Chương 195 : Âm La phiên
Lý Văn nhìn Lăng Phong Hoa lúc này mang vẻ châm biếm, cắn chặt môi, trên mặt lộ ra một tia giận dữ.
"Tiểu sư đệ, nếu không chạy thì coi như chạy không thoát."
Lý Văn nghe vậy sắc mặt hơi dịu lại, ngay sau đó vận chuyển Tiểu Na Di Thuật hướng thượng nguồn sông mà đi.
Lăng Phong Hoa cười lạnh nhìn Lý Văn đang chạy trốn, khóe miệng nụ cười càng thêm rợn người: "Sư đệ à, kỳ thực ngươi so với sư phụ ngươi thông minh hơn nhiều, chỉ bất quá vận khí không tốt bằng hắn thôi!"
Dứt lời, trong ánh m���t hiện lên một tia khắc nghiệt, nhẹ nhàng giang hai cánh tay đem đại kích ngã trên đất triệu hồi vào tay, sau đó lại từ trong túi trữ vật móc ra một cây cờ xí cao bằng người.
Nhìn cờ xí trong tay, Lăng Phong Hoa trên mặt lộ ra một tia yêu thích: "Hôm nay cái Âm La Phiên này của ta lại phải tăng thêm hai cái tu sĩ Ngưng Thần kỳ."
Vương Linh Nhi ở phía trước, Lý Văn đi theo sau lưng Vương Linh Nhi, trong lúc bôn ba Vương Linh Nhi hướng về phía Lý Văn truyền âm nói: "Người này sao lại biến thành bộ dáng này?"
Lý Văn thở dài thật sâu: "Chuyện này nói ra rất dài dòng, bây giờ cứ vội vàng tới chỗ ta bố trí trận pháp trước đã, cũng may ta đã bố trí trận pháp trước, nếu không lần này hai chúng ta thật sự là một chút phần thắng cũng không có."
Trong ánh mắt Vương Linh Nhi lộ ra vẻ lo âu: "Trận pháp của ngươi bây giờ còn tác dụng với hắn sao?"
"Chắc là hữu dụng." Lý Văn trầm ngâm một lát rồi thản nhiên nói.
"Nếu trận pháp không khốn được hắn, ngươi cứ chạy trước đi, để ta ở lại cản hắn!" Lý Văn nói tiếp.
Vương Linh Nhi nghe được lời này không đáp lời, im lặng hướng thượng nguồn mà đi.
Lăng Phong Hoa nhìn hai người sắp biến mất, tại chỗ lưu lại một đạo hư ảnh, cả người đạp nước mà lên, mặt nước dưới chân rối rít tách ra như thể cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của hắn mà cố ý thần phục.
"Các ngươi cảm nhận được cổ lực lượng này sao!" Lăng Phong Hoa lúc này rên rỉ một tiếng rồi hướng về phía hai người phía trước nói.
"Khí tức của Lăng Phong Hoa này quá mạnh mẽ, cho dù cách xa như vậy cũng có thể cảm nhận được rõ ràng."
Lý Văn nghe Vương Linh Nhi nói vậy, không khỏi nhíu mày lại.
Mình không phải là Trương Lăng, nếu không cũng sớm đã nâng kiếm lên hướng về phía Lăng Phong Hoa công kích rồi.
"Hai vị còn phải tăng nhanh tốc độ lên, ta sắp đuổi kịp các ngươi r���i!" Thanh âm của Lăng Phong Hoa giống như u linh vang vọng bên tai hai người.
"Không chạy nữa!" Lý Văn hướng về phía Vương Linh Nhi lớn tiếng nói.
Lăng Phong Hoa nghe được Lý Văn nói vậy thì khựng lại, không khỏi cười lớn.
"Sư đệ, sớm bỏ cuộc như vậy, cái này không giống phong cách của ngươi chút nào."
Lý Văn không đáp lời, mà tế ra Minh Quang Thuẫn, Thái A Kiếm trôi lơ lửng bên người.
"Ta tới giúp ngươi!" Vương Linh Nhi thấy vậy cũng hừ lạnh một tiếng đi tới bên cạnh Lý Văn.
"Đã hai người các ngươi quyết định vậy rồi, vậy ta liền đàng hoàng cùng các ngươi vui đùa một chút!" Lăng Phong Hoa nói xong vung vẩy Âm La Phiên trong tay.
Đại lượng khí đen theo động tác của Lăng Phong Hoa từ trong Âm La Phiên bay ra.
Lý Văn cùng Vương Linh Nhi thấy khí đen thì không khỏi biến sắc: "Cẩn thận một chút, hắc khí kia có gì đó quái lạ!"
Thần thức bén nhạy khiến Lý Văn cảm thấy trong lòng cả kinh.
Chỉ trong mấy hơi thở, khí đen đã bao bọc toàn bộ Lăng Phong Hoa, chỉ để lại hai con mắt lộ ra.
"Ra tay!" Lý Văn khẽ nói với Vương Linh Nhi.
Thái A Kiếm dưới sự thao túng của Lý Văn trong nháy mắt chia ra làm bốn.
Vương Linh Nhi thấy cảnh tượng như vậy trong lòng hơi sững sờ, nhìn Lý Văn với vẻ mặt có chút khác lạ.
Lưu Ly Kiếm cùng Thái A Kiếm mỗi người chia làm bốn thanh, tổng cộng là tám thanh phi kiếm giao thoa lẫn nhau dệt thành một đạo võng kiếm khổng lồ.
"Xem ra ta ngược lại xem nhẹ sư đệ ngươi rồi! Vậy cũng được, để ta xem ngươi còn có thể cho ta cái gì bất ngờ." Lăng Phong Hoa thấy Lý Văn có thể tùy tiện điều khiển bốn thanh phi kiếm thì không khỏi tán thưởng.
Võng kiếm khổng lồ từ trên trời giáng xuống hướng Lăng Phong Hoa bị khí đen bao phủ tới.
"Đã các ngươi cũng không giấu nghề, ta nếu lại che che giấu giấu chẳng phải là kỳ cục!"
Lăng Phong Hoa vừa dứt lời, khí đen quanh thân ch���t nhiễu động, từ trong hắc khí đưa ra một cánh tay tráng kiện hướng võng kiếm phóng tới.
Cánh tay vừa tiếp xúc với võng kiếm đã bị xoắn nát.
Lúc này, trong hắc khí chợt truyền tới mấy tiếng kêu thảm thiết thê lương, đại lượng khí đen hình người từ trong đám hắc khí nổi lên, ngay sau đó tiếng kêu thảm thiết kết thúc, hóa thành một luồng khói xanh.
Vương Linh Nhi thấy cảnh tượng này như ý thức được điều gì, sắc mặt trở nên tái nhợt.
"Ngươi đây là hấp thu hồn phách người luyện chế ra ma khí!"
Nghe Vương Linh Nhi nói vậy, trong ánh mắt Lăng Phong Hoa hiện lên vẻ tán thưởng.
"Coi như biết hàng."
"Chúng ta mỗi tiêu diệt một tia khí đen, sẽ có một đạo hồn phách tan thành mây khói!" Vương Linh Nhi nhìn võng kiếm không tiến gần khí đen được thì thất thần tự lẩm bẩm.
Vương Linh Nhi tự nhận không phải thiện nam tín nữ, nhưng nhìn thấy những hồn phách vô tội chết thảm trong tay mình thì nhất thời có chút không tiếp thụ nổi.
Lý Văn nhìn võng kiếm phía xa đột nhiên tản ra, tự nhiên đoán được Vương Linh Nhi nổi lòng trắc ẩn, trong lòng vừa vội vừa giận.
"Ngươi điên rồi, bây giờ không hạ ngoan thủ, lát nữa chết chính là chúng ta, chẳng lẽ ngươi cũng muốn xuống đó cùng những người kia làm bạn sao!" Lý Văn giận dữ hét vào mặt Vương Linh Nhi.
"Bọn họ đã ở cảnh giới này rồi, ngươi tiêu hao nhiều hơn một ít khí đen, cũng coi như giúp bọn họ sớm ngày giải thoát."
Vương Linh Nhi bị Lý Văn quát như vậy thì trong lòng kinh hãi, trên mặt hiện lên một tia kiên nghị.
Lăng Phong Hoa thấy tình hình như vậy thì cười ha hả, sau đó vung tay lên một đoàn khí đen nhánh bay ra.
Một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai Lý Văn.
"Thạch sư đệ, mau tới cứu ta! Ta bây giờ khó chịu quá!" Lý Văn nghe được tiếng nói quen thuộc này thì sắc mặt hơi dịu lại.
"La Hiên!"
Nhìn La Hiên bị Vệ Dương làm quân cờ thí, không ngờ lại rơi vào kết cục như vậy, Lý Văn trong lòng hơi kinh hãi.
"Không ngờ hồn phách của La Hiên cũng bị hấp thu vào trong cờ này!"
"Thạch sư đệ, Thạch sư đệ!" La Hiên lúc này phát ra từng tiếng kêu thảm thiết rợn người.
Lý Văn nghe tiếng kêu thảm thiết này nhướng mày: "Dám loạn đạo tâm của ta!"
Dứt lời, hắn đấm ra một quyền, đạo linh lực hướng khí đen hóa thành La Hiên mà đi.
Lăng Phong Hoa thấy vậy lập tức phất tay thu hồi tàn hồn của La Hiên vào trong hắc khí.
"Thạch sư đệ, ngươi thật là ác độc!"
Lúc này sắc mặt Lý Văn có chút lạnh băng: "Phần lớn những đệ tử bị Ma Quang Tông chiêu mộ ra ngoài đều bị các ngươi giết hại rồi đúng không!"
"Ha ha, trên đời nào có chuyện tốt như vậy, tùy tiện là có thể gia nhập Ma Quang Tông sao." Lăng Phong Hoa phát ra tràng cười lạnh nói.
"Bất quá tiểu sư đệ của ta, ngươi cũng thiếu chút nữa phải xuống đó cùng bọn h�� làm bạn rồi đấy!"
Lý Văn mắt lạnh nhìn Lăng Phong Hoa bị khí đen bao bọc, lần nữa vung tay lên cùng Lưu Ly Kiếm của Vương Linh Nhi tạo thành một đạo võng kiếm.
"Không chơi với các ngươi nữa!"
Khí đen lúc này chợt bắt đầu ngọ nguậy kịch liệt, trong mơ hồ khí đen tạo thành một thân hình người khổng lồ cao lớn, Lăng Phong Hoa thì bị bao bọc hoàn toàn trong lồng ngực người khổng lồ.
Âm La Phiên cao bằng người ban đầu trong tay Lăng Phong Hoa lúc này cũng bị khí đen ngưng kết thành người khổng lồ nắm chặt trong tay.
"Để ta xem là lưới kiếm của các ngươi lợi hại hay là Âm La Quỷ Tướng của ta lợi hại!"
Một tiếng trầm đục vang lên, Âm La Quỷ Tướng vung vẩy Âm La Phiên trong tay, lần nữa bắn ra không ít khí đen.
Những hắc khí này biến ảo thành binh lính cao hơn người thường một chút, một bộ phận hướng võng kiếm trên đỉnh đầu phóng tới, một phần khác thì công kích Lý Văn cùng Vương Linh Nhi.