu trắng từ bên trong bay ra ngoài.
Ùng ục!
Sau khi rơi xuống đất, khối vật chất màu trắng nhanh chóng nhúc nhích, biến hóa thành một thiếu nữ khoảng mười ba, mười bốn tuổi với mái tóc dài trắng muốt và đôi mắt đỏ ngầu, đang dùng ánh mắt vô cảm đánh giá xung quanh.
Thiếu nữ này không phải con gái do Phong Dạ sinh ra cùng ai, mà là sản phẩm được tạo ra từ sức mạnh của Luân Hồi Chuyển Sinh Nhãn ban cho trái Chakra đã trưởng thành sự sống. Về bản chất, nàng tương tự như những sinh mệnh mà hắn từng sáng tạo trước kia, đều là một phần năng lực của hắn.
Đương nhiên.
Một phần trái Chakra của nàng là sức mạnh Thần Thụ hấp thu từ thế giới One Piece, nên xem "thế giới One Piece" là mẹ của nàng cũng không sai.
Cũng chính vì bản chất nàng tương đương với một phần của Phong Dạ, bao gồm cả linh hồn cũng do hắn dùng năng lực tạo ra, nên nàng mới có thể đi theo Phong Dạ vượt qua thời không bằng cách này.
"Xem ra là thành công rồi."
Phong Dạ nhìn thiếu nữ đã khôi phục hình người, mỉm cười nói.
Bởi vì nàng sở hữu đôi đồng tử màu hổ phách huyết sắc cùng mái tóc trắng, có chút giống với hình tượng ma cà rồng trong lý tưởng của Phong Dạ, nên hắn đặt tên cho nàng là Lilith.
Nửa thân trên của Lilith nhanh chóng ngưng tụ thành hình, nhưng ngay khi khối vật chất trắng cuối cùng định ngưng tụ thành đôi bàn chân nhỏ nhắn, nó chợt đông cứng lại.
Xùy! Xùy! Xùy!!!
Mười cái đuôi trắng toát đâm rách chiếc váy đen của nàng, xuất hiện phía sau lưng và không ngừng phe phẩy, Chakra trong cơ thể nàng cũng rơi vào trạng thái mất kiểm soát.
Lilith dường như đột ngột không thể điều khiển được sức mạnh của mình, cơ thể bắt đầu biến đổi theo hướng Thập Vĩ hóa, nàng gian nan quay đầu nhìn về phía Phong Dạ.
"Phụ thân đại nhân..."
"Ừm..."
Biểu cảm của Phong Dạ cũng trở nên quái dị.
Hắn không ra tay giúp thiếu nữ khống chế lại Chakra, mà ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Cơ thể hắn khẽ run lên trong thoáng chốc, rồi những cái đuôi còn thô to hơn cả của thiếu nữ cũng từ sau lưng hắn xuyên ra.
Một cái đuôi mất khống chế quét ngang qua tòa nhà cao tầng bên cạnh.
Oanh!!!
Bị cái đuôi trắng quất trúng, tòa nhà cao bảy tám tầng kia đầu tiên khựng lại trong giây lát, tiếp đó vị trí bị va chạm bỗng nhiên lõm sâu vào, vết nứt lan tràn ra bốn phương tám hướng. Một nửa tòa nhà ầm một tiếng nổ tung thành vô số mảnh vụn trong cơn chấn động dữ dội!
"Thế giới này hình như có chút vấn đề."
Phong Dạ nhìn cảnh tượng này, khóe miệng giật giật. Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể m��nh đang kịch liệt mất khống chế, chuyển biến sang hướng Thập Vĩ hóa một cách không thể kìm hãm.
Hắn không vội vàng sử dụng sức mạnh đảo ngược thời gian để khôi phục quyền kiểm soát, mà mặc kệ sức mạnh trong cơ thể bạo tẩu và biến hóa, vẻ mặt lộ ra sự trầm tư.
Mỗi thế giới đều có những quy tắc khác nhau.
Khi hắn từ thế giới Naruto bước vào thế giới One Piece, sức mạnh trong cơ thể đã bị quy tắc thế giới áp chế mãnh liệt, phải mất khoảng nửa năm mới hoàn toàn dung nhập và không còn bị kìm hãm.
Nhưng khi đến thế giới này, cảm giác hoàn toàn khác biệt so với lúc vào One Piece. Áp lực mà hắn chịu đựng thực tế không hề lớn!
Thế giới này, phảng phất bản thân nó đã sở hữu đặc tính quy tắc cực kỳ cởi mở!
Đồng thời, trong cảm nhận của Phong Dạ, sự áp chế của thế giới đối với hắn cũng đang suy yếu với tốc độ rất nhanh, dường như nó đang thích ứng với sức mạnh của hắn với tốc độ cực cao.
"Xem ra không thể nào là thế giới anime đời thường rồi..."
"Có lẽ sẽ tương đương khủng bố."
Phong D�� cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể và tình trạng thế giới, lẩm bẩm một mình.
Mặc dù chưa rõ cụ thể đây là thế giới nào, nhưng nhìn tình huống trước mắt, một thế giới có đặc tính quy tắc cởi mở như vậy, có thể dung nạp sức mạnh của hắn trong thời gian ngắn, cũng đồng nghĩa với việc thế giới này cực kỳ dễ xuất hiện đủ loại biến dị!
Quy tắc càng hoàn chỉnh, càng khép kín thì càng khó xuất hiện sức mạnh siêu nhiên. Ngược lại, quy tắc càng đơn giản, càng cởi mở thì càng dễ nảy sinh đủ loại sức mạnh vượt qua hiện thực.
Và nơi này chính là một thế giới có quy tắc cực kỳ đơn giản và cởi mở!
Oanh! Oanh!!!
Những cái đuôi mọc ra từ cơ thể Phong Dạ không ngừng đập xuống mặt đất, khiến đại địa quanh đó liên tục nứt toác, vết nứt lan tràn ra xa, cả thành phố bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Sức mạnh hiện tại của hắn khổng lồ đến mức nào chứ? Cho dù đang ở trạng thái mất kiểm soát, sức mạnh không tập trung, không được điều khiển, chỉ một kích thôi cũng đủ hủy diệt cả một thành phố!
Bốp!
Một cái đuôi mất kiểm soát của Phong Dạ quất ngang vào người Lilith, khiến cơ thể vốn đang tiệm cận Thập Vĩ hóa của nàng lập tức biến đổi quá nửa thành hình thái Thập Vĩ.
"Phụ thân đại nhân?"
Giọng nói mang theo chút nghi hoặc của Lilith truyền tới.
Phong Dạ ngẩng đầu nhìn Lilith đang ngày càng trở nên khổng lồ, khẽ nói: "Không cần kinh hoảng, cố gắng khống chế sức mạnh là được, đợi thích ứng với quy tắc của thế giới này thì sẽ ổn thôi."
Sự mất kiểm soát sức mạnh là do ảnh hưởng từ quy tắc đặc thù của thế giới này, điều đó cũng có nghĩa là hắn đang nhanh chóng thích nghi, và thế giới này cũng đang nhanh chóng tiếp nhận sức mạnh của hắn.
Dựa theo trạng thái trước mắt.
Nhiều nhất chỉ cần hai ba giờ đồng hồ là quy tắc thế giới sẽ hoàn toàn thích ứng với sức mạnh của hắn, không còn xung đột nữa.
Hơn nữa, điểm quan trọng nhất là Phong Dạ hiện tại đã nhận ra thế giới này là gì. Mọi lo âu trong lòng đều tan biến, thay vào đó là nụ cười nhạt và sự ung dung.
Nơi này là ——
Thế giới One Punch Man!
Cũng gần như ngay khi Phong Dạ nhận ra thế giới này, tiếng loa phát thanh bắt đầu vang vọng trên bầu trời cả thành phố.
"Tình trạng khẩn cấp! Tình trạng khẩn cấp!"
"Quảng trường thứ tư thành phố B xuất hiện quái nhân! Mức độ uy hiếp là cấp Quỷ (Demon)! Toàn thể cư dân gần quảng trường thứ tư xin hãy mau chóng đi tị nạn!"
"Nhắc lại lần nữa! Quảng trường thứ tư xuất hiện quái nhân cấp Quỷ! Toàn thể cư dân xin hãy mau chóng đến hầm trú ẩn!"
"..."
Cùng với tiếng loa cảnh báo, lượng lớn người dân bắt đầu hoảng loạn chạy về phía các hầm trú ẩn khẩn cấp.
Tuy nhiên, số người sợ hãi tột độ cũng không tính là nhiều. Bởi vì uy hiếp cấp Quỷ tuy không nhỏ, nhưng ở thế giới này, bình quân một năm cũng gặp vài lần, rất nhiều người thậm chí đã chai sạn cảm xúc.
Thế giới này tồn tại đủ loại quái nhân và mối đe dọa, được phân chia từ yếu đến mạnh theo các cấp bậc: Sói (Wolf), Hổ (Tiger), Quỷ (Demon), Rồng (Dragon), Thần (God).
Thảm họa cấp Quỷ chỉ là mức độ thứ ba trong số đó.
"Cấp Quỷ..."
Phong Dạ ngửa đầu nhìn tr���i, không khỏi bật cười: "Chỉ bị nhận định là quái nhân cấp Quỷ thôi sao, cũng quá mất mặt rồi."
Sức mạnh đang ở trạng thái bán mất kiểm soát, hiện ra hình thái Thập Vĩ hóa của hắn và Lilith chắc chắn bị coi là quái nhân. Và căn cứ vào sức phá hoại tạo ra khi mất kiểm soát, hiện tại họ bị định nghĩa là quái nhân cấp Quỷ.
"Có phải là kẻ mạo phạm phụ thân đại nhân không?"
Giọng nói có chút ngây ngô của Lilith truyền đến.
Bởi vì sinh ra chưa được bao lâu nên kiến thức của nàng về mọi mặt đều là tờ giấy trắng. Những điều nàng nhận định trước mắt chỉ có hai việc: một là mọi thứ đều phải nghe theo chỉ thị của Phong Dạ, hai là bất kỳ kẻ nào mạo phạm Phong Dạ đều phải bị trừng trị.
"Ừm... Cũng không tính là vậy."
Phong Dạ lắc đầu cười. Cảm thấy những người dân gần đó đã chạy đến nơi khá xa, hắn liền không còn dốc toàn lực áp chế sức mạnh đang mất kiểm soát của mình nữa.
Ong!!!
Sự buông lỏng ngắn ngủi khiến cơ thể Phong Dạ lập tức bành trướng, luồng Chakra khủng bố điên cuồng trào dâng. Trong khoảnh khắc, hắn đã đạt tới độ cao gần ngàn mét, hóa thành hình thái Thập Vĩ hoàn chỉnh!
Lilith cũng đồng dạng hóa thành hình thái Thập Vĩ, nhưng nhỏ hơn Phong Dạ rất nhiều, chỉ cao vài trăm mét, nép bên cạnh Phong Dạ. Mười cái đuôi của nàng cũng không ngừng quất loạn tứ phía.
Ầm ầm!!
Vì khả năng kiểm soát của nàng yếu hơn Phong Dạ rất nhiều, nên dưới trạng thái Thập Vĩ hóa hoàn toàn, chỉ cần cái đuôi quét qua cũng khiến mặt đất nứt ra những khe rãnh dài hàng ngàn mét, lượng lớn kiến trúc bị hủy diệt từng mảng lớn.
Phong Dạ thấy thế liền điều khiển một cái đuôi cuốn lấy Lilith, nhấc bổng nàng lên và tạm thời trói chặt lại, khiến nàng chỉ có thể run rẩy trong sự kìm hãm đó.
"Chịu đựng một chút."
Phong Dạ khẽ nói với Lilith.
Khả năng kiểm soát của nàng quá kém so với hắn. Dù sức mạnh còn lâu mới bằng hắn, nhưng cũng đủ để dễ dàng phá hủy thành phố này. Nếu hoàn toàn mặc kệ, e rằng sẽ gây ra sự tàn phá cực lớn.
"Vâng."
Lilith lí nhí đáp.
Ngay lúc Phong Dạ đang dùng một phần sức mạnh để trói buộc Lilith và cố gắng hạn chế phá hoại, rất nhiều máy bay không người lái (drone) đang ghi hình lại cảnh tượng nơi này.
Những hình ảnh đó được truyền từng bức về trụ sở Hiệp hội Anh hùng tại thành phố A.
Bên trong trụ sở Hiệp hội.
Nhìn cảnh tượng Phong Dạ và Lilith trong hình thái Thập Vĩ đang tàn phá, mấy nhân viên giám sát trong phòng quan sát đều lộ vẻ căng thẳng.
"Trước kia chưa từng có hồ sơ, hai kẻ này hẳn là quái nhân mới xuất hiện, nhìn qua có vẻ là cùng tộc..."
"Sức phá hoại của con nhỏ hơn đã hoàn toàn đạt cấp Quỷ!"
Một nhân viên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, nói: "Con nhỏ đã mạnh như vậy, con lớn kia e rằng còn mạnh hơn! Tôi đề nghị nâng mức độ thảm họa lên cấp Rồng (Dragon)!"
"Không, quan sát thêm một chút đã."
Vị chủ quản đeo tai nghe đứng phía sau, chằm chằm nhìn vào màn hình, trầm giọng nói: "Kích thước cơ thể không nhất định đại biểu cho thực lực tuyệt đối, sức phá hoại do con lớn gây ra rõ ràng không bằng con nhỏ."
Một nhân viên bên cạnh căng thẳng nhìn màn hình, nuốt nước bọt rồi nhịn không được thì thầm: "Không biết có phải ảo giác hay không... Tôi cứ cảm thấy chúng dường như vẫn luôn áp chế sức mạnh của mình."
"Thật sao? Hoàn toàn không nhìn ra được."
Chủ quản lắc đầu, tiếp đó trầm giọng hỏi: "...Anh hùng từ cấp A trở lên vẫn chưa đến sao?!"
Quái nhân cấp Quỷ nói mạnh không mạnh, nhưng nói yếu cũng không yếu, ít nhất cũng phải là anh hùng cấp A trở lên m���i có thể đối phó.
Đẳng cấp anh hùng của Hiệp hội được chia từ cao xuống thấp là S, A, B, C. Anh hùng có thể đơn độc đánh bại quái nhân cấp Quỷ thường sẽ được công nhận là cấp S, còn nếu nhiều người liên thủ mới đánh bại được thì được xếp vào cấp A.
"Metal Bat sắp tới ngay rồi!"
Một nhân viên ấn tai nghe nhanh chóng báo cáo.
Nghe được tin này, vị chủ quản kia thở phào nhẹ nhõm: "Metal Bat đang ở gần đây sao? Thật sự là giúp đỡ lớn rồi."
Anh hùng cấp S hạng 15 của Hiệp hội Anh hùng!
Metal Bat!
Đứng trên đông đảo anh hùng cấp A và B, hiện tại cả Hiệp hội Anh hùng chỉ có mười bốn người xếp trên hắn!
Đối phó quái nhân cấp Quỷ, Metal Bat có thể một mình giải quyết, nói cách khác là không cần triệu tập thêm các anh hùng cấp A khác nữa.
Lời vừa dứt, ống kính trên một màn hình nhanh chóng được phóng to, hình ảnh hiện lên một bóng người. Hắn mặc chiếc áo ba lỗ màu đỏ, tay cầm một cây gậy bóng chày kim loại, chính là anh hùng Metal Bat!
"Ông đây đang đi dạo với em gái mà!"
"Lũ khốn kiếp!!"
Metal Bat vừa chạy về phía trước, vừa ngửa đầu nhìn Phong Dạ trong hình thái Thập Vĩ đang sừng sững giữa đống đổ nát, miệng hét lên đầy giận dữ. Hắn nắm chặt cây gậy bằng cả hai tay, gầm lên: "Tao sẽ đập mày thành đống thịt vụn!"
Nhìn Metal Bat đang lao tới, con độc nhãn khổng lồ của Phong Dạ lóe lên tia sáng nhạt.
"Anh hùng cấp S, Metal Bat..."
"Hả? Mày biết tao sao? Tên quái nhân có đuôi!"
Metal Bat nhảy lên một đống phế tích, ngửa đầu nhìn Phong Dạ khổng lồ mà quát.
Bị gọi là "quái nhân có đuôi", Phong Dạ cũng không tức giận, ngược lại còn khẽ cười. Hắn liếc nhìn về một hướng nào đó phía xa, rồi thu hồi ánh mắt, nhìn xuống Metal Bat, nói:
"Trước khi cái tên đầu trọc nào đó bị thu hút đến đây, ta sẽ chơi đùa với ngươi một chút vậy."
Trân phẩm này được biên dịch độc quyền và chỉ có thể tìm thấy tại kho tàng truyen.free mà thôi.